Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 112: Công Viên Giải Trí Quỷ Quái





Tề Vĩnh Dật chủ động lên tiếng: “Mọi người lên trước đi, vòng này tôi sẽ làm người dự bị.”
Vòng đầu tiên là dễ nhất, có Lê Tri tham gia thì thường sẽ không có vấn đề gì
Đợi đến vòng hai khi độ khó tăng lên, nếu đồng đội không thể tiếp tục thì anh sẽ thay thế, như vậy có thể đảm bảo ai cũng có cơ hội tham gia
Âu Văn Đống vốn đã có ý này, lập tức nói: “Được được!”
Anh zai Tiểu Tề đúng là biết cách phối hợp
Lê Tri nhìn về phía vùng nước xanh lam mờ ảo được bao phủ bởi màn sương xung quanh
Con tàu cướp biển đang neo đậu ở bên bờ sông, và theo như lời nhân viên nói, việc “vượt sông” hẳn là tên gọi của vùng nước này
Chào mừng đến với trải nghiệm vượt sông trên tàu cướp biển
Con tàu gỗ cổ kính trước mắt thực sự rất giống một con đò
Cách chơi của tàu cướp biển là tàu sẽ đung đưa mạnh mẽ như một chiếc xích đu, mô phỏng cảnh tượng sóng biển dữ dội
Kết hợp với hai từ khóa “vượt sông” và “đò”, có lẽ nhiệm vụ của họ là phải chèo thuyền vượt qua vùng nước dậy sóng này
Tranh thủ lúc chưa vào cuộc, Lê Tri nhắc nhở đồng đội: “Tìm vũ khí nào tiện tay đi.”
Âu Văn Đống ngạc nhiên: “Sao thế?”
Lê Tri đáp: “Có thể vòng này sẽ có phần đối đầu với quỷ, mang theo vũ khí sẽ an toàn hơn.”
Âu Văn Đống kinh ngạc: “Chưa vào mà cô đã đoán được cách chơi rồi sao?”
Đúng là đẳng cấp đại lão thì nó phải khác
Cùng xuất phát từ một vạch mà sao người ta có thể tiến hóa nhanh đến vậy chứ
Du Kinh Mộng ngay lập tức rút cái chân ghế mà Lê Tri đã đưa cho cô trong thử thách tàu lượn lúc trước ra từ tay áo : “Tôi vẫn giữ nó đây!”
Tri Y cũng làm theo, lấy một cái chân ghế khác mà cô đã giữ từ đầu ra từ áo khoác: “Tôi cũng có.”
Âu Văn Đống tội nghiệp nhìn Lê Tri: “Đại lão, tôi không có.”
Lê Tri: “Tôi cũng không.” Cô đã vứt đi mất từ lâu rồi, quả là sai lầm
Cô nhìn quanh một vòng, nhưng đáng tiếc là lần này xung quanh không có gì khả dụng, những thứ trong tầm mắt đều là thiết bị cố định, không thể di chuyển được
Chẳng lẽ phải vác cái thùng rác vào sao
Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở đôi giày quân đội cao cổ của Âu Văn Đống. (App TYT)
Đôi giày đen này có khả năng bám đất tốt, phần cổ giày dày và chắc chắn, lúc đánh người có lẽ sẽ rất đau
Âu Văn Đống: “...?”
Lê Tri nói: “Nếu không còn cách nào khác, cậu cứ tháo giày ra mà ném.”
Âu Văn Đống chợt thấy cô nói có lý, sao giày lại không dùng để làm vũ khí được chứ
Dây giày còn có độ đàn hồi nữa mà
Anh lập tức bắt đầu tháo giày rồi nhiệt tình hỏi Lê Tri: “Đại lão, cô muốn không
Tôi chia cho cô một chiếc!”
Lê Tri: “...Cảm ơn, không cần đâu.”
Âu Văn Đống tháo giày xong, cầm lấy dây giày, cảm giác như đang cầm hai khúc côn nhị khúc, trong lòng lập tức thấy yên tâm hơn nhiều
Bốn người quẹt vé lên tàu, phía sau vé của Lê Tri có thêm một hình vẽ nhỏ của một chiếc tàu cướp biển
Họ đã hoàn thành sáu trò chơi rồi
Chỉ còn ba trò nữa là họ có thể hoàn thành tất cả các trò chơi trong công viên và nhận được manh mối ẩn mà hệ thống đã nhắc đến
Chín trò chơi sẽ cung cấp đủ manh mối để tìm ra chín con quỷ, vậy thì manh mối ẩn kia sẽ ám chỉ điều gì
Lê Tri mơ hồ có một suy đoán
Bốn người đi qua lối đi, bắt đầu lên tàu, bước lên bậc thang gỗ
Họ nhận ra rằng con tàu cướp biển này không lớn như họ tưởng
Bên trong khoang tàu chỉ có hai hàng ghế, gần mép tàu còn có hai chiếc mái chèo
Lê Tri và Tri Y ngồi ở hàng đầu, Du Kinh Mộng và Âu Văn Đống ngồi ở hàng thứ hai, mọi người tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy bất kỳ dây an toàn nào
Du Kinh Mộng lo lắng: “Không có thiết bị an toàn sao
Nếu tàu lắc mạnh thì chẳng phải sẽ bị hất văng ra ngoài à?”
“Nếu đây là một chiếc đò,” Lê Tri nói, “Thì tất nhiên sẽ không có dây an toàn rồi.”
Vừa dứt lời, con tàu dưới chân họ đột nhiên bắt đầu chuyển động
Trước khi lên tàu, mọi người đều thấy nó neo đậu trên bờ, nhưng giờ đây, nó bắt đầu chậm rãi trượt xuống mặt hồ
“Nó sắp xuống nước rồi!” Âu Văn Đống hét lên: “Sao lần này không có thông báo gì hết vậy?!”
Tiếng nước “ào” một tiếng, mũi tàu lao vào dòng nước, màn sương trắng xóa nhanh chóng bao quanh, mọi cảnh vật xung quanh đều biến mất ngay khi tàu hoàn toàn xuống nước
Gió tanh thổi tới, mọi người nhìn quanh chỉ thấy màn sương trắng bao phủ mặt nước đỏ ngầu như máu, con thuyền của họ như một chiếc lá trôi giữa dòng sông mênh mông, bị dòng nước xiết cuốn đi
Phía trước tàu, từ đâu xuất hiện một người chèo đò
Ông ta mặc áo tơi, đội nón lá tre, tay chèo mái chèo, quay lưng về phía họ, giọng nói già nua vang lên: “Đò này không chở cô hồn dã quỷ, đừng để chúng cướp chỗ của các người.”
Nói xong, ông ta chèo mạnh mái chèo, con thuyền vốn đang bị dòng nước cuốn trôi chậm lại một chút, bắt đầu chèo ngang qua sông
Dòng nước trở nên dữ dội, con thuyền gỗ bị nhấc bổng lên xuống, bốn người phải vội vàng bám vào mép tàu để giữ thăng bằng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âu Văn Đống vừa nắm lấy mép tàu thì cảm giác có một bàn tay ướt đẫm chạm vào mu bàn tay mình
Cái lạnh buốt xương xuyên qua da thịt, Âu Văn Đống kinh hoàng quay đầu thì thấy một cái đầu ngoi lên từ dưới mặt nước, mái tóc đen dài như rong biển phủ xuống, che kín mặt
Nó bám vào tay Âu Văn Đống, bắt đầu leo lên tàu
Âu Văn Đống phát ra tiếng thét như lợn bị chọc tiết, vừa hét vừa vớ lấy chiếc giày quân đội cao cổ của mình bên cạnh, ném mạnh vào đầu nó
Giữa màn sương mờ ảo, vô số cô hồn dã quỷ nổi lên từ dưới nước, chúng bao quanh chiếc đò duy nhất trên sông, cố gắng kéo người trên tàu xuống để chiếm chỗ
Quả nhiên đúng như Lê Tri dự đoán, vòng này có màn đối đầu với quỷ
Tri Y và Du Kinh Mộng lần nữa dùng đến chân ghế, còn đôi giày quân đội của Âu Văn Đống thì sắp quay tít như chong chóng
Con thuyền lắc mạnh khiến họ phải bám chặt vào mép tàu để không bị rơi xuống sông, chỉ có thể dùng một tay để chống lại những cô hồn dã quỷ đang cố leo lên tàu
Mấy lần, con đò suýt bị lật do những con quỷ bám vào mép tàu, Lê Tri phải giữ chặt tay Tri Y để làm điểm tựa, sau đó đá mạnh một cú, quét sạch lũ quỷ vừa ló đầu ra, hất chúng xuống sông
Du Kinh Mộng hét lên: “A a a, tôi say tàu rồi!!
Tôi muốn ói!!!”
Một đợt sóng lớn ập đến, con đò bị hất tung lên không trung rồi đập mạnh xuống mặt nước
Du Kinh Mộng không kìm được nữa, bám vào mép tàu mà nôn ra
Đúng lúc đó, một con quỷ nước ngoi lên mặt nước, nó còn chưa kịp bám vào tàu đã bị Du Kinh Mộng nôn thẳng vào mặt, cả khuôn mặt quỷ bỗng chốc trông như chết lặng, không còn chút sức sống nào
Sau đó, nó không leo lên tàu nữa mà lao xuống nước, cuống cuồng gội đầu, rửa mặt
Du Kinh Mộng: Ọe ——
Cô nhận ra sau khi nôn xong, số quỷ bám vào tàu từ hướng của cô giảm hẳn
Âu Văn Đống ở bên cạnh gào lên: “Tại sao bên này của tôi lại càng ngày càng nhiều quỷ thế này!!!”
Du Kinh Mộng: “...”
Xin lỗi nhé
Phía trước, Tri Y vui mừng reo lên: “Thấy bến rồi
Sắp cập bến rồi!”
Giữa màn sương mù dày đặc, quả nhiên xuất hiện một bến tàu, một cây cầu gỗ dài kéo dài từ bờ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ những gì người chèo đò nói lúc nãy, có thể suy đoán rằng chỉ cần giữ vững đến khi tàu cập bến là sẽ qua vòng này
Càng gần đến bến, lũ quỷ càng hung dữ hơn
Đây là cơ hội cuối cùng của chúng, một khi đò cập bến, chúng sẽ không còn cơ hội để vượt sông nữa
Lê Tri không có vũ khí, nhưng chính cô lại là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất
Mỗi cú đá của cô như muốn làm nát đầu lũ quỷ, xung quanh chỉ toàn tiếng “bõm bõm” của nước bắn lên tung tóe
Cô di chuyển nhanh nhẹn, chỉ cần giữ tay Tri Y để không bị rơi xuống, còn lại thì cô có thể đi khắp khoang tàu và đá bay từng con quỷ một cách chuẩn xác
Khán giả xem đến mức nhiệt huyết sôi trào:
【Đây có phải là tuyệt kỹ Phật Sơn Vô Ảnh Cước trong truyền thuyết không???】
【Khi đội Giai Ngẫu Thiên Thành vượt qua vòng này, mị thật sự không ngờ rằng Lê Tri lại có cách chơi như vậy, dường như cô ấy không bị ảnh hưởng bởi lực hấp dẫn của trái đất thì phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy sắp bay lên tới nơi rồi kìa
Có ai ngăn cô ấy lại không!】
【Mị nói Lê Tri hack game chắc không ai phản đối chứ nhỉ?】
【Sức mạnh cốt lõi của Lê Tri thật sự mạnh mẽ đến biến thái
Cô ấy hoàn toàn kiểm soát cơ thể nhờ vào cơ bụng, vì vậy trông cô ấy như đang bay lên vậy】
【Chắc hẳn vòng eo của chị ấy rất đỉnh nóc, không biết cả đời mị có cơ hội để chạm vào vòng eo ấy không】
【Tay có thể bẻ gãy cổ, chân có thể xiết chết quỷ, bàn chân có thể giẫm nát đầu đối thủ, có phải Lê Tri là vũ khí diệt quỷ quái không?】
【So với đội Giai Ngẫu Thiên Thành thì rõ ràng sự chênh lệch này quá lớn, thậm chí Lê Tri còn không cần dùng đến đạo cụ…】
【Cô ấy không chỉ có sức mạnh tinh thần vượt trội không thôi đâu
Thể lực của Lê Tri cũng vô cùng tuyệt vời
Nếu thích Lê Tri thì hãy bỏ phiếu cho cô ấy nhé~】
【Lê Tri xứng đáng
Lê Tri là kịch trần nhất
Mọi người, nhanh tay bỏ phiếu đi nào!】
【Lại nữa, lại là người ở trên kia, gặp thím nhiều lần rồi nhé, thìm không phải là fan do Lê Tri thuê đến đấy chứ】
..
Khi mũi tàu chạm vào cầu gỗ, lũ quỷ hung dữ cuối cùng cũng dần biến mất, chỉ còn vài con không cam lòng bám quanh thuyền tìm cơ hội, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Lê Tri, chúng đành phải không tình không nguyện mà lặn xuống sông
Đến khi toàn bộ con tàu cập bến, lũ quỷ dưới sông biến mất không còn dấu vết, một tiếng “rầm” vang lên, sau đó con tàu lắc nhẹ rồi cuối cùng cũng ổn định lại
Người chèo đò ở đầu tàu biến mất, màn sương mù tan đi, dường như chỉ trong chớp mắt, xung quanh lại trở về cảnh tượng trước khi họ lên tàu
Khoang tàu sạch sẽ, cả lượng nước bắn vào trong lúc vượt sông cũng biến mất
Cứ như thể mọi thứ vừa xảy ra chỉ là ảo giác
Du Kinh Mộng say tàu đến mức không thể đứng dậy nổi, cô bám lấy mép tàu rồi nôn khan, yếu ớt nói: “Tôi không chịu nổi nữa...Vòng sau để Tiểu Tề lên thay đi, ọe.”
Âu Văn Đống: “…”
Xem ra vòng tiếp theo mình vẫn phải cố gắng gồng rồi
Tri Y và Lê Tri đỡ Du Kinh Mộng xuống tàu, họ bước xuống bậc thang gỗ, nhân viên đứng dưới bến cười nói: “Chúc mừng các bạn đã hoàn thành thử thách đầu tiên của tàu cướp biển, đây là phần thưởng của các bạn.”
Lê Tri nhận lấy hộp manh mối, cả nhóm đi tới chỗ lan can gần lối ra, Tề Vĩnh Dật thấy Du Kinh Mộng đang được dìu, liền lo lắng bước đến hỏi: “Tiểu Mộng bị thương sao?”
Du Kinh Mộng xua tay: “Tôi bị say tàu, anh lên đi.”
Tề Vĩnh Dật gật đầu, lập tức quẹt vé bước vào
Đợi anh đi rồi, Lê Tri mới mở hộp manh mối của vòng này ra
Manh mối đầu tiên vẫn là một bức tranh, là một bức ảnh bầu trời với góc nhìn kỳ lạ
Tri Y nghiêng đầu suy nghĩ một lúc lâu: “Góc này...giống như đang nằm trên mặt đất nhìn lên trời, ý là sao nhỉ?”
Manh mối vòng đầu tiên thường không có giá trị tham khảo nhiều
Lê Tri cất tấm thẻ vào, rồi giải thích cho Tề Vĩnh Dật về quy tắc của trò chơi tàu cướp biển
Tề Vĩnh Dật nghe xong, đột nhiên nói: “Theo truyền thuyết dân gian, giữa con đường Hoàng Tuyền và địa phủ có một con sông tên là Vong Xuyên, nơi đầy những cô hồn dã quỷ không thể đầu thai, có lẽ dòng sông này chính là Vong Xuyên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.