Nói xong câu này, Tần Thọ tiện tay ném hòn đá về một bên, kết quả hòn đá kia thuận theo dốc núi lăn xuống dưới, lăn về phía xa Tần Thọ lập tức trợn tròn mắt ở đó, sau đó hoảng sợ nói:
-Móa, mở rồi? Sau đó Tần Thọ cầm khối đá đó ném về phía xa một lần nữa, quả nhiên, tảng đá kia phá vỡ bình chướng trong hư không, rơi vào trong nham tương ở xa xa…
-Thì ra là thế, hóa ra hòn đá kia là một khối cơ quan, ấn lên trên là có thể mở ra kết giới của hư không, đi ra bên ngoài Cũng không biết thế giới này là cái dạng gì…
Tần Thọ nói xong, nhảy xuống khỏi Hắc Ma Thần Hạp đi ra ngoài, một bước chân kia lần giẫm lên máu tươi thi cốt và dung nham tạo thành một mảnh đại địa, Tần Thọ chỉ cảm thấy một mảnh đại địa này cực nóng, cho dù là dựa vào cường độ của cơ thể hắn cũng có chút cảm giác như thiêu như đốt Tần Thọ không nhịn được, cảm thán nói:
-Ai da, nếu như trước kia mình muốn đi ra đoán chừng lập tức đã bị đốt thành cặn bã rồi Tần Thọ đi ở xung quanh một vòng, có suy nghĩ mò bảo vật thế là tùy tiện mở ra một đống thi cốt ở gần, kết quả Tần Thọ lại thật sự lật ra được một vài thứ, mặc dù đại đa số đều là rách mướp có điều có một quyển sách trong đó vẫn còn giữ lại được một phần Tần Thọ cầm lên nhìn, rõ ràng là một bản nhật ký Đây không phải là một thế giới, quá điên cuồng…
-Có trời mới biết nơi này còn có cái thứ gì, tất cả mọi người đều chết rồi -Ta muốn đi ra ngoài, ai có thể mau tới cứu ta -Đều phải chết, chết rồi…
Tâm sự mấy câu, Tần Thọ thấy được sự hưng phấn, sợ hãi và tuyệt vọng Hiển nhiên là người viết quyển nhật ký này lúc mới bắt đầu đến nơi này thì rất hưng phấn, nhưng mà sau khi hưng phấn qua đi thì đã gặp phải đồ vật kinh khủng gì đó, những người bên cạnh lần lượt chết đi, thế là hắn bắt đầu sợ hãi Cuối cùng vậy mà hắn lại không có cách nào trở về, bị vây ở nơi này… cuối cùng cũng chết Nhìn đến chỗ này, Tần Thọ nhanh chóng quay người chuẩn bị rời đi, nếu như là hung địa thì hắn không muốn mạo hiểm ở đây Đúng lúc này, Tần Thọ chợt phát hiện, một cái bóng cao lớn đã che khuất ánh sáng phía sau hắn…
-Cái thứ gì…
Tần Thọ vô thức nói, đồng thời đột nhiên quay đầu, sau đó hoảng sợ nói:
-Sư phụ? -Xin chào…
Người tới chính là Lỗ đại sư, chỉ có điều tóc Lỗ đại sư này hơi dài, cười lên không có cảm giác cởi mở mà lại có một loại âm hiểm xảo trá và điên cuồng Xin chào, hai chữ, lúc mới nói ra chữ đầu tiên, Lỗ đại sư bỗng nhiên quay người một cái, đập một cái búa về phía Tần Thọ Coong Búa lớn nện ở trên trán Tần Thọ, thân thể Tần Thọ liền phù một cái hóa thành bụi đen đầy trời Đồng thời Tần Thọ tĩnh tọa ở bên ngoài đột nhiên mở hai mắt ra, thân thể lung la lung lay suýt chút nữa là ngã lộn chổng vó từ trên xe máy xuống Cũng may Lò Bát Quái kia kịp thời dùng phép thuật ổn định, lúc này Tần Thọ mới không bị rơi xuống -Con thỏ, sao vậy Sắc mặt của ngươi… ừm nhìn không ra, nhưng là khí tức của ngươi rất loạn Lúc đầu Lò Bát Quái nói sắc mặt ngươi khó coi, nhưng nhìn cả mặt Tần Thọ đều là lông trắng, hắn phát hiện nói như vậy có chút gì là lạ, thế là lập tức sửa lại Tần Thọ nghe thấy Lò Bát Quái nói, đầu óc giống như là bị kích hoạt, lập tức lấy lại tinh thần, oa một tiếng kêu lên Dọa Lò Bát Quái nhanh chóng dừng xe lại hỏi:
-Con thỏ, rốt cuộc là ngươi bị sao thế Tần Thọ xoa xoa trán, nhìn Lò Bát Quái, lại nhìn Hắc Ma Thần Hạp yên lặng trước ngực nói:
-Gặp chút vấn đề, lão Bát…
-Có thể đừng kêu ta già như vậy không - Lò Bát Quái ghét bỏ nói [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ gật đầu nói:
-Tiểu Bát Vẻ mặt Lò Bát Quái không tình nguyện nói:
-Sao ta cảm giác những lời này nói ra từ miệng ngươi lại kỳ quái như vậy chứ Phía trước thì có vẻ già, bây giờ lại có cảm giác giống như là ngươi đang gọi cháu trai ngươi vậy Đổi lại một chút đi… Được rồi, ngươi vẫn gọi là Lão Lô đi Tần Thọ gật đầu nói:
-Đúng rồi, ngươi đổi tên là Nồi Bát Quái, hay là gọi ngươi là Lão Oa đi -Bỏ chữ đi đi - Lò Bát Quái nói Tần Thọ nói:
-Được rồi, Lão Oa, được rồi chứ Lão Oa, ngươi đi cùng Lão Quân nhiều năm như vậy, ngươi có từng thấy qua cái hộp này chưa Tần Thọ nói xong lấy Hắc Ma Thần Hạp của mình ra đưa cho Lò Bát Quái nhìn rồi nói, sau đó nói bổ sung:
-Vùa rồi khí thần của ta đi vào, cái đồ chơi kia ngưng tụ thì không có vấn đề gì, nhưng mà vừa đánh vỡ thì lại bị gia hỏa trong đó đập một búa bay ra ngoài…
Sau khi Lò Bát Quái nghe xong, nghĩ một lát rồi nói:
-Thực ra điều ngươi nói cũng không có gì kỳ quái, thiên địa rộng lớn thiếu gì cái lạ Huống chi, Phật gia có Nhất Sa Nhất Thế Giới, Nhất Diệp Nhất Bồ Đề, Chưởng Trung Phật Quốc nói; Đạo gia cũng có Tụ Lý Càn Khôn, bên trong vẽ thủ bút của thiên hạ Cái này vốn là một loại quy tắc ứng dụng cho thiên địa, cái này cũng không có gì là kỳ quái Hơn nữa các thiên địa giữa thiên địa cho tới bây giờ đều không phải là tồn tại độc lập mà là dựa vào thế giới chủ, cũng chính là Địa Tiên Giới chèo chống, hoặc là chiếu rọi, hoặc là thẩm thấu sức mạnh… Tóm lại là đều có quan hệ với thế giới chủ, mà hình thành từ đó Ví dụ như Tỉnh Trung Nguyệt, đó là nước ở trong giếng phản chiếu ra, rất có thể là một thế giới khác, nhưng mà thế giới kia cũng có một mặt trăng giống như thế giới này, chỉ là phương hướng ngược lại mà thôi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thứ ngươi gặp phải, rất có thể chính là Tỉnh Trung Nguyệt, thế giới hoa trong kính Bọn họ có liên quan đến thế giới này, sẽ xuất hiện một vài người giống nhau, thậm chí ngươi có thể hiểu là chính là người kia Nhưng mà bởi vì thế giới khác biệt, tao ngộ khác biệt, vận mệnh khác biệt, mà từ đó người này cũng phát sinh biến hóa cực lớn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đương nhiên, đó là theo thuyết pháp của Thiên Đạo, từ nhân đạo nói mà ra, còn cái kia căn bản chính là hai người, chỉ là lớn lên giống nhau mà thôi Tần Thọ nghe đến đây, khẽ gật đầu nói:
-Ngươi nói kiểu này thì ta cũng có chút hiểu Lò Bát Quái cười hê hê nói:
-Hiểu thì tốt rồi, đã hiểu rồi còn không đi lật hắn?