Chương 910: Bán hoa không Đám người đột nhiên cảm giác được, con thỏ nói lời này, nghe vẫn rất là có lý Sau đó tay nhỏ của Tần Thọ vung vẩy đi về phía cỗ kiệu ở xa xa Lúc này người của yêu tộc Thiên Đình mời phục hồi tinh thần, từng người nhìn nhau Đội tuần tra chỉ là binh lính bình thường, sao có thể là đối thủ của Tần Thọ Gia hỏa này vừa mới đánh choáng váng một Kim Tiên đó Nhưng mà Lục Ngô phía sau là BOSS cao hơn, ở ngay dưới mắt người ta, bọn hắn cũng không thể không làm gì Thế là đám người kiên trì ngăn ở trước mặt Tần Thọ, quát hỏi:
-Con thỏ, dừng bước Một khắc sau, tất cả người xem đều ngẩng đầu lên, nhìn lên trời [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chỉ thấy từng người, từng ngựa, một cái lại tiếp một cái bay lên trên trời Sau đó bịch một cái bị quẳng xuống đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây… Nhất thời, lại còn rất đẹp mắt Lúc cúi đầu, con thỏ kia đã đi tới bên cạnh cỗ kiệu, một cái tay để ở trên cán cỗ kiệu, cỗ kiệu thuận thế liền bị ép nhếch mông, sau đó cái con thỏ này cười ha ha nói:
-Tiểu nương tử, chồng của ngươi cũng bị ném bay rồi mà ngươi cũng không đi ra nhìn một chút sao Đám người nghe xong, lập tức đen mặt lại Ai cũng nghe được, đại nhân vật trong kiệu này là nam, con thỏ này biết rõ còn nói như thế, đây không phải là cố ý làm người ta buồn nôn sao Quả nhiên, trong kiệu truyền ra một âm thanh không vui:
-Con thỏ, ngươi muốn chết Tần Thọ móc ra một cây cà rốt, cắn một cái nói:
-Ăn củ cải không Đối phương liền mơ hồ tại chỗ, hiển nhiên hắn cũng không ngờ được, mạch não của con thỏ chết tiệt này lại kỳ quái như vậy Dựa theo lẽ thường, lúc này, tối thiểu nhất con thỏ cũng phải nói một câu loại như "ra đây, quyết một trận tử chiến" sao Đối phương trầm mặc hồi lâu rồi trả lời một câu:
-Không ăn Sau khi Tần Thọ ồ một tiếng thì nói:
-Củ cải cũng không ăn, chắc chắn là ngươi thiếu Vitamin, khó trách ngồi ở trong kiệu, chắc dáng dấp xấu xí quá đúng không -Ta giết chết ngươi Rốt cuộc thì Lục Ngô cũng không chịu nổi, hắn vốn dĩ còn muốn thâm trầm chút, nghiêm túc, làm màu, sau đó kéo đối phương vào trong tiết tấu của mình, dùng khí thế ngăn chặn đối phương, cuối cùng là thừa thế xuất kích Kết quả hắn phát hiện, nói chuyện phiếm với con thỏ này làm tế bào não quá đau đớn, đừng nói là tiết tấu, khí thế, bây giờ hắn chỉ còn lại đầy một bụng tức giận Thế là hắn vén rèm lên, một con hổ lông trắng, hình người, đưa móng vuốt ra chụp vào mặt Tần Thọ Tần Thọ thấy vậy, mừng rỡ kêu lên:
-Con mèo thật lớn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lục Ngô nghe xong, suýt chút nữa là phun một ngụm máu ra ngoài Đúng lúc này, Tần Thọ bỗng nhiên biến mất trước mặt Lục Ngô Một khắc sau, con thỏ bay lên trên không, xuất hiện cách mũi Lục Ngô đúng một centimet Chỉ thấy vẻ mặt con thỏ kia say mê nhìn hắn, chu miệng:
-Moa moa a Ọe Lục Ngô trực tiếp nôn rồi lùi lại ba mươi mét -Con thỏ chết, ngươi làm gì vậy - Lục Ngô cả giận nói Tần Thọ thoải mái nói:
-Hít mèo, chưa có ai từng hít ngươi à Lục Ngô nghe xong, lập tức giận dữ nói:
-Lão tử là hổ Tần Thọ cực kỳ chăm chú gật đầu:
-Đúng rồi, có gì khác nhau sao Không phải đều là họ mèo à -Mèo cái ông nội nhà ngươi Lục Ngô tức giận mắng một tiếng, mi tâm sáng lên một điểm bạch quang, bạch quang kia giống như là nước kết băng, từ một điểm bắt đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng, tạo thành từng đạo hoa văn, giống như một đóa hoa nở rộ…
-Ôi đệch, sao cúc hoa của ngươi lại mọc ở trên mặt vậy Không phải đều là ở trên mông à - Tần Thọ đột nhiên hét lớn -Phốc Đám người vốn dĩ không biết cúc hoa là cái gì, nhưng sau khi nghe được Tần Thọ nói câu kế tiếp rồi liên tưởng thì lập tức không kìm được mà cười rộ lên Lục Ngô sững sờ, sau đó lấy lại tinh thần, hung tợn nói:
-Con thỏ, ngươi rất biết ăn nói, chờ đó, ta sẽ xé nát miệng ngươi Nói xong, bốn phía Lục Ngô bắt đầu cấp tốc hạ nhiệt độ, mặt đất kết băng, nhưng mà phạm vi đóng băng này cũng không có khuếch tán quá xa, chỉ là lấy Lục Ngô làm trung tâm, bao phủ phạm vi một mét xung quanh, một đóa hoa sen trắng bằng băng mọc ra từ dưới chân hắn, đồng thời năm màu sắc khác nhau cũng ngưng tụ dưới chân, đến cuối cùng trên đầu hắn ngưng tụ ba đóa kim hoa -Tam hoa tụ định, ngũ khí triều nguyên -Đại La Kim Tiên tầng chín - Có người kinh hô Chu Bất Hoặc khẩn trương nhìn về phía Trù Thần, lo lắng nói:
-Sư phụ, Đại La Kim Tiên tầng chín, cái này… sư đệ có được không Sắc mặt Trù Thần cũng ngưng trọng, lắc đầu nói:
-Không phải tầng chín, lúc thực lực của hắn giẫm lên hoa sen, đã đột phá đến trạng thái đại viên mãn Trong Đại La Kim Tiên, hắn đã khó có đối thủ -Cái gì - Chu Bất Hoặc không dám tin kêu lên Trù Thần tiếp tục nói:
-Có điều, không sai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ở thiên giới, không ai có thể gây tổn thương cho cái con thỏ này Ai động thủ, thì người đó sẽ không may Bọn họ biết con thỏ trở về, cho nên chúng ta bị khi phụ, bọn họ đều không ra mặt Rõ ràng chính là muốn vứt con thỏ này cho yêu tộc Thiên Đình…
Ta vốn cho rằng yêu tộc Thiên Đình sẽ nhìn thấu tất cả, sau đó kết thúc cuộc kịch nháo này Bây giờ xem ra, căn bản là những tên kia không có chú ý tới nơi này của chúng ta Nói đến đây, Trù Thần cười có chút đắng chát Mặc dù hắn không thích tranh, nhưng mà ai lại thích bị người khác coi nhẹ thành không khí chứ Lúc này, khí thế của Lục Ngô đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, khinh miệt nhìn Tần Thọ, thản nhiên nói:
-Con thỏ, ngươi rất giỏi, ngươi đã thành công chọc giận ta Ta đã đồng ý với đại đế, sẽ không tùy tiện dùng toàn bộ sức mạnh ở trong Thiên Dung Thành, nhưng mà, hôm nay ta thà rằng tiếp nhận trừng phạt của đại đế cũng phải băm ngươi ra cho chó ăn Tần Thọ ngửa đầu nhìn Lục Ngô, con ngươi của hắn bỗng biến thành kim sắc Đây chính là bảo đồng tử, một môn pháp thuật độc môn mà năm đó hắn trộm được từ Tiểu Hắc Hắc Thần thông này không có năng lực chiến đấu nhưng lại có thể phát hiện bảo vật Tần Thọ rất ít khi dùng pháp thuật này, bởi vì trước kia không hiểu, nhưng mà sau khi nghiên cứu một năm trên đường về, hắn phát hiện pháp thuật này dùng rất tốt, nhất là đối với hắn mà nói, về sau lúc ăn thành hố đen, tuyệt đối mở miệng một cái là chuẩn