Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 826: Lột quần áo






Chương 826: Lột quần áo





Hồng Hà nhìn thấy Tần Thọ dường như có chút sợ, lập tức nhẹ nhàng thở ra
Đúng lúc này, Tần Thọ nói với Lò Bát Quái:

-Lão Lô, đây chính là việc liên quan đến tính mạng của ngươi… ngươi xem…

-Tránh ra, để ta
Lò Bát Quái không có nghĩ nhiều cái gì, theo Lão Quân nhiều năm như vậy, không dễ gì mới có được thần hồn, đồng thời có thể nhảy nhót khắp thế giới, hắn cũng không muốn cứ như thế mà chết đi
Mặc dù, hắn không chắc chắn mình có thể chết hay không… Bởi vì hắn luôn cảm thấy mấy cây châm trong bụng kia, cũng không có trí mạng như vậy
Có điều hắn trời sinh nhát gan, sợ chết nên cũng không dám cược
Nhìn thấy Lò Bát Quái hùng dùng, oai vệ, khí phách hiên ngang xông lên, sau đó lỗ tai trên cái lò mở rộng ra như một cánh tay, tóm lấy quần áo của Hồng Hà
Hồng Hà theo bản năng nhìn về phía bọn người Bạch Phong, Quỷ Hùng, hy vọng bọn họ sẽ xuất thủ tương trợ
Kết quả nàng khổ cực nhìn thấy, tròng mắt hai tên khốn khiếp kia còn mở to hơn so với con thỏ
Hồng Hà lập tức biết, hai tên khốn khiếp này còn hận là mình không thể lên, thế là kêu lên:

-Dừng lại
Dừng tay
Ta đồng ý
Lò Bát Quái nghe xong, nhanh chóng dừng tay, sau đó nói:

-Ngươi đem châm của ngươi rút lại trước rồi nói
Hồng Hà nói:

-Tay ta hỏng, không nhổ được
Lò Bát Quái quay đầu nhìn con thỏ:

-Tay nàng hỏng, không nhổ được, xử lý thế nào đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ lườm hắn một cái, chỉ hận rèn sắt không thành thép nói:

-Có phải là ngươi ngốc không
Tay nàng hỏng, vậy tay ngươi có hỏng không, lột quần áo
Lò Bát Quái đầu tiên là sững sờ, sau đó bừng tỉnh ngộ, đưa tay ra làm việc
Hồng Hà cả giận nói:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi không nói đạo lý
Tần Thọ cười nói:

-Ngươi nói đúng, thỏ gia ta chính là không nói đạo lý
Chúng ta dừng tay, ngươi phải rút mấy cây châm kia ra cho hắn, về phần làm sao để rút ra, đó là chuyện của ngươi, không phải chuyện của chúng ta
Ngươi làm không được, chúng ta liền lột quần áo của ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhanh chóng lên
Đừng ngừng lại, đã rất nhiều năm thỏ gia ta không có ăn mặn rồi
Lò Bát Quái thuận thế vồ xuống
Hồng Hà hét lớn:

-Ta có biện pháp, ta có biện pháp
Tần Thọ nghe xong lập tức vui vẻ, Lò Bát Quái cũng cười, bởi vì ngay vừa rồi, Tần Thọ truyền âm cho Lò Bát Quái:

-Nếu như quần áo sắp bị lột xuống mà nàng còn không có cách, thì quên đi, nghĩ biện pháp khác
Kết quả, vào thời khắc cuối cùng, Hồng Hà vẫn không chống đỡ được
Hồng Hà đã nói có biện pháp, cũng không cần Tần Thọ ép hỏi, trực tiếp phun ra mấy ngân châm, nói:

-Đâm vào tâm khẩu hắn, châm mẹ tự nhiên sẽ hút ra tới
Tần Thọ không nói hai lời, cầm lên liền mơ hồ, nhìn chằm chằm Lò Bát Quái hồi lâu, cuối cùng hỏi một câu:

-Ngươi… Con mẹ nó đó là ngực à
Lò Bát Quái cũng là một đầu dấu chấm hỏi:

-Ta cũng không biết
Hồng Hà bất đắc dĩ nói:

-Đâm vào nắp lò đi…

Tần Thọ nhói một cái, kết quả cực khổ phát hiện, những cây kim này căn bản là không đâm thấu được thân Lò Bát Quái
Tần Thọ quay đầu nhìn về phía Hồng Hà
Hồng Hà cả giận nói:

-Ta trồng đều là châm nguyên thần, không phải thực thể, ta nào biết được hắn cứng như vậy
Hay là ngươi ném vào bên trong lò thử một chút
Tần Thọ chiếu theo làm, kết quả sau khi cây châm mẹ rơi vào trong Lò Bát Quái, quả nhiên trong vách lò có động tĩnh, không bao lâu sau, tám cây châm màu bạc bay ra, dung nhập vào bên trong châm mẹ
Tần Thọ và Lò Bát Quái lập tức nhẹ nhàng thở ra, Tần Thọ không nói hai lời đem mấy cây châm lấy ra, sau đó nhét vào túi Tu Di ngay trước mặt Hồng Hà, cuối cùng bỏ vào trong Hắc Ma Thần Hạp
Hồng Hà cả giận nói:

-Đó là của ta
Tần Thọ thẳng thừng nói:

-Ngươi định nổ không nguyên thần của huynh đệ ta à
Đây là lợi tức, biết không
Hồng Hà cắn răng… nói ra từng chữ:

-Bây giờ có thể thả ta ra chưa
Tần Thọ đánh tay bốp một cái, Trùng Bát lập tức liền thả người, Tần Thọ trợn mắt mắng:

-Ngươi có phải là ngốc không vậy
Thả thật à
Trùng Bát nhanh chóng giữ Hồng Hà lại rồi hỏi:

-Không thả à
Hồng Hà, Hồng Sơn cùng nổi giận mắng:

-Ngươi nói không giữ lời
Tần Thọ móc móc lỗ tai nói:

-Chúc mừng các ngươi đã đoán đúng, phần thưởng chính là, không thả người
Lò Bát Quái lại gần, nói:

-Cái này có chút không chính cống
Tần Thọ nói:

-Sư phụ ta dạy ta
Trùng Bát cũng nói:

-Cái này… Tiên sinh cũng không có dạy qua như thế
Tần Thọ cường điệu nói:

-Là sư phụ, không phải tiên sinh
Sư phụ ta nói qua, trước khi đem con mồi nhổ lông lấy máu đun sôi bỏ vào trong bụng thì đều không được buông lỏng
Nếu không ngươi có thể sẽ bị nhổ lông đun sôi trước khi ăn nó
Trùng Bát nói:

-Trù Thần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ nói:

-Ừm
Lò Bát Quái nói:

-Vậy làm sao bây giờ
Tần Thọ nói:

-Mang theo nữ nhân này, chạy
Lò Bát Quái nói:

-Đúng rồi, ta có biện pháp có thể khiến bọn họ đuổi không kịp
Tần Thọ nói:

-Vậy thì còn nói cái gì nữa
Chạy
Vừa nói, Lò Bát Quái liền biến lớn, Trùng Bát nhấc Hồng Hà lên ném vào bên trong Lò Bát Quái, sau đó hắn cũng nhảy vào
Tần Thọ nâng Lò Bát Quái lên, nhanh chân liền chạy
Bọn người Hồng Sơn nhìn thấy vậy, nổi giận mắng:

-Con thỏ, ngươi đứng lại đó cho ta
Bốn phía sớm đã có người của Vu Tộc trấn giữ, nhìn thấy bọn người Tần Thọ lao ra liền nhao nhao tiến lên cản đường
Tần Thọ không có quản được nhiều như vậy
Vung Lò Bát Quái làm chùy, những nơi đi qua, người cản thì đánh người, binh khí, phép thuật bay tới, Tần Thọ há to miệng rộng nuốt trọn
Đám người Hồng Sơn dường như là trơ mắt nhìn Tần Thọ giết ra một con đường càng chạy càng xa, sau đó bên trong bầu trời nổ tung ra một cái lỗ đen, một đoàn người chui vào rồi biến mất
Hồng Sơn đứng tại chỗ chỉ lên bầu trời mắng:

-Con thỏ chết tiệt, chân trời góc biển ta cũng phải giết ngươi
Đáng tiếc, Tần Thọ cũng không nghe được hắn gào cái gì…

Trong đường hầm, Lò Bát Quái tò mò hỏi:

-Con thỏ, nữ nhân kia làm sao bây giờ
Tần Thọ nói:

-An toàn rồi thì ném trở về
Lò Bát Quái ngạc nhiên:

-Không giết
Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Thỏ gia ta nói lời giữ lời, nàng thả ngươi, ta liền thả nàng
Còn về sau nếu lại đụng tới thì dựa vào bản lĩnh chứ sao
Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn làm tiểu nhân lật lọng à

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.