Công Lược Nhầm Nam Phụ Bệnh Kiều

Chương 72: Chương 72




Nàng nhìn Lục Nhiên và Lâm Bình đang đứng một bên, cố nén tiếng nức nở mà nói: “Đại nhân, ngài nhất định phải điều tra rõ ràng.” Lâm Bình an ủi: “Ngươi yên tâm, chuyện hôm nay, Đại Lý Tự sẽ tham gia điều tra, dốc hết toàn lực tra ra chân tướng.” Bởi vì nghe nói Các chủ Nghe Vũ Các có dung mạo phi phàm, Phù Nguyệt chăm chú nhìn thêm
Các chủ mặc bộ trường sam đỏ thẫm, cổ áo mở rất thấp, đường cong lả lướt hiển lộ rõ ràng, gương mặt như ngọc ánh lên vẻ xuân sắc, đôi mắt đẹp kia lại chứa chan ý lệ
Dẹp bỏ những điều khác không nói, chỉ riêng một vị nam tử nhìn thôi cũng hận không thể thay nàng lau nước mắt
Phù Nguyệt không nhìn nữa, thu sự chú ý về vụ án
Có thể thay đạo cụ bội kiếm thành kiếm thật, đủ thấy người đổi kiếm tương đối quen thuộc Nghe Vũ Các, nếu không cũng không thể dễ dàng ra tay mà không kinh động bất cứ ai
Nếu là đạo cụ xảy ra vấn đề, thì người đầu tiên bị hoài nghi không ai khác chính là người chuẩn bị đạo cụ, hung thủ hẳn sẽ không ngu xuẩn như vậy
Nhưng vạn nhất hung thủ bí quá hóa liều dùng chiêu này, cũng không phải là không thể
Cho nên chốc lát nữa, những người bị Đại Lý Tự bắt đi khẳng định có cả người chuẩn bị đạo cụ
Tra án tốt nhất trước hết nên phỏng đoán một chút động cơ gây án của hung thủ, rốt cuộc là vì giết “Hạng Vũ”, hay là muốn hãm hại người nào đó
Sau đó phải có thể điều tra rõ ràng quan hệ nhân mạch của “Hạng Vũ” và người chuẩn bị đạo cụ cho tiện
Để có thể quan sát toàn diện hơn toàn bộ sân khấu kịch, Phù Nguyệt đứng lên
Đang định tiến lên mấy bước, đi đến hàng rào chắn, bỗng nhớ ra tay mình còn bị Quý Ngọc Trạch nắm
Nàng nhịn không được nhìn lại
Chỉ thấy hắn đôi mắt sáng như tinh tú, tựa như tiên giả siêu phàm thoát tục, thế nhưng trong đôi mắt kia lại chỉ chứa đựng duy nhất mình nàng, mắt đẹp mắt, người… cũng đẹp mắt
Mười ngón tay đan xen, lấp đầy mọi kẽ hở
Trong lòng khẽ động
Không khỏi lại nghĩ, người như vậy sao lại tự sát chứ
Vẫn còn nhớ rõ chương làm nàng ấn tượng sâu sắc nhất chính là Quý Ngọc Trạch cầm một con rối nhảy sông tự vẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước khi nhảy sông, gương mặt không chút máu của hắn rạch cổ tay, một giọt máu chảy ra, làm mơ hồ ngũ quan của con rối kia
Mãi cho đến khi nhìn thấy máu tươi ăn mòn toàn bộ con rối, hắn mới nhảy vào dòng sông băng lạnh
Vì sao lại thế
Phương pháp tự sát có rất nhiều, muốn chết cũng có thể lựa chọn một biện pháp nhẹ nhàng chút, nhưng hắn lại cố tình chọn nhảy sông
Rõ ràng không biết bơi, sợ nhất là rơi xuống nước
Nghe nói khi người của Quý phủ vớt được thi thể Quý Ngọc Trạch, hắn vẫn siết chặt con rối không buông, nhổ cũng không ra
Cuối cùng vẫn là Quý phu nhân không vừa mắt, vừa khóc vừa để hắn cầm con rối nhập táng
Kỳ lạ
Con rối đại biểu cho ai chứ
Phù Nguyệt hơi không tự nhiên nhúc nhích tay, lại nghe hắn hỏi: “Ngươi muốn tra vụ án này?” Dẹp bỏ những suy nghĩ phức tạp đang nối tiếp nhau, nàng gật đầu: “Ừm.” Dừng một giây, “Ngươi có thể giúp ta không?” Nàng chưa quên trong nguyên tác hắn phi thường am hiểu việc tra án
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quý Ngọc Trạch ôn văn cười một tiếng, tiếng nói vang lên bên tai nàng: “Đương nhiên, nếu ngươi thích tra án, vậy thì cứ tra.”
Chương 43: Lừa người
Quý Ngọc Trạch sảng khoái đáp ứng làm Phù Nguyệt có chút kinh ngạc, còn chưa kịp hỏi thêm vài câu, Phù Viện đã đi tới: “Nguyệt Nương, ngươi không bị dọa sợ đấy chứ.” Phù Nguyệt nhìn Phù Viện bàn tay run run, thật ra người thật sự sợ hãi là nàng ấy mới đúng
“Không có việc gì.” Đại Lý Tự xử lý sự việc cũng coi như nhanh, Lục Nhiên đã hỏi tất cả mọi người có mặt ở đây một vài vấn đề, sau đó sai nha dịch ghi chép lại
Khách nhân đến Nghe Vũ Các phần lớn không phải người bình thường, không thể cưỡng ép giữ họ lại lâu
Chỉ có thể trước tiên ghi lại địa chỉ và tên, rồi bàn bạc kỹ hơn
Khi xuống lầu các, đi ngang qua cầu thang gần sát sân khấu kịch, Phù Nguyệt chậm dần bước chân, lại muốn cẩn thận nhìn kỹ thêm vài lần
Sau khi xảy ra chuyện, từ sau màn sân khấu kịch xông ra không chỉ có một mình Các chủ Nghe Vũ Các, mà còn có các đào hát khác của Nghe Vũ Các
Một số mặc thường phục, một số còn mặc đồ hóa trang
Nói như vậy, hung thủ sau khi gây án sẽ thích quay lại hiện trường để nhìn thành quả của mình, vậy thì hung thủ cũng có khả năng nằm trong số những người đó
Phù Viện đi theo sau nàng, thấy ánh mắt nàng vẫn không rời sân khấu kịch, liền mở miệng hỏi: “Nguyệt Nương, sao thế?” Phù Nguyệt vội vàng quay đầu: “Không có gì, chỉ tùy tiện nhìn xem thôi.” “Ừm.” Bỗng nhiên, có một nữ tử gấp gáp như tật phong liệt hỏa từ sau màn đài chui ra, đẩy đám đông, xông tới “Hạng Vũ” đang nằm trên đất
Một tiếng kêu khóc tê tâm liệt phế tùy theo bộc phát: “Minh đại ca, Minh đại ca, tại sao lại như vậy, ngươi tỉnh lại đi, van cầu ngươi.” Nghe tiếng, Phù Nguyệt lập tức ngẩng đầu
Nữ tử kêu khóc mặc một bộ mỏng sa nước khói màu xanh nhạt, ngũ quan xinh đẹp, khóc đến đỏ bừng cả khuôn mặt, hai tay dính đầy máu của “Hạng Vũ”
Ánh mắt nàng khẽ dời xuống, dừng lại ở chiếc túi thơm bên hông nữ tử, nơi đó thêu lên một chữ, tựa hồ là: Minh
Hai người lẽ nào có quan hệ ám muội
Đại Lý Tự đã hạ lệnh sơ tán, lại thêm Phù Viện muốn về Quý phủ, Phù Nguyệt không thể ở lại tiếp tục quan sát, khi thu tầm mắt lại, vừa lúc lướt qua Các chủ Nghe Vũ Các
Vốn dĩ đang khóc đến lê hoa đái vũ, Các chủ Nghe Vũ Các ngay lập tức trở nên mặt không biểu cảm khi nữ tử kia xuất hiện
Phảng phất như người vừa đau lòng không phải nàng vậy
Đổi mặt trở nên thật nhanh
Lẽ nào lại là tình tay ba
Phù Nguyệt đã xem qua không ít tiểu thuyết nên trong đầu nảy ra những suy nghĩ lộn xộn
Trong nguyên tác, những vụ án phần lớn chỉ được viết lướt qua, bản chất là một quyển tiểu thuyết tình cảm mượn vỏ bọc tra án để nói chuyện yêu đương là chính
Cho nên nàng căn bản không thể từ nguyên tác mà có được nửa điểm manh mối về hung thủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu muốn dựa vào việc liên quan đến vụ án này để ở lại kinh thành, vậy thì chỉ có thể dựa vào chính mình điều tra và sự giúp đỡ của Quý Ngọc Trạch để phá án
Sau khi bọn họ trở về Quý phủ, Quý phu nhân đã gọi riêng Phù Nguyệt và Phù Viện qua
Kinh thành nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, một vài chuyện xảy ra rất nhanh có thể truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ
Quý phu nhân ngày thường không quản những chuyện này, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên Phù Viện khỏe bệnh đi ra ngoài, nàng vẫn sai người lưu ý tình hình bên ngoài
Không ngờ lại xảy ra vụ án kinh người như vậy, Quý phu nhân tự trách, sợ Phù Viện lần nữa bị kinh sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.