Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 950: Mật văn Vu Yêu (Thượng)







Chương 950: Mật văn Vu Yêu (Thượng)





Ngọc Đế gật đầu, sau đó nói:

-Chúng ta cũng phải nhanh một chút, không thể để cho yêu tộc đi trước được
Tây Vương Mẫu cười nói:

-Không có cách nào cả, hai tôn Đại Đế của yêu tộc phối hợp đánh thật sự là quá mạnh, Đế Tuấn đi chính thống, Thái Nhất đi cửa không đứng đắn, một người là hình tượng, một người không biết xấu hổ, một người nói đạo lý, một người hung hăng càn quấy…

Hai người kia đã sớm nghĩ kỹ đường tiến lui, gặp được chuyện biến hóa nhẹ nhõm hơn nhiều so với những người này của chúng ta
Bây giờ để mọi người đi học chơi xỏ lá như Đông Hoàng Thái Nhất vậy, ai bỏ được mặt mũi chứ
Ngọc Đế nghĩ nghĩ, bỗng nhiên vỗ bàn một cái:

-Có, có người có thể
-Ai?
- Tây Vương Mẫu hỏi
-Cái gì?
Gọi ta trở về
Vậy cái này xử lý thế nào
Bên trong Thiên Đình, ở trong một nơi nào đó của bí cảnh thần bí, một hán tử tinh tráng mặc quần cộc, hai tay để trần, vẻ mặt mơ hồ nhìn Thái Bạch Kim Tinh
Thái Bạch Kim Tinh cười ha ha nói:

-Bên này tự nhiên sẽ có người để ý tới, huống hồ, không phải ngươi đều đã an bàn thỏa đáng mọi chuyện rồi sao
Ngươi không đi, thì cũng là ở chỗ này uống chút rượu, ngồi chém gió mà thôi
Hán tử tinh tránh kia nghe xong, xì một tiếng khinh miệt nói:

-Ngươi đừng có nói hươu nói vượn
Ta thế này nhưng là người rất nói đạo lý
Ta làm việc kỹ lưỡng, không có chứng cứ thì đừng có nói hươu nói vượn
Thái Bạch Kim Tinh cười ha ha nói:

-Đúng đúng đúng, ngươi là người nói đạo lý nhất, thích lấy Đức phục người nhất
Nghe nói như thế, mặt hán tử tinh tráng đỏ ửng, cười khan một tiếng nói:

-Được rồi, coi như ta sợ ngươi rồi, vất vả lắm mới được nhàn rỗi, các ngươi vẫn không buông tha ta
Nói đi, bảo ta làm cái gì
Thái Bạch Kim Tinh nói:

-Không có gì, chỉ là muốn ngươi đại biểu Thiên Đình đi mặt trăng làm ít chuyện…

-Cái gì?
Hán tử tinh tráng kinh ngạc kêu lên
Thái Bạch Kim Tinh vội càng đè ép tay, ta hiệu hán tử tinh tráng nói nhỏ một chút, sau đó lại gần nói:

-Chuyện là như thế này…$%@)&(₫...
Nghe Thái Bạch Kim Tinh nói xong, hán tử tinh tránh không có lập tức đồng ý, mà hỏi:

-Cái này… cái này thì xem là cái chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đúng… Ngọc đế không thể nào làm một vụ mua bán lỗ vốn tiện nghi cho con thỏ như vậy được
Ngươi thành thật nói với ta, rốt cuộc là các ngươi đánh cái chủ ý xấu gì
Thái Bạch Kim Tinh cười khổ nói:

-Ngài hỏi tiểu thần, tiểu thần cũng không rõ
Có điều Ngọc Đế nói, chuyện này chẳng những không có tổn thất gì với con thỏ mà còn có chỗ tốt
Hán tử tinh tráng gật đầu nói:

-Thế à… ài, các ngươi nói sắc phong cho ta thành cái gì thần ấy nhỉ
Thái Bạch Kim Tinh nói:

-Tượng Thần Đại Đế, mặc dù không có vị trí tiên ban, nhưng mà được mọi người công nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về sau ngài nhìn thấy Ngọc Đế có thể không hành lễ, địa vị của ngài tương đương với Tứ Ngự… Về phần Thiên Đình, ngài cũng tự do, chúng ta không có ai có thể quản ngài
Nói thật, tiểu thần thật sự hâm mộ ngài…

Không sai, người này không phải là ai khác mà chính là sư phụ của Tần Thọ, Tượng Thần, Lỗ Ban
Sau khi Lỗ Ban nghe xong thì cười, vuốt vuốt tóc ngắn trên đầu, sửa sang lại y quan, hỏi:

-Ngươi thấy ta giống Đại Đế không
Thái Bạch Kim Tinh cười khan một tiếng nói:

-Nói thật, không giống
Hai mắt Lỗ Ban khẽ đảo nói:

-Ngươi biết không giống mà còn tới lừa phỉnh ta
Nói cho Ngọc Đế, Đại Đế cái gì kia, ta không làm
Chuyện này nếu như thật sự là có chỗ tốt đối với đồ đệ của ta, thì ta giúp một tay, không có chỗ tốt thì đừng gọi ta
Thái Bạch Kim Tinh bất đắc dĩ nói:

-Ngọc Đế mà ngươi còn không tin à
Nhiều năm như vậy, Ngọc Đế đã từng hố qua ai, hại qua ai chưa
Lỗ Ban vung tay lên nói:

-Mặc dù ta không biết rốt cuộc tình hình của con thỏ là thế nào
Nhưng mà, năm đó, lúc Nam Thiên Môn đại chiến, có ai không nhìn ra chút chuyện ẩn ở bên trong chứ
Tóm lại, trong này khẳng định có ẩn ý, Ngọc Đế không nói rõ ràng, ta không làm
Việc hố đồ đệ này, không phải là chuyện mà người của Tượng Thần Cốc chúng ta làm
Nếu ta làm thật, thì là có lỗi với hai tiếng 'sư phụ' mà hắn gọi ta
Thái Bạch Kim Tinh trái khuyên phải khuyên cũng vô dụng, rơi vào đường cung, đành phải đưa Lỗ Ban đến Lăng Tiêu Bảo Điện
Không bao lâu sau, Lỗ Ban đi ra, Thái Bạch Kim Tinh đi theo ở phía sau, hỏi:

-Thật sự không cần nghi trượng cái gì à
Bên kia là Đông Hoàng Thái Nhất đó…

Lỗ Ban cắt ngang nói:

-Đó là đồ đệ của ta
Đông Hoàng Thái Nhất có mạnh hơn đi nữa thì cũng là người ngoài
Nói xong, Lỗ Ban liền đi
Cùng lúc đó, bên trong Nguyệt Cung
-Nhị ca, trâu trâu trâu, uống
Huynh uống
Con thỏ biến thành một người lớn, một chân giẫm lên ghế, chỉ vào cái mũi của Đông Hoàng Thái Nhất, kêu lên
Hai mắt Đông Hoàng Thái Nhất đỏ bừng nói:

-Móa, tại sao ta lại thua
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Bởi vì ngươi ngốc, ha ha…

Đông Hoàng Thái Nhất hừ hừ một tiếng, tiếp tục uống rượu…

Uống tiếp, uống tiếp, đột nhiên Tần Thọ cảm giác được có cái gì đó là lạ, hỏi:

-Ây… vì sao lúc trước ngươi nói là muốn nhập cổ danh nghĩa
Đông Hoàng Thái Nhất nói:

-Không có tiền
Nghèo rớt mồng tơi
Ta còn có cách nào…

Tần Thọ nghe đến đây, vỗ ót một cái, kêu lên:

-Má, ngươi đừng lừa ta
Nói xong, một tay Tần Thọ đoạt lấy bình rượu
Đông Hoàng Thái Nhất cười ha ha nói:

-Ngươi… đừng keo kiệt như vậy có được không
Ta ngủ một giấc không biết bao nhiêu vạn nguyên hội, vất vả lắm mới tỉnh lại, uống của ngươi mấy ngụm rượu mà cũng không được sao
Tần Thọ xì một tiếng khinh miệt nói:

-Ta nói, một Đại Đế như ngươi, uống hai chén liền say, oẳn tù tì cũng toàn thua
Ta suýt chút nữa coi ngươi là kẻ ngốc, náo loạn nửa ngày, ngươi lại là lừa ta để uống rượu đó
Không được, không cho uống
Đông Hoàng Thái Nhất nói:

-Ngươi thế này không thú vị, vừa rồi ngươi còn nói nhị ca tốt, nhị ca tốt đó, vậy mà một vò rượu cũng không nỡ, keo kiệt
Tần Thọ liếc hắn một cái nói:

-Xéo đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là tửu lệnh, cũng không phải là nhị ca thật
Đông Hoàng Thái Nhất vỗ bàn một cái đứng lên, cả giận nói:

-Con thỏ, có phải là ngươi xem thường ta không
Tần Thọ sững sờ, vẻ mặt không hiểu nói:

-Ta xem thường ngươi lúc nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.