Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 811: Cố nhân (2)





Chương 811: Cố nhân (2)





Tần Thọ vừa nghiêng đầu, liền thấy một con mắt rất to đang đánh giá hắn
Sau đó cái mắt to kia lui về sau, lộ ra cái vô cùng tráng kiện, như là cành cây của cây đại thụ, khuôn mặt trên cây đang cười ngây ngô với hắn
Tần Thọ nhìn cây đại thụ siêu cấp trước mặt này, thử hỏi thăm dò một câu:

-Hành Thái
Sau đó Tần Thọ liền thấy cái cây đại thụ này vẫn luôn run, lá cây đại thụ dài hơn bốn mét rơi ầm ầm xuống, đập vào Tần Thọ đến mức không ngóc đầu lên được
Tần Thọ tuyệt đối không ngờ được, đại thụ trước mắt này lại là Hành Thái
Tần Thọ cực kỳ vui mừng, hình thể cũng biến thành to lớn, cho Hành Thái một cái ôm thật chặt
Sau khi ôn chuyện, Tần Thọ theo bản năng nhìn về phía nơi xa, kết quả kinh ngạc chỉ vào nơi xa nói:

-Hành Thái, chỗ đó trước kia không phải là có núi Bạch Cốt à
Sao bây giờ lại không có rồi
Hành Thái viết ra từng dãy văn tự:

-Dọn đi rồi, ba năm trước có một người đến Thiên Đình tìm nàng
Nàng liền đi theo đối phương, rồi không có trở về
Tần Thọ hỏi:

-Ai tìm nàng vậy
Hơn nữa, không phải là nàng bị nhốt ở đây sao
Thiên Đình cứ để nàng đi như vậy sao
Một thân lá cây của Hành Thái run lên, sau đó một đạo thân ảnh xuất hiện, Tần Thọ nhìn thấy một bóng người mờ ảo tới gặp tiểu tỷ tỷ áo trắng, sau đó dường như hai người nói cái gì đó, rồi rời đi
Tần Thọ chau mày nói:

-Hành Thái, chúng ta có thể làm cái HD không
Hành Thái:

-Thực lực của đối phương quá cường đại, nàng không cho ta nhớ kỹ nàng, ta không nhớ được, chỉ có thể làm ra một cái bóng đại khái
Tần Thọ cũng biết, sau khi thực lực đạt tới tầng nhất định, hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến tất cả…

Nếu tiểu tỷ tỷ đã không có ở đây, Tần Thọ cũng không cần ôn chuyện, sau khi hàn huyên với Hành Thái rồi nói cho Hành Thái tính toán của mình, Hành Thái nghe xong, lập tức móc ra một cái hộp đưa cho Tần Thọ nói:

-Cho ngươi
Tần Thọ mở ra xem, chỉ thấy cái hộp sọ bằng thủy tinh nằm ở bên trong
Tần Thọ lập tức vui vẻ, cười nói:

-Không có nghĩ tới nhận cái này của ngươi đâu, ngươi giữ đi để phòng thân
Hành Thái liền ấn hộp sọ thủy tinh vào tay Tần Thọ nói:

-Chỉ có ngươi có thể sử dụng, nói rời khỏi ngươi thì chỉ là một khối xương, cho ta cũng vô dụng
Tần Thọ bất đắc dĩ, đành phải giữ lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó bỗng nhiên Hành Thái lắc thân thể một cái, cánh tay rắc một cái liền gãy mất, sau đó một chi tay cụt giao cho Tần Thọ
Tần Thọ trợn tròn mắt tại chỗ, nói:

-Hành Thái, ta phải đi, ngươi cũng không cần phải tự mình hại mình
Tình cảm của huynh đệ, ta hiểu
Hành Thái không có ngũ quan, có điều hắn run đã thể hiện ra tất cả suy nghĩ, hắn dường như cho Tần Thọ một cái liếc mắt, sau đó run lên nói cho Tần Thọ:

-Ta là cây, gãy mất rồi nhưng lúc nào cũng có thể tái sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất luận cành cây gì cũng chỉ có thể là một bộ phận của ta, chỉ cần cho chúng thời gian, nguyên khí thì nó liền có thể trường thành thành một phân thân khác của ta
Để nó ở bên cạnh ngươi, không chừng có thể giúp ngươi một tay
Tần Thọ vỗ vỗ Hành Thái nói:

-Cảm ơn
Rời khỏi Ngự Hoa Viên, Tần Thọ vẫn không thấy bóng người của bọn Bạch Vân, hắn ở bên trong Thiên Đình lượn quanh một vòng, cuối cùng cũng tìm được Văn Khúc tinh quân
Chỉ nhìn thấy gia hỏa này đang đứng ở trên ban công của một tửu lâu, uống chút rượu thưởng phong nguyệt, vô cùng tiêu diêu tự tại, có điều bên người hắn cũng không có nữ nhân
Tần Thọ lập tức xông lên, vừa thấy mặt liền hỏi:

-Tiên sinh, sao người biết là ta sẽ trở về, và sẽ hỏi những lời kia
Văn Khúc tinh quân cười ha hả nói:

-Tính là không thể nào tính được rồi, sương mù trên người ngươi nồng nặc tính không ra
Có điều suy luận vẫn là không thành vấn đề, dựa vào tính cách của ngươi, náo nhiệt lớn như thế không thể nào sẽ không trở về
Nếu trở về thì sẽ có một bụng vấn đề, cho nên ta đã sớm chuẩn bị các loại đáp án để trả lời ngươi
Đơn giản không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ há hốc mồm, suy nghĩ kỹ một chút, hình như đúng là có đạo lý
Đúng lúc này, ở xa truyền đến một tiếng la:

-Tiểu Văn, đi, đi ngắm tuyết
-Được rồi
Văn Khúc tinh quân lập tức đáp lại, sau đó vỗ một cái vào đầu con thỏ nói:

-Nên làm cái gì thì làm cái đó thôi, đừng có nghĩ là tiên sinh ta đi theo đuổi tình yêu
Nhớ kỹ, mặc kệ là lúc nào, trong ngực cũng phải có lòng chính trực, ngạo nghễ giữa thiên địa, cho dù trời có sập cũng không sợ hãi, không có thứ gì có thể ép cong sống lưng của ngươi…

-Lưng cái rắm
Đi
Đúng lúc này, một cái bánh bao đập vào mặt Văn Khúc tinh quân, trong nháy mắt Văn Khúc tinh quân liền quên mất cái lòng chính trực trong miệng hắn, vội vàng cười trừ nói:

-Được rồi, được rồi, tới đây
Sau đó Tần Thọ nhìn thấy một nữ tử oai hùng bất phàm cưỡi một con ngựa trắng rất lớn mang theo Văn Khúc tinh quân chạy vội đi…

Tần Thọ nhìn thấy, có chút ghen tỵ nói:

-Quả nhiên, thông minh như Văn Khúc tinh quân mà sau khi có tình yêu thì trí thông minh cơ bản là để cho chó ăn
-Nói xấu phía sau ta có phải là có chút không chính cống không
Đúng lúc này, một cái đầu chó to vươn tới
Tần Thọ lập tức giật này mình, nhìn thấy là Hạo Thiên Khuyển, mở miệng liền mắng:

-Cái đồ chó chết nhà ngươi, ngươi như này hù chết người đó có biết không hả
Hạo Thiên Khuyển không nói lời nào, yên lặng lấy ra một cái gương đồng, đầu của mình song song với đầu của Tần Thọ, sau đó hai người cùng bị tấm gương phản chiếu, Hạo Thiên Khuyển nghiêm trang hỏi:

-Ngươi nhìn hai thứ trong cái gương này, có cái nào giống người không
Tần Thọ:

-…

Hạo Thiên Khuyển thu gương đồng lại, hỏi:

-Nghe nói ngươi muốn đi sâu vào trong tinh không
Tần Thọ kinh ngạc hỏi:

-Sao ngươi biết
Ách… ngươi đi qua quán thịt chó rồi
Hạo Thiên Khuyển kinh ngạc hỏi ngược lại:

-Sao ngươi biết
Tần Thọ nói:

-Trong miệng ngươi có mùi rượu, vừa ngửi đã biết rồi
Nói xong, Tần Thọ duỗi móng vuốt ra nói:

-Huynh đệ tốt, ta đi chỗ nguy hiểm như vậy, ngươi chuẩn bị đưa ta cái gì đây
Hạo Thiên Khuyển nhìn nhìn, tròng mắt đều sắp trợn lồi cả ra, sau đó liền quay người lại, quẫy đuôi một cái nói:

-Coi như là ta chưa từng tới
Tần Thọ nắm chặt lấy cái đuôi của hắn, kéo hắn trở về
Hạo Thiên Khuyển ngao ngao hét lớn:

-Buông tay, buông tay
Ta không cho ngươi còn ăn cướp à
Ngao ngao ngao… ngao ô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.