Mạnh Bà lạnh lùng hơi lườm bọn họ, bốn người trong nháy mắt giật cả mình, đột nhiên nhớ ra nơi này không phải yêu tộc Thiên Đình, đây là nơi so với yêu tộc Thiên Đình còn kinh khủng hơn, thế là bốn đại Yêu Vương, trong nháy mắt biến thành bốn quả cà ỉu xìu, thành thành thật thật, hai người một tổ, tách ra trái phải, ngồi xổm trước cổng Phương phủ Mạnh Bà nhìn thấy, lúc này mới hừ lạnh một tiếng, đóng cửa lớn lại, rời đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Ngươi dẫn bọn họ trở về thì ngươi phải quản lấy bọn họ, đừng để bọn họ làm loạn Phương Nhã rót cho Tần Thọ một cốc nước chanh rồi dặn dò Tần Thọ liên tục gật đầu nói:
-Tỷ tỷ yên tâm đi, ta dẫn bọn họ trở về, chẳng qua là cảm thấy, bọn họ cứ thế mà chết đi thì khá là đáng tiếc Có điều nói đi cũng phải nói lại, tốt xấu gì bọn họ cũng đều là Kim Tiên…
Phương Nhã nói:
-Tên Phi Đản kia là Đại La Kim Tiên Tần Thọ sững sờ, hoảng sợ nói:
-Cái gì Hắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đại La Kim Tiên Không phải chứ Tần Thọ thực sự không cách nào liên hệ tên Phi Đản hèn mọn, lưu manh, không biết xấu hổ kia với Đại La Kim Tiên Phương Nhã nói:
-Yêu tộc Thiên Đình có năm Đại Yêu Soái, hắn là một trong số đó, mặc dù là yếu nhất, nhưng đích thật cũng là Đại La Kim Tiên Có điều hắn tu hành xảy ra vấn đề, mặc dù có cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng không có thực lực của Đại La Kim Tiên Quỷ Xa kia là nửa bước Đại La Kim Tiên, Kim Thiền là Kim Tiên đỉnh phong, Nhện Núi là Kim Tiên tầng chín Những người này đi theo ngươi, cũng có thể coi là trợ thủ, có điều, ngươi nhớ kỹ, bọn họ là người của yêu tộc Thiên Đình Tần Thọ xem thường nói:
-Yêu tộc Thiên Đình Đừng đùa, bọn họ đều sắp bị yêu tộc Thiên Đình giết… Không có đệ, bọn họ đều đã chết rồi Phương Nhã mỉm cười, cũng không tranh luận Tần Thọ đột nhiên hỏi:
-Tỷ tỷ, yêu tộc Thiên Đình này có phải là không biết dùng não không vậy Nhiều tay chân mạnh như vậy, nói giết là giết, giết rồi rất lãng phí Phương Nhã lắc đầu nói:
-Đối với bọn họ mà nói, đối với yêu tộc Thiên Đình mà nói, chết cũng không phải là thật sự chết đi, bọn họ có thể phục sinh lần thứ nhất thì cũng có thể phục sinh lần thứ hai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có điều, phục sinh thì phải trả giá rất lớn Nói xong, Phương Nhã nói:
-Ta đi làm cơm, tối nay chúng ta ăn cá chình -Được - Tần Thọ đáp Đêm đó, trên Long Đảo tiếng kêu rên vang động…
-Lão tổ, Cửu trưởng lão đang tu hành ở trên biển, đột nhiên có một bàn tay to chụp xuống, một phát bắt trưởng lão đi, ngài phải làm chủ cho Cửu trưởng lão Một tên đồng tử ngồi bên trong đại điện Long Đảo gào khóc om sòm Lão tổ Long tộc là một nam tử mặc đạo bào màu xanh, trên mặt nam tử mang một cái mặt nạ màu bạc, bên người để một cái rương to lớn, cũng không biết là trong rương để cái thứ gì Ba lão nhân đứng phía dưới cũng chỉ cúi đầu xuôi tay, căn bản là không dám lên tiếng Thậm chí đến dũng khí ngẩng đầu nhìn một chút cũng không có… Có thể thấy được, người này uy nghiêm đến thế nào trong Long tộc -Lão tổ, thiên kim của trưởng lão Long tộc bị người khác bắt đi, từ lúc Long cốc ta thành lập đến nay, đây là chuyện chưa từng có Xin lão tổ định đoạt Một lão nhân mặc hắc y đi lên phía trước nói Nam tử đạo bào màu xanh khẽ gật đầu nói:
-Không có Theo ta được biết, lúc trước từng có, chỉ là khi đó các ngươi còn chưa ra đời mà thôi Chuyện này các ngươi không cần phải để ý, bản tôn sẽ tự xử lý -Lão tổ, chúng ta có nên mở đại trận hộ đảo, đề phòng kẻ địch lại đến không - Lão nhân áo đen tiếp tục hỏi Nam tử mặc đạo bào màu xanh lắc đầu nói:
-Không cần, mở cũng vô dụng Mặc dù lão nhân áo đen mang một bụng nghi hoặc nhưng không dám tiếp tục hỏi nữa Nam tử mặc đạo bào màu xanh chậm rãi đứng lên nói:
-Mấy ngày này, các ngươi không nên đi ra ngoài, nên bế quan thì bế quan đi Đại hội lật trời bị dời lại, ta cũng xuất quan rồi, vậy thì để ta đi xem một chút đi -Vâng Tất cả lão nhân nghe xong, lập tức nhẹ nhàng thở ra, nhao nhao lĩnh mệnh Nam tử mặc đạo bào màu xanh lạnh lùng liếc đám người nói:
-Thật không biết, ta đường đường là con cháu Long tộc sao lại bênh vực đám phế vật như các vậy ngươi chứ Nghe được nam tử đạo bào màu xanh nói như thế, vẻ mặt chúng lão nhân đều là cay đắng và không cam tâm, có điều cũng không dám nói thêm cái gì, nhao nhao trở về bế quan -Tỷ tỷ, thịt cá chình này chắc thật, ăn rất là thơm - Tần Thọ kêu lên Phương Nhã cười nói:
-Thích thì ăn nhiều một chút, uống nhiều canh vào, dinh dưỡng đều ở trong canh đó Phương Nhã múc cho Tần Thọ một chén canh, sau đó hỏi:
-Tần Thọ, ngươi còn chưa đi xem hết trang viên đâu, lát nữa để Mạnh Bà mang ngươi đi dạo một chút Tần Thọ lắc đầu nói:
-Tỷ tỷ, đệ định ra ngoài đi một vòng -Rời đi - Phương Nhã sững sờ Tần Thọ nói:
-Đúng vậy, có rất nhiều bằng hữu tách ra đã lâu, cũng muốn đi xem một chút Phương Nhã gật đầu nói:
-Cũng tốt, vậy thì cứ đi một vòng đi Mấy người bên ngoài kia cũng mang theo, ít nhiều có thể giải quyết một chút phiền toái nhỏ Tần Thọ nghe vậy, không còn gì để nói, tưởng tượng trước đây không lâu, hắn còn bị bốn người kia bắt đi như con gà con Kết quả ở trong mắt Phương Nhã chỉ là một chút phiền toái nhỏ… Nhưng mà vừa nghĩ tới tỷ tỷ của hắn dám bắt nạt cả Côn Bằng tổ sư, bốn người bọn họ ở trong mắt Phương Nhã, đúng thật chỉ là phiền toái nhỏ Ăn cơm xong, Tần Thọ liền cáo biệt Phương Nhã Ra cửa, Tân Thọ sững sờ, cổng trống rỗng, thế mà bốn người đều không có ở đây Tần Thọ gãi gãi đầu, thầm nói:
-Khá lắm, vậy mà dám chạy -Thỏ gia, người đang nhìn cái gì đó Lúc này, bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc, Tần Thọ nghiêng đầu, lập tức vui vẻ Chỉ thấy bọn người Nhện Núi Kim Thiền ngồi xổm giống như sư tử đá trước cửa ngân hàng, từng người thành thành thật thật ngồi xổm ở hai bên, tội nghiệp nhìn hắn Tần Thọ cười nói:
-Thỏ gia ta còn có thể nhìn cái gì Tìm các ngươi thôi Đều đã ở chỗ này rồi, vậy thì không nhiều lời nữa, bắt đầu từ hôm nay các ngươi chính là người của thỏ gia ta Về sau đi theo thỏ gia ta lăn lộn cho tốt, bao các ngươi ăn ngon uống say Bốn người Nhện Núi, Kim Thiền, Quỷ Xa, Phi Đản nghe vậy, trong lòng cười khổ một trận, hai Kim Tiên, một nửa bước Đại La Kim Tiên, một tên gà mờ Đại La Kim Tiên, bây giờ lại cùng một cái con thỏ đến tiên còn không chưa thành đi lăn lộn Lời này nói ra ngoài, đoán là ai cùng không tin Có điều bốn người vẫn là thành thành thật thật chào nói: