Quả nhiên như Tiểu Hắc Hắc nói, những cô gái bên trong Sách Mỹ Nhân này sống rất tiêu diêu tự tại, ở trong tình cảnh cơm áo không lo, các nàng đều đắm chìm trong tiểu thế giới của mình, có người thì đi học, có người thì đánh đàn, có người thì viết sách, còn có người thì đang làm vườn, khí tức của mỗi người đều rất điềm tĩnh, rất thỏa mãn Tần Thọ hỏi thử một số người, kết quả đối phương bị dọa đến đều quỳ xuống đất khóc như mưa, cầu xin Tần Thọ đừng đuổi các nàng đi…
Thu hồi ý thức, Tần Thọ nhận lấy Sách Mỹ Nhân, trên mặt trăng thanh lãnh, hắn đang lo không có nữ tử nào đến chơi cùng Hằng Nga đó Lần trước mang những yêu quái kia đi lên, mặc dù cũng có nữ tử, cũng rất xinh đẹp, nhưng mà nói câu không dễ nghe đó là trộm đưa qua Phía trên không tra thì không có việc gì, nhưng chỉ cần tra một cái, nếu như thật muốn đuổi đi thì chưa chắc Tần Thọ đã ngăn được Nhưng mà Sách Mỹ Nhân thì khác, bình thường phóng ra, người tới tra xét cũng không sao cả, đây là pháp bảo của ta, các ngươi quản được sao Nghĩ tới những thứ này, Tần Thọ nói:
-Biện pháp rất đơn giản, ngươi nên đi thì đi, bên Thiên Đình, ta sẽ giúp ngươi biện hộ là được Nếu như thực sự không được, ngươi nói là ta đuổi ngươi đi -A Tiểu Hắc Hắc không ngờ được là Tần Thọ lại nói biện pháp này, lập tức có chút mơ hồ Tần Thọ nói:
-A cái gì Nghe không hiểu hả Tiểu Hắc Hắc thận trọng hỏi:
-Thỏ gia, cái này… có thêm phiền phức cho ngài không Tần Thọ bật cười lớn, nếu nói là phiền phức thì hắn đúng thật là ngại phiền phức Nhưng mà việc này hắn hiểu rất rõ, nếu như là Câu Trần ở phía trên, cho dù có phải là hắn đuổi hay không thì cũng đều sẽ là hắn đuổi, đoán chừng bô ỉa cũng đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ tìm hắn tính sổ mà thôi; nếu như là Ngọc Đế ở phía trên, dựa vào sự rộng lượng của Ngọc Đế đoán chừng sẽ chỉ là mỉm cười coi như không có chuyện gì xảy ra Tần Thọ nói:
-Đừng lo cho ta, lo cho ngươi đi, bảo ngươi đi thì đi đi, ở đâu ra lắm lời như thế Tiểu Hắc Hắc liền vội vàng khom người hành lễ, nói lời cảm tạ:
-Đa tạ thỏ gia Tần Thọ đang muốn nói gì đó, bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng trống, đồng thời một âm thanh sát khí trùng trùng vang lên:
-Con thỏ, làm gì vậy Hai mắt Tần Thọ trợn một cái, sư phụ trên trời lại đến tìm hắn Tần Thọ để Tiểu Hắc Hắc ở bên cạnh chờ, mình thì đi tìm một nơi không có ai, len lén trả lời:
-Sư phụ, chuyện gì vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ta còn đang nghĩ kế cho người ta đó Sau đó Tần Thọ nói về chuyện của Tiểu Hắc Hắc một lần, hắn cũng muốn nghe xem mấy lão đầu này nghĩ như thế nào Kết quả sau khi mấy người nghe Tần Thọ nói xong, Văn Khúc Tinh lập tức nói:
-Ta là Văn Khúc tinh quân, con thỏ, hạ giới thật sự muốn mở đại hội lật trời à Tần Thọ nói:
-Cực kỳ chính xác, thiệp mời ta cũng thấy rồi Văn Khúc tinh quân lập tức nói:
-Ngươi đi xem một chút, nhớ kỹ, len lén đi xem một chút là được rồi, không nên gây chuyện Có tình huống gì, ngươi cũng phải nhớ kỹ, nhớ quan sát kỹ…
Tần Thọ nghe giọng nói của Văn Khúc Tinh cực kỳ kiềm chế, còn mang theo vài phần nghiêm trọng, liền biết dường như chuyện này rất quan trọng với Văn Khúc Tinh, không thể nói đùa Thế là Tần Thọ nói:
-Tiên sinh, ngài yên tâm, chuyện này ta cam đoan sẽ cho ngài một câu trả lời thỏa đáng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Văn Khúc tinh quân nghe vậy thì thở dài, một lát sau mới nói:
-Con thỏ, cảm ơn Nghe được tiếng cảm ơn này, Tần Thọ càng cảm thấy hôm nay Văn Khúc tinh quân không được bình thường nên mở miệng hỏi:
-Tiên sinh, có phải ngài biết cái gì đó không Văn Khúc tinh quân thở dài một hơi nói:
-Đại kiếp thiên địa… Có một số việc, ngươi không nên biết thì tốt hơn Nhớ kỹ, bảo vệ tốt chính mình là vị trí đầu tiên, tin tức là vị trí thứ hai Tần Thọ còn chưa lên tiếng, liền nghe thấy có người đang mắng Văn Khúc Tinh:
-Ngươi cái má nó, có ý gì vậy Để đồ đệ của ta đi mạo hiểm à Ta cho ngươi biết, ta không đồng ý Ta cũng không đồng ý… Ai ai, trả dùi trống lại cho ta, đừng chạy Tần Thọ nghe thấy dùi trống bị Văn Khúc Tinh cầm chạy, điều này nói rõ Văn Khúc Tinh là thật sự hi vọng biết được tình hình cụ thể của đại hội lật trời Thế là Tần Thọ lập tức chạy đi, nói với Tiểu Hắc Hắc:
-Đại hội lật trời đúng không Đến lúc đó Thỏ gia ta đi chung với ngươi -A? Tiểu Hắc Hắc trợn tròn mắt lần nữa, sau đó là vui mừng Con thỏ mạnh hơn hắn, thêm một người giúp đỡ hắn đó là chuyện tốt Thế là cứ quyết định như vậy, hai người thương lượng xong thời gian, là ba ngày sau, cùng nhau xuất phát Đây cũng là bởi vì sự kiện mạt chược lần trước mà đại hội lật trời bị lùi thời gian, định lại thời gian một lần nữa Ba ngày trôi qua rất nhanh, Tiểu Hắc Hắc cũng vừa vặn hoàn thành xong nhiệm vụ giảng đạo, sau đó mang theo Tần Thọ, Nhện Núi, Kim Thiền, Quỷ Xa và Phi Đản cùng nhau xuất phát -Bốn người các ngươi biết thuật biến hóa đúng không Tần Thọ bỗng nhiên quay đầu lại hỏi Bọn người Nhện Núi, Kim Thiền sững sờ, sau đó đồng loạt gật đầu Tần Thọ nói:
-Vậy là được rồi, bốn người các ngươi đều biến thành tiểu loli đi Trên trán bốn người lập tức đều là hắc tuyến…
Tần Thọ giải thích:
-Đừng có bày ra bộ mặt không vui, các ngươi cũng không nghĩ một chút, nơi chúng ta đi là nơi nào Sao có thể không cẩn thận được, quốc sư của các ngươi ngồi ở đó, các ngươi cứ đi vào như vậy, có tin là chỉ mấy giây sau các ngươi liền bị kéo đi chém không Bốn người lập tức bị dọa đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh Phi Đản nói:
-Nếu như quốc sư muốn tìm chúng ta, chúng ta biến thành cái gì cũng đều vô dụng Tần Thọ nói:
-Đó là bởi vì các ngươi theo thỏ gia ta, hắn không có tới tìm các ngươi Nhưng mà các ngươi sáng loáng chạy đến bên trên đại hội như thế, lắc lư trước mặt hắn Đây không phải là chiếu cáo thiên hạ, nói tứ đại yêu tướng của yêu tộc Thiên Đình các ngươi trở mặt sao Đây còn không phải là đánh vào mặt hắn hả Vạn nhất hắn không giữ được bình tĩnh, lôi các ngươi đi chém, vậy thì quá oan uổng rồi -Biến thành cái khác được không - Quỷ Xa khổ sở hỏi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ chém đinh chặt sắt nói:
-Không được Các ngươi không chỉ phải biến thành nữ nhân, mà còn phải biến thành nữ nhân xinh đẹp -Vì sao - Bốn người trăm miệng một lời hỏi Tần Thọ thẳng thừng nói:
-Thỏ gia ta thích Bốn người:
-…
Cuối cùng dưới sự bức bách của con thỏ, bốn người vẫn ngậm ngùi biến thành bốn nữ nhân, chỉ có điều…
-Các ngươi chỉ biết biến thành dạng này Vẻ mặt Tần Thọ mơ hồ nhìn bốn lão thái thái trước mắt