Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 110: Công Viên Giải Trí Quỷ Quái




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Dù xét về tình hay lý, Lê Tri đều không muốn nhìn thấy đồng đội của mình gặp nguy hiểm
Huống chi, cô có ấn tượng khá tốt về Đường Nam San và càng không muốn cô ấy phải bỏ mạng ở vòng này
Nhưng trong tình huống hiện tại, không có thời gian để suy nghĩ nhiều
Mười giây sẽ trôi qua trong chớp mắt, ngay khi Lê Tri nhận thấy cả hai người kia đều đã mê man, lập tức rút chiếc Gối Ác Mộng ra từ kho đạo cụ của mình
Chiếc Gối Ác Mộng này là món đồ cô đổi được sau khi hoàn thành phó bản trước, theo hướng dẫn sử dụng, nếu dùng gối này khi người khác đang ngủ mê, họ sẽ rơi vào những cơn ác mộng kinh hoàng
Lê Tri cũng không chắc liệu sử dụng chiếc gối ác mộng trong tình huống này có hiệu quả không, nhưng đây là món đồ duy nhất trong kho của cô có khả năng cứu được họ
Ngay lập tức, cô quăng chiếc gối về phía Bùi Hồng Vũ
Chiếc gối vừa được quăng qua, chỉ còn chút nữa là rơi vào lòng Bùi Hồng Vũ thì bất ngờ bị anh ta nắm chặt lại
Đôi mắt Bùi Hồng Vũ bừng lên một vẻ sắc bén đầy sát khí, Lê Tri nhận ra ngay rằng anh ta đã tỉnh lại, lập tức hét lớn: “Đưa cho Nam San!”
Trong tình thế nguy cấp như vậy, Bùi Hồng Vũ không hỏi thêm gì, nắm chặt chiếc gối ác mộng rồi nhanh chóng chuyển nó sang cho Đường Nam San
Lúc này, khoảng cách đến mặt đất chỉ còn chưa đầy năm mươi mét
Tốc độ rơi quá nhanh, trong đầu Lê Tri âm thầm đếm ngược, ba… hai… một…
Khoảnh khắc tháp rơi tự do chạm đất, tiếng gió rít cũng đột ngột ngừng lại, Lê Tri nghe thấy Đường Nam San hít vào một hơi dài như thể người đang chết đuối vừa được cứu thoát
Cô tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trán, đôi mắt vẫn còn ngập tràn nỗi sợ hãi, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt như vừa thoát khỏi cái chết
“Nam San!”
Thanh an toàn tự động mở ra với một tiếng "phựt", Bùi Hồng Vũ lập tức lao về phía Đường Nam San, nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của cô ấy
Đường Nam San dần lấy lại được sự tập trung, liếc nhìn anh ta một cái rồi cúi xuống nhìn chiếc gối trong lòng mình, giọng khàn khàn: “Đây là…?”
Bùi Hồng Vũ hơi cứng ngắc đáp: “Lê Tri đưa.”
Lê Tri cũng tiến đến, nhẹ nhàng hỏi: “Cô không sao chứ?”
Đường Nam San lắc đầu: “Tôi đã có một cơn ác mộng
Tôi mơ thấy…” Cô dừng lại một chút, nhưng rồi không nói tiếp về giấc mơ của mình, còn Bùi Hồng Vũ đứng bên cạnh thì dường như đã hiểu rõ những gì cô trải qua
Lê Tri cầm lại chiếc gối: “Đây là gối ác mộng, nó khiến người ta rơi vào cơn ác mộng kinh hoàng nhất.”
Đường Nam San gật đầu, như đã hiểu: “Không ngờ, chiếc gối này đã kéo tôi ra khỏi ảo cảnh, ảo cảnh thì không thể thoát ra, nhưng ác mộng thì có thể
Lê Tri, cảm ơn cô, cô đã cứu mạng tôi.”
Lê Tri mỉm cười: “Không sao, cô không sao là tốt rồi.”
Bùi Hồng Vũ đỡ Đường Nam San đứng dậy
Lúc này, ánh mắt anh ta dành cho Lê Tri mới có sự thay đổi, dù vẫn còn chút lạnh lùng, nhưng đã không còn vẻ kiêu ngạo như trước: “Cảm ơn.” (App TYT)
Khung bình luận bùng nổ:
【Lê Tri chỉ bị mắc kẹt trong ảo cảnh trong 4 giây
Bùi Hồng Vũ là 6 giây
Lê Tri thắng rồi!!!】
【Tui thắng cược rồi ha ha ha, tui trúng được bao nhiêu gói que cay luôn này!】
【Giờ thì xem ai còn dám bảo Lê Tri không giỏi bằng Bùi Hồng Vũ nữa đây, thứ hạng trên bảng xếp hạng không phản ánh hết được khả năng của một người đâu nhé!】
【Lê Tri chỉ thắng ở sức mạnh tinh thần mà thôi, nhưng sức mạnh tinh thần đâu phải là tất cả, sự mạnh mẽ của người chơi còn phụ thuộc vào khả năng tổng hợp nữa】
【Không chịu thua nổi à
Thua rồi thì chịu đi chứ còn gì nữa?】
【Đang cố gắng gỡ gạc đây mà
Được rồi, yếu thì cũng có lý của yếu mà】
【Chỉ chênh nhau có 2 giây thôi, cũng không biết có gì đáng để tự hào đến thế】
【Khoan đã, Lê Tri vừa cứu đồng đội của mấy mẹ đấy, đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy à
Không thấy Bùi Hồng Vũ đã cảm ơn rồi sao
Mấy mẹ không có lễ nghĩa gì à?】
【Số phiếu đang tăng lên đấy, một số người không lo lắng sao được】

Lê Tri thấy Bùi Hồng Vũ vẫn đang đỡ Đường Nam San đứng yên tại chỗ mà không đi lấy manh mối, có lẽ đây cũng là cách anh ta thể hiện sự biết ơn của mình, dù sao thì bình thường người đứng đầu nhóm sẽ là người đi lấy manh mối
Cô liền bước tới chỗ nhân viên, người này mỉm cười trao cho cô chiếc hộp manh mối: “Chúc mừng các bạn đã hoàn thành vòng ba của tháp rơi tự do Chạm Tới Trời, đây là phần thưởng của các bạn.”
Lê Tri nhận lấy hộp, cùng hai người kia bước ra cửa
Các đồng đội đứng đợi bên ngoài thấy họ trở về bình an đều vui mừng hiện rõ trên gương mặt
Hà Nguyên nhìn thấy Đường Nam San trông có vẻ không ổn, trong lòng anh ta liền nảy sinh cảm giác thỏa mãn
Cô ta như vậy thì cũng chẳng giỏi hơn mình bao nhiêu
Nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ lo lắng hỏi han: “Nam San, cô không sao chứ?”
Đường Nam San lắc đầu rồi quay sang Lê Tri: “Xem thử manh mối thứ ba là gì đi.”
Lê Tri lấy hộp manh mối ra, Hà Nguyên thấy vậy liền tỏ vẻ không hài lòng, giọng điệu đầy mỉa mai: “Sao manh mối lại ở chỗ cô
Bọn tôi đã cho hai người lên thử thách, không phải là anh Hồng Vũ nên là người lấy manh mối à
Cô lấy là có ý gì?”
Bùi Hồng Vũ nhíu mày
Bình thường, Hà Nguyên hay dựa vào uy thế của anh ta để chế giễu những người chơi khác, anh ta cũng không mấy quan tâm, vì những người đó đúng là không bằng mình
Nhưng lần này, Lê Tri vừa cứu mạng Đường Nam San, hơn nữa cô ấy cũng mạnh mẽ hơn mình về mặt tinh thần nên việc Hà Nguyên nói những lời này chẳng khác gì tát vào mặt anh ta cả
Chưa kịp quát mắng Hà Nguyên thì Lê Tri đã mỉm cười nói: “Đúng vậy, rõ ràng manh mối ở đó, sao anh Hồng Vũ không đi lấy mà lại để tôi lấy thế nhỉ
Tôi cũng thấy tò mò đấy.” Nói rồi, cô quay sang hỏi Bùi Hồng Vũ: “Sao anh lại không đi lấy manh mối?”
Bùi Hồng Vũ: “…”
Dù đứng về phía Bùi Hồng Vũ, nhưng Đường Nam San cũng không nhịn được cười khi thấy Lê Tri dùng vẻ mặt hiền lành để phản pháo như thế
Hà Nguyên đỏ mặt tía tai, Bùi Hồng Vũ lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta: “Im ngay!”
Tri Y bên cạnh cũng không nhịn được mà bật cười lớn, bắt chước giọng điệu mỉa mai của Hà Nguyên, cố tình nói đầy vẻ châm chọc: “Sao anh Hồng Vũ không đi lấy manh mối nhỉ
Không muốn lấy à?”
Hà Nguyên giận tím mặt, nắm chặt tay: “Cô—!”
Tri Y lè lưỡi trêu chọc: “Lêu lêu lêu—”
“Được rồi.” Lê Tri mở hộp ra: “Xem manh mối thôi.”
Hai nhóm người lập tức dừng việc đấu khẩu lại, chăm chú nhìn vào manh mối trong tay cô
Manh mối thứ ba vẫn là một bức tranh, trên đó vẽ một bàn chân
Nhìn hình dáng và kích thước, có vẻ đó là chân của một đứa trẻ
“Ban đêm, trống lắc, một bàn chân…” Đường Nam San nối kết các manh mối lại: “Lần trước tôi có thấy trên bức Tường Bách Quỷ ở trạm xác nhận có một loại quỷ gọi là Sơn Tiêu
Loại quỷ này thích xuất hiện vào ban đêm, trông giống như một đứa trẻ, chỉ có một chân, chắc chắn là nó rồi.”
Cô ấy thở dài: “Hai manh mối đầu tiên thực ra khá giống với quỷ Dạ Đề, may mà có được manh mối thứ ba, nếu không lại bị nó dẫn dắt đi sai hướng rồi.”
Tri Y bên cạnh a một tiếng: “Chỉ là chiêu trò của hệ thống mà thôi.”
Đường Nam San bị cô ấy chọc cười: “Cô đáng yêu thật đấy.”
Tri Y đáp lại: “..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm ơn.”
Bùi Hồng Vũ lạnh lùng quay đầu: “Trở lại trạm xác nhận thôi.”
Thời gian cũng đã gần hết, không ai có ý kiến gì, cả nhóm cùng đi về phía trạm xác nhận
Khi họ quay về, khu vực công viên giải trí bắt đầu sáng lên những ánh đèn đỏ, và khi đến nơi, nhóm Giai Ngẫu Thiên Thành đã đứng đợi sẵn ở đó
Lê Tri nhìn lướt qua, vẫn đủ năm người, không thiếu ai
Nhóm bên kia thấy Lê Tri và Bùi Hồng Vũ cùng nhau trở lại, ai nấy đều tỏ vẻ ngạc nhiên, đợi họ đến gần, Hàn Văn Lâm không nhịn được liền bước tới hỏi: “Hai người hợp tác à
Thử thách nào khó đến nỗi phải hợp tác mới qua được vậy?”
Bùi Hồng Vũ không thèm liếc nhìn anh ta, còn Lê Tri thì vẫn giữ nét mặt ôn hòa: “Ừ, chúng tôi đã hợp tác để vượt qua tháp rơi tự do.” Cô ngừng lại một chút, rồi quay sang hỏi Bùi Hồng Vũ: “Tôi nói manh mối với họ được chứ?”
Dù sao manh mối cũng là do cả hai người cùng nhận nên vẫn phải hỏi ý kiến của anh ta trước
Bùi Hồng Vũ nhếch mép cười mỉa: “Nếu tôi không đồng ý, cô sẽ không nói à?”
Lê Tri mỉm cười: “Tất nhiên là không, tôi vẫn sẽ nói.”
Bùi Hồng Vũ: “...” Nụ cười của anh ta càng thêm châm chọc: “Vậy còn hỏi tôi để làm gì?”
Lê Tri chân thành đáp: “Hỏi thì vẫn phải hỏi một tiếng, như vậy mới lịch sự.”
Khóe miệng Bùi Hồng Vũ giật nhẹ, dường như không muốn nói chuyện với cô nữa, anh ta quay đầu, bước mấy bước dài sang một bên, giữ khoảng cách rõ rệt
Lê Tri mới quay sang Hàn Văn Lâm, giọng nói của cô cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Thử thách tháp rơi tự do rất khó, nó sẽ khiến người chơi rơi vào ảo cảnh rơi tự do, nếu không tỉnh lại trước khi ảo cảnh kết thúc, người chơi sẽ thực sự bị rơi chết
Mỗi vòng ảo cảnh sẽ có thêm một tầng, cần có sức mạnh tinh thần rất lớn để kháng lại
Tôi khuyên các anh không nên thử thách tháp rơi tự do.”
Hàn Văn Lâm tái mặt: “Thật sự khó đến vậy sao?”
Tri Y đứng bên cạnh nói: “Đến cả Đường Nam San suýt nữa cũng chết trên đó, anh nghĩ mình giỏi hơn cô ấy à?”
Cả nhóm kia đương nhiên đều biết đến Đường Nam San, là cộng sự của Bùi Hồng Vũ cơ mà, không có chút bản lĩnh thì sao có thể đứng bên cạnh anh ta được
Lê Tri nói: “Đáp án của tháp rơi tự do là Sơn Tiêu, các anh có thể bỏ phiếu trực tiếp.” Cô nhìn về phía bốn người còn lại đang đứng ở phía xa, rồi quay sang nói với Hàn Văn Lâm: “Anh có thể nói lại những gì tôi vừa nói với họ, để họ tự quyết định.”
Hàn Văn Lâm gật đầu: “Tôi hiểu rồi.” Anh ta quay người định rời đi, nhưng rồi quay lại, giọng nói có chút chân thành: “Cảm ơn
Cô quả thật đúng như lời đồn, rất tốt bụng.”
Lê Tri khẽ mỉm cười
Sau khi anh ta đi rồi, Tri Y mới khẽ thở dài, giọng nói trĩu nặng nỗi buồn: “Thực ra anh ta cũng không tệ, nhưng mà…”
Nhưng chúng ta cũng không thể cứu họ
Hàn Văn Lâm quay về và truyền đạt lại nguyên văn những lời Lê Tri nói với đồng đội của mình, anh ta cũng bày tỏ rõ ràng ý kiến cá nhân: “Tôi nghĩ Lê Tri nói đúng, chúng ta không nên thử thách tháp rơi tự do nữa, dù sao cũng đã biết đáp án rồi.”
Trình Giai Nguyệt đứng bên cạnh gật đầu tán thành: “Đúng đúng đúng.”
Đỗ Giai liếc nhìn cô ấy một cái, cười khẩy: “Chỉ biết nói đúng đúng đúng, nếu cô ta đang lừa chúng ta thì sao?”
Hàn Văn Lâm nghe thế thì không vui: “Cô ấy lừa chúng ta thì được gì
Với danh tiếng của mình, Lê Tri không cần phải lừa chúng ta
Nếu anh nghĩ cô ấy đang lừa thì cứ tự mình lên mà thử, tôi thì không.”
Đỗ Giai khó chịu, đang định cãi lại, nhưng Trần Thiên Nhiễm đã kéo tay anh ta, nói: “Vậy nghe theo Lê Tri đi.”
Khung bình luận tỏ ra không hài lòng với biểu hiện của anh ta:
【Trước đây không để ý, Đỗ Giai thật là nhỏ nhen】
【Thật ra thì anh ta vẫn luôn…】
【Đỗ Giai là kiểu người mà nếu trong phó bản anh ta là người chơi có nhân khí cao nhất thì sẽ rất phong độ, nhưng nếu có ai đó giỏi hơn thì anh ta sẽ dễ dàng bị kích động】
【Sớm đã muốn nói rồi
Tâm địa nhỏ mọn như vậy
Ở phó bản trước, họ lạc nhau, Thiên Nhiễm hợp tác với một người chơi khác để tìm manh mối, vậy mà Đỗ Giai đã giận dỗi cô ấy suốt
Đúng là người đàn ông ích kỷ
Không xứng để Thiên Nhiễm tổ đội chơi cùng!】

Cánh cửa trạm xác nhận mở ra lần nữa, Bùi Hồng Vũ đi vào trước, Lê Tri dặn đồng đội: “Hiện chúng ta đã có ba câu trả lời, lần này bỏ phiếu cho Quỷ Câu Hồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là đáp án tôi đã xác nhận ở vòng trước.”
Cô cần phải vào kiểm tra thêm các manh mối mà họ nhận được từ trò đua xe kart và tháp rơi tự do
Khán giả lập tức cảm nhận được sự tin cậy và an toàn từ cô, cảm giác này khiến họ không khỏi chết mê chết mệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.