Hắn lập tức đi tới trước mặt thánh nhân, đánh một quyền về phía mặt Hắc Chuẩn Đề Hắc Chuẩn Đề không ngờ được kẻ trước mắt này lại hung ác như thế, có điều…
-Bên dưới thánh nhân đều là giun dế, mặc dù tên sâu kiến nhà người có chút thú vị, nhưng cuối cùng vẫn theo gió mà đi thôi Nói xong, Hắc Chuẩn Đề quay người rời đi Bình Đầu Ca ở sau lưng bay lên không trung, nhưng bất luận dùng sức thế nào, cũng không mảy may đến được gần Chuẩn Đề Từng cơn gió nhẹ thổi qua, một mảnh huyết sắc giống như cát vẩy xuống tinh không…
Linh Đài Phương Thốn Sơn ở Địa Tiên Giới -Con khỉ, nghe nói, lúc trước ngươi ở bên trên mặt trăng kia - Một tên đạo nhân hỏi Hai tên đạo nhân và Tôn Ngộ Không đứng ở trên đỉnh núi, dưới chân là biển mây, đỉnh đầu là một mặt trăng to lớn Tôn Ngộ Không ngửa đầu nhìn mặt trăng, nói:
-Đúng vậy… phía trên kia rất tốt, không lo ăn uống -Sớm biết như thế không nên để ngươi trở về Một tên đạo nhân khác thở dài nói Sau cùng, một tên đạo nhân có thân thể rất cao xoa xoa nắm tay máu nói:
-Đúng vậy… kẻ địch mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của chúng ta Ngươi trở về cũng chỉ là tranh thủ được thêm mấy ngày mà thôi… Đúng rồi, đây là đợt thứ mấy rồi Một tên đạo nhân miệng rộng cười nói:
-Thứ… ách… đợt thứ mười ba đi Đã giết đến hơn mười tên Đại La Kim Tiên rồi, sao bọn gia hỏa này vẫn còn tới không dứt vậy Tên đạo nhân tóc ngắn nói:
-Cũng đã giết hai tôn cấp Hoàng rồi, có điều dường như người tới càng ngày càng mạnh, kế tiếp, có khi nào là Đại Đế không Tôn Ngộ Không ép Kim Cô Bổng ở trên bờ vai, hai tay dựng lên, cười ha ha nói:
-Đại Đế thì thế nào Còn không phải là ngươi chết ta sống sao -Ha ha Mấy người cười theo Nói xong chưa Đúng lúc này một âm thanh vang lên, sau đó một đạo nhân tay cầm Thất Bảo Diệu Thụ bay từ trên trời xuống Ba người đạo nhân và Tôn Ngộ Không nhìn thấy, cùng giật mình hoảng sợ nói:
-Sư phụ Sau đó bốn người đột nhiên lắc đầu nói:
-Không đúng, ngươi không phải sư phụ của chúng ta Khí tức của ngươi không đúng Ngươi là… thân hắc hóa Hắc Chuẩn Đề cười nhạo nói:
-Ánh mắt không tệ, có điều, nên chết đi Sau khi Tôn Ngộ Không nói xong, ba tên đạo nhân đột ngột mọc từ dưới đất lên Tôn Ngộ Không vung mạnh Kim Cô Bổng ở trong tay ra, trong nháy mắt Kim Cô Bổng biến thành cây gậy lớn chọc trời, đánh về phía Hắc Chuẩn Đề Mặt khác, ba tên đạo nhân kia cũng biến ra vô số phi kiếm, không do dự đánh về phía dãy núi, từng người đều bước ra, nghịch chuyển giang hà Vậy mà ba người lại đều là cao thủ cấp Hoàng Bất kỳ một người nào đi ra, ở bất kỳ chỗ nào, cũng đều là bá chủ một phương Nhưng mà…
Hắc Chuẩn Đề đạo nhân nói:
-Theo gió mà đi đi Nói xong, Hắc Chuẩn Đề đạo nhân vung Thất Bảo Diệu Thủ trong tay, trên bầu trời nhiều thêm một mảnh cát bay…
Bên trên Phương Thốn Sơn, đệ tử hai bên đang ngồi nói chuyện phiếm ở bên ngoài, bỗng nhiên có một trận gió thổi tới, theo bản năng dụi dụi con mắt Một người trong đó mắng:
-Sao lại có hạt cát Một khắc sau, liền có người hô to:
-Đại quân kính đen lại đánh tới rồi Sau đó đám người đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đại quân kính đen che khuất bầu trời ở phía chân trời, cuồn cuộn tới…
Cùng lúc đó, Phượng Hoàng Sơn -Ai tới thả ta ra ngoài đi Doanh Lâm đứng ở phía trước cửa sổ, lớn tiếng la lên Cách đó không xa, hai tiểu Phượng Hoàng nghe vậy, cười khổ một tiếng, căn bản không dám đi qua, chỉ có thể làm như không nghe thấy Phượng Hoàng Giáp nói:
-Này, nghe nói chưa Người của Phượng Sào ở bên kia đến Phượng Hoàng Ất nói:
-Nghe nói rồi, ta còn nghe nói hình như là đến đề thân Phượng Hoàng Giáp ngạc nhiên nói:
-Đề thân Chẳng lẽ Nói đến đây, Phượng Hoàng Giáp nhìn về phía lầu các Phượng Hoàng Ất nói:
-Đúng vậy…
Phượng Hoàng Giáp khinh thường nói:
-Tộc trưởng sẽ không đồng ý đâu, vất vả lắm chúng ta mới giết ra ngoài, chẳng lẽ lại muốn trở về Phượng Hoàng Ât nói:
-Nếu như là lúc trước, chắc chắn tộc trưởng sẽ không đồng ý Nhưng mà lần này, cũng không biết là đại trưởng lão tộc Phượng Hoàng nói cái gì, dù sao tộc trưởng cũng không trực tiếp đuổi hắn đi Chính là, đã nói chuyện ba ngày ba đêm rồi, cụ thể thế nào, còn chưa rõ ràng lắm đâu Đang nói chuyện, hai người bỗng nhiên đứng thẳng người, không dám động Chỉ thấy ở nơi xa, một nam tử dáng người khôi ngô, khuôn mặt trang nghiêm và một lão giả chậm rãi đi tới Hai người vội vàng chào nói:
-Bái kiến tộc trưởng và đại trưởng lão Nam tử khôi ngô chính là Doanh Cáo, biểu lộ của Doanh Cáo lúc này cũng không thoải mái, cau mày, bên trong ánh mắt mang theo vài phần nôn nóng và phiền muộn, hiển nhiên là trong lòng hắn có chuyện còn chưa có quyết định chủ ý Đại trưởng lão bên này thì hai tay chắp ở sau lưng, cười ha hả, một bộ dáng vẻ đã tính trước Doanh Cáo đưa đại trưởng lão đi tới phía lầu các, đẩy cửa ra, hai người đi vào Doanh Lâm thấy Doanh Cáo tới, lập tức chạy từ lầu hai xuống, kêu lên:
-Cha Người còn muốn quản con tới khi nào? [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Con đã nghe nói rồi, kính đen đã đánh tới, có rất nhiều người chết Lông mày Doanh Cáo nhướn lên, quát lớn:
-Ngươi biết thì thế nào Nữ hài tử cả ngày nhảy nhót, còn ra thể thống gì Doanh Lâm xem thường nói:
-Con còn cần cái thể thống gì Con dễ chịu là được rồi chứ sao Lão nhân này là ai vậy Mặt đại trưởng lão lập tức lúng túng…
Doanh Cáo vội ho một tiếng nói:
-Đây là đại trưởng lão của tộc Phượng Hoàng, Triệu Thấm Nguyên Gọi gia gia…
Doanh Lâm nghe xong, lông mày nhướn lên:
-Gọi cái rắm Chính là bọn họ đã giết không ít tộc nhân của chúng ta Nói xong, Doanh Lâm nghiêng đầu đi, đến nhìn cũng không thèm nhìn Triệu Thấm Nguyên một cái Doanh Cáo nhướng mày, đưa tay đập một cái lên đầu Doanh Lâm, quát lớn:
-Đồ ngu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Năm đó, nếu không phải là Triệu lão nhường thì sao chúng ta có thể xông ra khỏi Phượng Sào, còn mang theo nhiều người như vậy Ngươi thật sự cho rằng, thực lực của cha ngươi năm đó có thể quét ngang Phượng Sào, đem các ngươi đi ra sao Triệu Thấm Nguyên cười ha ha nói:
-Được rồi, đừng làm khó đứa nhỏ Doanh Lâm nghe xong, kinh ngạc nhìn Triệu Thấm Nguyên, sau đó ngoan ngoãn khom mình hành lễ nói: