-Bây giờ -Bây giờ? Trong nháy mắt Tần Thọ liền mơ hồ, vốn cho rằng ngày mai mới là đại lội lật trời, buổi tối hôm nay hắn bố trí vẫn còn kịp Nhưng mà không ngờ được, người tính không bằng trời tính, ông trời cùng hắn mở một trò đùa lớn, trực tiếp khai chiến -Không mở đại hội à - Tần Thọ hỏi Triệu Vũ Hoàng nói:
-Mở, chờ đánh xong một trận rồi mở cũng không muộn -Vậy thì lúc nào xuất phát - Tần Thọ hỏi Triệu Vũ Hoàng nói:
-Nửa canh giờ sau, đại quân xuất phát Ngươi cùng hành động với tộc Phượng Hoàng chúng ta Tần Thọ gật đầu một cái nói:
-Được rồi Không thành vấn đề Đưa tiễn Triệu Vũ Hoàng, Tần Thọ trực tiếp đi ra khỏi quân doanh, tìm ba tên ngốc sau đó lại đi hỏi Hàn Nguyệt, Bình Đầu Ca, tất cả mọi người đều là trả lời hắn như vậy:
-Sắp khai chiến rồi, đây là một trận chiến phục kích Địa điểm chiến đấu, chính là tam sinh đường còn lại, cũng chính là một đầu bên kia của Nam Thiệm Bộ Châu Căn cứ vào tin tức, vào ngày mai Thiên Đình sẽ vây quét đại hội lật trời, cho nên bọn họ chuẩn bị một trận bao vây tiêu trừ địch Cùng lúc đó, ở chỗ Triệu Vũ Hoàng -Thánh tử, hắn đối xử với ta như vậy, ngài còn ôn hòa với hắn…
Vẻ mặt tiểu thị nữ không cam tâm Triệu Vũ Hoàng lại mỉm cười, cầm lấy chén trà, thưởng thức trả, uống xong mới nói:
-Ngươi tức giận cái gì với một kẻ hấp hối sắp chết cơ chứ Tiểu thị nữ sững sờ, hỏi:
-Thánh tử, ngài Triệu Vũ Hoàng gật đầu nói:
-Giờ tỵ tối nay, giết hắn, tế thiên Hắn thực sự cho rằng ta không biết thân phận của hắn sao Nhật Dạ Du Thần của Thiên Đình, mặc dù không được tính là thần lớn, nhưng mà dù sao cũng là chính thần Đáng tiếc, đại đa số chính thần đều đã bị Yêu Tam Thiên giết rồi, nếu không thì lần này còn có thể giết nhiều thêm mấy người Mặc dù ngươi chỉ là một tiểu thị nữ, nhưng mà là thị nữ của Triệu Vũ Hoàng ta, cũng không phải là ai nói ném là có thể ném Tiểu thị nữ nghe xong, lập tức cười nở hoa:
-Đa tạ Thánh tử Nửa canh giờ qua đi, đại quân xuất phát Tần Thọ lại lần nữa ngồi trong xe ngựa của Triệu Vũ Hoàng, Tần Thọ nghĩ kỹ một chút, phát hiện phía trên kia vậy mà tất cả đều là chiến sĩ Tần Thọ thấy một con rùa mang cơ quan khôi lỗi to lớn trên lưng, ở cơ quan đó có vô số người rối đứng, đầu những người này đều là hoàng kim, bộ mặt sống động như thật…
-Đó là quân đoàn con rối của Mặc Quan Âm, mỗi một tên người rối phía trên đều có sức chiến đấu của Nhân Tiên - Triệu Vũ Hoàng nói Tần Thọ nghe xong, quả thực giật nảy mình nói:
-Nhân Tiên không đáng tiền như thế sao -Mặc Quan Âm thì khác, hắn đã tồn tại từ lúc có yêu tộc Thiên Đình Nếu như tính bối phận, hắn có lẽ không bằng đương kim Quan Âm Bồ Tát, nhưng mà nếu tính tuổi tác, đương kim Quan Âm Bồ Tát đúng thật là không thể so với hắn Hắn thành danh từ thời kỳ thượng cổ, am hiểu thuật cơ quan, không có việc gì liền đi sưu tập các loại thiên tài địa bảo để luyện chế cơ quan khôi lỗi Hắn được gọi là một người là một giáo, một người là một nước… Nhưng mà bên trong khôi giáp trận này là khơi thông với nhau, lúc nào cũng có thể dung hợp tác chiến Nghe nói, thời kỳ thượng cổ, Mặc Quan Âm không có tự mình xuất thủ, mà chỉ dùng con rối là đã có thể giết được Đại La Kim Tiên Tần Thọ nghe đến đây thì giật nảy mình, hắn vốn cho rằng Kỳ Lân, Phượng Hoàng, Long tộc đã là chủ lực lật trời lần này, không ngờ được ở đây còn có mặt nhiều cường giả như vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Con rùa chở cơ quan khôi lỗi đi trước, một đám mây đen bay tới, mây mù lượn lờ không thể nhìn thấy được bên trong có cái gì Trong lúc Tần Thọ đang hiếu kỳ, tầng mây kia bỗng nhiên nhúc nhích, toàn bộ đám mây giống như là một cái tròng mắt cực lớn lật mí mắt ra, lộ ra một con ngươi to lớn Bên trong con ngươi màu đỏ tươi là một cái đồng tử màu cam dựng thẳng lên, quỷ dị khó lường -Đây là Thần Nhãn Vân Vũ của tộc Vân Vũ, được gọi là sự tồn tại bất tử bất diệt Thực lực cụ thể là gì thì không có ai biết, nhưng những người giao thủ với nó đều đã chết Vân Vũ bên trên Vân Vũ Thần Nhãn chính là chiến sĩ của tộc Vân Vũ, người Vân Vũ, tụ tan ly hợp, biến hóa khó lường -Rống Một tiếng rồng ngâm vang lên Sau đấy là một con rồng lớn từ mây mù đằng xa bay tới, một nam tử màu xanh đứng bên trên đầu rồng, trong tay nam tử cầm một cái hồ lô vừa đi vừa uống, trong lòng còn cảnh giác nhìn lại Tần Thọ nói:
-Đây là ai nữa Triệu Vũ Hoàng cau mày, lắc đầu nói:
-Không biết, chưa từng thấy qua, có điều người này rất mạnh…
Vừa nói xong, từng tiếng rồng kêu lại vang lên, sau đó từng con Thanh Long, Bạch Long, Hỏa Long, Thủy Long giống như núi cao lớn từng nhóm như là cái xe lửa bay ngang qua trời, đi theo Đại Long đi ra khỏi mây mù Nhìn đến đây, Triệu Vũ Hoàng chậm rãi đứng lên, lông mày nhíu lại, trong ánh mắt lóe lên sự giận dữ nói:
-Hóa ra là người của Long tộc, uy phong đúng thật là lớn Nói xong, Triệu Vũ Hoàng vén rèm xe ngựa lên, bước một bước vọt ra ngoài Tần Thọ nhìn thấy, dường như là túm lấy cổ áo của Triệu Vũ Hoàng theo bản năng Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Triệu Vũ Hoàng phát ra một tiếng phượng gáy, đằng không lên, hóa thành một con Phượng Hoàng Hỏa Diễm to lớn phá không mà đi Cùng lúc đó, đệ tử tộc Phượng Hoàng còn lại nhao nhao biến thành Phượng Hoàng, theo sát phía sau Lục trưởng lão thì biến thành một con Phượng Hoàng Triều Dương, hoành hành ở trên bầu trời, che khuất mặt trời Thanh thế lớn như thế lập tức dẫn tới ánh nhìn của vô số người -Là tộc Phượng Hoàng -Không hổ là nhất tộc thiên cổ, đáng sợ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Chỉ có điều là tiểu bối tộc Phượng Hoàng mà lại có thanh thế như vậy, quả nhiên là không tầm thường Đó là vật gì vậy Vốn dĩ đám người bị thanh thế của tộc Phượng Hoàng hấp dẫn, ánh mắt từ trên người Long tộc chuyển sang bên này, trong nhất thời tộc Phượng Hoàng phong quang vô hạn Rất nhiều đệ tử tộc Phượng Hoàng lại càng kiêu ngạo kêu to không ngừng, giống như là la lên với chúng sinh thiên địa, vương giả đã trở về Chỉ có điều, danh tiếng của bọn họ còn chưa xuất ra thì đã ngạc nhiên phát hiện, lực chú ý của mọi người lại rời đi lần nữa, toàn bộ đều nhìn về phía Triệu Vũ Hoàng Chuẩn xác là nói, là con thỏ đang cưỡi trên cổ Triệu Vũ Hoàng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chỉ nhìn thấy con thỏ vô cùng to béo, đặt mông ngồi ở trên cổ Triệu Vũ Hoàng, cổ đeo dây chuyền lớn, đi giày da, ngậm tẩu thuốc, đeo kính đen thì thôi đi, con mẹ nó trong tay còn cầm một cái roi da