Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 965: Con thỏ rầu rĩ không vui





Chương 965: Con thỏ rầu rĩ không vui





Đông Hoàng Thái Nhất cười nói:

-Ta biết là ngươi sẽ không có chuyện gì mà
Đám người kia còn la hét đánh tới cứu ngươi nữa, ngươi trở về thì ta an tâm rồi
Đi bơi thôi
Nói xong Đông Hoàng Thái Nhất xoay người rời đi
Tần Thọ kêu lên:

-Đợi một chút
Đông Hoàng Thái Nhất quay đầu lại hỏi:

-Sao thế
Tần Thọ suy nghĩ một chút:

-Ta đưa ngươi một cái danh sách, ngươi giúp ta gọi bọn họ tới mặt trăng
Đông Hoàng Thái Nhất ngạc nhiên nhìn Tần Thọ, sau đó gật đầu nói:

-Không thành vấn đề
Nói xong, Đông Hoàng Thái Nhất muốn rời đi
Tần Thọ kêu lên lần nữa:

-Chờ một chút
Đông Hoàng Thái Nhất nức nở nói:

-Đại ca, chúng ta có thể nói chuyện xong trong một lần không
Vất vả lắm ta mới ngâm được vài tiên tử, đang bắt đầu tạo trẻ con rồi, ngươi có thể nhanh lên một chút không
Tần Thọ nói:

-Đối diện có thánh nhân
Nụ cười của Đông Hoàng Thái Nhất lập tức cứng ngắc lại, sau đó cười ha ha một tiếng nói:

-Ta biết rồi
Sau đó Đông Hoàng Thái Nhất quay người rời đi
Tần Thọ hỏi:

-Một trận này, ngươi vẫn đánh à
Đông Hoàng Thái Nhất cũng không quay đầu lại mà phất phất tay nói:

-Đánh
Cũng không phải là chưa từng đánh qua
-Không thắng được
- Tần Thọ kêu lên
Đông Hoàng Thái Nhất bỗng nhiên quay đầu, lần đầu tiên Tần Thọ cảm nhận được một thứ gọi là điên cuồng và dữ tợn trong mắt gia hỏa này
Khóe miệng Đông Hoàng Thái Nhất nhếch lên, nói ra từng chữ:

-Hoặc là ta đánh chết bọn hắn, hoặc là bọn hắn đánh chết ta
Nói xong, Đông Hoàng Thái Nhất biến mất
Tần Thọ thở dài nói:

-Cần gì phải thế
-Đó là niềm kiêu ngạo của hắn
- Một âm thanh quen thuộc vang lên
Tần Thọ đột nhiên quay đầu, một tay bóp lấy cổ đối phương, kêu lên:

-Tên hỗn đản nhà ngươi, vì sao lại lừa ta
Nói không thể đụng vào máu oán linh sống
Ngươi quá hố người rồi đó
Người tới chính là Ngô Cương đã lâu không gặp
Ngô Cương cười nói:

-Được rồi, đừng làm rộn
Xem ra ngươi đã biết nguyên nhân rồi, vậy thì không cần ta phải nói nữa
Tần Thọ gật đầu nói:

-Biết một chút, thực ra còn có chút không rõ
Rốt cuộc là vì sao ngươi lại ở lại trên mặt trăng
Ngô Cương ngửa đầu lên nhìn bầu trời, nói:

-Thực ra cũng không có gì, ta là Vu…

Vẻ mặt Tần Thọ không hiểu
Ngô Cương ngáp một cái nói:

-Trước kia ta còn có một cái tên
Tần Thọ tò mò hỏi:

-Tên là gì
Ngô Cương cười ha ha nói:

-Hình Thiên
-What?
Vẻ mặt Tần Thọ lập tức mơ hồ, trợn tròn mắt…

Ngô Cương cười nói:

-Không sai, ta chính là tên xui xẻo bị Hoàng Đế chém đầu nhưng vẫn quơ lưỡi búa giết lên trời
Mấy năm trước ta cũng không biết mình là Vu, về sau Viêm Đế bị Hoàng Đế đánh bại, cả hai nói truyện trắng đêm rồi hợp hai làm một
Mà ta không cam tâm, quyết liệt tại chỗ, về sau chính là giống như lời đồn vậy
Đánh không lại Hoàng Đế, ta bị chém đầu chôn ở Thường Dương Sơn, về sau không cam tâm, ta lại giết lên trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ có điều, người xuất thủ lần này không phải là Hoàng Đế mà là Viêm Đế
Nói là xuất thủ, thực ra cũng chính là giả đánh
Viêm Đế chủ yếu là thuyết phục ta, đồng thời hứa hẹn cho ta một cơ duyên to lớn, đại tạo hóa
Ta lúc ấy vẫn rất nghe lời Viêm Đế, thế là liền nghe hắn, giả chết, hóa thân thành Ngô Cương, cố ý đùa giỡn nữ nhi của hắn, thực ra chính là muốn thoát khỏi ánh mắt của mọi người, sau đó Viêm Đế mượn cơ hội ném ta tới mặt trăng
Cái nơi này đến cứt chim cũng không có, sẽ không có ai để ý tới nơi này, cũng sẽ không có ai chú ý tới ta, thế là ta liền tiếp tục sống được ngay dưới mắt của Hoàng Đế
Về phần bắt linh hồn của ngươi từ một thế giới khác tới, thực ra cũng là sắp xếp của Viêm Đế
Có điều, nghe ý của hắn, dường như cũng là bị người khác nhờ vả, về phần người kia là ai thì hắn không nói
Nhưng mà ta đoán, tối thiểu nhất cũng là một vị thánh nhân
Tần Thọ há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin nói:

-Ôi đệch, tất cả mọi thứ đều là do các ngươi sắp xếp, diễn một trận kịch lớn cho ta xem à
Ngô Cương cười xấu hổ nói:

-Xem như là thế đi, nói thật, nếu như không phải có người muốn ngươi trở về, bây giờ ngươi còn đang ở trong cái vũ trụ kia, làm Thiên Vương cái gì đó
Tần Thọ nghĩ đến lúc hai người mới gặp mặt, cảnh hắn bắt chẹt Ngô Cương, sau đó lúng túng cười nói:

-Được rồi, đến cũng đã đến rồi, ta cũng không truy cứu
Trên thực tế, cho tới bây giờ, Tần Thọ đối với Ngô Cương rất tốt, Viêm Đế cũng vậy, cũng không có hận ý bị tính kế, ngược lại hắn vẫn rất cảm kích bọn họ
Nếu không phải bọn họ, Tần Thọ bây giờ còn đang ngây thơ ngồi ăn ở trên Trái Đất rồi chờ chết… không đúng, hẳn là đã chết
Cho dù là không chết, đối mặt với sự xâm lấn của kính đen, đó cũng là ngỏm củ tỏi trăm phần trăm
Huống chi, sau khi đi vào bên này, mặc dù chịu không ít khổ, nhưng mà hắn cũng quen biết được không ít người, những người này đối với hắn mà nói thực sự rất quý giá
-Ngô Cương… Hình Thiên
Tần Thọ lắc đầu, nói thật, hắn vẫn không cách nào cho rằng hai người kia thành một người, dù sao, chênh lệch quá xa
Ngô Cương vỗ vỗ bả vai Tần Thọ nói:

-Được rồi, cái ngươi nên biết đều đã biết rồi, còn có vấn đề gì không
Tần Thọ ngửa đầu nhìn Hình Thiên nói:

-Rốt cuộc thì thực lực của ngươi là gì
Ta luôn có cảm giác, ngươi không hề giống một cao thủ cấp Hoàng
Ngô Cương khẽ mỉm cười nói:

-Ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại Vu
Có điều, bởi vì nguyên nhân huyết mạch, cho nên thực lực của ta chênh lệch một chút so với cấp Hoàng, nhưng không đánh lại được nhị đế Viêm Hoàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều, vì sau bởi vì đem ngươi tới đây, có người giúp ta kích phát huyết mạch, thực lực của ta liền tăng mạnh
Về sau, tỷ tỷ của ngươi lại giúp ta một tay, mặc dù thực lực của ta không bằng Tổ Vu, có điều, đánh chết mấy Đại Đế tầng chín trở xuống vẫn là không thành vấn đề
Tần Thọ nghe đến đây, vẻ mặt hâm mộ nhìn Ngô Cương nói:

-Sao tỷ tỷ của ta lại không thể cho ta… được rồi…

Tần Thọ nói đến phần sau, bỗng nhiên thở dài, phất phất tay ủ rũ cúi đầu nói:

-Đi thôi, không nói nữa, uống rượu… Bỏ đi, ngươi đừng đi
Tần Thọ vốn còn muốn uống chút rượu giải sầu với Ngô Cương, về sau nhớ tới sau khi uống rượu thì gia hỏa này lục thân không nhận, cho nên quả quyết từ bỏ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.