Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 909: Con thỏ ngụy biện





Chương 909: Con thỏ ngụy biện





Đúng lúc này, trong kiệu truyền đến một tiếng cười khẽ:

-Trước khi đi, muốn làm một món ăn cuối cùng à
Bỏ đi, cho các ngươi cơ hội này
Đám người nghe xong, lập tức bừng tỉnh
Tên chòm râu dê cũng cười:

-Trù Thần trượng nghĩa, đã như vậy thì ngài làm đi
Mọi người của nhân tộc Thiên Đình nghe vậy, nhao nhao thở dài, thấp giọng lẩm bẩm:

-Ài, cả thiên thần cũng không chịu được áp lực của yêu tộc, phải dọn đi rồi à
-Thiên thần còn như vậy, vậy dân chúng bình thường chúng ta, chống lại như thế nào đây
Thôi thôi, ài…

-Lẽ nào nhân tộc thật sự không bằng yêu tộc


Đám người thổn thức ai thán
Cùng lúc đó, đám người yêu tộc ở đối diện cười lên ầm ĩ
-Ha ha… Vẫn là yêu tộc chúng ta cường thế
-Vốn là như thế, nếu không phải thánh nhân nhúng tay thì toàn bộ Thiên Đình bây giờ đều là của chúng ta
-Đúng đấy, đúng đấyp, lúc trước nơi này là của chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về sau, bọn họ cũng không phải là đối thủ của chúng ta, cho nên nơi này vẫn là của chúng ta
Bây giờ để cho bọn họ một phần, đã là ân huệ lớn lao, còn không biết cảm ơn, lý nào lại thế
-Nhớ năm đó, bọn họ cũng chỉ là lương thực của chúng ta…

-Đúng thế


Lúc mọi người đang nghị luận ầm ĩ thì Trù Thần bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi cứ nhìn sư phụ ngươi bị khi phụ như thế à
Còn không giúp đỡ
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ngạc nhiên, con thỏ
Sư phụ
Trù Thần đây là đang gọi đệ tử của hắn ra để chống đỡ cho hắn sao
Nhưng mà, sư phụ còn không được thì đệ tử để làm gì
Lúc mọi người đang nghị luận ầm ĩ, Tần Thọ gãi gãi đầu, cười nói:

-Sư phụ, ta mới trở về, người để cho ta an tĩnh xem kịch một chút không được à
Trù Thần cười mắng nói:

-Xem cái rắm
Còn xem nữa thì cửa hàng của lão tử phải đổi chủ rồi đó
Còn không giúp đỡ
Tần Thọ cười ha hả, sau đó hô hào:

-Nhường một chút, nhường một chút, nhường cái, ha…

Nhìn thấy Tần Thọ muốn đi, nam tử trước đó trả lời vấn đề của Tần Thọ đột nhiên lấy lại tinh thần, sau đó nhìn về phía hồng linh tinh trong tay Tần Thọ
Cái con thỏ chết này hỏi nửa ngày còn chưa có đưa tiền đó
Sau đó nam tử không ngừng dùng ánh mắt nhắc nhở Tần Thọ, đáng tiếc, cái con thỏ chết này thật giống như là không nhìn thấy vậy, nhấc chân rời đi
Nam tử cắn răng một cái, đưa tay túm lấy
Tần Thọ ngửa đầu hỏi:

-Ngươi làm gì vậy
Lời này vừa nói ra, Tần Thọ vốn dĩ đang là tiêu điểm trong mắt mọi người, thì ánh mắt của mọi người lúc này đều nhìn qua
Trong nháy mắt đó, nam tử chỉ cảm thấy mặt đỏ bừng như là sắt thép nung đỏ in dấu, trong lòng hắn có lý do đòi tiền, nhưng mà tỉ mỉ nghĩ lại, cái con thỏ này cũng không có nói là hắn trả lời thì cho hắn hồng linh tinh
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Cảm ơn ngươi vừa rồi trả lời vấn đề của ta, có điều đây không phải là lý do ngươi cướp bóc
-Cái kia… ta…

Nam tử rất muốn giải thích
Tần Thọ nói:

-Ta chỉ là lấy ra xem, ngươi đến mức đó không
Nam tử hoàn toàn bó tay rồi, hắn hiểu được, đây là gặp phải vô lại
Nam tử sững sờ, hắn không biết nên nói như thế nào là tốt, chỉ có thể cúi đầu xuống, quay đầu tránh người
Tần Thọ thấy vậy, cười ha ha, tiện tay quăng ra, một viên hồng linh tinh bay vào trong túi nam tử, sau đó cười ha ha nói:

-Suýt chút quên mất, đây là phí trưng cầu ý kiến
Lần sau nhớ kỹ, làm người đừng có hỏa khí lớn như vậy, đối nhân xử thế, khách khí một chút, không chừng đối phương là người ngươi không chọc được
Nam tử sờ sờ hồng linh tinh bên trong túi, sau đó vui mừng, liên tục nói:

-Thỏ gia nói rất đúng, về sau ta tuyệt đối sẽ làm người cho tốt…

Tần Thọ không còn gì để nói, đây đều là cái gì với cái gì vậy
Nó xong, bịch một tiếng, Tần Thọ đụng phải một người, sau đó đầu Tần Thọ ngẩng cũng không ngẩng lên, mở miệng liền mắng:

-Đệch, con mẹ nó ngươi nói xem, có phải là ngươi bị mù không vậy
Vốn dĩ nghe lời nói phía trước của con thỏ, đám người nhao nhao gật đầu, đồng ý, cảm thấy con thỏ này rất có tố chất, rất có tu dưỡng
Kết quả chỉ chớp mắt, tròng mắt đám người rơi đầy đất, vừa rồi còn nói người ta đừng có hỏa khí lớn như vậy, đối nhân xử thế khách khí một chút, sao đến trên người hắn thì trong nháy mắt đã quên không còn chút nào vậy
Tần Thọ nhìn vố số cặp mắt ở bốn phía nghi hoặc nhìn mình, vội ho một tiếng, giải thích nói:

-Ta không giống với hắn, hắn không thể trêu vào ta, nhưng mà ta có thể khiêu khích hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong, Tần Thọ ngẩng đầu, nhìn đỉnh đầu
Chỉ thấy tên chòm râu dê mang vẻ mặt băng lãnh cúi đầu xuống nhìn Tần Thọ
Hai người cứ như vậy, một cao một thấp, bốn mắt nhìn nhau
Tên chòm râu dê nói:

-Con thỏ, ngươi nói ngươi chọc được nổi ta
Tần Thọ nghe răng, hai cái răng trắng noãn sáng lóng lánh dưới ánh mắt trời, cười nói:

-A, có vấn đề sao
Tên chòm râu dê cười lạnh nói:

-Ngươi có biết ta là ai không
Tần Thọ lắc đầu
Tên chòm dâu ra nói:

-Ta chính là chính thần của yêu tộc Thiên Đình… a
Không đợi tên chòm râu dê nói xong, Tần Thọ một phát túm lấy mắt cá chân đối phương, quay một vòng, không ngừng đập phanh phanh phanh lên mặt đất
Mặt đất Thiên Dung Thành đều có trận pháp bảo vệ, câu thông với đại trận Nhân Chi Thiên Tinh Thần, nên nó cực kỳ cứng rắn
Ở tình huống bình thường, cho dù là Kim Tiên, cũng không thể nào đập mặt đất ra hố, cho dù là đập ra, dưới sự duy trì của trận pháp cũng rất nhanh khôi phục lại bình thường
Điểm này, tất cả mọi người đều rõ ràng
Nhưng mà lúc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt
Nghiêm trọng hoài nghi là có phải mình nhìn nhầm, hoa mắt, hoặc là giáo dục trước đó mà mình nhận đều là lừa gạt quỷ không…

Một người lại một người sửng sốt bởi vì con thỏ này đập người lên trên mặt đất thành một cái hố sâu một mét
Đương nhiên, người kia bây giờ đã không thể gọi là người, đã bị đập đến biến hình… Toàn thân co quắp, nằm ở đó, căn bản không đứng dậy nổi
Lúc này Tần Thọ mới vung ra, vỗ vỗ tay, vẻ mặt người vật vô hại, thản nhiên nói:

-Mọi người xem, ta không có nói láo đúng không
Muốn giả bộ cũng không có vấn đề, tiền đề là ngươi có thể vượt qua hắn, nếu không thì nhát một chút, lễ phép một chút để không bị đánh

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.