Chương 54: Đôi tai mèo và cái đuôi “Ta nào có,” Mạnh Sơ Ngưng đang luồn lách đôi tay Khương Tiểu Nghị, cả người muốn trượt xuống, chỉ còn nước ngồi lên đầu gối nàng
Mạnh Sơ Ngưng nhận ra Khương Tiểu Nghị ngày càng trực diện hơn, rõ ràng là nàng đang dùng đầu gối đỡ mình không cho trượt xuống, lại còn nói mình dùng hồ điệp cắn người
Đuôi mắt Mạnh Sơ Ngưng càng ngày càng ửng hồng, lưng dưới rời khỏi mặt giường, lòng bàn tay Khương Tiểu Nghị nâng nàng một cách yêu thích không muốn buông: “Tỷ tỷ, sao ngươi lại mềm nhũn thế này.” Mạnh Sơ Ngưng đỏ mặt tía tai: “Được rồi Tiểu Nghị, ta muốn tắm rửa.” “Ta bế tỷ tỷ đi.” Khương Tiểu Nghị đứng dậy, kéo chiếc quần lót ren đen đang kẹp ở chân Mạnh Sơ Ngưng ra, rồi ôm lấy nàng
Đôi chân Mạnh Sơ Ngưng theo bản năng quấn lên eo nàng: “Quần áo…” Nàng định nói quần áo vẫn chưa cởi hết, Khương Tiểu Nghị liền trực tiếp ôm nàng vào phòng tắm và nói: “Vào đó rồi cởi.” Mạnh Sơ Ngưng bỗng nhiên muốn bật cười: “Tiểu Nghị, ngươi còn nhớ lần trước chúng ta cùng nhau tắm rửa không?” “…Nhớ chứ.” Khương Tiểu Nghị đương nhiên nhớ, lần trước là nhiệm vụ hệ thống, trong phòng tắm hai người nắm tay nhau không buông, cứ thế thay phiên tắm rửa, khi đó Mạnh Sơ Ngưng đã nhớ nàng như thế nào, liệu có thấy nàng rất kỳ lạ không, cứ dán lấy nhau mà không cần nắm tay mãi thế sao, Khương Tiểu Nghị tự mình nghĩ lại cũng có chút xấu hổ
Khương Tiểu Nghị trải một chiếc khăn tắm lên bệ rửa, Mạnh Sơ Ngưng ngồi lên đó, hai chân buông thõng nói: “Sau khi ngươi giúp ta tắm rửa xong, gần như đã gói ta thành cái bánh chưng, ngươi sợ nhìn ta đến thế sao?” “Trước đó thì không dám nhìn.” Khương Tiểu Nghị cụp mắt xuống, đưa tay cởi dây kéo váy ngang eo Mạnh Sơ Ngưng, một tay ôm lấy eo nàng, cởi váy ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạnh Sơ Ngưng ngồi lại vào chỗ cũ, dùng chân cọ vào eo Khương Tiểu Nghị: “Tiểu Nghị, khi đó ngươi vì sao lại nói muốn tắm rửa cùng ta?” “Ta…” Eo Khương Tiểu Nghị bị hai chân nàng siết chặt, cả người nàng bị Mạnh Sơ Ngưng quấn vào giữa hai chân, tư thế này khiến người ta muốn đè Mạnh Sơ Ngưng xuống gương thật mạnh
Nhưng lúc này ánh mắt Khương Tiểu Nghị không dám ngẩng lên, khi đó nàng vì hoàn thành nhiệm vụ, chứ không phải thật sự muốn tắm rửa cùng Mạnh Sơ Ngưng
“Sao thế Tiểu Nghị?” Mạnh Sơ Ngưng rướn người về phía trước cọ sát nàng, má Khương Tiểu Nghị ửng hồng, eo bị cọ đến tê dại: “Tỷ tỷ, ngươi có cảm thấy những chuyện ta đã làm với ngươi trước đây rất kỳ quái không?” Khương Tiểu Nghị có chút chột dạ, nếu Mạnh Sơ Ngưng biết nàng vì hệ thống mà làm nhiều chuyện kỳ quái với nàng như vậy, liệu tỷ tỷ có tức giận không
“Nhìn ta này Tiểu Nghị.” Ngón tay trắng nõn của Mạnh Sơ Ngưng nắm lấy cằm nàng hỏi: “Chỗ nào kỳ quái?” Ánh đèn trần phòng tắm rất sáng, lay động có chút chói mắt
Ánh mắt Khương Tiểu Nghị quay lại, trước tiên nhìn thấy chính mình má hồng trong gương, sau đó mới nhìn về phía Mạnh Sơ Ngưng
“Không kỳ quái sao tỷ tỷ?” Lông mi Khương Tiểu Nghị rũ xuống, từ sau bữa tiệc từ thiện tỉnh dậy đã đòi tỷ tỷ ôm một cái là đủ kỳ quái rồi, sau đó còn muốn chôn ngực tỷ tỷ ở vòng bạn bè mà chỉ Mạnh Sơ Ngưng có thể thấy, mỗi chuyện đều khiến Khương Tiểu Nghị xấu hổ đến mức không dám nghĩ kỹ lại
Mạnh Sơ Ngưng lắc đầu: “Không thấy kỳ quái chút nào.” “…” Khương Tiểu Nghị cảm thấy có lẽ Mạnh Sơ Ngưng nhìn nàng qua lăng kính đặc biệt, nên mới thấy không kỳ quái
“Tiểu Nghị.” Mạnh Sơ Ngưng kéo góc áo Khương Tiểu Nghị nói: “Vẫn còn quần áo chưa cởi hết kìa.” Lúc này Mạnh Sơ Ngưng trên người chỉ còn lại chiếc áo sơ mi cổ tàu màu vàng nhạt, Khương Tiểu Nghị đưa tay giúp nàng cởi cúc áo, màu trắng như tuyết mềm mại đung đưa trước mắt
Ngón tay Khương Tiểu Nghị khi cởi cúc áo không thể tránh khỏi chạm vào làn da, Mạnh Sơ Ngưng nhìn nàng cười khẽ: “Tiểu Nghị, sao ngươi vẫn còn căng thẳng thế này?” Dáng người Mạnh Sơ Ngưng quá đẹp, xương đòn dưới lại căng mềm, Khương Tiểu Nghị nhìn gần ban đầu đã thấy sưng lên, không hiểu sao lại muốn ôm chặt má nàng
Khương Tiểu Nghị ngây người nhìn, ánh mắt không thể rời đi, Mạnh Sơ Ngưng nâng tay vòng ra phía sau cởi khóa cài áo
Dây buộc lỏng ra, cảm giác mềm mại đột nhiên dâng lên, má Khương Tiểu Nghị đỏ bừng, trán đập mạnh, phản ứng đầu tiên lại là muốn không hề cách trở ôm chặt má nàng, liếm cắn sẽ thoải mái đến nhường nào
“Sao thế Tiểu Nghị?” Mạnh Sơ Ngưng ôm lấy mặt nàng hỏi: “Má nóng thế.” “Ta…” Khương Tiểu Nghị hai tay ôm chặt Mạnh Sơ Ngưng, ấn nàng vào lòng, nghiêng má ngậm lấy vành tai nàng, không kiềm được nói: “Tỷ tỷ… Ngươi trông thật ngon.” Mạnh Sơ Ngưng theo bản năng rụt người lại, Khương Tiểu Nghị đuổi theo, từ vành tai nàng khẽ cắn đến cổ
Cảm giác giòn | tê dại như bị điện giật lập tức lan từ vành tai, Mạnh Sơ Ngưng tưởng Khương Tiểu Nghị sẽ tiếp tục cắn xuống, Khương Tiểu Nghị rời khỏi trước xương quai xanh nàng, khẽ thở dốc nói: “Tỷ tỷ, ngày mai phải ra ngoài, ta không thể quá mức phân.” Mạnh Sơ Ngưng vẫn còn thở dốc: “À?” “Hôm qua đã đủ quá đáng rồi, ta muốn kiềm chế một chút.” Khương Tiểu Nghị liếm môi nói: “Nếu không tỷ tỷ ngày mai có thể sẽ không đi lại được.” Mạnh Sơ Ngưng nằm nhoài trong lòng nàng cười nói: “Ngày mai cũng có thể không ra ngoài, chúng ta ở nhà cả ngày đi.” “Đừng tỷ tỷ…” Má Khương Tiểu Nghị đều đỏ bừng vì lời nàng nói: “Ngày mai muốn cùng tỷ tỷ ra ngoài hẹn hò cơ.” Bước vào trung tâm triển lãm Anime giống như bước vào thế giới hai chiều, Khương Tiểu Nghị tò mò nhìn các cô bé cosplay đi ngang qua nàng, mỗi người đều như bước ra từ trong manga
Tô Cửu Nguyệt đứng ở quầy hướng dẫn đại hội vẫy tay với nàng: “Tiểu Nghị!” Khương Tiểu Nghị nghe tiếng quay người lại, nhìn thấy Tô Cửu Nguyệt mặc một bộ đồ dây ren nhỏ màu đen, trang điểm tóc xoăn, nhìn từ xa Tô Cửu Nguyệt giống như một bé gái nhỏ, đến gần mới nhìn rõ hôm nay nàng cosplay mèo nữ, sau váy còn kéo một đoạn đuôi đen
Tô Cửu Nguyệt lớn tiếng nói: “Ta đã giúp ngươi lấy sách sưu tầm tem và bản đồ vị trí rồi.” Tô Cửu Nguyệt thuộc thế giới hai chiều rất quen thuộc với quy trình triển lãm Anime, Khương Tiểu Nghị đáp: “Biết rồi.” “Tỷ tỷ.” Khương Tiểu Nghị đưa tay ra sau muốn nắm Mạnh Sơ Ngưng, nhưng lại phát hiện nàng đang ở phía sau, chậm rãi không theo kịp
Khương Tiểu Nghị đi qua: “Tỷ tỷ sao thế?” “Tiểu Nghị ân…” Má Mạnh Sơ Ngưng hơi hồng: “Đôi tai mèo này và cái đuôi nhất định phải đeo sao?” Vừa nãy ở khu thương mại của triển lãm Anime, Khương Tiểu Nghị đã mua cho Mạnh Sơ Ngưng một bộ phụ kiện mèo con để đeo, lúc này Mạnh Sơ Ngưng dựa vào người Khương Tiểu Nghị, có chút không muốn để lộ má: “Tiểu Nghị, chuyện này rất xấu hổ.” Mạnh Sơ Ngưng mặc một chiếc váy tiểu thư kiểu bánh ngọt, chiếc đuôi trắng như tuyết vểnh lên, cả người trông vừa ngây thơ vừa xinh đẹp
Khương Tiểu Nghị cười, nắm chiếc đuôi bông xù của Mạnh Sơ Ngưng trong tay: “Tỷ tỷ, ngươi thật đáng yêu.” “A…” Giọng Mạnh Sơ Ngưng run rẩy: “Ngươi đừng sờ đuôi ta ở bên ngoài.” Khương Tiểu Nghị không chỉ đơn thuần nắm đuôi, mà còn đặt nó trong lòng bàn tay từ trên xuống dưới mà thưởng thức, Mạnh Sơ Ngưng nhìn mà má nóng bừng, hành động này bị Khương Tiểu Nguyệt làm quá gợi tình
“Tỷ tỷ…” Khương Tiểu Nghị cúi đầu nhìn nàng nói: “Ngươi gọi một tiếng ‘meo’ nghe thử?” Mạnh Sơ Ngưng quay mặt đi: “Không được…” Hai cô gái đều có nhan sắc quá cao, khiến những người qua đường cosplay bên cạnh luôn ngoái nhìn
Tô Cửu Nguyệt đến một chỗ trong triển lãm Anime bắt các cô bé cosplay để chụp ảnh, các cô gái ở đây đều rất dễ tính, muốn chụp ảnh chung căn bản sẽ không từ chối, Tô Cửu Nguyệt hưng phấn quay về thì thấy Khương Tiểu Nghị và Mạnh Sơ Ngưng không nhịn được đề nghị: “Tiểu Nghị, Mạnh tổng, có thể giúp hai vị chụp ảnh không?!” Ai có thể ngờ được vị tổng giám đốc tập đoàn YN lúc này lại giống như một chú mèo con rúc vào lòng Khương Tiểu Nghị, Khương Tiểu Nghị còn cố ý trêu chọc chiếc đuôi của Mạnh Sơ Ngưng, khiến má Mạnh Sơ Ngưng đều đỏ bừng
Cảnh tượng này không nói lên được sự tuyệt vời, nhất định phải được ghi lại mới được
“Tỷ tỷ, nhìn ống kính này.” Khương Tiểu Nghị cụp mắt cười, Mạnh Sơ Ngưng mơ hồ nhìn về phía Tô Cửu Nguyệt
Tô Cửu Nguyệt kích động điên cuồng nhấn nút chụp ảnh, nàng cảm thấy mình sắp trở thành fan cuồng của cặp đôi Tiểu Sơ rồi
Bức ảnh nhanh chóng được rửa ra, Tô Cửu Nguyệt đưa cho Khương Tiểu Nghị và nói: “Xem có ưng ý không?” Trên bức ảnh, mắt Mạnh Sơ Ngưng tròn xoe, miệng hơi hé mở, biểu cảm rất giống chú mèo nhỏ bị giật mình, Khương Tiểu Nghị nhìn mà mềm lòng: “Tỷ tỷ, ngươi quá đáng yêu.” Khương Tiểu Nghị cảm thấy Mạnh Sơ Ngưng có lẽ còn rất nhiều mặt mà nàng chưa từng thấy qua, nàng trước đây tưởng Mạnh Sơ Ngưng lạnh lùng, bây giờ nhìn rõ ràng là chỉ là một chú mèo con biết làm nũng
Mạnh Sơ Ngưng rướn người qua chỉ thấy trong ảnh Khương Tiểu Nghị dịu dàng chăm chú nhìn nàng, chỉ là tay nàng vẫn cứ véo véo cái đuôi của nàng, trông có vẻ rất vui với bộ quần áo này
“Tiểu Nghị…” Mạnh Sơ Ngưng vẫy tay về phía Khương Tiểu Nghị, Khương Tiểu Nghị cúi người đưa tai lại gần: “Sao thế?” Mạnh Sơ Ngưng má đỏ ửng, cất tiếng: “Meo~” “…” Tai Khương Tiểu Nghị tê dại, quay lại nhìn nàng thì cả cổ đều đỏ: “Sao thế tỷ tỷ?” Mạnh Sơ Ngưng chớp mắt mấy cái: “Không phải ngươi bảo ta gọi một tiếng ‘meo’ sao?” Nàng vừa rồi trêu Mạnh Sơ Ngưng như vậy, nhưng hoàn toàn không chuẩn bị cho tiếng ‘meo’ bên tai nàng, Khương Tiểu Nghị có chút nóng bừng
Mạnh Sơ Ngưng nhìn nàng không nói gì: “Ngươi không thích nghe sao?” Khương Tiểu Nghị xoa xoa vành tai nói: “Ta rất thích nghe tỷ tỷ, còn muốn nghe nữa.” Mạnh Sơ Ngưng khẽ cười: “Vậy về nhà ta sẽ gọi cho ngươi nghe.” “…” Khương Tiểu Nghị bỗng nhiên cân nhắc xem phải xé chiếc váy bánh ngọt trên người Mạnh Sơ Ngưng ra thế nào, đôi tai mèo và cái đuôi hình như cũng có công dụng khác
Tô Cửu Nguyệt đứng một bên mắt tỏa sao lấp lánh, Khương Tiểu Nghị và Mạnh Sơ Ngưng quá đẹp đôi, một chút đã có thể nghĩ ra mười vạn chữ đồng nhân văn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cửu Nguyệt.” Khương Tiểu Nghị đưa tay lắc lắc trước mắt nàng hỏi: “Tiểu thuyết tìm được chưa?” Tô Cửu Nguyệt chợt nhớ ra Khương Tiểu Nghị lần trước bảo nàng tìm tiểu thuyết viết thời cấp 3
“Tìm được một quyển rồi, còn mấy quyển nữa không biết rơi đâu, ta về tìm tiếp.” Tô Cửu Nguyệt nói xong, Khương Tiểu Nghị gật đầu: “Cảm ơn ngươi Cửu Nguyệt.” Tô Cửu Nguyệt tê người: “Nói gì mà cảm ơn ta.” Bên cạnh có một cô bé cosplay nhiệt tình chào đón Mạnh Sơ Ngưng
“Cô ơi, cô thật xinh đẹp, có thể chụp ảnh chung không ạ?” Mạnh Sơ Ngưng nghe nói ở triển lãm Anime, hành vi từ chối chụp ảnh chung là không lịch sự
“Có thể làm tim bàn tay không cô?” Cô bé cosplay tay phải làm nửa hình trái tim, Mạnh Sơ Ngưng có chút khó xử, Khương Tiểu Nghị đúng lúc đi qua
Tô Cửu Nguyệt vội vàng tay trái làm tim bàn tay cùng cô bé cosplay tạo thành một trái tim hoàn chỉnh: “Cô ơi em đặc biệt thích nhân vật cô cosplay, có thể chụp hình trái tim cùng em không ạ?” Cô bé cosplay ngây người: “Nhưng chúng ta vừa mới chụp rồi mà.” Tô Cửu Nguyệt “À” lên: “Vừa nãy không có làm tim bàn tay thôi, cô ơi làm ơn đi ạ.” Cô bé cosplay bị Tô Cửu Nguyệt quấn lấy không thể tách rời để chụp ảnh chung với Mạnh Sơ Ngưng, Khương Tiểu Nghị từ phía sau nắm chặt cổ tay Mạnh Sơ Ngưng: “Tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài trước đi.” Mạnh Sơ Ngưng nắm ngược tay Khương Tiểu Nghị cười hỏi: “Đi đâu?” “Ta nghĩ đã.” Khương Tiểu Nghị lúc này chỉ muốn nắm Mạnh Sơ Ngưng rời khỏi trung tâm triển lãm Anime
Nàng vừa mới hiểu ý nghĩa của việc sưu tập tem trong triển lãm Anime mà Tô Cửu Nguyệt nói, sưu tập tem chính là chụp ảnh chung với các cô bé cosplay, tư thế chụp ảnh chung rất thân mật, không chỉ có làm tim bàn tay mà còn có cả áp sát má ôm ấp, Khương Tiểu Nghị vừa mới nhìn thấy quyển sách sưu tập tem của Tô Cửu Nguyệt đầy những bức ảnh chung thân mật đã giật mình
Vừa nãy có người tìm Mạnh Sơ Ngưng làm tim bàn tay chụp ảnh chung, nói không chừng lát nữa sẽ có người tìm Mạnh Sơ Ngưng áp sát má chụp ảnh chung
“Đi chậm một chút Tiểu Nghị.” Mạnh Sơ Ngưng bị nàng kéo đi, bước chân không theo kịp, Khương Tiểu Nghị bừng tỉnh quay má lại nhìn thấy Mạnh Sơ Ngưng khi đi đường phía sau cái đuôi vểnh cao lúc vẫy lúc xòe ra
Khương Tiểu Nghị không nghĩ ra vừa nãy mình đã làm gì mà lại chọn bộ đồ này cho Mạnh Sơ Ngưng
“Tỷ tỷ, ta vẫn nên tháo đuôi của ngươi xuống đi.” Khương Tiểu Nghị vòng ra phía sau Mạnh Sơ Ngưng, nắm eo nàng tháo cái đuôi xuống cầm
Mạnh Sơ Ngưng quay má: “Sao thế
Ngươi vừa nãy còn nói ta đáng yêu, bây giờ sao lại không cho ta đeo nữa.” “Bây giờ không chỉ là đáng yêu.” Khương Tiểu Nghị nghĩ đến dáng vẻ Mạnh Sơ Ngưng vẫy đuôi, rõ ràng là câu người
Mạnh Sơ Ngưng tò mò: “Không đáng yêu thì là gì?” “Ta về sẽ nói cho tỷ tỷ nghe.” Khương Tiểu Nghị một mạch dắt nàng đến chỗ đậu xe: “Tỷ tỷ, quần áo của ngươi có phải ở trong xe không?” “Ừm.” Bộ đồ trên người Mạnh Sơ Ngưng là Khương Tiểu Nghị chọn cho nàng để tham gia triển lãm Anime, quần áo hôm nay để ở ghế sau xe
Hoạt động triển lãm Anime người đông như mắc cửi, chỗ đậu xe vắng vẻ, yên tĩnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Tiểu Nghị đậu xe ở một chỗ trống không xa cổng vào, đầu xe hướng về phía bức tường, tựa vào một góc khuất
“Tỷ tỷ, ngươi lên xe thay quần áo trước đi.” Khương Tiểu Nghị mở cửa sau xe nói: “Lát nữa chúng ta cùng đi xem phim.” “Được.” Mạnh Sơ Ngưng đặc biệt mong chờ, đôi tình nhân nhỏ nắm tay nhau xem phim trong rạp chiếu phim tối chắc chắn rất lãng mạn
Mạnh Sơ Ngưng ngồi vào trong xe, nghĩ xem nên xem phim tình cảm hay phim kinh dị, hay phim hài hước đây
“Tiểu Nghị.” Dây kéo phía sau Mạnh Sơ Ngưng bị kẹt: “Váy cởi không ra được.” Xe hơi khẽ lắc một cái, Khương Tiểu Nghị ngồi lại, đóng cửa xe: “Tỷ tỷ, ngươi quay người lại để ta xem thử.” Mạnh Sơ Ngưng quay người lại, vén mái tóc dài sang một bên, ngón tay Khương Tiểu Nghị nắm lấy dây kéo thử kéo: “Có chút kẹt rồi.” “À?” Mạnh Sơ Ngưng quay má: “Vẫn có thể kéo ra được sao?” “Ta thử xem.” Khương Tiểu Nghị dùng hai tay cố sức kéo dây kéo cho nàng, xoẹt một tiếng váy nứt ra, tấm lưng trần trắng nõn của Mạnh Sơ Ngưng lộ ra, bờ vai xinh đẹp hơi nhún
Váy Mạnh Sơ Ngưng chồng chất ở phần eo, áo lót không đường may ôm sát tấm lưng mỏng manh, Khương Tiểu Nghị nhìn mà cổ họng hơi khô khốc: “Tỷ tỷ, ta đã xé nát váy của ngươi rồi…” “Không sao…” Mạnh Sơ Ngưng nghĩ rằng có lẽ cũng sẽ không có cơ hội mặc lại nó, nàng đưa tay muốn lấy quần áo từ trong túi, Khương Tiểu Nghị từ phía sau áp sát đến, hai tay xuyên qua eo nàng nói: “Tỷ tỷ, ta giúp ngươi cởi váy ra.” “Ta tự mình có thể…” Mạnh Sơ Ngưng còn chưa nói dứt lời, cả người nàng đã bị Khương Tiểu Nghị ôm vào lòng, chiếc váy từ eo bị kéo xuống ném sang một bên
Chiếc túi quần áo ở một bên được lấy ra, Khương Tiểu Nghị bảo Mạnh Sơ Ngưng quay mặt lại đối diện với nàng ngồi xuống: “Tỷ tỷ, ta giúp ngươi mặc.” Mạnh Sơ Ngưng cảm thấy mình dường như đã mất đi khả năng tự lo liệu: “Tiểu Nghị, ta tự mình có thể mặc được.” “Đưa chân cho ta.” Lòng bàn tay Khương Tiểu Nghị mở ra, Mạnh Sơ Ngưng ngoan ngoãn đặt bắp chân vào tay nàng
Khương Tiểu Nghị nắm chân nàng mặc váy, chiếc chân còn lại cũng bị nắm lấy, mặc vào váy
Má Mạnh Sơ Ngưng đỏ bừng: “…” Lấy áo ra sau đó, Khương Tiểu Nghị nghi ngờ nghiên cứu: “Tỷ tỷ, hình như ta chưa từng thấy ngươi mặc chiếc này.” “Mới mua đó.” Mạnh Sơ Ngưng đưa tay cầm lấy tự mình mặc vào: “Ngươi thấy đẹp không?” Chiếc áo dệt kim màu vàng nhạt ôm eo, cổ áo vuông được điêu khắc tinh xảo đẩy lên vẻ mềm mại trắng nõn, Mạnh Sơ Ngưng có thể dùng bốn chữ “thiên sinh vưu vật” để hình dung
Ánh mắt Khương Tiểu Nghị nhìn chằm chằm khe sâu, cảm thấy hơi nóng: “Tỷ tỷ… Đừng mặc chiếc này ra ngoài.” Mạnh Sơ Ngưng hơi nghiêng eo, hai tay mở ra về phía trước trên ghế ngồi nhìn Khương Tiểu Nghị: “Ngươi không thích sao?” Động tác này cánh tay đẩy hai bên mềm mại trắng tuyết lên, cổ áo vuông của Mạnh Sơ Ngưng gần như mở ra không che được
“Tỷ tỷ…” Tay Khương Tiểu Nghị luồn vào cổ áo giúp nàng chỉnh lý: “Quần áo ngươi mặc đã.” Rất nhanh quần áo Mạnh Sơ Ngưng lại được Khương Tiểu Nghị mặc lại, Mạnh Sơ Ngưng cắn cắn môi, bộ quần áo này làm gì có kiểu mặc bảo thủ như vậy, rõ ràng nàng cố ý mặc bộ này khi ở cùng Khương Tiểu Nghị
“Không cần…” Mạnh Sơ Ngưng dựa vào người nàng, lời còn chưa nói hết, tay Khương Tiểu Nghị bỗng nhiên trượt lên xuống phía bên phải
Cánh tay Mạnh Sơ Ngưng mềm nhũn, toàn thân tê liệt: “Tiểu Nghị…” Khương Tiểu Nghị cảm nhận được sự thay đổi, má dần nóng lên, chiếc áo vừa được chỉnh lý xong không nhịn được muốn dùng móng tay cào cào
Mạnh Sơ Ngưng mắt đỏ hoe nhìn nàng
Khương Tiểu Nghị khẽ nuốt nước bọt nói: “Tỷ tỷ thật sâu.”