-Lão gia tử, không phải ta nói đâu, thu ta làm đồ đệ, người không có lỗ đâu Nam Vô Tội vung tay lên đập con thỏ rơi xuống khỏi đầu tường Sau đó lại thấy một con thỏ chui ra từ khe cửa tiếp tục nói:
-Thật đó, thu ta làm đồ đệ tuyệt đối không lỗ Tốt xấu gì, ta cũng có một thánh nhân làm sư phụ, theo bối phận, khẳng định chỉ có cao hơn chứ không có thấp hơn Nam Vô Tội nghe xong, chân mày hơi nhíu lại:
-Thánh nhân, thu thứ như ngươi làm đồ đệ Mặt Tần Thọ tối sầm lại nói:
-Xem lời người nói này, người nhìn kỹ ta một chút đi, chỉ dựa vào thân thể này của ta, chính là trăm năm… khụ khụ, trăm vạn… ừm, trăm vạn nguyên hội cũng không gặp được người như thế đâu Vốn dĩ Tần Thọ định nói là trăm năm khó gặp một lần, nhưng mà vừa mới nghĩ tới mỗi ngày đều nhìn thấy cái gì mà trăm năm khó gặp một lần mưa to, tình cảnh nước trôi thành cái gì đó, lập tức cảm thấy trăm năm không đáng giá, thế là đề cao lên mấy cấp bậc Tần Thọ vừa nói câu này, vừa chen vào từ khe cửa Lần này Nam Vô Tội không có ném hắn ra, mà là mặc cho con thỏ cùng đi theo vào trong viện Nam Vô Tội ngồi ở bàn, vừa cầm lấy chén trà, con thỏ đã cầm lấy ấm trà rót cho hắn một chén trà, cười nói:
-Trà này của người không được, chờ ta về Địa Tiên Giới, nếu như bọn họ còn chưa có đánh vào Thiên Đình, ta đi tìm thánh trà lấy cho người ít trà ngon, thế nào Nam Vô Tội sững sờ, đặt chén trà xuống, túm lấy con thỏ để lên bàn hỏi:
-Đánh vào Thiên Đình Ai đánh vào Thiên Đình Sau khi Tần Thọ nghĩ nghĩ, nói tình hình ở bên ngoài với Nam Vô Tội Nam Vô Tội nghe xong, cau mày, nửa ngày sau mới nói:
-Ngươi thật sự muốn học võ đạo tiên Tần Thọ vỗ ngực nói:
-Đương nhiên Nam Vô Tội gật đầu nói:
-Truyền cho ngươi cũng được, có điều ngươi phải hiểu được một điểm, muốn tu luyện võ đạo tiên, thì trước hết phải tự phế tu hành và đạo hạnh, sau đó trở về căn bản, làm lại từ đầu Ngươi chắc chắn còn muốn học không Tần Thọ tiếp tục gật đầu nói:
-Học Nam Vô Tội thấy Tần Thọ đồng ý nhanh như vậy, có chút không chắc có phải là con thỏ này không hiểu mình nói cái gì không, lặp lại lần nữa:
-Ngươi chắc chắn Tần Thọ không chút do dự gật đầu nói:
-Chắc chắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nam Vô Tội gõ bàn một cái nói:
-Ngoài ra, ngươi phải hiểu được, đoạn đường võ đạo này vô cùng gian nan Thế nhân ngộ đạo đã khó như lên trời, mặc dù phá đạo tương đối dễ dàng, nhưng mà tự hủy đi tu vi lại cần phải có nghị lực lớn, nếu không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma… Rốt cuộc là ngươi có đang nghe ta nói cái gì không đó Đừng có gật đầu bừa Vẻ mặt Tần Thọ vô tội nói:
-Ta không có gật đầu bừa, ta cảm thấy sư phụ nói rất có lý Có điều, có vẻ như không có khó quá [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Không khó quá Ha ha… Ngươi bây giờ là Kim Tiên đúng không - Nam Vô Tội hỏi Tần Thọ gật đầu Vẻ mặt Nam Vô Tội không tin nói:
-Vậy ngươi tự phế tu vi của mình xem, ngươi bỏ được không Kim Tiên đó, nhìn khắp Địa Tiên Giới cũng là một nhân vật… ách, ngươi đang làm gì đấy Nam Vô Tội còn chưa nói xong, chỉ thấy Tần Thọ vỗ cái bụng nói một câu:
-Các huynh đệ làm việc, lão tử không luyện nữa Một khắc sau khí tức trên thân Tần Thọ lập tức yếu dần, Thiên Tiên, Địa Tiên, Nhân Tiên, Luyện Hư Hợp Đạo, Luyện Thần Phản Hư, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Tinh Hóa Khí, phế vật Nam Vô Tội trợn mắt há mồm nhìn con thỏ trước mắt, con thỏ thì vẻ mặt nhẹ nhõm cười với hắn Qua nửa ngày, Nam Vô Tội hoảng sợ nói:
-Ngươi cứ phế tu vi của mình đi như thế Tần Thọ gãi gãi đầu nói:
-Nếu không thì sao Chẳng lẽ phế tu vi, còn cần đi theo quy trình gì à Nam Vô Tội bị lời nói của Tần Thọ làm cho không còn gì để nói, ho khan hai tiếng nói:
-Ngươi… không hối hận chút nào sao Ngươi phải biết, con đường võ đạo tiên này cực kỳ khó đi Tần Thọ muốn nói, ăn cơm đi ị mà thôi, có gì mà khó Có điều lời này hắn không nói ra ngoài, dù sao quá đả kích người, hắn cười ha hả nhìn Nam Vô Tội nói:
-Đây chính là quyết tâm của ta Nam Vô Tội xoa xoa mi tâm, trong đầu hiện lên hình ảnh lúc trước khi hắn muốn tu luyện võ tiên đạo, phải bế quan trọn vẹn tám mươi năm, rốt cuộc mới quyết định tự phế tu vi của mình Nỗi khổ của quá trình kia, nội tâm giãy dụa, ký ức này đối với hắn bây giờ vẫn còn như mới Nam Vô Tội rất rõ ràng, thực lực càng cường đại, càng hiểu rõ cực khổ trên con đường đi này
Bỏ hết tất cả từ đầu đến giờ, đi đến một đầu đường khác không nhìn thấy tương lai, quá khó…
Bây giờ Nam Vô Tội cực kỳ hoài nghi con thỏ trước mắt này là quyết tâm lớn hay là lúc ra đời không mang não Có điều Tần Thọ đã dùng quyết tâm biểu lộ ra tất cả, trước đó Nam Vô Tội cũng đã nói rồi, cuối cùng, hắn không thể không nhắm mắt nhắm mũi nhận thằng ngu này làm đệ tử Sau khi dâng trà bái sư, Tần Thọ chính thức trở thành đệ tử của Nam Vô Tội, đại đệ tử duy nhất Nam Vô Tội đặt chén trà xuống, không yên lòng hỏi một câu:
-Ngươi thật sự có một sư phụ là thánh nhân Tần Thọ dùng sức gật đầu nói:
-Đúng vậy, chính là Bồ Đề tổ sư Nam Vô Tội gật gật đầu, một lát sau, hỏi một câu:
-Đó là ai Tần Thọ lúc này mới nhớ tới, hình như Nam Vô Tội đã đến thế giới này rất lâu, khi có có khả năng là Chuẩn Đề đạo nhân vẫn chưa có đổi thành Bồ Đề tổ sư Đồng thời thực ra Tần Thọ cũng có chút nhức đầu, Bồ Đề tổ sư đi tạo phản, hắn thân là chính thần của Thiên Đình, rốt cuộc là phải đứng ở bên nào đây Đau đầu quá…
-Hai người các ngươi nói xong rồi à Nói xong rồi thì có thể cho ta đi vào không Cửa chính truyền đến giọng nói của mèo béo Tần Thọ la lên:
-Ngươi không biết tự mình đi vào à Mèo béo nói:
-Không dám động [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ buồn bực mở cửa nhìn, chỉ thấy một đội kỵ binh đang nhìn chằm chằm mèo béo Mèo béo xẹt một cái lập tức chui vào trong viện, vỗ ngực nói:
-Má nó, làm ta sợ muốn chết…
Tần Thọ vỗ vỗ mèo béo nói:
-Nhìn cái đức hạnh của ngươi kìa, sư phụ ta ở đây, ngươi sợ cái rắm gì Bọn họ dám động vào ngươi, sư phụ ta sẽ đánh đại đế của bọn họ một trận