Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 877: Con thỏ điên






Chương 877: Con thỏ điên





Hòa thượng nói:

-Ta hận không thể nhào tới bây giờ
Đúng lúc này, một thiên thạch rất nhỏ đi qua, chậm rãi thổi qua bên cạnh hai người
Đạo sĩ không có phản ứng gì, nhưng mà có con mắt bỗng nhiên sáng lên, sau đó đột nhiên xoay người nói:

-Tên lỗ mũi trâu chết tiệt, tự ngươi chơi đi, Phật gia ta có việc đi trước
Nói xong, hòa thượng vung ống tay áo lên, ngồi lên trên thiên thạch rồi đuổi theo cái thiên thạch nhỏ kia
Đạo sĩ sững sờ, tròng mắt xoay tít một vòng, thần thức khuếch tán ra bao phủ về hướng thiên thạch nhỏ
Đúng lúc này, thần thức hòa thượng cũng khuếch tán ra, bịch một cái đụng vào thần thức của đạo sĩ, hiển nhiên là đang che chắn cái thiên thạch kia
Đạo sĩ cười xấu xa nói:

-Quả nhiên có gì đó quái lạ, con lừa trọc chết tiệt, đừng có ăn một mình
Hòa thượng nghe xong, đang muốn giận mắng, thì thấy nơi xa có người nhìn qua, vội vàng cười nói:

-Tên lỗ mũi trâu chết tiệt nhà ngươi, thích người ta thì sớm nói ra, đi theo ta, tìm một chỗ không người
Nghe nói như thế, ánh mắt xa xa trong nháy mắt trở nên chán ghét, sau đó quay đầu đi
Đạo sĩ ngây người ra một lúc, sau đó nghe được hòa thượng truyền âm:

-Chỗ tốt cùng nhau chia, đừng lộ ra, nếu không thì sẽ không có phần của chúng ta đâu
Đạo sĩ cười gật đầu, chỉ có điều âm thầm giữ lại một cái phi châm, tính cảnh giác đối với hòa thượng cũng tăng lên cao nhất
Hiển nhiên, người lăn lộn ở nơi này, không có một người nào là đèn đã cạn dầu, cùng nhau chia chỗ tốt
Nếu như thật sự có thể làm được điểm này, thì cũng không trở thành người bị đuổi tới cái nơi đến cứt chim cũng không có này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được đi về nơi xa, chờ rời khỏi tầm mắt của người kia rồi, hòa thượng xoay người một cái ngăn ở giữa đạo sĩ và thiên thạch, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

-Đạo hữu, thực không dám giấu diếm, trong thiên thạch này vẫn ẩn giấu một thứ đáng yêu
Thứ nữ sắc này, ngươi lại không thích, cần gì phải tranh chấp cùng bần tăng chứ
Nếu như ngươi để cho bần tăng, bần tăng sẽ thiếu ngươi một nhân tình, thế nào
Đạo sĩ căn bản không tin, lắc đầu cười nói:

-Con lừa trọc Tam Hà, ngươi là ai ta còn không rõ sao
Lời nói của ngươi, có quỷ mới tin
Hoặc là cho chỗ tốt trước, nếu không muốn ta nhường
Ngươi cảm thấy có thể sao
Đại hòa thượng Tam Hà nghe xong, nhướng mày:

-Đạo hữu Thiên Cổ, ngươi hà tất phải như vậy chứ
Ngươi hẳn là rõ, trên người chúng ta không có bảo bối gì, có cái gì có thể cho ngươi chứ
Thứ nhân tình này, mặc dù không đáng tiền ở chỗ này, nhưng mà vào thời khắc mấu chốt lại có thể cứu mạng
Thiên Cổ đạo sĩ nghe xong, cũng gật đầu theo bản năng
Hắn cũng hiểu, mặc dù hứa hẹn này không đáng tiền, nhưng mà lúc vạn nhất, hoàn toàn có thể cứu mạng
Về phần bảo bối, những Thiên Tiên tội nghiệp như bọn họ thì lấy đâu ra bảo bối
Cho dù là có, cũng đã sớm bị xem là phí che chở mà nộp lên rồi
Có điều Thiên Cổ đạo sĩ vẫn không cam lòng nói:

-Ngươi nói bên trên thiên thạch có một nữ nhân
Trừ phi tận mắt thấy, nếu không ngươi nói ta không tin
Đại hòa thượng Tam Hà thấy vậy, cười ha ha nói:

-Vậy thì chúng ta cùng đến xem xem, chỉ là đích thật là một khách nhân nhỏ
Bần tăng tu luyện Hoan Hỉ Thiền nhiều năm như vậy rồi, từ khi tới nơi này, chim cũng sắp muốn nghỉ về tổ rồi, rốt cuộc thì hôm nay núi cũng thả chim, sao có thể tính sai
Vừa nói, đại hòa thượng Tam Hòa phất ống tay áo, thiên thạch kia nứt ra
Trong nháy mắt đó, ánh mắt hai người nhìn sang theo bản năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên thạch nứt càng lúc càng lớn, từ trong khe hở có thể lờ mờ nhìn thấy một thứ màu trắng, cái kia dường như là da thịt trắng noãn
Đại hòa thượng Tam Hòa theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, cười như tên trộm nói:

-Mỹ nhân… ra đây đi
Đúng lúc này, một cái đầu thỏ trắng hơn tuyết chui ra, mở rộng miệng, lộ ra một đống răng trắng noãn, răng cửa còn mang theo phản quang, cười hi hi với hai người:

-Ngươi gọi ta à
Sau đó con thỏ này nhìn hai người như tên trộm, nhăn một đầu lông mày nói:

-Ánh mắt thật tốt
Trong nháy mắt đó, đại hòa thượng Tam Hà và Thiên Cổ đạo sĩ chỉ cảm thấy giống như là ăn cơm rồi ăn phải con ruồi chết, buồn nôn
Đại hòa thượng Tam Hà thì gầm thét:

-Mỹ nhân của ta đâu
Sau đó chỉ thấy con thỏ kia cười ha hả nói:

-Ngươi đoán xem
-Con thỏ chết tiệt, ngươi dám đùa Phật gia ta
Phật gia ta giết chết ngươi
Đại hòa thượng Tam Hà hét lớn một tiếng rồi vọt lên
Đạo sĩ Thiên Cổ ở bên kia cũng cảm nhận được khí tức trên thân Tần Thọ, thấy là Nhân Tiên, cũng hừ lạnh một tiếng nói:

-Có mỹ nhân hay không không quan trọng, con thỏ mập như thế, ăn giải thèm một chút cũng tốt
Vừa nói, Thiên Cổ đạo nhân cũng đánh tới
Đại hòa thượng Tam Hà ra tay trước, một quyền đánh nát tảng đá, con thỏ bị đánh bay ra ngoài
Sau đó đại hòa thượng Tam Hà liền thấy con thỏ kia lại cực kỳ ngoan cường không có chết, sau đó không sợ chết xông tới đây
Đại hòa thượng Tam Hà hừ lạnh một tiếng:

-Chết đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đạo sĩ Thiên Cổ ở bên khác cũng hô to một tiếng:

-Chết đi


-Hai người này giống như là người tám lạng kẻ nửa cân
Vậy cái này cần đánh bao lâu đây
Tần Thọ ngồi ở bên trên Lò Bát Quái, ôm cánh tay, giống như là một con lật đật đung đưa ở phía trên
Trùng Bát thì ngồi sát cạnh mai rùa nhà mình, theo hắn nói thì, từ khi Tần Thọ lúc nào cũng dùng mai rùa của hắn để hầm đồ ăn thì lúc hắn mặc mai rùa, luôn có loại cảm giác mình bị rơi vào bên trong nồi nước đang đun vậy
Cho nên hắn muốn đem mai rùa của mình rửa sạch, chí ít sẽ không có mùi gì
Dây xích bay ra, Tần Thọ nuốt luôn vào trong bụng
Không có dây xích đại đạo phù văn củng cố, hai linh hồn kêu thảm một tiếng, rồi nổ nát vụn trong không trung trong nháy mắt
Tần Thọ chẹp chẹp miệng noí:

-Những thứ hai người này học quá tạp nham, cái gì cũng liên quan đến đạo, nhưng mà lĩnh hội lại không đủ sâu
Có điều không quan trọng, những phù văn này đều là cấp bậc Thiên Tiên, dùng để làm Khi Thiên Phù, lại là vừa dùng
Không sai, đây chính là biện pháp của Tần Thọ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.