Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 969: Hẹn gặp lại (2)






Chương 969: Hẹn gặp lại (2)





Thu đá truyền âm lại, Tần Thọ nhìn sách lụa trong tay, sau khi nhìn về phía Hằng Nga thì thở dài
Mặc dù gia hỏa Thiên Bồng kia có lúc rất đáng ghét, nhất là khi xuất hiện với tư cách là tình địch, Tần Thọ thật sự muốn một tay đập chết cái con lợn này
Nhưng mà không thể không nói, gia hỏa Thiên Bồng kia cũng có chỗ đáng yêu…

Nghĩ qua nghĩ lại đủ loại, Tần Thọ siết chặt sách lụa trong tay theo bản năng
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh quen thuộc đi tới
-Con thỏ
Tôn Ngộ Không muốn nói lại thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ thở dài nói:

-Ngươi muốn đi
Tôn Ngộ Không gật đầu nói:

-Ừm…

Tần Thọ nói:

-Vì sao
Tôn Ngộ Không nói:

-Kính đen đã xâm lấn Địa Tiên Giới, sinh linh Địa Tiên Giới đồ thán
Sư phụ đi Tử Tiêu Cung, bây giờ bên trong Linh Đài Phương Thốn Sơn không có sư phụ tọa trấn, mấy sư huynh đệ không thủ được
Hai ngày trước bọn họ đưa tin tức tới cho ta, ba ngàn đệ tử đã chết một nửa… Nói thật, ở chỗ này đúng là an toàn
Nhưng mà, có một số việc, ta phải đi làm
Tần Thọ chua xót nói:

-Nhất định phải đi à
Tôn Ngộ Không gật đầu nói:

-Nhất định phải đi
Tần Thọ nói:

-Hay là, ngươi đưa sư huynh đệ của ngươi đến đấy đi
Tôn Ngộ Không cười nói:

-Nếu như muốn đi, những sư huynh đệ kia của ta cũng chưa chắc đã chết nhiều như vậy
Phương Thốn Sơn chính là sư môn, há có thể để cho kính đen nhúng chàm
Con thỏ, nếu như kính đen đánh đến Thư Sơn, ngươi sẽ ngồi yên không quản đến sao
Tần Thọ há hốc mồm, bất đắc dĩ cười khổ nói:

-Thôi, ngươi đi đi
Lò Bát Quái nhảy ra nói:

-Con khỉ, ta đi theo ngươi, vạn nhất có tình huống gì, ta có thể đưa ngươi ra
Tôn Ngộ Không vung tay lên nói:

-Không cần, ta đi một mình
Lần này đi, sợ là không về được, nếu như có thể trở về, ta sẽ đi tìm các ngươi uống rượu
Nói xong, Tôn Ngộ Không bay lên trên không, trong nháy mắt biến mất ở trên bầu trời
Tần Thọ há hốc mồm, chỉ cảm thấy trong miệng đều là đắng chát
-Con thỏ, ta phải đi
Đúng lúc này, Bình Đầu Ca tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ nói:

-Ngươi cũng đi
Bình Đầu Ca gật đầu nói:

-Ừm… ở chỗ này ta khó chịu
Đánh nhau còn phải để lại chút sức, không thú vị
Bên ngoài có đánh nhau, ta ra ngoài đánh
Tần Thọ không còn gì để nói, sau đó kéo Bình Đầu Ca lại nói:

-Ngươi ra ngoài chỉ vì đánh nhau
Ngươi có biết bây giờ ở bên ngoài nguy hiểm cỡ nào không
Đã chết một tôn Đại Đế rồi
Bình Đầu Ca nghiêng đầu nói:

-Biết, cho nên ta càng muốn đi ra ngoài
Tần Thọ ngạc nhiên nói:

-Đây là cái đạo lý gì vậy
Bình Đầu Ca nói với vẻ đương nhiên:

-Một thân bản lĩnh này của ta không dùng để giết kẻ địch, chẳng lẽ muốn giữ lại để đánh một thằng nhóc con à
Thế giới này cho ta sức mạnh, thì ta cũng phải đáp lại chút gì đó chứ
Nói đến đây, Bình Đầu Ca liếc nhìn Tần Thọ nói:

-Ta không hiểu, không phải trước kia ngươi la hét muốn lật bọn họ sao
Sao bây giờ lại không tu luyện, cũng không đi ra ngoài vậy
Tần Thọ cười khổ một tiếng:

-Ta thật sự muốn giống như ngươi, giết ra ngoài…

Khóe miệng Bình Đầu Ca nhếch lên, nhếch miệng cười:

-Không thành vấn đề, lúc ta giết sẽ tính cả phần của ngươi
Tần Thọ bị chọc cười:

-Được, tính cả ta nữa
Vậy ta cảm ơn ngươi trước
Đúng rồi, ngươi đi đánh ở đâu
Bình Đầu Ca sờ lên cái cằm nói:

-Ta chuẩn bị đi tìm Lý Trinh Anh, tiểu nha đầu kia chắc là sẽ cần người hỗ trợ
Tần Thọ gật đầu nói:

-Đi đi, đúng là nàng cần người giúp đỡ
Bình Đầu Ca quay người rời đi
Sau đó Tần Thọ lại nhìn thấy Trùng Bát, Mộc Đầu, Hàn Nguyệt, Mèo Béo, ba huynh đệ Côn Tộc đến
Tần Thọ khóc nức nở nói:

-Các ngươi con mẹ nó không phải là cũng muốn đi đó chứ?
Trùng Bát vội vàng khua tay nói:

-Đừng kích động, đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ là tới xem một chút thôi
Tần Thọ lập tức thở phào nhẹ nhõm nói:

-Không đi thì được
Hàn Nguyệt nói:

-Con thỏ, ta là tới giúp ngươi thủ mặt trăng, đương nhiên sẽ không đi
Có điều, dường như chỗ này của ngươi cũng rất thái bình
Hai ngày nay ta đi dạo ở bốn phía, không thấy được một người nào của kính đen
Tần Thọ xao xoa lông mày, thầm nghĩ:

-A
Thật không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể là bọn họ cảm giác chỗ này của chúng ta không đáng đánh
Hàn Nguyệt dùng một loại ánh mắt có quỷ mới tin ngươi liếc nhìn Tần Thọ, sau đó vỗ đầu Mộc Đầu, hỏi:

-Ngươi… được rồi, ngươi đừng nói nữa
Ánh mắt Tần Thọ sáng lên, hét lớn:

-Ý gì
Huynh đệ của ta muốn nói chuyện, còn không cho nói à
Không được
Mộc Đầu
Ngươi có lời nói, ngươi nói đi
Nói từ khi ngươi còn bé
Chúng ta nghe
Hàn Nguyệt sững sờ, Mộc Đầu cũng trợn tròn mắt, trước kia hắn muốn nói chuyện, cái con thỏ này nhất định muốn hắn viết chữ, bây giờ không nói nữa sao cái con thỏ này là con bắt hắn nói vậy
Sau đó Mộc Đầu nhìn mọi người một cái, Mèo Béo lười biếng nói:

-Được rồi, nói đi
Vừa vặn ta cũng buồn ngủ…

Thế là Mộc Đầu lắp ba lắp bắp hỏi:

-Cái kia….vậy cái kia….cái…ta ta ta….nói…a
Một nén nhang đi qua…

Bọn người Tần Thọ ở trong Nguyệt Cung nghe Mộc Đầu nói chuyện hắn đã trải qua, một năm lặng lẽ trôi qua, Mộc Đầu cũng thành công kể xong chuyện xảy ra sau khi hắn sinh ba tháng…

Trên mặt trăng là một mảnh thái bình, nhưng mà bên ngoài thì ngày nào cũng lộn nhào
Đầu tiên là cuối cùng Thiên Đình cũng tra ra nội ứng, kết quả khiến mọi người bất ngờ đó là, nội ứng lại có đến hơn trăm người
Những người này đều là bởi vì đạt được pháp bảo của kính đen, bị đại trận Huyễn Thần mà Thận Long trong kính đen bố trí giám sát
Không sai, Thận Long cũng không có khống chế bọn họ, chỉ có giám sát nhất cử nhất động và suy nghĩ của những người này
Bởi vì không có điều khiển, cho nên Thiên Đình bên này cũng không có chủ động đi lục soát kỹ, cũng thấy được những người này không có gì khác
Từ đó Thận Long đạt được lượng tin tình báo lớn, sau đó giao cho đại quân kính đen, đại quân kính đen tính toán nhắm vào quân đội Thiên Đình, tiến hành vây quét
Nhất thời, quân đội Thiên Đình tổn thất nặng nề
Có điều sau khi phá hủy những pháp bảo kia, cuối cùng Thiên Đình cũng bắt đầu vãn hồi được chút cục diện
Có điều tinh không mênh mông, đã có đến tám phần rơi vào trong tay kính đen
Đại quân kính đen như là châu chấu, những nơi đi qua, toàn bộ sinh linh đều bị bọn họ chiếm hữu, đồng hóa…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.