Công Tử Đừng Tú

Chương 391: Bối phận loạn




"Tỷ tỷ mời uống trà
Sáng sớm, Linh Âm dậy rất sớm, cùng Lâm Tú đi vào phòng Linh Quân để kính trà nàng, nàng mặc dù đã gọi nàng gần hai mươi năm tỷ tỷ, nhưng tiếng "Tỷ tỷ" này lại mang ý nghĩa khác hẳn so với trước đây
Linh Quân uống trà nàng kính xong, liền đứng dậy, tự tay dìu nàng đứng lên
Chính thê đứng dậy cùng nhau đỡ, so với việc Thải Y, Ngưng Nhi, Tần Uyển các nàng khi vào cửa thì, đãi ngộ của Linh Âm không thể nghi ngờ là cao nhất, vốn các nàng chính là chị em ruột, bây giờ lại thêm một tầng quan hệ tỷ muội, tự nhiên càng thêm thân mật so với trước kia
Thậm chí, trước kia bởi vì thân phận, khó mà nói chuyện, hiện tại cũng không còn gì cố kỵ
Ăn điểm tâm xong, Lâm Tú mang theo Linh Âm và Linh Quân cùng nhau trở lại Triệu gia, vấn an nhạc phụ nhạc mẫu, cưới hai con gái người ta, cần phải đến cửa cảm tạ một chút
Ba mẹ con các nàng nói chuyện trong phòng, Lâm Tú đứng trong sân, tiện thể chỉ điểm em vợ Võ Đạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu tử này so với lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tú thì đàng hoàng hơn rất nhiều, tỷ phu tỷ phu, miệng nhỏ còn ngọt hơn cả mật, không còn dáng vẻ ngông nghênh bất tuân trước kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại, hắn cũng là nhân vật nổi bật trong Võ Đạo viện, tuổi còn nhỏ đã bước vào Địa giai, mặc dù có nguyên nhân là do Lâm Tú dùng Trì Dũ dị thuật, nhưng hắn cũng rất chăm chỉ tu hành
Lâm Tú đối với người Triệu gia tốt như vậy, tự nhiên cũng có ý riêng của mình
Ăn của người ta miệng mềm, cầm của người ta tay ngắn, sau khi sắp xếp ổn thỏa hết thảy cho Triệu gia, lúc hắn nắm tay Linh Âm, ngỏ lời cầu thân với họ, lẽ nào họ có thể từ chối
Hiện tại xem ra, mưu đồ của hắn, không thể nghi ngờ là đã thành công
Ăn cơm trưa tại Triệu gia xong, Lâm Tú lại cùng các nàng trở về Lâm phủ, hắn thấy Chu Cẩm đang đứng ở trong sân, dường như đã đợi ở đây khá lâu
Thấy Lâm Tú về, Chu Cẩm nhìn hắn đầy ẩn ý, rồi nói: "Bệ hạ tìm ngươi
Lâm Tú nhìn thẳng vào mắt hắn, cười nói: "Đi thôi
Ngự thư phòng
Sắc mặt Hạ Hoàng trầm xuống, bước chân đi thong thả trong điện
Đêm qua, hắn thức trắng đêm
Minh Châu thế mà thích Lâm Tú, tuy nàng không nói rõ, nhưng hắn từng trải qua vô số nữ nhân, ánh mắt nàng nhìn Lâm Tú tối qua, chính là ánh mắt của nữ tử nhìn người mình yêu, ánh mắt này, hắn đã từng thấy ở hoàng hậu và Hiền phi
Lúc đầu hắn lẽ ra phải sớm phát hiện ra rồi, nhưng do khoảng cách tuổi tác và thân phận của hai người, khiến hắn chưa từng nghĩ theo hướng đó, đương nhiên hắn hy vọng Minh Châu được hạnh phúc, nhưng người đó..
sao có thể là Lâm Tú được
Hắn là phò mã của Minh Hà, mà Minh Châu là biểu muội của hắn, theo lý phải gọi Minh Châu một tiếng biểu cô cô…
Nếu Minh Châu ở bên hắn, chẳng phải là loạn cả bối phận hay sao
Đến lúc đó, Lâm Tú muốn gọi hắn phụ hoàng hay gọi hoàng huynh
Hắn và Minh Hà nên xưng hô thế nào?..
Loạn rồi, toàn loạn cả lên
Ngay khi trong lòng Hạ Hoàng đang rối như tơ vò thì Chu Cẩm dẫn Lâm Tú đến ngự thư phòng
Lâm Tú ôm quyền với Hạ Hoàng, hỏi: "Phụ hoàng tìm ta có việc
Hạ Hoàng nhìn hắn một cái, hỏi: "Ngươi không có gì muốn nói với trẫm sao
Lâm Tú kinh ngạc nói: "Phụ hoàng làm sao biết ta có chuyện muốn nói với ngài
Hạ Hoàng phẩy tay áo, thản nhiên nói: "Nói
Lâm Tú nói: "Chắc hẳn phụ hoàng đã biết, ta không chỉ biết một hai loại dị thuật đúng không
Việc Lâm Tú mang nhiều dị thuật không phải là bí mật gì, chỉ là Lâm Tú chưa từng nói, nên Hạ Hoàng cũng chưa từng hỏi, giờ phút này, ngọn lửa hiếu kỳ trong lòng hắn lại bùng lên, hỏi: "Rốt cuộc ngươi biết bao nhiêu loại dị thuật
"Nhiều lắm, không đếm xuể..
Lâm Tú không hề dây dưa vào chuyện này, tiếp tục nói: "Ta muốn nói với phụ hoàng là, ta có thể cho người một năng lực, loại năng lực này có thể giúp người không bệnh không tật sống thêm mấy trăm năm…"
Hạ Hoàng hít sâu một hơi, kinh hãi nói: "Ngươi nói cái gì
Lâm Tú đưa tay nắm chặt cổ tay Hạ Hoàng, rất nhanh lại buông ra, hỏi: "Phụ hoàng cảm nhận một chút, xem cơ thể người có gì thay đổi không
Hạ Hoàng chỉ cảm thấy trong cơ thể có thêm một nguồn lực, gần đây vì quá vất vả, hắn luôn thấy lưng đau mỏi, tay chân rã rời, ngày càng cảm thấy mình yếu đi, nhưng sau khi đạo lực này luân chuyển trong người một vòng, lưng không còn đau, chân cũng không còn mỏi nhừ, cơ thể dường như trở lại thời kỳ trai trẻ, sung sức nhất…
Lúc đầu, hắn đã cảm thấy suy yếu, nhưng giờ phút này, hắn lại thấy mình có thể tái chiến 800 hiệp với hoàng hậu và Hiền phi
Hắn kinh ngạc nhìn Lâm Tú, hỏi: "Đây là…"
Lâm Tú nói: "Đây là Trì Dũ dị thuật
Dù Hạ Hoàng từng trải qua bao nhiêu sóng gió, giờ phút này cũng phải đứng chết trân tại chỗ, hồi lâu không nói nên lời, trong lòng gợn sóng khó bình, sao có thể có chuyện như thế, hắn làm cách nào mà được
Hồi lâu sau, hắn mới hồi phục tinh thần lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Tú hỏi: "Vừa nãy phụ hoàng tìm ta có việc gì
Tuy rằng hắn ban cho mình năng lực này, nhưng chuyện này và việc hắn làm Minh Châu luân hãm là hai chuyện khác nhau, Hạ Hoàng hắng giọng, nói: "Ngươi…"
Lâm Tú nghĩ tới một chuyện, bỗng nhiên nói: "À phải, nếu bệ hạ bằng lòng, ta cũng có thể ban năng lực này cho Hoàng hậu nương nương, Hiền phi nương nương, Thục phi nương nương, như vậy, các nàng có thể luôn ở bên cạnh hầu hạ phụ hoàng…"
Hạ Hoàng sững người, hỏi: "Có thể sao
"Đương nhiên có thể
Lâm Tú cười cười, lại nói: "Vừa rồi phụ hoàng muốn nói gì ấy nhỉ..
Hạ Hoàng ho nhẹ một tiếng, đưa tay sửa sang cổ áo cho hắn, cười nói: "Chẳng phải trẫm nghe nói, các ngươi muốn đến Giang Nam ở một thời gian, nên định sửa sang lại hành cung của hoàng gia ở Giang Nam, tặng cho các ngươi, dù sao một nhà các ngươi nhiều người như vậy ở nhà bình thường cũng không đủ…"
Lâm Tú nói: "Vậy thì đa tạ phụ hoàng…"
Hạ Hoàng khoát tay áo, nói: "Đều là người một nhà, khách sáo làm gì, Chu Cẩm, lập tức phái người của bộ Công đi Giang Nam một chuyến…"
Sau khi sắp xếp những chuyện này xong, hắn vỗ vai Lâm Tú, nói: "À phải, còn một chuyện phải nói cho ngươi…"
Lâm Tú hỏi: "Chuyện gì
Hạ Hoàng thở dài, nói: "Việc Minh Châu năm xưa vào cung, là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, ngươi có biết không
Lâm Tú gật nhẹ đầu, nói: "Ta có nghe Song Song kể
Hạ Hoàng chậm rãi nói: "Minh Châu vốn tính hoạt bát, hoàng cung và thân phận Quý phi đối với nàng mà nói, là một chiếc lồng giam và xiềng xích, nàng đã bị nhốt mấy chục năm rồi, giờ là lúc cho nàng tự do, ngươi hiểu rõ niềm vui của nàng nhất, sau này, trẫm sẽ giao Minh Châu cho ngươi chăm sóc…"
Lâm Tú gật đầu, nói: "Bệ hạ yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho Minh Châu…"
…Đại Hạ dẹp loạn trong giặc ngoài, lại thay thế cả Đại U, trở thành nước đứng đầu, được vạn quốc triều bái, cả vương đô Đại Hạ chìm đắm trong không khí ăn mừng
Cũng trong sự ăn mừng đó, một tin tức đau buồn truyền ra từ hoàng cung
Quý phi nương nương đột ngột phát bệnh, trong một đêm nào đó đã qua đời tại Trường Xuân cung, hương tiêu ngọc vẫn
Quý phi nương nương sức khỏe vốn không tốt, có ngự y thường xuyên túc trực, việc này cũng không phải bí mật, để nàng an tâm dưỡng bệnh, bệ hạ còn đặc biệt cho phép nàng ở bên ngoài cung, thường xuyên cho nàng hồi hương thăm người thân, giải sầu trong lòng
Dù vậy, vẫn không thể giữ lại Quý phi nương nương
Bách tính đương nhiên cảm thấy tiếc thương, nghe đồn Quý phi nương nương là đệ nhất mỹ nhân hậu cung, tuổi còn trẻ đã mất như vậy, thật sự quá đáng tiếc
Nhưng bọn họ cũng chỉ xôn xao vài ngày, dù sao người trong cung quá xa vời, Quý phi mất, bọn họ cũng không thể nào bi thống như bệ hạ
Lâm phủ
Minh Hà cùng một nữ tử đứng cạnh nhau, Ngưng Nhi nhìn các nàng, nói: "Giống nhau quá, nương nương nhìn kìa, thật sự rất giống tỷ tỷ Minh Hà…"
Thực lực của Quý phi nương nương, dưới sự oanh tạc bằng nguyên tinh và Thủy Chi Tinh phách bão hòa của Lâm Tú, đã bước vào Địa giai, trông cả người càng thêm trẻ trung xinh đẹp, nhìn bề ngoài, nói nàng mười tám mười chín tuổi cũng có người tin
Nàng và Minh Hà có sáu bảy phần giống nhau, chỉ là dáng người nàng đầy đặn hơn, mỗi khi cất bước lại lộ vẻ thong dong quý phái, so với cô nương trẻ tuổi có thêm vài phần nét quyến rũ
Mộ Dung Minh Châu nhìn Ngưng Nhi, lắc đầu nói: "Từ giờ trở đi, không có nương nương gì hết, dựa theo bối phận, cứ gọi ta cô cô là được…"
Tiết Ngưng Nhi cười, kéo cánh tay nàng, ngọt ngào hỏi: "Cô..
Nàng còn chưa gọi xong, thì bị Tần Uyển bịt miệng lại, Tần Uyển nhìn nàng, vừa cười vừa nói: "Cô cô cái gì, người trẻ lại xinh đẹp như vậy, phải gọi tỷ tỷ mới đúng, chúng ta gọi tỷ tỷ, ngài không để ý chứ…"
Minh Hà ngơ ngác đứng bên cạnh, Tần Uyển và Tiết Ngưng Nhi gọi cô cô tỷ tỷ, chẳng lẽ nàng cũng đi theo gọi theo
Gọi thì không hợp


Không gọi thì chẳng phải tự nhiên mình lại thấp bối phận hơn so với Tiết Ngưng Nhi và Tần Uyển sao?


Sau khi trong cung tuyên bố Quý phi nương nương mất, ở trong một tòa cung điện của Lâm phủ, đã có thêm một nữ tử rất giống Minh Hà chuyển đến, nàng tuy đến sau cùng, nhưng vị trí của nàng trong nhà không thể nghi ngờ là cao nhất
Dù là một người bình thường như Linh Âm, ở trước mặt nàng cũng phải lễ phép
Minh Hà lại càng câu nệ, ngày thường không sợ trời không sợ đất, dám cãi Linh Âm, đấu với Ngưng Nhi, nhưng khi gặp nàng liền trở thành thục nữ dịu dàng
Trước khi nàng đến Lâm phủ, Lâm Tú chỉ biết Quý phi nương nương biết hội họa, đến Lâm phủ rồi, Lâm Tú mới biết nàng đa tài đa nghệ đến mức nào
Nói về tài vẽ, nàng là người thứ hai thì không ai dám nhận là thứ nhất trong Lâm phủ
Về cầm nghệ, nàng còn tinh xảo hơn Thải Y
Về tài đánh cờ, Triệu Linh Quân đánh không lại nàng
Nàng còn viết chữ đẹp, có vũ kỹ tinh xảo, lúc rảnh rỗi, nàng múa cho các nàng xem, lúc đó làm kinh ngạc tận mấy cặp mắt, làm cho các nữ nhân hết hồn như nhìn thấy tiên nhân
Các nữ nhân Lâm gia, cứ tính một người thì đó đều là một người lợi hại, Chiba Rin, tứ mỹ dị thuật viện, đều có thể nghiền ép thế hệ trước, dưới tình huống công bằng, Lâm Tú cũng bị Triệu Linh Quân đè xuống đất mà ma sát, nhưng nếu nói về cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, thì lại không tìm ra được một người…
Chỉ có Quý phi nương nương, mới xứng với bốn chữ "Tiểu thư khuê các"
Các nữ nhân ở trước mặt nàng, đều có chút tự ti, Linh Âm muốn học đánh đàn, Chiba Rin thỉnh giáo nàng về thư pháp, A Kha muốn học vẽ tranh, Ngưng Nhi và Tần Uyển thì cảm thấy rất hứng thú với khiêu vũ
Về khí chất và uy tín, kỳ thực nàng còn giống chính thất Lâm gia hơn Linh Quân
Hành cung Giang Nam cần thêm một khoảng thời gian để tu sửa, sau khi hoàn thành thì họ mới chuyển đến được, tối đó, Lâm Tú lại ngồi trên nóc nhà giảng khoa học vũ trụ cho Linh Quân, Linh Quân trầm mặc một lúc, nói: "Quý phi nương nương thích ngươi
Lâm Tú ngạc nhiên nói: "Nàng còn hiểu cái này sao
Triệu Linh Quân hờ hững nhìn hắn: "Ý ngươi là gì
Lâm Tú vội dời ánh mắt đi, nói: "Ta trước đây để chữa bệnh cho nương nương, thường xuyên hầu bên cạnh nàng, tìm đủ mọi cách để dỗ cho nàng vui vẻ, dù nương nương ngồi ở vị trí cao nhưng chưa từng trải qua chuyện tình cảm, lúc đó ta hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đó, không ngờ lại làm nương nương nảy sinh tình cảm với ta…"
Triệu Linh Quân hỏi: "Như vậy thì sẽ nảy sinh tình cảm
Lâm Tú nói: "Nữ tử bình thường đều sẽ như vậy…"
Hắn nhìn Triệu Linh Quân một cái, ý thức được mình đang đàn gảy tai trâu, làm sao nàng hiểu cái gì là tình cảm, mình đối với nàng tốt như vậy, đá cũng sẽ nóng lên, mà nàng ngay cả một nụ cười cũng không cho hắn
Lâm Tú khoát tay, nói: "Thôi vậy, ta nói với ngươi cái này làm gì, có nói ngươi cũng không hiểu, hay là ta lại nói chuyện vũ trụ tiếp nhé, hôm nay ta sẽ nói về lỗ đen…"
Cảm tạ Miu Min, đã không có chủ đích tặng thưởng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.