Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 880: Lựa chọn của Trùng Bát (2)





Chương 880: Lựa chọn của Trùng Bát (2)





Sau đó con mắt này từ từ lui lại, dung nhập vào bên trong mắt phải của lão Thất, một khắc sau, mắt phải của lão Thất giống như là máy quét, thả ra một đạo ánh sáng màu lam hình quạt, ánh sáng màu lam quét qua bầu trời, trong hư không hiện ra một cái Lò Bát Quái đang điên cuồng chạy trốn
-Chính là cái này, đuổi theo
Lão Thất sải bước đổi theo
Lão Thập Nhị cười khanh khách quái dị nói:

-Cũng đừng lại là giả đó
Lão Thất hừ lạnh một tiếng nói:

-Không có huyễn thuật của ai có thể mê hoặc được thần nhãn Huyễn Thiên
-Thật sao
Ta đuổi theo
Mặc dù thể trạng của tên mập mạp béo nhưng mà tốc độ lại là nhanh nhất trong đám người, rất nhanh đã đuổi kịp Lò Bát Quái, túm lấy Lò Bát Quái, nói:

-Hình như là thật
Phốc
Tên mập mạp nhìn thấy không khí trống rỗng trong tay, phẫn nộ nhìn về phía lão Thất, gầm lên:

-Không phải là ngươi nói không ai có thể lừa gạt được thần nhãn Huyễn Thiên của ngươi sao
Lão Thập Nhị không chút kiêng kỵ cười như điên nói:

-Lão Thất… Ha ha ha… buồn cười chết ta rồi… ha ha… nói khoác, đánh mặt cũng không khỏi quá nhanh rồi
Ha ha ha…

Sắc mặt lão Thất đã âm trầm đến mức giống như là có thể nhỏ được nước xuống, cắn răng nghiến lợi nói:

-Không thể nào… tuyệt đối không thể nào
Rốt cuộc là tên kia dùng cái gì, dùng pháp bảo gì mà lại có thể lừa bịp được thần nhãn Huyễn Thiên của ta
Lão Lục là một nam tử anh tuấn, nam tử vỗ vỗ lão Thất nói:

-Đừng có gấp, uy lực của thần nhãn Huyễn Thiên chúng ta đều rõ
Ta không tin đối phương có thể luôn lừa được thần nhãn của ngươi
Hơn nữa, không phải là ngươi còn có chiêu áp đáy hòm để dùng sao
Lão Thất trầm mặc, một lát sau nói:

-Ta có thể dùng, nhưng mà ta có một yêu cầu
Gia hỏa dùng huyễn thuật kia, nếu trên người hắn có đồ vật liên quan đến huyễn thuật mà hắn dùng, nhất định phải là của ta
Những thứ 1còn lại thì các ngươi tùy ý
-Không thành vấn đề
Những người còn lại đồng ý không chút do dự
Lão Thất không yên lòng nói:

-Lấy danh nghĩa của chủ nhân
Mười một người có vẻ hơi do dự, có điều vẫn đồng ý
Thế là lão Thất yên tâm, một khắc sau mắt phải của hắn bắt đầu chảy máu
Thần nhãn Huyễn Thiên vốn dĩ là ảo ảnh bắt đầu biến thành thật, cuối cùng đập vỡ con mắt của hắn rồi thay vào đó
Một khắc sau, bỗng nhiên lão Thất ôm đầu hét thảm hai tiếng, rồi đột nhiên ngẩng đầu lên, mắt phải bộc phát ra một vầng sáng màu xanh lam quét ngang bốn phương tám hướng
Trong hư không lập tức xuất hiện hai cái bóng của Lò Bát Quái, nhưng mà một khắc sau, một cái bóng biến mất, chỉ còn lại một cái bóng đang chạy trốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Chính là hắn
Lão Thất hô to lên một tiếng, trong nháy mắt, mười một người còn lại đã xông tới
Mèo béo ở bên trong Lò Bát Quái thấy vậy, thở dài, lau vết máu ở khóe miệng đi nói:

-Không giải quyết được, tên kia thế mà lại dùng phương thức tự mình hại mình kích hoạt một Tiên Thiên Linh Bảo lên
Móng vuốt của ta trống không, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm đến thế này
Lò Bát Quái nói:

-Ngươi đã rất mạnh rồi, lần đầu tiên ta thấy có người dùng tay không làm người cầm Tiên Thiên Linh Bảo trong tay chật vật như vậy
Nếu như trong tay ngươi có pháp bảo, hắn đến xách giày cho ngươi cũng không xứng
Mèo béo nằm rạp trên mặt đất nói:

-Ta có cảm giác, nếu như hắn bắt được ta, rất có thể sẽ mang ta làm thành giày để đi
Lò Bát Quái:

-…

Lò Bát Quái chạy rất nhanh, nhưng mà cuối cùng thì hắn cũng không phải là pháp bảo chuyên phi hành, cho nên căn bản không chạy nổi với Kim Tiên
Không bao lâu sau tên mập mạp là người đầu tiên đuổi kịp, bắt được Lò Bát Quái, sau đó dùng sức bóp, rồi vui mừng nói:

-Quả nhiên là thật
Lò Bát Quái truyền âm nói:

-Các huynh đệ, ta phong kín lò, còn lại thì dựa vào các ngươi rồi
Đúng lúc này, Trùng Bát ngẩng đầu lên, nói:

-Không cần, ta đi thử một chút
-Cái gì?
Lò Bát Quái và mèo béo cùng nhìn về phía Trùng Bát
Trùng Bát cắn răng ném Long Hồn Đan trong tay vào trong miệng, một khắc sau, trong nháy mắt mạch máu toàn thân hắn nổ lên, từng tia từng tia huyết dịch thuận theo lỗ chân lông chảy ra ngoài, trong nháy mắt hắn đã biến thành một người máu
Trùng Bát cúi đầu nhìn hai tay của mình, cắn răng nghiến lợi nói:

-Ta ăn, nhưng mà ta không phải là vì để đạt được thừa nhận của ngươi, ta chỉ là… không muốn huynh đệ của ta đổ máu
Mở nắp
Lúc này, Trùng Bát thay đổi tính cách hiền lành ngoan ngoãn, khiêm tốn thậm chí có chút nhút nhát thường ngày, bây giờ hai mắt Trùng Bát đỏ như máu, tất cả đều đỏ lên, rít lên một tiếng giống như là rồng gầm, loại khí tức trên trời dưới đất chỉ có ta là nhất kia lây nhiễm tất cả mọi người
Cho dù là Lò Bát Quái thường thấy cao thủ, trong nháy mắt cũng bị khí tức của hắn bức bách, một khắc sau mở cái nắp ra
Tên mập mạp ồ lên một tiếng, cười nói:

-Đây là chuẩn bị đầu hàng à
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu đỏ xông ra, sau đó một quyền đánh vào trên cằm tên mập mạp
Tên mập mạp kêu thảm một tiếng rồi bị đánh bay ra ngoài
Sau đó hồng quang rơi xuống, giẫm ở trên Lò Bát Quái, đó chính là Trùng Bát
Trùng Bát ngồi ở trên Lò Bát Quái, khí tức không ngừng chập trùng, nhưng mà ánh mắt lại càng ngày càng hung ác, trong miệng giống như là đang tự lầm bầm nói thầm:

-Ta là phế vật sao
Ta không phải…

-Gia hỏa này… sao ta lại có cảm giác sắp phải chết
- Lão Nhị cau mày nói
Lão Tam nói:

-Mặc kệ nó
Khí tức của gia hỏa này, thực lực chỉ có Kim Tiên tầng một, bóp chết hắn cũng giống như bóp chết một con kiến mà thôi
Lão Tứ nói:

-Ta đến
-Đều cút ngay cho ta
Hắn là của ta
Người bị Trùng Bát trực tiếp đánh một quyền, bây giờ giáng từ trời xuống, đánh về phía Trùng Bát
Trùng Bát không trốn cũng không né mà đứng ở đó, hai mắt trừng lên nhìn chằm chằm nắm đấm trước mặt
Lò Bát Quái và mèo béo cùng kêu lên:

-Tránh ra đi
Mèo béo nói:

-Ta đi túm hắn về
Đúng lúc này, một cánh tay lôi kéo mèo béo lại:

-Chờ một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Hả
Lúc này mèo béo và Lò Bát Quái mới chú ý tới, con thỏ đã tỉnh rồi
-Con thỏ, ngươi… ta, thế mà lại không nhìn thấu được thực lực của ngươi
Mèo béo khiếp sợ nhìn Tần Thọ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.