Ngay lúc đó, một giọng nam băng lãnh, phẫn nộ truyền đến:
-Dám đánh người của bản điện hạ, ngươi thật to gan [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vừa nói, một công tử văn nhã chậm rãi đi đến, theo phía sau là một đám nữ tiên xinh đẹp, có người mớm cho hắn nước quả, có người vừa đi vừa đấm lưng, quả nhiên là đoạt hết danh tiếng Nhìn thấy người nọ, tất cả mọi người ở đây đều nhao nhao biến sắc, đám người lui lại tập thể Thậm chí người của yêu tộc Thiên Đình bên kia còn ngay cả dũng khí liếc mắt cũng không có, từng người hoặc là cúi đầu hoặc là dứt khoát quay người rời đi Chu Bất Hoặc khẩn trương lên lần nữa:
-Sư phụ, Từ Thái Tử tới, chuyện này sắp ồn ào lớn rồi Nhưng mà Trù Thần lại cười:
-Nếu như người đến không biết con thỏ cao thủ, ta còn có chút lo lắng Nếu như là hắn tới, ha ha, xem kịch đi Chu Bất Hoặc nghe không hiểu, hạ giọng nói:
-Sư phụ, hắn là con trai được lão Đế Tuấn cực kỳ cưng chiều Chẳng phải ai nhìn thấy hắn cũng muốn đi vòng qua sao Tính tình của cái con thỏ kia, có thể sắp xảy ra chuyện rồi Trù Thần bỗng nhiên cười:
-Ta hiểu rõ vì cái gì hắn coi trọng tiệm của ta, vì cái gì bọn họ sẽ chờ lâu như vậy, vì cái gì đến bây giờ đều không có ai tới đứng ra giúp ta nói chuyện, ha ha… thú vị Chu Bất Hoặc nghe đến một đầu đầy dấu chấm hỏi, hoàn toàn không hiểu Trù Thần đang nói cái gì Trù Thần vỗ vỗ Chu Bất Hoặc nói:
-Đừng nói chuyện, an tĩnh nhìn xem đi Một bên khác, Tần Thọ căn bản không có để ý đến người vừa tới, mà là sau khi đập một búa vào trên trán Lục Ngô thì tiếp tục sờ -Không để ý tới bản điện hạ, ngươi là muốn chết à Từ cau mày nói:
-Ngươi dám không để ý tới ta Tần Thọ quả nhiên vẫn không tiếp tục để ý tới hắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Từ giận giữ, tiện tay ném cây quạt ở trên tay xuống đầu Tần Thọ, hai tai của Tần Thọ bị đánh lệch sang một bên Cuối cùng Tần Thọ cũng có phản ứng, hơi khẽ nâng đầu lên liếc nhìn Từ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó nhướng mày tự nhủ:
-Ôi đệch, gia hỏa này tao nhã quá, hắn là ai vậy -Ta là ai Ha ha… vậy mà ngươi không biết ta Từ kinh ngạc nhìn về phía Tần Thọ Tần Thọ gãi gãi đầu nói:
-Ta nên biết ngươi sao Từ ngạo nghễ ngẩng đầu lên nói:
-Ngay cả ta mà cũng không nhận ra, ngươi còn sống để làm cái gì Người đâu, cho ta…
Phi Đản nghe xong, vội vàng nói:
-Điện hạ…
-Im miệng, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện Hơn nữa, ngay cả ngươi cũng cùng thu thập Từ không nhịn được liếc nhìn Phi Đản, diễn một vai thiếu gia ăn chơi, ngang ngược, càn rỡ, không có đầu óc một cách hoàn mỹ Nói xong, Từ nhìn Tần Thọ lần nữa, không đợi hắn nói, chỉ thấy bỗng nhiên Tần Thọ kích động nhảy dựng lên, cười ha ha nói:
-Rốt cuộc cũng mò tới rồi, ha ha Kiếm lời, kiếm lời rồi Ha ha…
Nói xong, Tần Thọ xoay người rời đi, từ đầu đến đuôi, hắn không có nhìn tới Từ Từ vốn cho rằng Tần Thọ sẽ phản ứng với mình một cái, kết quả gia hỏa này nhấc mông lên là đi, trực tiếp coi hắn là không khí Sắc mặt Từ một lúc xanh một lúc trắng, giống như tắc kè hoa, sau đó giậm chân một cái, chỉ vào Tần Thọ nói:
-Bắt cái con thỏ chết tiệt đó lại cho ta, ta muốn nhìn thấy hắn trên bàn cơm buổi trưa hôm nay Bỏ nhiều tiêu vào Nói xong, Từ lấy ra một cái hồ lô Bích Ngọc, vặn cái nắp ra, rồi mắng:
-Tức chết ta rồi, an ủi một chút Vừa nói, mười nữ tiên yêu kiều đi cùng với hắn quát một tiếng, vung tay lên, từng thanh từng thanh phi kiếm bay về phía Tần Thọ Tần Thọ đột nhiên quay đầu, hững hờ mở rộng miệng ra, nuốt tất cả mười mấy thanh phi kiếm vào trong bụng, sau đó ở trước mặt tất cả mọi người, nhai phi kiếm răng rắc Sau khi ăn xong thì lau lau miệng, vẻ mặt Tần Thọ nghiêm túc nói:
-Bạn nhỏ, ngươi khẳng định là muốn nghịch ngợm sao Phốc Từ phun một ngụm rượu ra thật xa, chỉ vào Tần Thọ mắng:
-Ngươi mới là bạn nhỏ, cả nhà ngươi đều là bạn nhỏ Ông nội ngươi, không thể nhịn được nữa rồi -Công tử, chú ý phong độ Một người thị nữ bên cạnh thấp giọng nhắc nhở Một người thị nữ khác nói:
-Công tử, chú ý hình tượng, có rất nhiều người đang nhìn đó Từ nghe xong, hận đến nghiến răng nghiến lợi Tần Thọ thấy cảnh này, bỗng nhiên vui vẻ:
-Ai u, còn có cha mẹ trông coi à Bạn nhỏ, ta thiện lương khuyên ngươi một chút, về nhà sớm, nếu bị đánh mới tìm cha mẹ thì có thể đã muộn rồi Từ nghe xong, một tay đẩy hai người thị nữ ra, hất váy lên, sải bước về phía Tần Thọ, vùa chạy vừa móc ra một cái hộp:
-Con thỏ chết, ngươi cho rằng người đánh ngất xỉu một tên Đại La Kim Tiên thì rất đáng gờm sao Xem pháp bảo của ta đây Nói xong, vèo một tiếng, một cây gậy bay ra từ trong hộp, cây gậy bay trong không trung hóa thành một cây thần trụ chọc trời, cũng mặc kệ bốn phía còn có người xem náo nhiệt, càng mặc kệ đây là bên trong Thiên Dung Thành không được dùng pháp thuật lớn, cây gậy kia đập thẳng xuống Nghiễm nhiên có ý là muốn đập phẳng cả con đường này Tần Thọ thấy vậy, lắc lắc đầu nói:
-Cuối cùng thì vẫn chỉ là một đứa trẻ Nói xong, Tần Thọ giậm chân một cái hóa thành con khỉ lớn trong nháy mắt, vung nắm đấm lên đánh một quyền vào cây gậy Long Từ thấy vậy, lập tức cười:
-Đây chính là Tiên Thiên Linh Bảo của ta, Thông Thiên Long Trụ, có thể thông thiên, Đại La Kim Tiên cũng không chịu nổi lực ép của cái này Cái con thỏ nhà ngươi, quả nhiên là tìm đường chết Ha ha ha… Nếu như ngươi không ngăn, ta cũng sẽ không để nó rơi xuống đất, dù sao cũng là đất của hoàng gia, dân của hoàng gia, sao có thể hủy Nghe đến đây, không ít người thở dài, mặc dù cảm giác Tần Thọ mang đến người ta không tính là quá tốt, nhưng mà tổng thể thì so với Long Từ, mọi người vẫn thích Tần Thọ hơn một chút Thấy Tần Thọ chịu chết, từng người đều thở dài không thôi Đúng lúc này, đám người chỉ nghe một tiếng bịch vang thật lớn, sau đó, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn thấy cái con khỉ kia dùng một quyền mà có thể đánh Thông Thiên Long Trụ đứng ở trên không trung -Cái gì -Rốt cuộc cái con thỏ này là cái chủng loại gì vậy Cơ thể khiêng Thần Trụ Lại còn vác lên rồi Cái này sao có thể