Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 810: Cố nhân






Chương 810: Cố nhân





Tần Thọ nói:

-Nói như vậy, một đám người tính kế tới tính kế lui, lại là Phong Thần đại chiến, lại là cái gì… Cuối cùng lại đều không tính kế qua được Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn
Làm áo cưới không công cho bọn họ
Cho nên bọn họ mới làm yêu tộc sống lại, ngóc đầu trở lại, muốn phân lại thiên địa
Trù Thần cười nói:

-Cái này thì không nói được, có điều ý tứ đại khái chính là chuyện như vậy đi
Phật thượng cổ Nhiên Đăng và Tây Phương Nhị Thánh có quan hệ thân thiết với nhau, cho nên bên Tây Phương giáo giúp yêu tộc Thiên Đình cũng là điều đương nhiên
Tần Thọ líu lưỡi:

-Khá lắm… điều các vị biết đúng thật là nhiều
Trù Thần lắc đầu nói:

-Không phải chúng ta biết nhiều, mà là cái người tiên sinh kia của ngươi biết nhiều
Hắn tự hỏi không có cái gì có thể lấy đưa cho ngươi, nhưng mà biết ngươi sẽ có một bụng nghi hoặc, nên hắn đã sớm bàn giao cho chúng ta
Vốn cho rằng ngươi sẽ không hỏi, không ngờ được, hắn thật đúng là hiểu rõ ngươi
Tần Thọ yên lặng… không ngờ được người tiên sinh không lên nổi này, vậy mà vô thanh vô thức chuẩn bị cho hắn lễ vật tốt như vậy – giải đáp nghi hoặc
Cho tới bây giờ, Tần Thọ rốt cuộc cũng hiểu được tiền căn hậu quả, lập tức nhẹ nhàng thở ra
Có đôi khi mọi chuyện chính là như vậy, ngươi không biết rõ hắn, hoặc là hắn vĩnh viễn làm khó ngươi, không biết chính là đáng sợ nhất
Nhưng mà nếu như thật sự biết rõ thì thực ra chuyện cũng chỉ là như vậy…

Tần Thọ hỏi:

-Những thánh nhân còn lại nói thế nào
Thông Thiên giáo chủ, Phật A Di Đà đâu
Bọn họ không quản chuyện này sao
Trù Thần lắc đầu nói:

-Không biết, Phật A Di Đà chính là thánh nhân thần bí nhất trong tất cả các thánh nhân, mặc dù là hắn và Chuẩn Đề đạo nhân cùng nhau sáng tạo ra Tây Phương giáo, nhưng mà những năm này Chuẩn Đề thì còn hoạt động, nhưng mà Phật A Di Đà lại là yên tĩnh ở trong Tử Tiêu Cung, chưa hề đi ra ngoài
Văn Khúc tinh quân nói, Phật A Di Đà là một thanh chân vô dục vô cầu, lúc trước sáng lập ra Tây Phương giáo chưa hẳn đã là dự tính ban đầu của hắn
Còn Thông Thiên giáo chủ, cũng không biết nói như thế nào… Khả năng hắn giúp bên nào cũng đều có
Dù sao lúc trước diệt Tiệt giáo, chính là người của cả hai bên, có điều khả năng lớn nhất chính là khoanh tay đứng xem kịch
Cho nên, thế bây giờ thực ra là có thể hòa không phân thắng bại, chúng ta không có nhiều nguy hiểm như vậy
Tần Thọ suy nghĩ một chút, nếu như thật như vậy thì đúng là cái thế này là hòa mà không có phân thắng bại, là hắn nghĩ quá tiêu cực rồi
Lỗ đại sư cười ha ha nói:

-Cho nên, ngươi lo lắng cái rắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta dám nói, lúc ngươi ở sâu trong tinh không trở về, nơi này vẫn còn là cái dạng này mà không có biến hóa
Tần Thọ cười khổ một tiếng, nói:

-Vậy… ta còn đi thăm những cố nhân còn lại một chút rồi chuẩn bị xuất phát
Lỗ đại sư phất phất tay nói:

-Đi đi, đi đi, đừng quấy rầy chúng ta uống rượu
Đúng rồi, ta nghe nói Vực Ngoại Thiên Ma cũng rất biết cất rượu, hương vị Thiên Ma Nhưỡng Hương của bọn hắn cũng không tệ, lúc ngươi trở về cầm cho ta một chút để ta nếm thử
Tần Thọ làm một dấu tay OK, sau đó liền cáo từ
Thực ra Tần Thọ nghĩ rất đơn giản, thực lực của hắn bây giờ không đủ, thật sự cũng không muốn lẫn vào cái này làm cái gì
Hắn có thể làm người qua đường thì sẽ làm người qua đường, nhưng mà để Phong Thần Bảng rơi vào trong tay kẻ địch thì kết quả sẽ giống nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Phong Thần Bảng… Nếu có thể cầm Phong Thần Bảng đến tay thì tốt rồi
Trong lòng Tần Thọ thầm nhủ, đồng thời, bước chân của hắn càng lúc càng nhanh
Lần đầu tiên, Tần Thọ hận mình không thể phân thân, nếu không thì có thể một cái ở bên này hỗ trợ, một cái qua bên kia tìm Hằng Nga, chẳng phải là tất cả đều tốt rồi sao
Đáng tiếc hắn chỉ có thể giúp một bên, quan trọng là hắn ở lại bên này có vẻ như cũng không có tác dụng gì
Sau đó Tần Thọ đi tìm Lý Trinh Anh, nha đầu này nhìn thấy con thỏ tới, cực kỳ cao hứng, tự mình xuống bếp làm cho con thỏ chút đồ ăn
Nghe nói Tần Thọ muốn đi vào sâu trong tinh không, liền đem tất cả bảo bối mà mình cất giấu đưa cho Tần Thọ, mặc dù những bảo bối này bây giờ đối với hắn không tính là cái gì cả, nhưng mà tâm ý của tiểu nha đầu này vẫn làm cho hắn cảm thấy rất ấm áp
Sau đó Tần Thọ lại đi một chuyến đến Thư Sơn, điều khiến Tần Thọ bất ngờ là, toàn bộ Thư Sơn chỉ có một mình Mộc Đầu ở trong Văn Khúc Cung đọc sách
-Mộc Đầu, sao ngươi còn ở lại chỗ này đọc sách vậy
- Tần Thọ hỏi
Mộc Đầu ấp a ấp úng nói:

-Tiên tiên… sinh nói, đọc xong… đọc… đọc xong quyển sách này… là là là… có thể trở về về… về nhà
Ta… mới mới… đọc được ba ba một phần ba….hắn bọn hắn… đã đã… đọc… xong… @#%%..
Tần Thọ nghe trọn vẹn nửa canh giờ, mới hiểu được ý của Mộc Đầu
Ba năm trước đây Văn Khúc tinh quân xuống hạ giới đánh trận, để cho những học sinh này có thể an tâm đọc sách, đồng thời thành thành thật thật hoàn thành nhiệm vụ, thế là để lại một quyển sách dày bằng người, bảo bọn họ đọc xong thì có thể trở về
Kết quả là Lý Trinh Anh và Trùng Bát dùng một tháng thời gian đọc xong sách rồi hấp tấp về nhà
Sau đó chỉ có Mộc Đầu xui xẻo ngồi đây đọc cho tới bây giờ…

Về phần Văn Khúc tinh quân, ba năm trước đi ra rồi thì không có trở lại nữa, vẫn luôn ở bên ngoài
Đoán chừng bọn họ cũng không biết trong Văn Khúc Cung còn có một đệ tử ngốc manh ngồi ở chỗ này đọc sách
Vẻ mặt Tần Thọ bất đắc dĩ đoạt lấy quyển sách kia nói:

-Thỏ gia ta còn chưa có đọc, ta mượn đọc một chút
Đợi ta đọc xong rồi thì trả lại ngươi, rồi ngươi đọc tiếp… Tiên sinh hỏi tới, thì ngươi chỉ cần nói là ta cầm đi
Hắn sẽ không nói ngươi
Mộc Đầu sững sờ, chờ lúc hắn lấy lại tinh thần, con thỏ đã sớm chạy mất dạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó Mộc Đầu gãi gãi đầu, nghĩ nghĩ rồi về nhà
Tần Thọ đi tiếp xuống Ngự Hoa Viên, khiến Tần Thọ ngoài ý muốn chính là lại không có hai tên gia hỏa kia thủ ở cửa ra vào, đi vào Ngự Hoa Viên thứ đập vào mắt hắn đầu tiên là đại thụ che trời ở khắp nơi
Không chờ Tần Thọ nhìn nhiều, bên trên bỗng nhiên đưa đến một cái nhánh cây, một phát cuốn lấy Tần Thọ giơ Tần Thọ lên cao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.