Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 121: Công Viên Giải Trí Quỷ Quái





Khi màn đêm buông xuống, Lê Tri và Tề Vĩnh Dật phát hiện ra một vết máu khô đen bám chặt trong góc tường của một gian nhà kho hẻo lánh
Những chỗ dễ thấy đều đã được dọn sạch, nhưng có lẽ vết máu trong góc này đã bị che khuất bởi một cái kệ gỗ mục nát, khiến hung thủ không để ý
Cả hai hợp sức dời cái kệ đi, vết máu đen kịt vẫn còn in đậm trong khe tường dần dần hiện ra
Trong nhà kho này chất đầy những đồ vật phế thải, bụi phủ khắp nơi, chỉ trừ chiếc giường nhỏ cạnh bức tường gần cửa sổ là còn sạch sẽ, không hề bám bụi
Hiển nhiên, không lâu trước đây, có người đã từng nằm trên đó
Một căn phòng chật chội, bẩn thỉu và hẻo lánh như vậy, quả là nơi lý tưởng để trừng phạt một đứa con gái không biết nghe lời
“Chắc hẳn vũ khí đã bị xử lý rồi, chỉ còn lại thanh thép cắm trong người Phan Ỷ Bình mà chưa được rút ra.” Tề Vĩnh Dật tìm kiếm một vòng, sau đó đứng dậy, phủi lớp bụi trên tay: “Trong phòng này có không ít vật sắc nhọn, sắp xếp lộn xộn như thế, chỉ cần đẩy nhẹ cũng có thể gây ra tai nạn.”
Dù không tìm được chứng cứ rõ ràng, nhưng dựa trên những manh mối hiện có, phán đoán của Lê Tri về sự thật đã dần được củng cố
Lê Tri nhìn lên bầu trời đang dần tối: “Quay lại Thanh Viên thôi.”
Đã đến lúc rời khỏi phó bản trong phó bản này
Cả hai quay về tiền sảnh, gọi gia nhân chuẩn bị xe ngựa và trở lại Thanh Viên
Lúc này, tất cả các lồng đèn đỏ có dán chữ “Hỷ” trong vườn đều đã được thắp sáng, ánh sáng đỏ mờ ảo bao phủ khắp Thanh Viên, tạo nên một bầu không khí vừa lộng lẫy vừa rùng rợn
Tiệc cưới đã kết thúc, khách khứa ai nấy vui vẻ ra về
Âu Văn Đống say mèm ôm lấy cột hiên mà khóc lóc, la hét
Các nha hoàn và gia nhân xung quanh đều gọi anh ta là “cô gia”, nhưng anh ta vẫn nhất quyết không chịu buông tay, trông chẳng khác gì một người say rượu làm loạn
Trong lúc đám người hầu bối rối không biết làm thế nào, lão ma ma với gương mặt nghiêm nghị bước tới, lạnh lùng ra lệnh cho một nha hoàn bên cạnh: “Đi lấy chậu nước lạnh đến đây, tạt cho hắn tỉnh.”
Âu Văn Đống: “…………”
Đồ lão yêu bà độc ác!!
May mà Lê Tri kịp thời bước tới, ngăn lão ma ma lại: “Tạt nước vào sẽ làm lỡ việc động phòng, đừng để Thanh Thanh phải chờ lâu.”
Lỡ
Việc
Động
Phòng
Nghe xem, đó có phải lời mà con người nói không chứ
Âu Văn Đống không nhịn được, quay sang nhìn Lê Tri với ánh mắt đầy oán hận
Lê Tri giả vờ như không thấy, chỉ nói với lão ma ma: “Bà dẫn người đi thu dọn đi, mai là lễ tang rồi, cả sân vườn đỏ rực này cũng nên được thay bằng vải trắng, tranh thủ đêm nay thay hết đi.”
Lão ma ma nghe vậy liền dẫn người rời đi
Dưới hành lang chỉ còn lại ba người, Âu Văn Đống lúc này mới ngừng giả vờ say rượu, mặt mày ủ rũ: “Đại lão, mọi người không thể đối xử với tôi như vậy được
Tôi thật sự không thể động phòng đâu
Tôi vẫn còn là trai tân mà!!!”
Tề Vĩnh Dật không nhịn được mà bật cười thành tiếng, màn hình bình luận cũng tràn ngập tiếng cười
Lê Tri cũng không thể nhịn cười: “Yên tâm, không ai bắt anh động phòng đâu.”
Nghe đại lão nói vậy, Âu Văn Đống lập tức bật dậy: “Thật chứ???” Anh ta phẫn nộ nói: “Chiều nay Hàn Văn Lâm còn đến khuyên tôi động phòng đấy
Tôi biết ngay là tên đó cố tình chơi xỏ tôi mà!” (App TYT)
Lê Tri hỏi: “Bọn họ đâu rồi?”
Âu Văn Đống đáp: “Họ đang đi tìm lối ra, nhưng chắc cũng sắp quay lại rồi, chúng tôi đã hẹn nhau gặp trước khi khách khứa về hết.”
Quả nhiên, chỉ một lúc sau, ba người kia cũng trở về từ phía bên kia vườn
Nhìn thấy Lê Tri và Tề Vĩnh Dật, Tri Y lập tức chạy tới, háo hức hỏi: “Hai người có tìm ra sự thật về cái chết của Phan Ỷ Bình không
Chúng tôi đã lục soát Thanh Viên một lần nữa nhưng vẫn không tìm thấy lối ra.”
Lê Tri liếc nhìn xung quanh một lượt rồi nói: “Vừa đi vừa nói.”
Mọi người cùng đi theo cô, nhận ra hướng đi của họ chính là đường dẫn đến phòng tân hôn
Âu Văn Đống đã quá quen thuộc với con đường này, bắt đầu hoảng sợ: “Đại lão, không phải nói là không động phòng sao???”
Không lẽ lại định lừa anh ta đến đó ư
Rời khỏi tiền sảnh, khi không còn ai xung quanh, Lê Tri mới ra hiệu cho mọi người đến gần, rồi hạ giọng kể lại kết quả điều tra của cô và Tề Vĩnh Dật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe xong, ai nấy đều ngỡ ngàng, Du Kinh Mộng nói: “Vậy là cô ấy bị anh trai ruột giết chết
Nếu vậy thì người cô ấy hận nhất chính là đại lão và Tề Vĩnh Dật rồi?”
Tri Y sụt sùi: “Còn có cả tôi nữa, tôi là kẻ phản bội.”
Hàn Văn Lâm cũng chột dạ giơ tay lên: “Tôi… có lẽ tôi cũng có tham gia.” Mọi người nhìn sang, Hàn Văn Lâm mới kể lại manh mối mà anh ta đã nghe được từ những gia nhân khác: “Họ nói rằng vào đêm tiểu thư bỏ trốn, chính tôi là người phát hiện ra cô ấy trốn dưới gầm xe ngựa và báo cho đại thiếu gia để lập công.”
Khi đó Phan Ỷ Bình đã gần thoát khỏi Phan phủ, cô ta ẩn mình dưới gầm một chiếc xe chở phân, nhưng gã sai vặt mà Hàn Văn Lâm nhập vai lại vô tình ngã xuống và nhìn thấy một góc váy thò ra từ dưới gầm xe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tiểu thư khuê các vàng ngọc, vì muốn trốn đi mà phải nằm dưới gầm một chiếc xe bốc mùi hôi thối, thậm chí còn có phân rơi xuống
Cô ta đã phải có quyết tâm lớn đến mức nào, nhưng cuối cùng cô ta vẫn bị số phận trêu đùa
Du Kinh Mộng yếu ớt nói: “Vậy còn tôi, một bà mối làm mai để cô ấy khỏi biến thành lệ quỷ, tôi cũng không phải người tốt gì.”
Tri Y hít sâu, chỉ vào mình và mọi người: “Vậy là chúng ta đều là những kẻ xấu hết sao?”
“Tôi tôi tôi
Tôi vô tội!” Âu Văn Đống vội vàng giơ tay đầu hàng: “Tôi đâu có làm gì đâu
Tôi chỉ đến đây vì tiền thôi!”
Lê Tri nhìn anh ta cười: “Vì vậy mà vai của anh trông có vẻ nguy hiểm nhất nhưng lại an toàn nhất
Anh không phải là kẻ xui xẻo, mà là chúng tôi mới phải.”
Âu Văn Đống lộ ra vẻ mừng rỡ
Khán giả cũng nhận ra điều này:
【Cmn
Đúng thật!!
Vai mẹ và anh trai của cô ấy tưởng chừng như an toàn nhưng lại là nguy hiểm nhất, một khi Phan Ỷ Bình thoát khỏi phong ấn, người đầu tiên cô ấy tìm sẽ là Lê Tri và Tề Vĩnh Dật】
【Đúng là một cú lật xe!!!】
【Có thể đổi phiếu đồng cảm từ Âu Văn Đống sang cho Lê Tri và Tề Vĩnh Dật được không???】
【Xem ra Tri Y mới là người thảm nhất
Trải qua những chuyện đáng sợ, lại còn mang nhiều thù hận nữa】
【Âu Văn Đống không phải kẻ xui xẻo
Anh ta là người may mắn nhất!!!】
【Thiết kế tình huống này tuyệt vờ lờ
Vai diễn phải bái đường động phòng với quỷ tân nương hóa ra lại là an toàn nhất】
【Vậy rốt cuộc lối ra ở đâu, mau nói đi!!!】
……
Khán giả bên ngoài sốt ruột, người chơi trong phó bản cũng không kém phần lo lắng: “Vậy chúng ta phải làm gì để rời khỏi đây
Theo tình hình hiện tại, ngày mai Phan Ỷ Bình sẽ được an táng, thời điểm mà cô ta muốn nổi điên thì có lẽ sẽ là tối nay.”
Trong Thanh Viên, lão ma ma đang dẫn người dọn dẹp, tháo hết lụa đỏ, thay vào đó là vải trắng tang thương
Dưới màn đêm, chỉ có viện nơi Phan Ỷ Bình đang nằm là vẫn còn ánh sáng đỏ mờ ảo, nổi bật giữa những mảng trắng thê lương, tạo ra một khung cảnh u ám đáng sợ
Lê Tri từ tốn nói: “Rút thanh thép khỏi người cô ấy, lối ra sẽ xuất hiện.”
“Cái gì???”
“Sao cơ???”
Hàn Văn Lâm thốt lên: “Vậy chẳng phải chúng ta đang tự tìm đường chết sao?!”
Lê Tri mỉm cười: “Chẳng phải hệ thống luôn như vậy sao
Nó luôn thiết lập lối thoát cho chúng ta trên con đường tưởng chừng như vô vọng nhất.”
“Nhà Ma này lấy chủ đề là ‘Hồng Giá Y’, nhân vật chính là Phan Ỷ Bình
Thứ chúng ta cần tìm không phải là lối thoát cho chúng ta, mà là lối thoát cho Phan Ỷ Bình.”
Nhưng Phan Ỷ Bình đang bị giam cầm
Cả khi còn sống và khi đã chết, cô ấy đều bị nhốt trong một chiếc lồng không thể trốn thoát
“Tôi đã đoán sai
Nếu chúng ta không chủ động rút thanh thép ra khỏi người Phan Ỷ Bình, cô ấy sẽ không thể phá vỡ phong ấn và bắt đầu giết chóc
Khi đêm nay trôi qua, cô ấy sẽ bị chôn cất
Lối ra sẽ không bao giờ xuất hiện, và chúng ta sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong Nhà Ma này, cho đến khi chúng ta kiệt quệ, phát điên, tự sát, hoặc chết dần.”
Nhận ra sự hiểm ác của tình huống, những người khác không khỏi hít vào một hơi lạnh
Âu Văn Đống vừa muốn khóc vừa muốn cười: “Tôi đã biết ôm chân đại lão là đúng mà!”
Nếu không có cô ấy, dù cho anh ta có trăm cái đầu cũng không giải được bí mật này
Lê Tri tiếp tục: “Vấn đề bây giờ là làm sao để chúng ta sống sót sau khi giải phóng phong ấn của Phan Ỷ Bình.”
Tri Y than thở: “Ước gì chúng ta có một đạo cụ kiểu định thân, dù chỉ định được cô ta trong mười giây thôi cũng đủ để chúng ta chạy trốn qua lối thoát rồi.”
Nhưng trước đó, cả năm người đã trao đổi thông tin về các đạo cụ của nhau để tránh tình huống nguy hiểm mà không hiểu rõ công dụng của đạo cụ và bỏ lỡ cơ hội cứu mạng
Không ai trong số họ có đạo cụ định thân, chẳng lẽ phải đánh nhau sao
Bất chợt, khuôn mặt Hàn Văn Lâm sáng lên: “Tôi có mà!” Anh ta tự hào rút ra một lá phù định thân từ kho đạo cụ: “Không chỉ mười giây, mà tận ba mươi giây lận
May mà tôi đã vào đội của mấy người đó, lần này tôi lập công lớn rồi, ra ngoài nhớ mời tôi ăn cơm nhé!”
Âu Văn Đống vừa mới vui mừng được một chút, nhưng khi nghe câu nói cuối cùng của anh ta, vẻ mặt của Âu Văn Đống bỗng trở nên lúng túng, sự vui mừng cũng bị dập tắt
Tri Y và Du Kinh Mộng cũng không khỏi mím môi, cố kìm nén cảm giác vô vọng và áy náy trong lòng
Hàn Văn Lâm tinh ý nhận ra bầu không khí có gì đó không ổn: “Mọi người sao thế?”
“Anh giở lá bài này ra, chắc chắn sẽ khiến độ yêu thích của họ giảm đi.” Lê Tri mỉm cười, bình thản nhận lấy lá phù định thân từ tay anh ta: “Lần này anh lập công đầu, ra ngoài chúng tôi nhất định sẽ mời anh ăn cơm.”
Hàn Văn Lâm được đại lão khen ngợi, những nghi ngờ trong lòng lập tức tan biến, vui vẻ đáp: “Được thôi!”
Lê Tri quay sang nhìn Âu Văn Đống: “Chỉ có anh mới có thể rút thanh thép đó ra được.”
Âu Văn Đống còn chưa kịp buồn cho Hàn Văn Lâm, đã hoảng hốt: “Tôi á??
Tôi không làm được đâu!”
“Chỉ có thể là anh.” Lê Tri bình tĩnh, giọng nói dịu dàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âu Văn Đống bị ánh mắt của cô nhìn chằm chằm, vì căng thẳng mà hơi thở dần dần bình ổn lại, anh ta nghe thấy cô nói: “Trong số sáu người chúng ta, chỉ có anh là không có thù oán gì với Phan Ỷ Bình
Trong khoảnh khắc phá giải phong ấn, chỉ có anh là có cơ hội ra tay trước cô ấy.”
Nếu là bất kỳ ai trong số họ, Phan Ỷ Bình sẽ nổi cơn thịnh nộ đến tột đỉnh, và khi lấy lại sức mạnh, chắc chắn cô ấy sẽ giết họ ngay lập tức
Một quỷ tân nương mang đầy oán hận, với nỗi căm phẫn ngút trời, còn đáng sợ hơn cả lệ quỷ
Trong số sáu người, chỉ có Lê Tri và Tề Vĩnh Dật có sức mạnh, nhưng hai người này lại là những người mà Phan Ỷ Bình hận nhất
Sự xuất hiện của họ chẳng khác nào tự thêm buff cho quỷ tân nương cả
Âu Văn Đống là cơ hội duy nhất của họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.