Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 743: Oan gia ngõ hẹp





Chương 743: Oan gia ngõ hẹp





-Đúng… - Nhện Núi kích động kêu lên
Phi Đản mắng:

-Đúng cái gì, đổi là ngươi, ngươi không ăn sao
Nói xong, hắn tuyệt vọng nhìn lên trời gào:

-Cổ nhân đúng là không lừa ta, sắc là đao cạo xương, sắc đẹp hỏng việc mà
Nghe đến đó, cái tròng mắt tức giận của Nhện Núi đảo quanh, cắn răng một cái, giậm chân, hét lớn:

-Ta nhìn thấy con thỏ
-Nhìn thấy ai cũng đều vô dụng
Mấy người trăm miệng một lời nói, nói xong, mấy người đều ngây ngẩn cả ra, sau đó đột nhiên nhìn chằm chằm Nhện Núi hỏi:

-Ngươi nhìn thấy ai
Nhện Núi đã không muốn nói chuyện, tám con mắt đều nhìn về một phương hướng, mấy người khác đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy trong đám người hiện lên một vòng màu trắng chói sáng
Trong nháy mắt đó, Kim Thiền nói:

-Con thỏ…

Quỷ Xa nói:

-Chính là hắn
Phi Đản chảy nước bọt nói:

-Xinh đẹp
-Ừm?
Quỷ Xa, Kim Thiền, Nhện Núi đồng thời nhìn về phía Phi Đản
Phi Đản lập tức sửa lời nói:

-Xinh đẹp cái rắm
Giết chết hắn
Sau đó, bốn người đồng thời hô:

-Con thỏ
Chính là con thỏ kia trộm đi lò luyện đan
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bắt hắn lại
Yêu quái áp giải mấy người đi pháp trường, nghe xong, đột nhiên quay người nhìn về phía Tần Thọ
Tần Thọ nhếch miệng cười lúng túng với mấy người, lộ ra một hàm răng trắng noãn nói:

-Chào
-Đánh hắn
Phi Đản dẫn đầu, những người khác kêu ngao ngao rồi vọt lên
Tần Thọ nhìn thấy, vội vàng nói:

-Tỷ, còn đứng nhìn làm gì
Mau chạy đi
Kết quả Phương Nhã lại là không nhúc nhích, Tần Thọ thấy đột nhiên nhảy dựng lên, biến thành một người dáng vẻ cao lớn, nâng Phương Nhã lên liền chạy
Tần Thọ vừa chạy vừa la lớn:

-Tỷ tỷ, đây chính là giải quyết mà tỷ nói
Sao ta lại có cảm giác là bọn hắn giải quyết chúng ta vậy
-Đuổi đi
Quỷ Xa dẫn đầu hô to một tiếng, dưới chân bỗng xuất hiện một cái chiến xa có ba bánh xe, có điều dù chỉ là có ba cái bánh xe, nhưng tốc độ này cũng nhanh đến dọa người
Thực lực chênh lệch tuyệt đối, đã không phải mấy môn phép thuật là có thể rút ngắn được khoảng cách
Tần Thọ vừa quay đầu lại, liền thấy Quỷ Xa cấp tốc vọt tới, bất luận hắn liều mạng chạy thế nào, khoảng cách cũng đang nhanh chóng rút ngắn
Hắn thậm chí còn nhìn thấy Quỷ Xa và trên chiến xe của Quỷ Xa còn có bọn người Phi Đản, Kim Thiền, Nhện Núi hưng phấn đến hai mắt đỏ ngầu
Tần Thọ có loại cảm giác, nếu như bị mấy tên này bắt được, đoán chừng mấy người bọn họ sẽ lập tức đem hắn lột da, cắt khúc, nấu
-Con thỏ, ngươi còn muốn chạy
Ta xem ngươi chạy đi đâu
Ha ha… - Nhện Núi cười như điên nói
Kim Thiền đi theo gật đầu, cười xấu xa nói:

-Ranh con, chính ngươi chạy không thoát, lại còn mang theo người
Thật là không biết sống chết…

Quỷ Xa vười lạnh nói:

-Có mang theo người hay không, chẳng lẽ hắn còn có thể chạy vượt được chiến xa của ta
Ba cái bánh xe, cũng đủ để đuổi chết hắn
-Cái kia là gì của hắn vậy
Sắp chết đến nơi rồi còn khiêng
- Kim Thiền hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước mắt con chuột Phi Đản này đều đặt ở bên trên cái mông mập đang phi nước đại của Tần Thọ, nghe được Kim Thiền hỏi, lúc này mới ngây người một lúc nói:

-Còn có người khác
Đang nói chuyện, Phi Đản ngẩng đầu một cái, nhìn về phía nữ tử Tần Thọ đang khiêng trên bờ vai
Lúc này, Phương Nhã cũng hơi khẽ ngẩng đầu lên, cười với bọn họ
Một tiếng cười kia, Phi Đản cảm giác như toàn bộ lông trên da đầu đều nổ tung
Trái tim dường như ngừng đập trong nháy mắt, một đoạn hồi ức kinh khủng hiện lên trên đầu… Sau đó Phi Đản dùng một âm thanh còn cao hơn so với lúc nhìn thấy Tần Thọ, hét lên:

-Ngừng
Mau dừng lại
Dừng lại
Móa nó ngươi, nhanh chóng dừng lại cho ta
Nói lời này, Phi Đản đã động thủ, móc một cây đao đến, một đao này chém đứt một cái bánh xe khác trên chiến xa của Quỷ Xa
Quỷ Xa nhìn thấy, không nhịn được kêu lên:

-Phi Đản, ngươi điên rồi
Chi nhìn thấy thanh đao màu xanh trong tay Phi Đản kia chặt lên chỗ ngồi của Quỷ Xa trên chiến xa
Trong chớp mắt, xe xích lô biến thành xe cút kít, tốc độ cũng giảm đi rất nhiều
Quỷ Xa dường như là trơ mắt nhìn con thỏ sắp bắt được, cứ như vậy chạy trốn ngay trước mắt
Quỷ Xa gầm thét lên:

-Phi Đản, ngươi muốn chết thì cũng đừng lôi kéo chúng ta theo
Đây là cơ hội sống sót duy nhất của chúng ta
Đúng lúc này, Tần Thọ nhìn thấy đối phương hẳn là muốn đuổi tới, trong lòng vô cùng khẩn trương, trong lòng tự nhủ nếu chạy không thoát thì liều mạng đi
Thế là hắn móc ra viên gạch vàng, quay đầu chuẩn bị đập người, vùng vẫy giãy chết lần sau cùng
Kết quả, hắn chẳng thể ngờ được, cứ như vậy chỉ trong chốc lát, cái xe xích lô kia lập tức biến thành xe cút kít
Tần Thọ còn chưa lên tiếng, cục gạch trong tay đã mở miệng trước:

-Cái tròng mắt kia, ngươi nhìn cái gì mà nhìn
Không phục thì ngươi đến làm đi
Kim Thiền nghe xong còn có chút thất thần, lập tức phát hỏa, chỉ vào Tần Thọ mắng:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi chờ đó cho ta
Tần Thọ nhìn thấy, trong lòng kêu một tiếng oan uổng, vô cùng ủy khuất trợn mắt nhìn Kim Thiền một chút, mắng:

-Ngươi con mẹ nó mù lúc nào vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai cái đèn pha đó có ở trên đầu ngươi không
Kim Thiền rít lên một tiếng, phun ra một dòng nước, dòng nước chở chiến xa của Quỷ Xa lao nhanh đi, mặc dù tốc độ kém chiến xa của Quỷ Xa, nhưng so với Tần Thọ chạy thì nhanh hơn nhiều
Tần Thọ nhìn thấy, bị dọa đến quay người tiếp tục chạy như điên, vừa mắng vừa chạy:

-Cục gạch chết tiệt này, ngươi có thể yên tĩnh chút được không
Im miệng
Đây không phải là chỗ nên gây sự
Nhưng mà cục gạch này lại không có một chút tự giác nào, hừ hừ nói:

-Là ta, làm cũng làm rồi, ở đâu ra lắm lời như vậy chứ
Tần Thọ thầm cười khổ, làm
Vậy cũng phải là làm qua ư
Phi Đản nhìn thấy Kim Thiền vậy mà sắp bắt được con thỏ nhanh chóng quơ bích lục bảo đao trong tay hắn, chém một đao vào bên trong dòng nước, một hạt châu răng rắc một tiếng, bị đánh bay ra ngoài
Dòng nước soạt một tiếng, bay lên không trung, tốc độ của bọn họ trong nháy mắt liền chậm lại
Kim Thiền nhìn thấy, lập tức phát hỏa, đứng trước sinh tử, Kim Thiền cũng không đoái hoài tới địa vị của Phi Đản cao hơn hắn, thực lực mạnh hơn hắn, há mồm nói:

-Phi Đản, ngươi làm gì vậy
Ngươi đây là đang cắt đường sống của chúng ta đó
Nhện Núi gật đầu theo, nhưng mà Phi Đản là người hắn không chọc được, hơn nữa cũng đánh không lại bảo bối của hắn, cho nên hắn không có mở miệng, chỉ là nhìn chằm chằm vào Tần Thọ bên kia nói:

-Bọn họ sắp chạy mất rồi
Phi Đản còn chưa kịp mở miệng, Tần Thọ vừa vặn trợn mắt nhìn cục gạch một cái nói:

-Có thể làm được còn cần ngươi nói sao
Cục gạch cắt một tiếng, quay đầu liền mắng:

-Tròng mắt nhiều như vậy, ngươi là bồ đào tinh à
Lại nhìn, ta đào ngươi để cất rượu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.