-Chúng ta bên này, bên kia là Ngọc Đế Đông Hoàng Thái Nhất mắng:
-Bà nội nó, vay tiền cũng không cho mượn Nói xong, Đông Hoàng Thái Nhất liền ném vỏ hạt dưa tới lòng bàn chân Ma Lễ Thọ Ma Lễ Thọ thấy vậy, trên trán đều là vạch đen Hắn vốn cho rằng loại gia hỏa không có lễ phép giống Kim Thiềm này cũng đã là cực hạn của yêu tộc Thiên Đình, không ngờ được còn có một tên không biết lễ phép, quá đáng hơn Có điều Ma Lễ Thọ cũng đã hiểu, người trẻ tuổi kia có thể tìm Ngọc Đế vay tiền [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng mà Ngọc Đế không cho mượn, cái này đã nói lên vấn đề Ngọc Đế không có tiền sao Đương nhiên không có khả năng Tài phú tam giới đều ở trong tay Ngọc Đế đó Vậy thì vì sao hắn không cho mượn chứ Phân lượng của người vay tiền không đủ Ngay lúc Ma Lễ Thọ đang suy nghĩ thì một bóng người bay tới từ đằng xa, sau đó từ xa đã hô:
-Ma Lễ Thọ, ngươi có thấy một con chuột chạy qua đây không Trên trán Ma Lễ Thọ lập tức đều là vạch đen, vừa một chửi một câu không nhìn thấy Kết quả cảm giác túi da trên lưng run một trận, cúi đầu nhìn thì vừa vặn thấy nửa cái đuôi vừa giật vào Trong nháy mắt đó Ma Lễ Thọ đã hiểu, trong lòng mắng một câu: “Hoa Hồ Điêu ngốc, ngươi con mẹ nó muốn ăn chuột, nói với ta Ngươi động vào con thỏ kia để làm gì?!”
Ma Lễ Thọ tiếp xúc với con thỏ kia đã nhiều, biết gia hỏa này là quỷ trộm, khó đối phó Đùa nghịch tâm cơ với hắn, chắc chắn sẽ bị hố, dù sao cháu trai này căn bản là không tuân thủ quy tắc Ngươi chơi sức mạnh, hắn chuyển chỗ dựa Ngươi chơi chỗ dựa Hắn chơi sức mạnh Sức mạnh đến trước chỗ dựa của ngươi Hắn trực tiếp không biết xấu hổ Cho nên, Ma Lễ Thọ đã sớm nghĩ thông suốt đối phó với con thỏ như thế nào, trực tiếp cầm Hoa Hồ Điêu ra, không nói lời nào đè xuống đất hành hung một trận [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ma Lễ Thọ vừa đánh vừa mắng:
-Cho ngươi trộm đồ này, cho ngươi đi trộm chuột này Ngươi còn nhỏ, chuyện tốt không làm, một con chuột mà ngươi cũng đi trộm Ta là cho ngươi ăn không đủ, hay là cho ngươi uống không đủ? Chẳng ai ngờ rằng, Tần Thọ chỉ thuận miệng hỏi một câu, kết quả tình cảnh đã phát triển đến tình trạng máu tanh thế này Đông Hoàng Thái Nhất vốn dĩ còn đang ngồi ở bên trên dây đỏ nhỏ vỏ hạt dưa về bến này, lần đầu tiên chủ động xê dịch cái mông [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Kim Thiềm thì cực kỳ hiểu hành vi của Ma Lễ Thọ, còn âm thầm dựng một ngón tay cái lên với Ma Lễ Thọ Quả nhiên, Tần Thọ cho tới bây giờ đều là ăn mềm không ăn cứng, sau khi gia hỏa này thấy vậy thì vội vàng chạy tới, một tay kéo Hoa Hồ Điêu về phía sau hô:
-Ai ai ai ai Ngừng Ngừng Dừng Dừng Ma Lễ Thọ vỗn dĩ còn muốn diễn kịch, kết quả vừa nghe thấy âm thanh này, lập tức dừng lại, nếu không hắn không xác định được cái con thỏ này sẽ làm ra chuyện gì Ma Lễ Thọ chào Tần Thọ:
-Thỏ gia, chuyện này là ta không tốt, thời khắc mấu chốt, ta không coi chừng tên oắt con, để cho hắn trộm chuột của ngài Ngài yên tâm, nên bồi thường thế nào, chúng ta nhất định sẽ bồi thường Mặc dù Tần Thọ nhìn ra là Ma Lễ Thọ không tình nguyện, nhưng mà chính như mọi người nói, tính cách của hắn là ăn mềm không ăn cứng Người ta đã nói như vậy rồi thì hắn còn có thể nói cái gì Thế là Tần Thọ thở dài nói:
-Được rồi, đừng giày vò hắn nữa, chỉ là một con chuột thôi mà…
Nghe đến đây, Ma Lễ Thọ ầm thầm nhẹ nhàng thở ra Đông Hoàng Thái Nhất thì ở bên cạnh không ngừng cười ha ha, len lén kéo ống quần kim xoa xuống:
-Cái con thỏ này bị lừa rồi, chịu thiệt suông rồi, ha ha… cái con Hoa Hồ Điêu kia da dày thịt béo, đánh một trận giống như là không đánh vậy Kim Thiềm vừa muống gật đầu theo, sau đó liền nghe Tần Thọ nói:
-Lát nữa ta bắt một trăm con chuột tinh đưa qua là được rồi, nhớ kỹ, ta muốn chuột tinh Quá xấu thì không tính Lời này vừa nói ra, Ma Lễ Thọ trực tiếp trợn tròn mắt Đã nói chỉ là một con chuột mà Hoa Hồ Điêu nhà hắn chỉ ăn một con chuột, hắn lại phải bồi thường một trăm con chuột tinh Còn con mẹ nó phải đẹp mắt? Nội tâm Ma Lễ Thọ sụp đổ, trên mặt lại cố gắng nặn ra một nụ cười:
-Được… thỏ gia, lát nữa ta sẽ đưa đến phủ ngài Tân Thọ chắp tay nói:
-Trượng nghĩa Không cần đưa đến phủ, ngươi đưa bọn chúng đến Phong Hoa Thành là được rồi…
Nhìn đến đây, Đông Hoàng Thái Nhất chẹp chẹp miệng nói:
-Ôi đệch… kinh doanh chính là làm như vậy à Nào có giao dịch công bằng gì, lão tử còn mạnh hơn so với ngươi, trực tiếp dùng sức mạnh là được rồi Mạnh… hợp tác với loại người này, đảm bảo sẽ không lỗ Kim Thiềm ở bên cạnh nghe không hiểu hỏi:
-Ngài nói cái gì đó Đông Hoàng Thái Nhất không trả lời hắn, trong đầu nhanh chóng tính toán cái gì đó, sau đó vừa gặp hạt dưa vừa nhổ về phía đối diện Giải quyết vấn đề của Ma Lễ Thọ, Tần Thọ nhìn về phía Đông Hoàng Thái Nhất cà lơ phất phơ, nhướng mày, truyền âm cho Ma Lễ Thọ nói:
-Cháu trai này là ai thế Trong lòng Ma Lễ Thọ buồn khổ, có điều vẫn thành thành thật thật nói tình hình với hắn Lông mày Tần Thọ nhướng mày lên nói:
-Ha ha, cháu trai này là cố ý nhổ về phía chúng ta có đúng không Nói xong, Tần Thọ đặt mông ngồi ở bên cạnh Đông Hoàng Thái Nhất, nhấc mí mắt lên nói:
-Nhổ về phía nào thế Đây là nhà ngươi à Nhổ bừa hạt dưa đầy đường, một chút tố chất cũng không có Đông Hoàng Thái Nhất lập tức ngây ngẩn cả người Kim Thiềm ở bên cạnh che mặt, thầm cười khổ nói:
-Ôi đệch, con thỏ này quá mạnh Cả đời này của Đại Đế nhà chúng ta chắc cũng không có ai dám răn dạy hắn như thế đi… đây chắc cũng là lần đầu Không biết hắn có động thủ dưới cơn nóng giận không…
Nhưng mà khiến Kim Thiềm ngạc nhiên là, Đông Hoàng Thái Nhất gãi gãi đầu nói:
-Không thể nhổ sao Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:
-Ta đến nhà ngươi rồi nhổ bừa vỏ hạt dưa, ngươi có đồng ý không Đông Hoàng Thái Nhất nói với vẻ không quan trọng:
-Đồng ý Lúc này đến lượt Tần Thọ bó tay rồi, Tần Thọ cẩn thận nhìn chằm chằm Đông Hoàng Thái Nhất, Đông Hoàng Thái Nhất cũng cẩn thận nhìn chằm chằm Tần Thọ