Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 851: Thiên Dung Thành






Chương 851: Thiên Dung Thành





-Có cách nào bắt được linh hồn không
- Tần Thọ hỏi
Mèo béo nghĩ nghĩ nói:

-Cũng không phải là không có cách, có điều cái này cần rất nhiều thiên thời địa lợi nhân hòa
Tần Thọ hỏi:

-Ví dụ như
Mèo béo nói:

-Ví dụ như, chờ ta ngủ đủ trước
Tần Thọ:

-Vậy thì thôi đi
Mèo béo:

-…

-Mèo béo, ngươi ngoại trừ thích ngủ thì còn thích cái gì
Trên đường đi, Tần Thọ hỏi
Mèo béo khó chịu nói:

-Ngươi gọi ai đó
Ai là mèo béo
Bản thân ngươi còn đang mập như cái mông đó, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ta mập
Ây ây, ngươi làm cái gì vậy
Đừng có sờ mông ta
Tần Thọ đo đo cái mông lớn của mèo béo, sau đó lại đo mặt của mèo béo, sau đó cười hê hê nói:

-Mặt người còn lớn hơn mông
Mặt mèo béo lập tức đen lại…

Lại đi một hồi, mèo béo nói:

-Ngươi có thể gọi ta là trên trời dưới đất, duy ta chí tôn, siêu cấp vô địch, vũ trụ hồng hoang, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả…

Tần Thọ nói:

-Nói ba chữ cuối cùng
Mèo béo nói:

-Để cho ta nghĩ lại đã
Tần Thọ không còn gì để nói, hỏi:

-Có phải là ngươi quên rồi không
Mèo béo cười lúng túng nói:

-Ách, rất nhiều năm rồi không có ai gọi tên của ta…

Tần Thọ hoàn toàn bó tay rồi, rốt cuộc là cái con mèo chết tiệt này lười đến trình độ nào thế
Hoặc là nói hắn ở trong tinh không này tịch mịch đến mức nào
Thậm chí ngay cả tên của mình còn không có nhớ rõ
Một canh giờ qua đi, mèo béo bỗng nhiên kêu lên:

-Ta nhớ ra rồi
Đúng lúc mèo béo tiến lên thì Tần Thọ quay đầu lại hỏi:

-Tên là gì
Mèo béo nói:

-Ba chữ cuối cùng, tên là… được rồi, không nói nữa
Ngươi vẫn gọi ta là mèo béo đi
Tần Thọ ngạc nhiên, sau đó đá một phát vào mông mèo béo nói:

-Rốt cuộc thì tên là gì
Mèo béo cười ha ha nói:

-Ta sẽ không cho ngươi cơ hội trào phúng ta
Tần Thọ:

-…

Mèo béo sống chết gì cũng không nói tên của mình
Tần Thọ cũng bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải từ bỏ
Tần Thọ dựa theo chỉ dẫn của mèo béo, chạy một mạch đến hướng tây nam, bay lên bay lên, Tần Thọ liền nhìn thấy một tòa tường thành cổ phác thê lương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tường thành được bảo tồn rất tốt, thuận theo tường thành đi về phía nam một đoạn thì nhìn thấy một cửa thành, trên cửa thành viết: “Thiên Dung Thành!”

Tròng mắt Tần Thọ sắp trợn lồi cả ra, chỉ vào cửa thành kia thét to:

-Nơi này cũng có một tòa Thiên Dung Thành
Cái con mẹ nó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy
Mặt kính của thế giới à
Mèo béo nhìn tường thành kia há hốc mồm nói:

-Ta nhớ hình như đã có người nói tình cảnh tương tự…

Tần Thọ đột nhiên quay đầu hỏi:

-Nói xem
Mèo béo ngáp một cái nói:

-Ngươi đợi ta tỉnh ngủ, suy nghĩ kỹ một chút
Buồn ngủ chết ta rồi…

Tần Thọ đá một cái vào mông Mèo béo nói:

-Không được ngủ, nhanh chóng suy nghĩ vấn đề
Ngươi không cảm thấy nơi này cổ quái muốn chết à
Mèo béo xem thường nói:

-Ta cảm thấy nơi này rất tốt, chí ít có non có nước, so với nơi ta ở trước đó tốt hơn nhiều
Ta cảm thấy ta ở chỗ này, ngủ ba ngàn năm cũng không có vấn đề gì
Tần Thọ:

-$#@#$..
Tần Thọ vừa đi đường vừa đá cái mông của mèo béo, để cho con mèo béo này nâng cao tinh thần, miễn cho hắn ngủ thiếp đi
Có kinh nghiệm đối mặt với Hỏa Đức tinh quân này, Tần Thọ rất hiểu, gia hỏa này có sức chiến đấu hiếm thấy
Nhất là đối diện với mấy thứ có linh hồn quỷ dị, con hàng này thanh tỉnh, có trợ giúp cực lớn đối với hắn
Đứng ở cửa thành Thiên Dung, mở cửa lớn ra, Tần Thọ lập tức thấy một tòa thành cổ rách nát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng điều khiến Tần Thọ rùng mình chính là, bố cục bên trong Thiên Dung Thành này giống y như đúc với Thiên Dung Thành thật
Trong nháy mắt đó, lông trên trán Tần Thọ dựng đứng lên
Hắn đi thẳng không có nhìn lại, cuối cùng đứng ở trước mặt một quán thịt chó, đây chính là quán thịt chó của Trù Thần
Chỉ có điều bảng hiệu trên quán thịt chó này sớm đã nát, chì còn lại hai chữ thịt chó
Cho dù là như thế, Tần Thọ cũng cảm thấy lưng phát lạnh, tất cả mọi thứ ở nơi này đều vô cùng quỷ dị
Tần Thọ đẩy cửa rách rưới ra, bố cục quen thuộc của quán ăn đập vào mắt, chỉ có điều nơi này đã quá rách nát mà thôi
Tần Thọ vén rèm vải sau bếp lên, đúng lúc này, một cái nồi ở đối diện đập tới
Tần Thọ dường như là không cần suy nghĩ, mở miệng liền cắn, miệng hóa thành một cái vòng xoáy nhỏ, hút cái nồi kia vào miệng
Răng rắc
Miệng rộng của Tần Thọ khép lại, nhai nhai
Đồng thời Tần Thọ cũng nhìn thấy cái người đứng đằng sau cái nồi đen, người kia rõ ràng là…

-Sư phụ?
Tần Thọ trợn mắt há mồm nhìn Trù Thần trước mắt
Chỉ có điều lúc này, cách ăn mặc của Trù Thần cực kỳ cổ quái, một tay cầm một con dao bầu, tóc tai bù xù, bên trong hai mắt mang theo vài phần hung ác và điên cuồng
Trù Thần vẫn không nói gì, quơ dao bầu bổ về phía Tần Thọ
Tần Thọ biết, người này không phải là sư phụ của mình, đương nhiên cũng không khách khí
Nhưng mà một bụng nghi vấn, khiến hắn muốn bắt một người để nói chuyện
Đúng lúc này, một đao khác của Trù Thần đã ở bên người Tần Thọ
Mèo béo lười biếng nói:

-Nhanh lên, mệt
Lúc này Tần Thọ mới ra tay, một phát liền túm được tay của đối phương, giành lấy dao bầu ném vào trong miệng ăn
Hắn biết rõ, ăn vào trong miệng mới là nó, nếu không thì đều là tro bụi
Thế là, Tần Thọ bắt đầu vơ vét bi thảm đối với Trù Thần, hắn cũng không đánh chết đối phương mà chỉ buộc đối phương móc ra từng kiện pháp bảo để đối chiến với hắn, sau đó hắn liền ăn từng miếng, bồi bổ cái bụng rỗng tuếch
Trù Thần rất nhanh đã lấy hết pháp bảo, Tần Thọ trực tiếp móc ra một cục gạch đập nát đầu Trù Thần
Dường như là đồng thời, Tần Thọ kêu lên:

-Mèo béo
Mèo béo lên tiếng:

-Mèo béo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong mắt mèo béo bỗng nhiên thoáng hiện lên một đồ án kỳ lạ, bức đồ án kia huyền diệu phức tạp, Tần Thọ nhìn một chút thì liền có một loại cảm giác choáng váng
Đồng thời, trên nóc nhà xuất hiện từng đường hoa văn quỷ dị, hoa văn như là một cái lưới lớn giáng từ trên trời xuống
Tần Thọ lập tức thấy được một đoàn bóng màu đen đụng vào đầu phía trên của cái lưới
-Nhanh lên
Không có nói bày trận trước nên ta không vây nó được lâu
- Mèo béo hô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.