Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 921: Con thỏ






Chương 921: Con thỏ





Tần Thọ nghiêng đầu, nhìn Đồng Điêu, hỏi một câu:

-Nơi này còn có con chim khác à
Lúc này Đồng Điêu mới có phản ứng, có vẻ như chỉ có một con chim là hắn
Kết quả là, Đồng Điêu giận tím mặt:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi muốn chết
Văn Xương tinh quân thấy vậy, thở dài một tiếng nói:

-Con thỏ, nơi này không có chuyện của tiểu bối các ngươi, mau chóng lui ra đi
Cửa sổ Văn Xương Cung mở ra, một đám đệ tử của Văn Xương Cung nhô đầu ra, cũng hô theo:

-Con thỏ, đừng làm loạn thêm, cái này là tầng cấp chiến đấu ngươi không xen tay vào được đâu
Đi nhanh lên đi
-Con thỏ, ngươi đi gọi Mộc Đầu đến đi, Mộc Đầu từng đuổi mấy nhóm dạng con chim này rồi
-Đúng đấy, con thỏ, chúng ta không đánh nhau thì không quen biết, giúp một chút đi
-Con thỏ, thỏ gia, van cầu Mộc Đầu đại gia giúp chúng ta với
..
Phía dưới rất nhiều người đang gọi hắn, nhưng mà thật ra Tần Thọ cũng không nhận ra bọn họ, chỉ là thấy được hai ba khuôn mặt quen thuộc, còn là mấy mặt hàng bị hắn đánh
Nói đúng hơn là mấy mặt hàng năm đó bị Lý Trinh Anh đánh..
Hiện nay, Văn Khúc Cung đã chỉ còn lại có Mộc Đầu, hoàn toàn hoang lương
Dưới hoàn cảnh cảnh còn người mất lại nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc ở Văn Xương Cung, trong lòng Tần Thọ vẫn là thấy thật thoải mái
Thế là Tần Thọ cười ha ha nói:

-Móa, hơn ba trăm năm, các ngươi còn chưa tốt nghiệp à?
Trong nháy mắt đó, người phía dưới lập tức yên tĩnh trở lại, sau đó từng tên một lườm con thỏ tới cháy mắt
Đúng lúc này, Văn Xương tinh quân kinh hô một tiếng:

-Cẩn thận
Đồng thời Tần Thọ cảm giác như ánh nắng sau lưng bị người ta che cản
Những người khác thấy rõ ràng, Đồng Điêu đã xuất hiện ở sau lưng Tần Thọ, mặt nở nụ cười dữ tợn nhìn nhìn Tần Thọ, sau đó giơ tay lên cao rồi muốn đập xuống
Đúng lúc này, từ nơi xa có một tiếng gầm thét vang lên:

-Dừng tay
Đồng Điêu nghe xong, toàn thân chấn động, lập tức dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy một chiếc chiến thuyền phá vỡ tầng mây, cấp tốc bay tới, phía trên có một người đang đứng
Người này toàn thân áo trắng, để râu dê, chính là Thương Dương
-Thương Dương tới
Rất nhiều người đều biết Thương Dương, biết gia hỏa này có địa vị rất đặc thù ở yêu tộc Thiên Đình
Tuy sức chiến đấu của hắn không tính là mạnh, nhưng là đầu óc lại vô cùng tốt, ngay như yêu sư Côn Bằng cũng thường xuyên kéo hắn đi trò chuyện thiên địa đại đạo, trò chuyện trị quốc trị dân
Bởi vậy độ cao địa vị của Thương Dương căn bản không phải Đồng Điêu có thể so sánh
Văn Xương tinh quân cau mày, biết hôm nay sợ là chuyện này không dễ giải quyết..
Các đệ tử của Văn Xương tinh quân thì là một mảnh kêu rên
Bọn họ biết, nếu như Thiên Đình không thể kịp thời gấp rút tiếp viện thì sợ là Văn Xương Cung này cũng phải một phân thành hai như là các thiên động ở Tiên Giới
Yêu tộc Thiên Đình không hề nói giáo hóa lễ nghi, càng sẽ không nói cái gì Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín, thơ cổ từ giám thưởng cái gì..
Trong mắt những văn nhân ở Văn Xương Cung đây thì những người này giống như một đám mù chữ thô kệch
Cái này khiến trên mặt từng người tiến nhập thánh địa Thư Sơn tràn đầy khó chịu
Đối với những người đọc sách có bệnh thích sạch sẽ, kiêu ngạo đến thực chất bên trong này mà nói đó chính là sỉ nhục và buồn nôn lớn nhất
Lập tức, từng tên trợn mắt lên mà trừng, siết chặt pháp bảo hoặc là bảo kiếm trong tay, có một loại tư thế thà chiến tử chứ không thỏa hiệp
Đồng Điêu thì cung kính chào Thương Dương, mỏ chim hơi mở, còn chưa lên tiếng thì đã chỉ thấy một cái nắm đấm màu trắng chạm tới mặt
Bành
Đồng Điêu lập tức cảm thấy mỏ chim cũng bị đánh lệch đi, đau đớn đến mức đầu ngửa ra sau theo bản năng
Đúng lúc này, một con thỏ lớn xuất hiện ở trước mặt hắn, cái con thỏ này một cái tay kéo túm lông trắng trên đầu con chim, sau đó dùng lực hất lên rồi đập xuống đất
Chỉ thấy con chim giống như đạn pháo nện xuống đất đến bịch một tiếng
Sau đó chỉ thấy con thỏ kia từ trên trời giáng xuống, một cước một cước dẫm xuống dưới…

Giờ khắc này tất cả mọi người sợ ngây người
Người của yêu tộc Thiên Đình bên kia là chấn kinh khi thấy đối phương lại dám xuất thủ đả thương người trước mặt Thương Dương
Thật to gan, thật không nể mặt mũi
Ngươi nhất định phải chết
Người của nhân tộc Thiên Đình bên này thì là từng tên bụm mặt, muốn cười nhưng lại căng thẳng, vui vẻ nhưng lại lo lắng, biểu lộ vô cùng phức tạp
Có điều không thể không nói, các đệ tử của Văn Xương Cung nhìn thấy cảnh này chính là người nào người nấy cực kỳ sảng khoái
Ngay cả khóe miệng của Văn Xương tinh quân cũng đã phủ lên một vòng tiếu dung..
Một người bên cạnh Thương Dương bước lên trước nói:

-Đại nhân, có quản hay không
Thương Dương trừng mắt liếc hắn một cái:

-Quản
Ngươi quản đi
Đối phương là con Bạch Dương Tinh, ánh mắt có chút ngờ nghệch, sau khi nghe Thương Dương nói thì gật đầu một cái đáp:

-Vâng
Sau đó tên Bạch Dương Tinh này tiến lên một bước, miệng rộng mở ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bốp
Thương Dương đưa tay ra đập một cái, đập cho Bạch Dương Tinh ngã sấp xuống đất, sau đó thái độ khác thường, không để ý tới cái gì mà hình ảnh của bản thân, trực tiếp học theo dáng vẻ của Tần Thọ, một cước một cước đạp xuống
Đạp còn chưa đủ thoải mái, cuối cùng đứng luôn ở trên người đối phương nhảy loạn
Đám tay chân của yêu tộc Thiên Đình nhìn thấy cảnh này thì từng tên bị dọa đến nhao nhao lui lại, không dám tiến lên một bước
Thương Dương vừa giẫm vừa mắng:

-Ngu xuẩn
Ngu ngốc
Ngươi thật đúng là dám quản hả
Ngươi con mẹ nó cho rằng ngươi là ai hả
Ngươi là yêu sư, hay là đại đế hả
Hay ngươi là thánh nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái con mẹ nhà ngươi, Lục Ngô thảm như thế nào ngươi không biết sao, hay ngươi cũng muốn cho lão tử bị đánh thành ngu xuẩn, lột sạch treo đầu tường hả
Móa
Nhóm tay chân của yêu tộc Thiên Đình nghe vậy, lập tức trên đầu tên nào tên nấy mồ hôi tuôn như mưa..
Ở trong ấn tượng của bọn hắn, người của yêu tộc Thiên Đình là có rất ít cấp bậc lễ nghĩa, nhưng Thương Dương lại là một ngoại lệ
Thương Dương là người xây dựng lên quy tắc, trật tự, đây cũng là chỗ mà yêu sư Côn Bằng coi trọng nhất ở hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên sau khi Thương Dương được yêu sư Côn Bằng tán thành lý niệm của mình thì bắt đầu vô cùng tuân thủ cấp bậc lễ nghĩa, quy củ, pháp luật các phương diện của mình..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.