Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 144: Trại Hồ Điệp





Sáng hôm sau, Lê Tri tỉnh dậy trong trạng thái toàn thân mệt mỏi
Cơn sốt cao suốt đêm qua dường như đã rút hết nước trong cơ thể cô, khiến cô khát đến không chịu nổi, cô ngồi dậy uống liền mấy cốc nước
Tiếng uống nước của cô khiến Hứa Yến tỉnh giấc, cô ấy ôm chặt cây gậy bóng chày rồi bật dậy ngay lập tức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy ánh sáng ban mai lọt qua rèm cửa, cô mới thở phào nhẹ nhõm
Nhìn thấy quầng thâm rõ rệt dưới mắt cô ấy, Lê Tri biết rằng đêm qua Hứa Yến đã không ngủ ngon vì phải chăm sóc mình, trong lòng cô cũng có chút áy náy: “Đêm qua làm phiền cô rồi.”
Hứa Yến khoát tay: “Đêm qua có một con quái vật hình dạng bướm xuất hiện ngoài cửa sổ.” Động tác uống nước của Lê Tri khựng lại, lắng nghe cô ấy mô tả: “Nó to bằng người, trông giống như một sinh vật nửa người nửa bướm
Qua một lớp rèm cửa nên tôi không nhìn rõ, nhưng nó cứ nhìn chằm chằm vào phòng chúng ta một lúc rồi mới bay đi.”
Lê Tri nhẹ nhàng nói: “Có khi trong người tôi chính là trứng của nó, nên nó không yên tâm mà đến kiểm tra ký chủ.”
Hứa Yến lấy tay che mặt: “Làm ơn đừng nói thế nữa
Bây giờ cô thấy thế nào rồi?”
Lê Tri cảm nhận một chút: “Cũng ổn, hết sốt rồi.” Uống xong nước, cô căn dặn Hứa Yến: “Tạm thời đừng nói phỏng đoán của tôi cho người khác biết, trước khi có bằng chứng rõ ràng và biện pháp đối phó, nói ra chỉ làm mọi người hoảng loạn thôi.”
Hứa Yến gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Sau khi thu xếp xong, cả hai ra ngoài ăn sáng
Trong sảnh đã có vài du khách ngồi sẵn, trông ai nấy đều có vẻ đã ngủ rất ngon đêm qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người chơi khác cũng lần lượt xuất hiện, Lê Tri nhìn qua một lượt, thấy cả mười người đều có mặt, có vẻ như đêm qua là một đêm yên bình
“Chào buổi sáng mọi người.” Ngân Phù bước ra từ phía sau, dẫn theo nhân viên mang bữa sáng đến cho họ
Những người chơi tối qua không ăn tối, giờ đã đói đến không chịu nổi, thấy đồng đội đều an toàn, chắc chắn đồ ăn không có vấn đề gì nên họ cũng bắt đầu ăn uống nhiệt tình
“Tri Tri, cô ổn chứ?” Diêu Lăng ngồi xuống bên cạnh Lê Tri, vẻ mặt lo lắng nhìn cô: “Hôm nay trông cô còn tệ hơn, là do cơ thể không khỏe hay do tối qua không ngủ được?”
Nhìn thấy Diêu Lăng đến gần Lê Tri, Nhiếp Miểu lập tức không chịu thua kém, cũng ngồi xuống cạnh cô: “Chị Tri Tri, trong trại có một phòng khám mà, lát nữa em đưa chị đi khám nhé?”
Lần đầu tiên Lê Tri cảm nhận được sự phiền phức khi mà quá được mọi người quan tâm
Cô cảm thấy mình như một món hàng quý đang phát sáng vậy
Tiêu Thâm đột nhiên nói: “Hình như thiếu hai người?”
Mọi người lập tức nhìn quanh, Nhiếp Miểu nói: “Không đâu, chúng ta có đủ mười người mà.”
Hứa Yến nhìn một vòng rồi khẳng định: “Thiếu hai du khách.”
Hướng dẫn viên đã nói rõ rằng sáng nay chín giờ tập trung bên ngoài khách sạn, theo lý mà nói giờ này tất cả mọi người phải đã xuống ăn sáng
Đám du khách NPC này đến Trại Hồ Điệp để du lịch, không có lý nào lại trễ giờ
Lê Tri lập tức nhớ đến con quái vật hình người mà Hứa Yến đã thấy đêm qua
Người chơi không bị sao, chẳng lẽ du khách gặp chuyện
Mọi người liếc nhìn nhau, Lê Tri đứng dậy: “Ngân Phù.”
Ngân Phù vặn eo bước tới: “Cần gì nữa sao?”
Lê Tri nói: “Có hai người trong nhóm chúng tôi vẫn chưa xuống, chị có chìa khóa dự phòng không
Chúng tôi lo rằng họ có chuyện gì rồi.”
Sắc mặt Ngân Phù biến đổi, nói đợi một chút rồi nhanh chóng đi lấy thẻ phòng dự phòng ở quầy lễ tân
Có vẻ như cô ta không muốn làm kinh động đến các du khách khác nên không hỏi thăm từng người xem họ ở phòng nào
Du khách không quen biết nhau nên cũng không ai để ý là thiếu người.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Lê Tri và mấy người nữa đi theo, Ngân Phù cầm thẻ phòng dự phòng bắt đầu tìm kiếm từng phòng, cuối cùng dừng lại ở phòng 306
Cô ấy nắm tay nắm cửa đẩy nhẹ một khe hở, đột nhiên dừng lại, quay đầu cười gượng với Lê Tri và mấy người: “Mọi người xuống dưới chờ được không?”
Lê Tri cũng mỉm cười đáp lại: “Nếu thật sự có chuyện, chị nghĩ có thể giấu được chúng tôi sao?”
Sắc mặt Ngân Phù thay đổi liên tục, cuối cùng không ngăn cản nữa, cô ta đẩy cửa vào
Ánh sáng rọi vào căn phòng đôi bài trí đơn giản, Lê Tri nhìn thấy trên hai chiếc giường đơn là hai cái kén khổng lồ
Nói là kén không đúng, thứ trước mắt giống như những cái kén bướm khổng lồ
Những cái kén màu nâu nhạt, hơi trong suốt, trông như những con nhộng lớn được bao bọc bởi một lớp màng mỏng mềm, đang chờ đợi khoảnh khắc phá kén thành bướm
Phía sau, một người chơi sợ côn trùng không chịu được đã nôn ra
Ngân Phù liếc nhìn người đó với vẻ chán ghét rồi nhanh chóng bước vào trong
Lê Tri tiến đến cạnh giường, qua lớp màng nhầy nhụa, cô nhìn thấy bên trong là hai cái xác khô
Họ đã bị hút cạn, chỉ còn lại một lớp da bọc xương, hốc mắt hõm sâu mở to
Ngân Phù hoảng hốt đến tái mặt, phải lấy lại bình tĩnh một lúc mới nói: “Mọi người, mọi người đừng động vào, tôi sẽ gọi người đến ngay!”
Nói xong, cô ta vội vàng chạy xuống dưới
Mấy người chơi ở lại trong phòng, Hứa Yến kể lại chuyện cô ấy thấy quái vật bướm tối qua cho mọi người, ai nấy đều lộ vẻ hoảng sợ
Tiêu Thâm quan sát một lượt quanh phòng rồi đi vào nhà tắm lấy một cái bàn chải đánh răng, dùng đầu bàn chải chọc vào cái kén bướm trên giường
Lớp tơ bao phủ kén có độ dính rất lớn, anh ta dùng sức kéo mạnh cũng không thể xé nó ra được
Một người chơi khác lên tiếng: “Con quái vật bướm này không giết chúng ta mà kaij đi giết du khách, chuyện gì vậy
Cuối cùng hệ thống cũng làm người rồi?”
Không ai trả lời được câu hỏi này, nhưng Hứa Yến có vẻ suy nghĩ điều gì đó, liếc nhìn Lê Tri
Nếu suy đoán của Lê Tri là đúng, rằng người chơi đã bị chọn rồi thì đúng là không có lý do gì để chúng giết họ nữa, ngược lại, chúng còn phải bảo vệ những ký chủ này
Chẳng mấy chốc, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vã
Ngân Phù dẫn theo một nhóm dân trại trở lại, đứng đầu là một người đàn ông cao to tầm năm mươi tuổi, đầu đội mũ truyền thống của địa phương, trông rất uy nghiêm
Ngân Phù giới thiệu: “Đây là trưởng trại của chúng tôi.”
Trưởng trại nhìn nhóm người chơi, nghiêm nghị nói: “Xin lỗi vì đã mang đến trải nghiệm du lịch không tốt cho các vị, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng vụ việc này
Để tránh gây hoang mang, mong mọi người không tiết lộ những gì đã thấy
Chúng tôi sẽ mang hai cái xác này đi ngay.”
Hai người đàn ông cao lớn phía sau lấy ra hai cái túi lớn, cùng với những người khác hợp lực đưa hai cái xác khô bị kén bọc kín trên giường vào túi
Lê Tri nhìn trưởng trại: “Chuyện này thường xảy ra ở đây sao?”
Trưởng trại hơi ngạc nhiên: “Đương nhiên là không
Đây cũng là lần đầu chúng tôi gặp phải chuyện này
Mọi người cứ yên tâm, chúng tôi đảm bảo từ giờ sẽ không để xảy ra sự việc tương tự nữa!”
Lê Tri nhướn mày, không nói gì thêm
Ngân Phù khẽ cau mày, vẻ mặt đầy lo lắng: “Làm phiền các vị rồi, chuyện này nói ra chỉ gây ra hoang mang không cần thiết, không có lợi cho ai cả
Mọi người đều là những vị khách quý nhất của Trại Hồ Điệp, nếu có yêu cầu gì thì cứ nói, chúng tôi sẽ đáp ứng
Đợi khi điều tra rõ ràng, nhất định sẽ có câu trả lời thỏa đáng cho mọi người.”
Những người chơi nhìn nhau rồi cũng gật đầu đồng ý
Trưởng trại dẫn người mang cái xác xuống dưới, những du khách khác cuối cùng cũng phát hiện ra điều bất thường, vội vã vây lại: “Có chuyện gì vậy
Đã xảy ra chuyện gì?”
Ngân Phù buồn bã nói: “Không biết hai vị khách này đột nhiên mắc phải bệnh gì, không cứu được.”
Du khách đều cảm thấy khó hiểu, nhưng cái xác đã được mang đi, dù có nghi ngờ cũng không làm được gì, một số người còn đến hỏi nhóm của Lê Tri, nhưng khi nhận được câu trả lời tương tự thì cũng từ bỏ ý định tò mò
Vì sự cố này, thời gian tập trung bị dời đến mười giờ
Những người chơi không dám chắc nếu không đi theo đoàn tham quan có bị kích hoạt điều kiện tử vong hay không nên vẫn đành phải tuân theo yêu cầu của đoàn
Mười người chơi đi cuối đoàn, Hứa Yến hạ giọng nói: “Chuyện này có lẽ không phải do họ làm, nhưng chắc chắn họ biết rõ nội tình.”
Nhìn thấy biểu cảm kinh hoàng của Ngân Phù và trưởng trại khi phát hiện hai cái xác khô, có vẻ không phải là giả, nhưng bảo rằng chuyện này chưa từng xảy ra trước đây thì khó mà tin được
Chỉ cần nhìn cách họ xử lý sự việc này một cách thuần thục là biết
“Có phải quái vật nào đó đã thoát khỏi sự kiểm soát của họ không?” Hàn Văn Lâm nhìn Lê Tri: “Ví dụ như bình thường, họ bắt người đi tế cho quái vật bướm, sau đó nó ở yên một chỗ không xuất hiện nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng bây giờ nó tự bay ra ngoài tìm mồi nên họ cũng hoảng sợ
Đã cung phụng nó quá lâu, giờ con quái vật này không còn thỏa mãn với những gì họ dâng lên nữa mà lại muốn nhiều hơn.”
Lê Tri không tỏ thái độ gì
“Nói mới nhớ.” Diêu Lăng đột nhiên nói: “Người trong trại này ai cũng đẹp, đến cả trưởng trại, chắc ông ta cũng tầm năm mươi tuổi rồi mà khuôn mặt vẫn rất đẹp trai.”
Mọi người đều nhớ ra, từ lúc bước vào trại này, tất cả những người dân trong trại mà họ gặp, không có ai là xấu xí cả
Không cần nói đâu xa, chỉ riêng Ngân Phù, một mỹ nhân phong tình như vậy, dù có ở trong giới giải trí thì cũng được coi là mỹ nhân hàng đầu
Nhiếp Miểu rùng mình: “Nên có khi nào họ thật sự đã nhận được sắc đẹp và tuổi trẻ bất thường từ việc cúng tế tiên bướm không!”
Đang bàn tán, hướng dẫn viên ở phía trước vẫy cờ dẫn đoàn dừng lại trước một tòa nhà hiện đại, cô ta bật loa lên: “Thưa các du khách, đây là điểm tham quan đầu tiên hôm nay, Bảo tàng Kỷ niệm Mẫu vật Bướm
Trong bảo tàng có hơn một vạn mẫu vật bướm, bao gồm cả hơn một ngàn loài bướm đặc hữu của Trại Hồ Điệp
Bên trong bảo tàng cấm chụp ảnh và quay phim, xin vui lòng giữ trật tự và tham quan theo thứ tự.”
Tòa nhà này là kiến trúc hiện đại, hoàn toàn khác biệt với những ngôi nhà sàn tre của trại
Dù sao thì việc bảo quản mẫu vật đòi hỏi điều kiện về độ ẩm, nhiệt độ và ánh sáng, nhà sàn truyền thống sẽ không đáp ứng được yêu cầu này
Lê Tri dừng bước: “Không đúng.”
Những người chơi khác đang quan sát bảo tàng, nghe vậy liền quay lại: “Cái gì không đúng?”
“Họ không thể thờ phụng tiên bướm, cũng không có sự tôn thờ nào với bướm cả.” Lê Tri nói: “Một nơi tôn thờ bướm, thờ phụng tiên bướm, không thể có bảo tàng mẫu vật bướm được
Có nhiều bộ lạc tôn thờ động vật, nhưng không ai lại đem thần thánh của mình đi làm mẫu vật cả.”
Những người khác ngớ người: “Vậy là suy đoán trước đây về việc tế thần tà là hoàn toàn sai lầm
Thực ra chẳng có tà thần Hồ Điệp nào cả
Vậy còn con quái vật bướm đêm qua là sao?”
Lê Tri suy nghĩ một lát rồi bước nhanh đến trước gọi hướng dẫn viên: “Hướng dẫn viên, khi nào chúng tôi sẽ được tham quan tượng tiên bướm?”
Hướng dẫn viên ngơ ngác: “Tượng tiên bướm gì?”
Lê Tri nói: “Hôm qua chị nói rằng dân trong trại vì biết ơn tiên bướm đã dựng tượng vàng cho nó và ngày đêm thờ cúng
Không lẽ trong trại không có nơi nào thờ cúng tiên bướm à?”
Hướng dẫn viên nhìn cô như nhìn kẻ ngốc: “Cô gái, thời đại nào rồi mà vẫn mê tín thế này
Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi
Nếu mà trại này từng thờ cúng tiên bướm thật thì khi phong trào bài trừ mê tín dị đoan bắt đầu, nó cũng đã bị phá hủy rồi
Huống chi thờ hồ ly, hồ tiên thì còn chấp nhận được, chứ ai lại thờ một con bướm chứ, buồn cười thật đấy, đúng không mọi người?”
Những du khách khác cười ồ lên
Du khách xếp hàng trước bảo tàng để vào trong
Lê Tri quay lại hàng ngũ những người chơi, mọi người đều đã nghe thấy lời của hướng dẫn viên
“Vậy là thật sự không có tà thần.” Họ nhận được câu trả lời này nhưng cảm giác nhẹ nhõm lại chẳng hề đến: “Vậy rốt cuộc nơi này là sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.