-Ây… Đông Hoàng, đến ngươi rồi Vu Tộc người ta xuất người, xuất lực, xuất tiền, ngươi thì sao Lúc này, Đông Hoàng Thái Nhất mới ngẩng đầu lên, thở dài một tiếng, một giây sau bắt đầu gào khóc Tần Thọ sững sờ nói:
-Hử… ngươi đây là làm gì vậy Tiếng khóc của Đông Hoàng Thái Nhất vang đến tận trời, bên trái ôm Chúc Dung, cọ nước mũi, bên phải ôm Cộng Công, lại là một thân nước mũi…
Cuối cùng hắn cọ đến khi xung quanh không có bất kỳ ai, lúc này mới không khóc nữa Tần Thọ nói:
-Huynh đài, khóc cũng không có tác dụng gì, các vị đang ngồi ở đây, mỗi người đều là hạng người ý chí sắt đá, nếu như ngươi là tiểu cô nương, khóc một chút cũng có thể có tác dụng, nhưng mà ngươi lại là cái đức hạnh này… ngươi vẫn là nên nói chuyện đi Đông Hoàng Thái Nhất dụi dụi con mắt, nhìn xung quanh một chút, kết quả tất cả mọi người đều là bộ dáng lạnh lùng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đông Hoàng Thái Nhất vỗ bàn một cái nói:
-Các ngươi có thể có chút đồng tình không vậy Mặc dù ta không phải là tiểu cô nương, nhưng dù sao cũng là Đại Đế một đời Đám người trực tiếp dùng một loại ánh mắt ngươi con mẹ nó, ngươi còn biết ngươi là Đại Đế à để nhìn Đông Hoàng Thái Nhất Đông Hoàng Thái Nhất vội ho một tiếng, day day cuống họng nói:
-Ừm… Ờ… con thỏ, chúng ta là huynh đệ tốt Lúc đầu, ta cũng muốn xuất ra một chút cái gì đó… nhưng mà Vu Tộc đã lấy tiền, nhân lực cái gì đó ra rồi, vậy thì ta tiếp tục nhập cổ phần danh nghĩa đi Chúc Dung vỗ bàn một cái nói:
-Lời nói này là phát ra từ tim gan, làm cho người ta quá cảm động Cho nên, ta quyết định, Vu Tộc thu bớt lại một chút, để cho Đông Hoàng Thái Nhất cũng có thể góp một chút Đông Hoàng Thái Nhất sững sờ, sau đó lập tức kêu lên:
-Cái gì nhỉ… không phải là người của Thiên Đình cũng tới sao Từ xa như vậy, đến đây một chuyến cũng không dễ dàng, cũng cho bọn họ chút không gian đầu tư đi Cái này không tranh với các ngươi Bên trong tất cả mọi người chỉ có thực lực, địa vị của Lỗ đại sư là thấp nhất, nhưng mà tình cách của hắn không phải là người nịnh nọt hoặc là sợ sệt Tính cách của Lỗ đại sư luôn luôn là lão tử nhìn ngươi cao hứng thì uống rượu Nhìn ngươi khó chịu thì cút đi, ta không biết ngươi Mặc dù mỗi người ngồi ở đây đều rất khủng bố, mỗi một người nếu như thật muốn giết hắn thì một ánh mắt là đủ rồi Nhưng mà Lỗ đại sư vẫn ngồi bình tình ở bên kia nên uống trà thì uống trà, nên uống rượu thì uống rượu Nghe thấy Đông Hoàng Thái Nhất nói đến mình, thế là hơi ngửa đầu nói:
-Đừng hỏi ta, mặc dù ta đại biểu cho Thiên Đình tới Nhưng mà ta bây giờ là đang đến chỗ đồ đệ của ta, cũng chính là cái con thỏ này Hắn nói chúng ta làm thế nào thì chúng ta làm thế đó, còn lại thì không quản Lỗ đại sư vô cùng bình tĩnh đá trái bóng này sang cho Tần Thọ, sau đó Đông Hoàng Thái Nhất mơ hồ…
Tất cả mọi người ở đây, hắn đều dám khiêu chiến, duy chỉ có cái con thỏ này… hắn không muốn trêu vào Lỗ đại sư là sư phụ của con thỏ, ngẫm lại bộ dạng vừa rồi của Chúc Dung, hắn quả quyết từ bỏ Thế là Đông Hoàng Thái Nhất nói:
-Vậy… ta dùng những cái này có được không Nói xong, Đông Hoàng Thái Nhất lục lục trong túi rồi lấy ra một viên hồng linh tinh đặt trước mặt Tần Thọ Một khắc này, toàn bộ thế giới đều yên lặng Sau đó, Chúc Dung, Cường Lương, Cộng Công không chút khách khí cười điên cuồng rồi nói:
-Thái Nhất, đã bao nhiêu năm rồi, ngươi con mẹ nó sao lại vẫn còn nghèo rớt mồng tơi như thế chứ Ha ha ha…
Tần Thọ không hiểu nhìn về phía Huyền Minh, hắn thật sự không hiểu, Đại Đế một đời tùy tiện cũng có thể kiếm không ít tiền mà Tiện tay làm một cái pháp bảo, hoặc là dứt khoát một chút, ký tên thôi cũng có thể đổi không ít tiền đi Huyền Minh thở dài nói:
-Gia hỏa này có thể nói là kỳ tài tu luyện, nhưng mà ngươi cũng biết, đại đạo có ít, mỗi cái nhìn thì như hoàn mỹ nhưng vẫn có một mặt khuyết thiếu Người cũng vậy, cường đại như Đông Hoàng Thái Nhất, thực lực vang dội cổ kim, là một nhân vật quét ngang một thời đại… Nhưng mà, hắn là người thật sự không để ý tới tiền tài Năm đó lúc hắn cùng Đế Tuấn đánh xuống Thiên Đình, trở thành chủ của vạn yêu, cũng là lúc hắn huy hoàng nhất, có tiền nhất Sau đó…
Chúc Dung ở bên cạnh cười điên cuồng, vỗ bàn nói:
-Sau đó gia hỏa này chỉ dùng ba năm, liền tiêu hết ba phần tư bảo khố của yêu tộc Thiên Đình Gia hỏa này đã cược là thua thì thôi đi, đầu tư vào cái gì thì cái đó phá sản Ở phương diện tiền tài chính là một sao quả tạ siêu cấp vô địch Về sau bọn Đế Tuấn liên hợp lại, hạn chế tiêu xài hàng năm của hắn Sau đó…
Không cần phải nói Tần Thọ cũng hiểu, con hàng này dùng ba năm đã suýt chút tiêu hết bảo khố của yêu tộc Thiên Đình, cho hắn một chút tiền tiêu vặt như vậy, chắc là một ngày liền tiêu hết đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khó trách con hàng này nghèo như vậy…
Nếu như Đế Tuấn mặc kệ điểm ấy, chắc là yêu tộc Thiên Đình không cần bị người ta đánh, trực tiếp có thể vì nghèo mà giải thể Đối với lời nói của Chúc Dung, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không phản bác, mà như một bảo bảo đáng thương ôm gối thành một cục ngồi xổm ở đó, hiển nhiên là chấp nhận Tần Thọ nhìn thấy cái đức hạnh kia của hắn, cũng có chút không đành lòng, vì vậy nói:
-Mặc dù tiền này của ngươi không nhiều nhưng ta cũng tính một phần cổ phần cho ngươi Có điều, chúng ta tạm thời không có khách…
Đông Hoàng Thái Nhất nghe xong, ánh mắt sáng lên, đột nhiên đứng dậy, hét lớn:
-Khách Vậy còn không đơn giản sao Sau đó tất cả mọi người nhìn thấy gia hỏa này lấy một viên linh đang xuống, trực tiếp làm thành cái loa để bên miệng, quát lên bầu trời:
-Đều con mẹ nó, nghe rõ cho ta, lão tử ở trên mặt trăng mở nhà tắm, hiện tại không có khách Trong vòng ba ngày không tới nhà trắm trên mặt trăng tiêu phí, sẽ khai trừ thần tịch Tần Thọ nghe nói như thế, cái cằm cũng sắp rơi xuống dưới mặt đất Cường Lương có lòng tốt giúp hắn nâng cằm lên, sau đó xoa xoa lông mày thầm nghĩ:
-Đừng kinh ngạc, nhiều năm như vậy, con hàng này chính là như thế… đầu óc… con mẹ nó, ta cũng không biết hắn có đầu óc không…