Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 757: Tu luyện thế nào vậy hả? Vui chơi giải trí hả?





Chương 757: Tu luyện thế nào vậy hả
Vui chơi giải trí hả
Thế là Tần Thọ vỗ vỗ bả vai Vô Lượng tổ sư nói:

-Tiểu Hắc Hắc, không phải ta đã nói với ngươi rồi sao
Ta chính là con thỏ kia đó
Vô Lượng tổ sư bị Tần Thọ đập cho một cái, trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất
Không có cách nào cả, trước đó Tần Thọ đã có thể treo Địa Tiên lên đánh, bây giờ lại ăn vô số đồ tốt, nếu không phải là tự hắn áp chế, thì cơ thể của hắn sớm đã cường hóa lần nữa, không chừng còn có thể không phân cao thấp với Thiên Tiên
Sở dĩ áp chế là bởi vì từ đầu đến cuối Tần Thọ luôn nhớ kỹ một câu trong sách đọc ở Trái Đất: "Nếu muốn tu hành một chân đạp thực địa, thì phải có cơ sở tốt mới được
Nhất phi trùng thiên, sớm muộn gì cũng chết
Cho nên Tần Thọ không muốn bò quá nhanh…

Có điều gần đây Tần Thọ cũng phát hiện, hắn không muốn, không có nghĩa là sẽ không làm sao, trước mắt hắn đã gặp phải vấn đề này, hắn sắp không áp chế được cảnh giới của mình nữa rồi
Nói tóm lại, đó là bởi vì thực lực của tế bào trong cơ thể hắn tăng lên, lượng cơm phải ăn tăng nhiều
Ăn ít, đói
Ăn nhiều hơn, cũng không chống đỡ được, nhưng mà nguyên khí dư thừa sẽ kích thích hắn tăng cấp
Loại kích thích này càng ngày càng mãnh liệt, cho tới bây giờ, đã bắt đầu tự động tấn công cửa ải
Tần Thọ có loại cảm giác, đây là bởi vì bản thân tế bào tăng lên, chủ động phun ra một phần nguyên khí, thôi thúc Tần Thọ tăng thực lực lên
Loại cảm giác này, giống như, cơ thể lại tiến hóa
Giống như là người tăng cân, giống với nguyên lý ăn cái gì cũng đều tăng cân vậy
Không phải bởi vì tế bào có ý thức, mà là bởi vì thân thể có một loại bản năng có thể tự tiến hóa
Càng như vậy, trong lòng Tần Thọ càng run rẩy, càng không dám nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, hắn luôn có cảm giác nếu như mình không chút kiêng kỵ gì đâm xuống, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện
Tiểu Hắc Hắc ngây ngốc nhìn con thỏ trước mắt, khóc nức nở nói:

-Thỏ… con thỏ… ngươi, thực lực này của ngươi, tăng lên cũng thật nhanh, ha ha…

Lúc này, biểu cảm khi cười của hắn so với khóc còn khó nhìn hơn
Tần Thọ cũng không để ý thái độ của Tiểu Hắc Hắc đối với hắn, trên thực tế, quan hệ cả hai người bọn họ, nếu đổi Tần Thọ là Tiểu Hắc Hắc thì hắn cũng nhất định muốn đánh chết hắn
Tần Thọ cười ha hả nói:

-Tiểu Hắc Hắc, đừng nói nữa, ta không phải là tới tìm ngươi gây phiền phức
Ta nghe nói, ngươi lại muốn phi thăng rồi hả
Có nắm chắc không
Tiểu Hắc Hắc cười khổ nói:

-Vốn cho là có nắm chắc, nhưng sau khi nhìn thấy ngươi, ta phát hiện tâm ma của ta chưa trừ được, sợ là nếu như đi lên sẽ xảy ra chuyện
Ta muốn giết ngươi, đáng tiếc đánh không lại
Có điều chờ lúc ta phi thăng rồi, ngươi không phải là đối thủ của ta nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ gật đầu theo nói:

-Có đạo lý, cho nên ngươi cố gắng lên
Tiểu Hắc Hắc sững sờ, kinh ngạc đưa tay sờ sờ đầu Tần Thọ, nói thầm:

-Đây… không có sinh bệnh mà
Cái này cũng không trách Tiểu Hắc Hắc, đoán là nếu ai đụng phải kẻ địch, mà đối phương muốn ngươi mạnh lên sau đó quay lại giết chết ngươi thì cũng sẽ mơ hồ di
Tần Thọ đánh tay Tiểu Hắc Hắc xuống nói:

-Ta hỏi ngươi, ngươi có hận ta không
Tiểu Hắc Hắc muốn gật đầu theo bản năng, nhưng mà lập tức tỉnh ngộ lại, nhanh chóng lắc đầu
Tần Thọ nói:

-Nói thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yên tâm, ta không giết ngươi, ta cũng không tìm ngươi gây phiền phức
Hơn nữa, thỏ gia ta muốn tìm ngươi gây phiền phức thì đã sớm tìm rồi, còn cần phải lắc lư ngươi sao
Tiểu Hắc Hắc ngẫm lại, thấy có lý, thế là gật đầu nói:

-Hận
Tần Thọ tiếp tục hỏi:

-Muốn giết chết ta không
Tiểu Hắc Hắc tiếp tục gật đầu
Tần Thọ nhảy dựng lên vỗ vỗ bả vai Tiểu Hắc Hắc nói:

-Có chí khí, có lý tưởng
Ta thích hài tử như vậy, lúc trước ở trên mặt trăng là lần đầu tiên gặp mặt của ta và ngươi, lúc ta dùng cây gậy quấy con giun nhỏ kia của ngươi lên, ta đã biết, tương lai của ngươi không thể tưởng tượng được
Mặt Tiểu Hắc Hắc đen lại
Tần Thọ tiếp tục nói:

-Mặc dù giữa ngươi và ta bây giờ có khoảng cách, nhưng mà ngươi suy nghĩ một chút đi, nếu như ngươi phi thăng thành công
Ngươi chính là thần tiên, thần tiên và phàm nhân, đây chính là Thiên Trảm Hồng Câu đó, không thể vượt qua
Đến lúc đó ngươi đến tìm ta gây phiền phức, chẳng phải là có thể trăm phần trăm thành công sao
Cho nên, vì cái này, ngươi phải có gắng lên, có biết không hả
Tiểu Hắc Hắc không dám tin nhìn Tần Thọ, hỏi:

-Ngươi muốn ta tới tìm ngươi gây phiền phức như vậy sao
Tần Thọ dùng sức gật đầu, trên thực tế hắn là nghĩ xem Tiểu Hắc Hắc phi thăng, tốt nhất là hắn nên phi thăng thành công, sau đó tích lũy kinh nghiệm cho bản thân
Bây giờ hắn sợ nhất là Tiểu Hắc Hắc trèo lên cầu phi thăng, tâm ma bộc phát, trực tiếp bị một tia chớp đánh chết, vậy thì chẳng phải là hắn phí công đến sao
Sau khi Tiểu Hắc Hắc chắc chắn, vẻ mặt cổ quái nhìn Tần Thọ, sau đó tâm tình cũng buông lỏng, tò mò hỏi:

-Con thỏ, lúc trước chúng ta gặp mặt, hẳn là ngươi còn chưa có tu luyện đúng không
Tần Thọ gật đầu
Tiểu Hắc Hắc tiếp tục nói:

-Không thể nào… Thuở nhỏ thiên tư ta cực tốt, tám tuổi đã dẫn khí nhập thể, hai mươi tuổi Luyện Khí Hóa Thần, trăm tuổi Luyện Thần Phản Hư, ba ngàn tuổi Luyện Hư Hợp Đạo
Cái này đã là ghi chép cực tốt ở Vô Lượng Tiên Tông chúng ta… Cho dù là thiên tài kiệt xuất nhất tiên môn cũng phải dùng hai nghìn năm mới thành Luyện Hư Hợp Đạo
Ngươi vậy mà chỉ dùng có hơn ba trăm năm
Ngươi tu luyện thế nào vậy
Có thể nói một chút không
Nghe được vấn đề này, Nhện Núi, Quỷ Xa, Kim Thiền, Phi Đản cũng tò mò dựng thẳng lỗ tai lên
Ba trăm năm đã thành Luyện Hư Hợp Đạo, tốc độ này cũng không chậm
Nhưng mà kiến thức bọn họ rộng rãi, thiên tài cũng gặp không ít, còn có người vừa mới ra đời đã lĩnh ngộ thiên đạo trực tiếp phi thăng…

Nhưng mà con thỏ trước mặt này chỉ dùng ba trăm năm, bọn họ là thật sự không tin, dù sao con hàng này so với heo còn lười hơn, bọn họ ở chung lâu như vậy rồi mà không thấy con thỏ này tu luyện
Một con heo không chịu khó mà có thể tu thành thiên tài, không hiếu kỳ mới lạ đó
Tần Thọ không nói gì
Tiểu Hắc Hắc nhìn thấy, biết mình đường đột, chắp tay nói:

-Xin lỗi, là ta đường đột rồi, loại chuyện này, chính xác là không nên hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Không phải ngươi đường đột, cũng không phải ta không muốn nói, mà là ta đang nhớ lại, ta tu luyện thế nào
Ta vừa mới cẩn thận suy nghĩ lại, từ trước đến giờ ta tu luyện tựa như là…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.