-Thật sự là đứa trẻ ngoan… Doanh Cáo, ngươi chắc chắn không suy nghĩ lại một chút sao, Thánh Tử nhà ta vẫn là có thể…
Doanh Cáo lắc đầu nói:
-Loại chuyện tình cảm này, vẫn là để tự Lâm Nhi hao tổn tâm trí đi Doanh Lâm vừa nghe thấy lời ấy, lập tức vui vẻ ôm lấy cánh tay Doanh Cáo nói:
-Vẫn là lão cha hiểu con nhất, có điều, con có thể đi ra chưa Doanh Cáo cười khổ nói:
-Ra ngoài đi, lần này ta đến, chính là để đưa con đi ra Doanh Lâm vui vẻ nói:
-Thật? Doanh Cáo hiền hòa vuốt đầu Doanh Lâm nói:
-Đúng vậy, ta biết ngươi muốn đi tìm cái con thỏ kia Đi thôi, lần này ta không ngăn ngươi Doanh Lâm cười, ôm lấy cổ Doanh Cáo, cười to nói:
-Cha, con biết là người tốt với con nhất mà Sâu trong ánh mắt của Doanh Cáo lại đều là đắng chát…
Doanh Cáo nói:
-Mang cả đệ tử của tộc Phượng Hoàng chúng ta cùng đi đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Doanh Lâm ngạc nhiên nói:
-A Cuối cùng, Doanh Lâm mang theo một đám tiểu Phượng Hoàng lên đường, đi thẳng về phía mặt trăng Chờ Doanh Lâm đi, Doanh Cáo và đại trưởng lão đứng trên đỉnh núi Phượng Hoàng Sơn, nhìn lên mặt trăng tròn ở trên bầu trời nói:
-Không còn nỗi lo về sau Đại trưởng lão gật đầu nói:
-Phượng Sào đã tới rồi Chính là ở đằng kia Đại trưởng lão chỉ vào Phượng Sào to lớn đang ở nơi xa bay tới, cười nói Nhưng mà một khắc sau, trong hư không mở ra một cánh cửa màu đen, sau đó giống như là bỏ sủi cảo, vô số đại quân kính đen chen chúc xuống -Nghiệt chướng, cút ngay Bên trong Phượng Sào vang lên một tiếng giận dữ mắng mỏ, sau đó lửa cháy ngập trời bốc lên Đốt đại quân kính đen thành tro bụi Nhưng mà đại quân kính đen liên tục không ngừng xông ra, đồng thời, một người đi ra từ trong đại quân, cười lạnh nói:
-Ở trước mặt ta đùa lửa à -Đế Tuấn Doanh Cáo và đại trưởng lão cùng kinh hô [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó chỉ thấy Hắc Đế Tuấn đánh ra một quyền, tất cả hỏa diễm đều đảo ngược, bao vây Phượng Sào Bên trong Phượng Sào phát ra vô số tiếng kêu thảm thiết, rất nhiều Phượng Hoàng có ý đồ lao ra trốn chạy Hắc Đế Tuấn cong ngón tay lại, vậy mà lại bắn ra một vầng mặt trời Trong nháy mắt Thái Dương Chân Hỏa đụng Phượng Sào nát vụn Toàn bộ Phượng Hoàng đều bị đốt thành tro bụi Lão tổ tộc Phượng Hoàng gầm rống tức giận, hóa thành bản tôn xông lên bầu trời, Hắc Đế Tuấn chỉ vung tay lên, Thái Dương Tinh trực tiếp đụng vào lão tổ tộc Phượng Hoàng thành sao Hỏa bay đầy trời…
-Không Đại trưởng lão gầm lên giận dữ, chạy như bay đến Hắc Đế Tuấn chậm rãi quay người nhìn về phía Phượng Hoàng Sơn, cười nói:
-Nếu các ngươi đều tới để sưởi ẩm, vậy thì liền chết chung đi -Dừng tay Một tiếng hét lớn truyền đến, Đế Tuấn thật giáng lâm Hắc Đế Tuấn nhìn Đế Tuấn trước mắt, cười nói:
-Tới thật đúng lúc, chúng ta lên bên trên đánh một trận -Đi thôi… cũng đến lúc nên giải quyết ngươi Đế Tuấn nhìn Phượng Sào bị đốt thành tro bụi, thở dài, trong mắt đều là sát ý Sau đó hai người phóng tận lên trời, biến mất trước tầm mắt của mọi người Nhưng mà quân đoàn kính đen to lớn hơn lại đánh tới, trong nháy mắt, che mất Phượng Hoàng Sơn -Cuối cùng cũng sắp đến mặt trăng rồi, không biết cái con thỏ kia bây giờ thế nào Đứng nhìn mặt trăng ở xa xa, Tiểu Gà Tây có chút khẩn trương, tự lẩm bẩm Tay nhỏ gắt gao lôi kéo góc áo, hàm răng cắn bờ môi nhỏ, cực kỳ đáng yêu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Kia chính là mặt trăng rồi sao Về sau, chúng ta sẽ sống ở trên kia sao Một tiểu Phượng Hoàng ngốc nghếch hỏi -Hình như thế, ta nghe mẫu thân nói Nói chúng ta phải đi theo tỷ tỷ lên trên kia ở một thời gian, đợi tỷ tỷ chơi chán sẽ đón chúng ta trở về Một đứa nhỏ dáng vẻ tiểu đại nhân dùng sức gật đầu Một tiểu gia hỏa khác khổ sở nói:
-Nhưng mà… ta nghe nói, trên mặt trăng rất khổ Trước kia, đó đều là chỗ cho người khác lưu vong… Chúng ta đến đó, có phải bị lưu đày không Tiểu Gà Tây Doanh Lâm hừ hừ nói:
-Sao có thể Ai dám lưu đày chúng ta, ta nhổ hết râu mép của bọn họ Một đám tiểu gia hỏa liên tục gật đầu…
-Đại tỷ, có phải tạm thời đi thông báo một tiếng không Một đứa bé nhỏ hơn Doanh Lâm một chút, tương đối hiểu chuyện hỏi Tiểu Gà Tây nghĩ nghĩ, rồi lại nhìn vầng trăng kia, tâm tình lại rất căng thẳng… thầm nghĩ:
-Cũng được, thông báo một chút, chúng ta đi chậm lại Thật là, không phải chỉ là gặp cái con thỏ chết kia sao, sao ta lại khẩn trương như vậy… phù phù…
Thế là Tiểu Gà Tây gật đầu nói:
-Đi thôi Tiểu gia hỏa tên Doanh Tuấn lập tức sửa lại quần áo một chút, lúc này mới chạy vội về phía mặt trăng, đồng thời hô:
-Công chúa Phượng Sào, Doanh Lâm, bái phỏng Tinh Chủ Thái Âm Tinh Tần Thọ Lại nói tới bọn họ vài phút trước…
-Ta ta… chính chính… dạng này Mộc Đầu nhẫn nhịn nửa ngày, cuối cùng nói xong mấy chữ cuối cùng -Hô…
Tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra Đến ngay cả Tần Thọ cũng có loại cảm giác như trút được gánh nặng, hắn đột nhiên cảm giác được, có phải là mình đã đào hố quá lớn không, đến cả mình cũng chôn luôn rồi Tần Thọ đang muốn phát biểu cảm nghĩ, một phong thư bỗng nhiên bay từ trên trời xuống Phong thư màu đen, không có ký tên Tần Thọ hiếu kỳ mở ra xem, bên trong lại là một khối ngọc Tiện tay rót vào một chút linh khí, một khắc sau, bên trong ngọc thạch xuất hiện một đoạn cảnh tượng Đoạn thứ nhất, chính là cảnh Lý Trinh Anh hóa thành cát bay đầy trời…
Trong nháy mắt đó, mặt tất cả mọi người đều đen lại Đoạn thứ hai, là cảnh Bình Đầu Ca máu me khắp người, hóa thành máu bay đầy trời Ken két…
Tần Thọ cắn răng kêu khanh khách…
Đoạn thứ ba, là trên Linh Đài Phương Thốn Sơn, cảnh Chuẩn Đề đạo nhân giết Tôn Ngộ Không Cùng với cảnh kính đen xâm chiếm Linh Đài Phương Thốn Sơn Đoạn thứ tư…
-Rống Tần Thọ gầm lên giận dữ, lông toàn thân cũng bắt đầu biến thành màu đen, hai mắt đỏ như máu, phù một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, giận dữ hét:
-Vô Con mẹ nó, ta lấy mạng của ngươi Tần Thọ đang muốn phóng lên tận trời…
Đám người lấy lại tinh thần, vội vàng kéo Tần Thọ, kêu lên:
-Con thỏ, ngươi bình tĩnh một chút Tần Thọ giận dữ hét:
-Còn bình tĩnh cái rắm Con mẹ nó ta muốn bọn hắn phải đền mạng