Hồng Sơn ừ một tiếng, có điều hắn nhìn bộ dáng của lão đầu ngốc kia, đoán chừng cũng không nghĩ ra được biện pháp gì Hồng Hà nhìn thấy, bất đắc dĩ thở dài, xoa xoa mi tâm, thở dài một tiếng nói:
-Ta vốn chỉ định là thỏ trắng tự do tự tại trong rừng, nhưng mà đàn sói vây quanh, ta chỉ có thể giữ răng nanh lớn, hóa thành Bạch Hồ xảo trá… Ài…
Sau khi đám người la xong, Bạch Phong kích động quay người lấy tay giữ đầu của Trùng Bát, nói:
-Thời khắc huy hoàng nhất của tộc ta sắp đến, an tâm đi đi Nói xong, Bạch Phong giơ cao chủy thủ lên, hét lớn một tiếng:
-Bạch Thủy vĩnh tồn -Dừng tay Một tiếng hét lớn vang lên Bạch Phong ngay lập tức đứng lại trên không trung hết sức bất mãn nhìn về phía Hồng Sơn nói:
-Quản tốt người của ngươi Vẻ mặt Hồng Sơn cũng là phẫn nộ nhìn Lò Bát Quái nói:
-Im miệng Kết quả bỗng nhiên Lò Bát Quái cười, nói:
-Nói thật, ta vẫn luôn im miệng đó Hồng Sơn sững sờ Hồng Hà chau mày nói:
-Giọng nói vừa rồi không phải của hắn, nơi này còn có người khác Vừa nói, nắp của Lò Bát Quái mở ra, một con thỏ tai to mặt lớn chui ra, cầm một cây cà rốt ăn răng rắc, vừa ăn vừa nói:
-Thính lực không tệ, chắc là anh ngữ qua cấp bốn Hồng Hà liếc qua Tần Thọ nói:
-Một con thỏ Tần Thọ nói:
-Ánh mắt không tồi, đáng tiếc…
Hồng Hà chau mày nói:
-Đáng tiếc thế nào Tần Thọ mở miệng, cười nói:
-Đáng tiếc là một kẻ mù Hồng Sơn nghe xong, giận dữ nói:
-Ngươi dám mắng muội muội ta Hồng Sơn đưa tay tát con thỏ Tần Thọ lấy một củ cải trong tay ném tới, ánh mắt ngây thơ lập tức biến thành hung hãn, đưa tay đón đỡ Đám người nhìn thấy đều vui vẻ…
-Một con thỏ tinh nho nhỏ, mà dám tấn công Chiến Vu cửu phẩm -Cái con thỏ này chết chắc…
Bạch Phong lắc đầu nói:
-Không có gì cả, vẫn là giết Cửu Thiên Tuế đi -Con mẹ nó ngươi dám động tới hắn một cái, ta giết chết ngươi Tần Thọ kêu to, đồng thời một bàn tay của Hồng Sơn cũng đến [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng mà Tần Thọ không có thời gian giả vờ, vừa nói vừa vung mạnh một bàn tay ra, cánh tay nhỏ trong nháy mắt kéo dài, biến lớn trong không trung Sau đó trong ánh mắt khiếp sợ của bọn người Hồng Sơn, đánh sau mà đến trước, bịch một tiếng đập cho Hồng Sơn bay ra ngoài Đồng thời Tần Thọ hô một cái hóa thành một cái bóng đen biến mất trong Lò Bát Quái Bạch Phong nhìn thấy, trong lòng run lên, biết chuyện có biến, quả quyết đâm một nhát về phía cổ họng Trùng Bát Đúng lúc này, hắn đột nhiên thấy hoa mắt, một con mập mập trắng trắng ngăn ở trước chủy thủ Gương mặt kia đang cười ha hả nhìn hắn, hỏi:
-Nhìn cái gì đấy tiểu lão đệ Coong [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bạch Phong đâm chủy thủ vào mắt con thỏ Kết quả mí mắt của con thỏ kia đến nháy một cái cũng không có, mà chủy thủ giống như là đâm vào trên sắt thép, trực tiếp bị bắn ra Trong lòng Bạch Phong run lên, theo bản năng nói:
-Thứ gì vậy Nhưng mà căn bản là Tần Thọ không thèm phản ứng lại hắn, trực tiếp quay đầu đi nhìn Trùng Bát, cười ha ha nói:
-Cảm động không Trùng Bát hữu khí vô lực ừm một tiếng…
Bạch Phong sau lưng thì nói theo bản năng:
-Không được động Bành Một bàn tay to quét ngang đến, Bạch Phong bị đánh bay ra ngoài đến vèo một cái, oanh một tiếng đâm vào ngọn núi phía xa xa, bụi mù đầy trời, đỉnh núi đều vỡ nát Lúc này Tần Thọ mới từ tốn nói:
-Con mẹ nó, ai bảo ngươi nói chen vào Thấy cảnh này, rốt cuộc đám người cũng lấy lại tinh thần, từng người đều đứng bật dậy, trợn mắt nhìn Đúng lúc này, một bóng người từ trên trời giáng xuống mang theo tiếng rít lên:
-Con thỏ, ăn của ta một quyền Hóa ra là Hồng Sơn trở về -Vừa rồi là Hồng Sơn bị đánh lén, không có chuẩn bị Bây giờ đang thi triển toàn lực, cái con thỏ kia chưa hẳn đã chiếm được tiện nghi -Nhìn xem cái con thỏ kia ứng phó ra sao …
-Cẩn thận [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Lò Bát Quái hô Tần Thọ vung tay lên nói:
-Bớt tốn mấy cây cà rốt của ta, chỉ còn có mấy cây thôi Oanh một tiếng, Tần Thọ liền giống như là đang chơi trò chơi đập chuột, một quyền liền bị nện vào trong đất Hồng Sơn nhếch miệng cười gằn nói:
-Con thỏ, một quyền này, dễ chịu không -Ngươi là đang nói chuyện với ta hả Tiếng nói của Tần Thọ bỗng nhiên vang lên từ sau lưng Hồng Sơn, sau đó chỉ thấy đất trên người con thỏ kia buông lỏng, một cái đầu thỏ đột nhiên từ trong đất chui ra Hồng Sơn nhướng mày, trở tay lại là một quyền Oanh Mặt đất trực tiếp nổ tung thành một cái hố to Mà Tần Thọ thì giống như là một cái đinh, bị nện vào chỗ hố sâu nhất, vẫn chỉ có một cái đầu lộ ra bên ngoài Đồng thời còn không quên quay đầu căn dặn một câu:
-Đón lấy cà rốt của ta Lúc này Lò Bát Quái mới hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng lên tiếng, mở lò ra, củ cà rốt kia vừa vặn rơi vào bên trong lò Đúng lúc này, một bàn tay lớn khẽ quét qua, làm cà rốt bắn lại, hóa ra là Quỷ Hùng động thủ Quỷ Hùng tiện tay bẻ gãy cà rốt, ném qua chỗ Tần Thọ một đoạn đã bị cắn, sau đó nhét đoạn còn lại vào bên trong miệng, vừa ăn vừa nói:
-Hương vị cũng không tệ lắm…
-Ngươi dám ăn cà rốt của ta Một giọng nói hung ác vang lên Quỷ Hùng vừa nghiêng đầu, chỉ thấy hoa mắt, một con thỏ trắng hiện ra trước mặt hắn, sau đó móng vuốt của con thỏ nhanh chóng phóng đại -Ta là Chiến Vu, ngươi lại so khí lực với ta - Quỷ Hùng cười Bành Mọi người thấy Quỷ Hùng như là đạn pháo bị đánh bay ra bên ngoài, hai chân cày ra hai cái khe rãnh ở trên mặt đất Quỷ Hùng day day mặt, cười hà hà nói:
-Con thỏ, khí lực không nhỏ, có điều, còn kém một chút -Giờ lành sắp tới, đừng dây dưa với hắn nữa, nhanh chóng giết Cửu Thiên Tuế - Lão thái thái ở bên kia hô Tần Thọ nghe xong, lông mày nhướng lên nói:
-Giết Cửu Thiên Tuế Tế tổ Con mẹ nó ta nói để cho các ngươi tế cọng lông tổ Vừa nói, Tần Thọ vừa xoay người, cũng không lên tế đàn mà trực tiếp há rộng miệng, lỗ tai hất về phía sau lưng hóa thành hai cánh quạt, mở ra phép thuật Cao Thiết vèo một cái xông về tế đàn -Ngăn hắn lại - Hồng Hà nhắc nhở Hồng Sơn nhảy xuống, song quyền chấn động, hư không vặn vẹo, sức mạnh một quyền này cực lớn, Tần Thọ cũng chưa từng thấy Có điều, Tần Thọ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đột nhiên thân thể hóa thành một cái bóng đen biến mất trong không khí