Tôn Ngộ Không nghe vậy, cười ha ha, lại thấp giọng nói:
-Đều không phải, trước đó là ta nói bừa, xé da hổ nói khoác hù dọa nữ nhân kia Có điều đúng thật là lão quân đã cho ta chỗ tốt, nói thật… bây giờ hai bên khai chiến, ta con mẹ nó cũng không biết giúp bên nào Tần Thọ nghe xong, trong lòng thoải mái hơn Dù sao, quan hệ của Tần Thọ và Tôn Ngộ Không cũng không tệ, nếu như đối phương biết hắn gặp nạn, còn cần phải có người khác cho hắn chỗ tốt hắn mới tới, vậy thì Tần Thọ nhất định phải suy tính một chút phương thức ngày sau ở chung với Tôn Ngộ Không Nhưng mà bây giờ như thế, quả nhiên vẫn là huynh đệ tốt đáng tin cậy Tần Thọ nói:
-Cái này còn cần phải nghĩ à, giúp Thiên Đình Ngươi sinh ra ở dưới Thiên Đình, lớn lên ở trong Thiên Đình, ít nhiều cũng nên báo đáp xã hội chứ Tôn Ngộ Không trợn mắt nhìn Tần Thọ một cái nói:
-Xéo đi, gia hỏa lúc trước bắt nạt ta, hình như là bộ hạ của Thiên Đình Tứ Hải Nê Thu, không sai chứ Tần Thọ yên lặng Tôn Ngộ Không nói:
-Có điều nói đi cũng phải nói lại, đối với yêu tộc Thiên Đình, thì ta vẫn có hảo cảm với Thiên Đình bây giờ hơn Dù sao, Hoa Quả Sơn có nhiều năm thái bình như vậy, cũng là sức của bọn họ Tần Thọ gật đầu theo nói:
-Vậy ngươi còn nghĩ cái rắm gì Tôn Ngộ Không thở dài nói:
-Có điều sư phụ ta lại ở bên yêu tộc Thiên Đình kia…
-Cái gì? Tần Thọ kinh ngạc kêu lên, sau đó đột nhiên tỉnh táo lại, ba tên ngốc kia đã nói qua, gia gia của bọn họ, Côn Bằng tổ sư có hai đồ đệ là thánh nhân Một người là Bồ Đề tổ sư, cũng chính là Chuẩn Đề đạo nhân thời kỳ Phong Thần đại chiến Nếu như tính như vậy thì Chuẩn Đề đạo nhân theo yêu tộc Thiên Đình là có thể hiểu được Chỉ có điều trong lòng Tần Thọ vẫn buồn bực, Thiên Đình bây giờ nói trắng ra là Tây Phương giáo và Xiển giáo cùng Thái Thượng lão quân là người dạy tam giáo hợp thành giai tầng thống trị Bọn họ bây giờ đã là người có quyền, còn điều hành thế nào Chính vì vậy, cho nên bên trong “Tây Du Ký”, có rất nhiều người bị Tôn Ngộ Không vui đùa chơi, vì để thành toàn cho Kim Thiền Tử thỉnh kinh Nhưng mà ở trong mắt Tần Thọ thì lại khác, Chuẩn Đề đạo nhân là lão tổ tông của Tây Phương giáo, cũng chính là lão tổ tông của Phật giáo Con khỉ kia lại luồn lên nhảy xuống, không nghe quản thúc, thế là hắn tìm hai nhà Phật giáo và Thiên Đình này tổ chức ở nhà mình một trận đại kịch [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kim Thiền Tử cũng được mà yêu ma cổ quái kia cũng được, đều phối hợp để diễn vở kịch kia, mục đích chính là để thu thập tâm tính ngang bướng của cái con khỉ này một chút Đến cuối cùng, con khỉ đi Phật giáo, làm Đấu Chiến Thắng Phật Đó chính là được độ hóa Nhưng mà bây giờ Tần Thọ thấy, cái kia trên cơ bản là trở lại tông môn lần nữa… về nhà Cho nên, Tần Thọ thực sự là không nghĩ ra được nguyên do để Chuẩn Đề đạo nhân phản bội…
Nghe được câu hỏi của Tần Thọ, Tôn Ngộ Không lắc đầu nói:
-Không biết… Trong đầu thánh nhân nghĩ và trong đầu chúng ta nghĩ không phải là cùng một chuyện Đúng rồi, về sau ngươi tính thế nào Nếu đánh nhau thật, ta liền về Hoa Quả Sơn, không giúp ai cả, yên tĩnh sống [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Còn ngươi thì sao Tần Thọ hâm mộ nhìn Tôn Ngộ Không nói:
-Cũng muốn là trở về mặt trăng yên tĩnh sống, nhưng mà người quen biết nhiều như vậy, nhân quả ở trên lưng cũng nhiều… Cái này con mẹ nó muốn đi cũng khó Tôn Ngộ Không gật đầu nói:
-Hiểu… ừm… nếu lúc nào cần ta giúp, nhớ phải gọi ta Tần Thọ nói:
-Ta gọi ngươi giúp, vậy cũng không nhất định là phải đánh người Hai bên này đều có bằng hữu của ta Tôn Ngộ Không xem thường nói:
-Ta và bọn họ không quen, đánh ai cũng như nhau, chọc vào rắc rối, có sư phụ đỡ, mặc cho ta làm loạn Tần Thọ nhìn con khỉ vẻ mặt bá khí, lục thân không nhận, dựng thẳng một ngón tay cái lên nói:
-Huynh đệ tốt -Ngươi thật sự mặc kệ bốn người bằng hữu kia của ngươi à - Tôn Ngộ Không đột nhiên hỏi Tần Thọ nói:
-Ta cũng muốn quản, ta cái gì cũng đều muốn quản, nhưng mà nếu quản… ài, lát nữa phối hợp một chút đi Tôn Ngộ Không sửng sốt nói:
-Phối hợp thế nào Tần Thọ thần bí nói:
-Ngươi sợ bị sét đánh không Vẻ mặt Tôn Ngộ Không mơ hồ…
Tần Thọ cẩn thận nói ra kế hoạch của mình, sau khi Tôn Ngộ Không nghe xong, con mắt lập tức lóe sáng, vỗ tay kêu lên:
-Chơi vui Có điều… ngươi chắc chắn phải làm như vậy Tần Thọ thả lỏng nói:
-Ngươi cũng thấy đấy, cái này con mẹ nó đánh nhau, không biết là có bao nhiêu người chết đó Quấy nhiễu hắn một chút, ngươi có thể xây được mười mấy vạn cái tháp đấy Tôn Ngộ Không lơ đễnh nói:
-Tháp cái gì, cái này chết mới lập đó, dù sao ta cũng không muốn chết Hai người thương lượng chi tiết một chút, cuối cùng vui vẻ quyết định, chỉ là lúc nào áp dụng, có muốn áp dụng hay không thì còn phải đợi thương lượng lại, dù sao, nếu như thật sự làm như vậy thì người chết cũng không ít Không phải vạn bất đắc dĩ thì con thỏ không muốn làm như thế Đúng lúc này, một tiếng trống trận vang lên, tận lực bồi tiếp tiếng la giết động trời Trong nháy mắt đó, Lý Tịnh hét lớn một tiếng:
-Khai chiến, dùng hết tốc độ tiến về phía trước Một khắc sau đại quân dùng tốc độ cao nhất bắn vọt lên…
Tần Thọ nghe xong, lập tức trợn tròn mắt, mắng:
-Ôi đệch, còn chưa có đi đã đánh nhau à Tôn Ngộ Không cười nói:
-Ngươi cho ngươi là ai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhân vật chính à Người ta đánh nhau còn phải chờ ngươi Tần Thọ ngẫm lại, hình như đúng thật là đạo lý này, thần phật đầy trời đánh nhau, ai sẽ để ý một con thỏ ngay cả tiên cũng không phải chứ Nghĩ đến bên kia bắt đầu khai chiến rồi, Tần Thọ đi theo Tôn Ngộ Không, lập tức xông ra đại quân, đi thẳng đến chiến trường Nói là chiến trường nhưng thực ra là vượt qua để đến một tòa núi cao che tầm mắt Không có cách nào cả, chiến trường quá lớn Tần Thọ đứng ở trên đỉnh núi, nhìn sang một chút, chỉ nhìn thấy hai nhánh quân đội điên cuồng đụng thẳng vào nhau Một bên là Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Chân Long và một đám Yêu Vương dẫn đội lính tôm tướng cua, đại quân yêu ma quỷ quái, phô thiên cái địa xông lên như là châu chấu Một bên khác thì là khôi giáp thuần, màu ngân bạc, thiên binh thiên tướng giơ cao cờ của Thiên Đình lên, thiên binh thiên tướng bên này cũng không phải đều là người, các loại dị thú tọa kỵ quý hiếm, đã được thuần dưỡng qua vô số trận chiến đều phóng ra, cũng là che khuất bầu trời, bay khắp cả bầu trời và mặt đất Thậm chí dưới mặt đất cũng có người đang giao thủ, Tần Thọ liếc mắt qua, dưới mặt đất giống như là suối nổ phun, một người bị đánh bay ra, lại có người xông lên giết vào…