Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 152: Trại Hồ Điệp





Làm sao anh ta có thể không nhận ra người mình yêu được chứ
Họ đã bên nhau từ thuở còn mặc đồng phục học sinh đến khi chụp ảnh cưới, suốt bao năm dài đằng đẵng
Vậy mà vào ngày hôm ấy, cô lại tháo chiếc nhẫn đính hôn và nói muốn chia tay
Đôi mắt cô đầy vẻ mỉa mai, nhìn anh như một người xa lạ
Bao năm qua, chỉ là anh không dám tin và không muốn chấp nhận sự thật nmà thôi
Anh luôn hy vọng, chỉ cần được gặp cô thêm một lần, chỉ cần nhìn thấy Ngân Phù thật sự thêm một lần nữa
Họ thậm chí còn chưa từng nói lời tạm biệt thực sự
Anh biết rằng Ngân Phù sẽ không bao giờ trở lại, nhưng anh chỉ muốn nói một lời tạm biệt đúng nghĩa với cô
Ngân Phù cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má mình, dần dần trở nên lạnh buốt, chảy xuống chân tóc, tựa như Ngân Phù đang khóc thương cho người mình yêu
Cô ta nở một nụ cười quyến rũ với Nhạc Diên: “Anh không thể gặp lại cô ấy đâu.” Nụ cười ấy đầy mê hoặc, tựa như một bông hoa nở rộ trong giây phút cuối cùng, “Cô ấy đã chết từ lâu rồi
Tôi đã ăn tươi nuốt sống cô ấy, chẳng còn gì sót lại cả.”
“Ahhh—
Tôi sẽ giết cô!!!”
Nhạc Diên gào lên trong tuyệt vọng, hai tay bóp chặt cổ cô ta
Ngân Phù vẫn giữ nụ cười trên môi, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị
Lê Tri nhận thấy điều bất thường, liền lao tới: “Nhạc Diên, tránh ra!”
Nhưng cô vẫn chậm một bước
Một chiếc càng cứng rắn như của côn trùng, đầy những chiếc gai sắc nhọn, xuyên thẳng qua ngực Nhạc Diên, đâm xuyên qua lưng anh
Đó là cánh tay của Ngân Phù, cô ta đã bắt đầu biến hình rồi
Nhạc Diên phun ra một ngụm máu, từng giọt máu rơi trên cái cổ trắng ngần của Ngân Phù
Anh nhìn chằm chằm người đang nằm dưới mình, ánh mắt dần trở nên mờ mịt
Một làn sóng âm vô hình lan tỏa khắp phòng, Lê Tri bị đẩy lùi vài bước vì làn sóng âm có cường độ sóng âm vượt quá ngưỡng chịu đựng của con người, các người chơi trong phòng đều đau đớn bịt chặt tai.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Cơ thể Nhạc Diên mềm nhũn, anh gục xuống, nhưng trên khuôn mặt anh ta lại hiện lên một nụ cười kỳ lạ và đầy mãn nguyện: “Ngân Phù, anh đến với em đây…”
Anh vùi mặt vào cái cổ nhuốm máu của Ngân Phù như không nhận ra khuôn mặt cô ta đã hoàn toàn biến dạng
Miệng Ngân Phù mở rộng ra đến mức kinh ngạc, trên mặt cô ta mọc ra những chiếc kìm cứng, mắt cô ta trở thành mắt kép, đôi cánh bướm vàng óng trên vai xé toạc làn da xinh đẹp mà mọc ra ngoài, cánh tay và chân của cô ta biến thành những chiếc càng sắc nhọn, toàn thân phủ đầy những chiếc gai nhỏ
Vì không trở về kén đúng giờ, cô ta đã hoàn toàn biến thành một con quái vật bướm
Hình dạng của cô ta còn đáng sợ hơn cảmột kẻ biến đổi thất bại như Lý Kiến Hề
Cô ta gần như đã hoàn toàn mất đi đặc điểm của con người
Miệng cô ta phát ra sóng âm siêu tần số, phá tan dây trói rồi đập đôi cánh vàng óng bay vút lên
Sóng âm này rõ ràng là một đòn tấn công tinh thần, nó khiến những người chơi trong phòng đau đớn đến mức ngã gục, Tiêu Thâm thì phải tựa vào tường để giữ thăng bằng, cố gắng tiếp cận quái vật với con dao trong tay
"Ngân Phù" dùng đôi cánh khổng lồ hất anh ta ngã nhào, kéo theo xác của Nhạc Diên rồi phá cửa sổ thoát ra ngoài, bỏ lại khách sạn phía sau
Sóng âm biến mất, mọi người mới dần dần hồi phục, ai nấy đều ngồi bệt xuống sàn với khuôn mặt tái nhợt, thở dốc
Quái vật Ngân Phù không tấn công họ, Lê Tri nhìn cánh cửa sổ bị phá hỏng rồi tự nhủ, có lẽ cô ta vẫn còn giữ được một chút lý trí của con người
Có lẽ cô ta vốn không phải là một kẻ xấu, nếu không thì đã không vì việc mất tích của Đào Đào mà tìm đến chỗ trưởng trại
Việc trở thành một kẻ ký sinh như thế này có thể không phải là ý định ban đầu của cô ta, mà chỉ là do số phận của dòng tộc buộc cô ta phải như vậy, nhưng suốt mấy trăm năm qua, cô ta đã thực sự gây hại cho rất nhiều người
Cô ta đã trở thành một con quái vật từ lâu rồi
Tiêu Thâm nhặt con dao quân dụng trên sàn lên: “Chúng ta cần vào rừng ngay.”
Bây giờ trời đã khuya, không còn bóng dáng ai trên đường nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Tri cứ đến tối là bị sốt cao, đây là thời điểm cô yếu nhất nên việc đi tiên phong phải để Tiêu Thâm và Hứa Yến đảm nhiệm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiêu Thâm đã thăm dò trước và cũng đã biết hết vị trí của các trạm gác bí mật ở lối vào rừng
Là một game thủ chuyên nghiệp, anh ta mang theo nhiều dụng cụ hỗ trợ ẩn nấp, Hứa Yến đi cùng anh, cả hai phối hợp chỉ mất chưa đầy mười phút để hạ gục những trạm gác gần đó
Hứa Yến ra hiệu cho các đồng đội đang nấp hai bên tiếp tục tiến lên
Mọi người nhanh chóng vượt qua tấm biển "Cấm du khách vào", bắt đầu tiến vào rừng
Ánh trăng trắng xóa chiếu qua kẽ lá, con đường dẫn lên núi như được phủ một lớp sương mỏng
Lê Tri lấy chiếc Đèn Pin Vĩnh Cửu của mình ra, một tia sáng chiếu thẳng vào bóng tối của rừng núi
Ban đầu, mọi người chỉ biết cúi đầu đi thẳng về phía trước, nhưng chẳng bao lâu sau, họ nhận ra rằng, giống như Lê Tri đã nói, cơ thể họ vô thức phân biệt được hướng đi
Lần theo bản năng này, họ tiến vào rừng sâu thêm khoảng nửa giờ nữa thì trước mặt họ hiện ra một con đường mòn uốn lượn
Lê Tri nói: “Đi theo con đường này, chúng ta sẽ đến rừng kén.”
Mọi người nhớ đến cảnh Lê Tri đã miêu tả, khu rừng đầy những cái kén treo lơ lửng, ai cũng cảm thấy con đường mòn trước mặt trở nên u ám và đáng sợ
Không ai nói lời nào, chỉ có tiếng bước chân vang lên càng ngày càng nhanh trong màn đêm yên tĩnh của rừng núi
Cuối cùng, sau khi vượt qua một con dốc, rừng kén hiện ra trước mắt họ
Vào sâu trong núi, những cây cổ thụ cao vút che khuất ánh trăng khiến mọi thứ trở nên đen kịt, nhưng rừng kén trước mắt họ lại phát ra ánh sáng xanh lục kỳ lạ, như những ngọn đèn ma treo lơ lửng trên cây
Lê Tri giơ đèn pin soi vào cái kén gần nhất
Cái kén này to bằng nửa cơ thể người, ánh sáng từ đèn pin xuyên qua lớp vỏ mỏng, họ có thể thấy rõ bên trong đầy xác chết đang phân hủy
Có thứ gì đó đang ngọ nguậy trong đống xác ấy, khi ánh sáng chiếu tới, nó lập tức chui tọt vào cái đầu chưa hoàn toàn thối rữa của một cái xác chết
“Dấu ấn trên lưng tôi đang nóng rát.” Tiêu Thâm nhíu mày, nhìn sâu vào rừng kén: “Tôi có thể cảm nhận được vị trí của cái kén thuộc về mình.”
Một người chơi không kìm được mà nôn khan, giọng run rẩy: “Chúng ta có đuốc mà, sao không đốt trụi luôn chỗ này đi
Nơi này thật quái dị!”
“Không được.” Lê Tri lắc đầu: “Nhiệm vụ hệ thống giao cho chúng ta là phải trải qua trọn vẹn bảy ngày lễ hội du lịch tại đây, hôm nay mới là ngày thứ tư, chúng ta phải ở lại đây đủ bảy ngày thì mới hoàn thành nhiệm vụ được
Nếu giờ mà đốt cháy rừng kén, lỡ như trong ba ngày tới có ai trong trại cần phải trở lại kén như Ngân Phù mà không được thì họ sẽ biến thành quái vật như tối nay
Nếu số lượng quái vật quá nhiều cũng không chắc chúng ta sẽ đối phó nổi.”
“Đốt rừng kén sẽ khiến Trại Hồ Điệp sụp đổ.” Hứa Yến bổ sung: “Chắc chắn dân trại sẽ biết chúng ta là thủ phạm, tình hình của chúng ta trong ba ngày tới cũng sẽ vô cùng nguy hiểm
Chỉ khi nhiệm vụ hoàn thành và chúng ta rời khỏi phó bản thì đốt rừng kén vào lúc đó mới an toàn nhất.”
Những người khác bắt đầu lo lắng: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
Lê Tri giơ đèn pin lên và nói: “Tìm cái kén của mình và tiêu diệt nó.”
người bướm được sinh ra từ kén, sau khi phá kén, cứ mỗi 49 ngày họ phải quay lại kén để nhận sự thanh tẩy, và khi chết, họ cũng được đặt trong kén để trải qua một lần biến hình nữa
Mỗi con người bướm đều có một cái kén tương ứng, cái kén đối với họ vừa là mồ chôn vừa là nơi tái sinh
Họ được chôn cất trong kén, và cũng tái sinh từ kén
Nếu tiêu diệt cái kén này, chuyện gì sẽ xảy ra với những con bướm chưa hoàn thành việc ký sinh trong cơ thể của người chơi
Càng tiến sâu vào rừng kén, cảm giác nóng rát từ dấu ấn hình bướm trên lưng càng tăng lên, một số người chơi bắt đầu tỏ vẻ đau đớn và khó chịu
Ý thức bên trong cơ thể đang cố ngăn họ lại
Quan Tiểu Tinh cắn răng, dùng con dao quân dụng rạch một đường sâu trên cánh tay mình, cố gắng dùng cơn đau để giữ tỉnh táo và không bị ý thức đó kiểm soát
Những người chơi khác cũng bắt chước làm theo, bởi họ biết rằng trong tình thế cấp bách này, không thể để bất cứ sai sót nào xảy ra
Mùi xác thối bốc lên trong không khí, rừng kén vốn im lìm bỗng trở nên nhộn nhạo khi có người lạ đột nhập, những cái kén bắt đầu đung đưa trên cành cây
Hứa Yến khẽ hỏi: “Còn Nhiếp Miểu và những người kia thì sao?”
Nhiếp Miểu cùng hai người chơi khác vẫn còn bị trói trong khách sạn, họ không đến, không ai biết cái kén của họ là cái nào
Lê Tri đáp: “Tìm cái kén của mình trước.”
Khi vào rừng kén, bảy người chơi dần tản ra
Lê Tri đi theo dấu hiệu từ dấu ấn trên lưng, dừng bước trước một cái kén khổng lồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái kén này to hơn tất cả những cái khác xung quanh, hẳn là của một con người bướm vừa mới chết
Bên trong nó có chứa nguyên một xác chết, khuôn mặt người chết dán sát vào lớp vỏ mỏng của cái kén, mắt nhắm nghiền, khóe miệng còn giữ nụ cười mãn nguyện
Lê Tri giơ đèn pin lên soi kỹ hơn và chắc chắn đó là A Thái
Trước đây, A Thái đã bắt cóc Đào Đào, mọi người đều nghĩ anh ta có ý đồ xấu với cô ấy, nhưng giờ nghĩ lại, hẳn là anh ta đã nhắm đến cơ thể của Đào Đào
Lúc đó, ánh mắt anh ta nhìn Đào Đào không phải là của một người đàn ông nhìn phụ nữ mà giống như ánh mắt đầy tham lam của bà lang nhìn Lê Tri, là ánh mắt muốn chiếm đoạt cơ thể này làm của riêng
Ngay ngày Đào Đào mất tích, A Thái cũng biến mất
Anh ta đã tự phong ấn mình trong cái kén, chờ đợi sau 49 ngày sẽ phá kén chui ra, ký sinh vào Đào Đào và bắt đầu cuộc sống mới
Như vậy, Đào Đào hẳn là vẫn còn sống và đang bị giam trong khu nhà được canh phòng nghiêm ngặt của trưởng trại, chờ đợi A Thái ký sinh
Lê Tri đột nhiên nghĩ đến cô em gái của A Thái
A Thái trông vẫn còn trẻ trung, nhưng đã không thể chờ đợi để chọn một cơ thể mới cho mình, thậm chí còn đổi cả giới tính
Rất có thể giới tính của họ đã hoán đổi trước đó, A Thái mới là con gái của trưởng trại, còn em gái của anh ta mới là người con trai thực sự
Vài ngày trước, Ngân Phù tức giận chất vấn A Thái có lẽ là vì không đồng tình với hành động thay đổi cơ thể một cách tùy tiện của anh ta
Ánh mắt Lê Tri trở nên lạnh lùng
Theo thời gian, chỉ mới hai ngày trôi qua kể từ khi A Thái vào kén
Trong khoảng thời gian này, có lẽ những con người bướm chưa đủ thời gian để biến thành quái vật
Lê Tri rút con dao ngắn bên hông ra, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên khi con dao đâm thẳng xuống
Từ bên trong cái kén phát ra những tầng sóng âm chói tai như khi một quả bóng bị xì hơi, lớp vỏ dính chặt lấy lưỡi dao và bắt đầu co lại như thể muốn nuốt chửng con dao
Lê Tri ngậm đèn pin giữa môi, hai tay nắm chặt cán dao, dùng lực chém mạnh xuống
Tiếng xé da thịt vang lên, hàng loạt sợi dây nhớt dính bắn ra, thi thể thối rữa của A Thái rơi ra ngoài
Lê Tri cúi người xuống, để ngăn nh ta biến thành quái vật, cô chém đầu anh ta chỉ bằng một nhát dao
Cái đầu mục nát lăn ra một bên, Lê Tri nhìn xuống, từ cổ anh ta chảy ra một con sâu bướm màu đen
Sâu bướm là giai đoạn ấu trùng của bướm trước khi chúng phá kén, nhưng con sâu bướm này to bằng cổ tay người, dài chừng một gang
Toàn thân nó được bao phủ bởi những sợi lông độc màu đen, dưới bụng nó có vô số cái chân
Nó bò ra rất nhanh, thân hình uốn cong rồi nhảy bật về phía mặt Lê Tri
Lê Tri né sang một bên, ánh mắt lạnh như băng, cô vung dao lên rồi chém con sâu bướm làm đôi và ghim nó xuống đất
Máu đen rỉ ra, con sâu bướm quằn quại dưới lưỡi dao, nó ngẩng đầu lên nhìn Lê Tri, cô cũng có thể nhận ra trên gương mặt nhỏ xíu đầy mắt kép của con sâu ấy có cả sự phẫn nộ và sợ hãi
Lê Tri nhướng mày: “A Thái?” Cô nắm chặt cán dao, mặt không đổi sắc, cô rút dao lên rồi chém thêm một nhát, chặt đứt đầu nó: “Mày cũng nên chết rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.