Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 160: Chúc mừng





Sau khi quá trình đổi đạo cụ kết thúc, trên bảng điều khiển xuất hiện khung lựa chọn thời gian cho lần tiến vào phó bản tiếp theo
Trước khi rời khỏi phó bản, Lê Tri đã hứa với Lý Kiến Hề sẽ sớm đến gặp anh
Hiện giờ cô không chắc liệu sau khi hoàn thành phó bản Trại Hồ Điệp, Lý Kiến Hề có thể trở lại bình thường hay không, vì vậy cô quyết định đặt thời gian tiến vào phó bản tiếp theo là ba ngày sau để có thể gặp anh sớm nhất có thể
Sau khi rời khỏi không gian thưởng, mọi người đều nhận được những đạo cụ ưa thích của mình
Trước khi căn phòng an toàn đóng lại, Tiêu Thâm đột nhiên kéo Lê Tri ra một góc: “Chị Tri, cho tôi xin cách liên lạc được không?”
Xét về tuổi tác, Tiêu Thâm còn lớn hơn cô vài tuổi, nhưng việc anh ta và những người khác gọi cô là “chị Tri” cũng thể hiện sự tôn trọng dành cho một người tài giỏi
Lê Tri không giống như những người chơi như anh ta, cô và họ không có cùng mục tiêu nên cũng không cần thiết phải kết giao, cô cười từ chối: “Sao thế, định mời tôi ăn cơm à?”
Tiêu Thâm hiểu ý cô, cười đáp lại: “Lão đại của chúng tôi rất ngưỡng mộ cô, chắc chắn sếp sẽ sẵn lòng mời cô ăn một bữa.”
Lê Tri nhướn mày: “Lão đại của các cậu?”
Tiêu Thâm nói: “Có lẽ cô đã từng nghe về tổ chức của chúng tôi rồi.” Anh ta dừng lại một chút, giọng điệu vô thức lộ ra sự tự hào: “Đấy chính là Khổng Tước.”
Lê Tri thật sự đã từng nghe qua cái tên này, mà còn là nghe từ miệng của Đàm Mạn Ngữ
Sau khi hệ thống [quỷ quái] xuất hiện, trên khắp thế giới đã xuất hiện rất nhiều tổ chức chuyên nghiệp chuyên đi vượt phó bản
Thành viên của những tổ chức này đều là những cao thủ, khác với các tổ chức tà giáo trước đây, loại hình này giống như một nghề nghiệp mới, chuyên nhận đơn hàng từ khắp nơi trên thế giới, cung cấp những món đồ mà những người không thể hoặc không muốn vào phó bản cần
Sự tồn tại của các tổ chức này không thể định nghĩa là tốt hay xấu, họ không từ chối bất kỳ khách hàng nào, chỉ cần bạn trả đủ tiền, họ sẽ vào phó bản và mang về thứ mà bạn muốn
Họ sẽ không tùy tiện giết người, nhưng cũng không coi trọng sinh mạng con người
Khi Bộ phận Đặc biệt mới thành lập, họ cũng đã từng tìm đến Khổng Tước, trả một khoản thù lao lớn để đổi lấy một số đạo cụ bảo mệnh
Chính những đạo cụ ban đầu này đã giúp giảm tỷ lệ tử vong của các người chơi chính thức trong giai đoạn đầu tiên
Kể từ khi livestream kinh dị bắt đầu, tiền bạc đã không còn là điều quan trọng nhất đối với các tổ chức này nữa
Họ coi phó bản như một công viên giải trí, tự xưng là người chơi, những tổ chức này giờ đây được xem như một biểu tượng của địa vị xã hội
Khổng Tước là tổ chức nổi tiếng nhất trong nước, đôi khi Lê Tri cũng thấy cư dân mạng bàn tán về những tổ chức bí ẩn này trên các diễn đàn, suy đoán người sáng lập của chúng là ai
Chắc chắn là những cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng nhân khí, đúng không
Có lần cô còn thấy có người đoán rằng chính cô là người sáng lập Khổng Tước, dưới bài đăng đó còn có rất nhiều người đồng ý, thật đúng là dở khóc dở cười
Tuy nhiên, các tổ chức này đều là đối thủ cạnh tranh của nhau, việc để lộ quá nhiều thông tin trong phó bản có thể gây bất lợi khi gặp phải đối thủ, vì vậy các thành viên của tổ chức sẽ không tiết lộ danh tính của mình trên mạng
Họ có cách riêng để nhận đơn hàng, cụ thể là qua phương thức nào thì Lê Tri chưa tìm hiểu nên cũng không rõ.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Cô không ngờ Tiêu Thâm lại là thành viên của Khổng Tước, cô tò mò hỏi: “Lão đại của các cậu là ai?”
Tiêu Thâm cười cười: “Nếu chị Tri chịu cho chúng tôi một vinh hạnh thì đến lúc đó cô sẽ biết.”
Lê Tri cũng cười đáp: “Cảm ơn lời mời, nhưng bữa cơm thì không cần đâu
Nhờ cậu chuyển lời cảm ơn đến lão đại các cậu vì đã đánh giá cao tôi.”
Tiêu Thâm còn định nói gì đó nhưng căn phòng an toàn đã bước vào ba giây đếm ngược cuối cùng, vì vậy anh ta chỉ khẽ gật đầu với Lê Tri, ba giây sau, căn phòng an toàn đóng lại, các người chơi bị dịch chuyển về vị trí ban đầu trước khi vào phó bản
Cảm giác chóng mặt nhanh chóng biến mất, Lê Tri còn chưa mở mắt thì đã nghe thấy tiếng pháo nổ rền vang bên tai
Mở mắt ra, cô thấy Tri Y và Liên Thanh Lâm dẫn đầu những người khác đứng trong phòng khách, mỗi người đều cầm một cây pháo giấy, pháo giấy tung bay từ trên đầu xuống, còn Âu Văn Đống thì cầm chiếc kèn được bọc giấy gói quà, lớn tiếng reo hò: “Chúc mừng chị Tri và Tiểu Hàn đã bình an vượt qua phó bản
Vỗ tay nào!”
Bốp bốp bốp bốp…
Tiếng vỗ tay rộn ràng vang khắp biệt thự
Lê Tri: “……”
Hàn Văn Lâm bật dậy từ trên ghế salon: “Mẹ nó, làm tôi sợ muốn chết
Tôi còn tưởng có ai ném bom vào biệt thự chứ!”
Âu Văn Đống xông tới ôm chầm lấy anh ta: “Đặc biệt chúc mừng Tiểu Hàn của chúng ta thoát chết trong gang tấc
Hoạn nạn không chết, ắt sẽ có phúc sau này
Nhanh nào
Mộng Mộng!”
Du Kinh Mộng bưng một bát chè trôi nước chạy tới: “Đây đây đây
Ăn hết bát chè trôi nước này, từ nay về sau bình an, đoàn viên!”
Hàn Văn Lâm: “……” Vẻ mặt anh ta đầy ngượng ngùng, nhưng Du Kinh Mộng đã dúi bát chè vào mặt anh, dù miệng nói không muốn nhưng Hàn Văn Lâm lại cầm bát ăn hết chè chỉ trong hai ba muỗng
Hứa Yến hỏi: “Còn phần của tôi đâu?”
Du Kinh Mộng vội nói: “Có có
Chúng em đã nấu cả một nồi chè
Chị Yến ăn mấy viên
Để em đi múc cho chị.”
Hứa Yến cười đi tới: “Cảm ơn, để tôi tự làm.”
Lê Tri phủi những mảnh pháo giấy dính trên tóc, Tri Y cười hì hì chạy tới giúp cô, "Thế nào
Cái nghi thức ăn mừng này không tệ phải không
Lê Tri nói: "Mình biết ngay là ý tưởng của cậu mà
Tri Y chống nạnh: "Thế thì cậu phải khen mình thông minh chứ
Chúng mình đã bàn bạc kỹ rồi, sau này ai trong nhóm ra khỏi phó bản đều sẽ có nghi thức ăn mừng này
Vừa vui lại vừa giúp xua đuổi xui xẻo
Lê Tri vừa bất lực vừa buồn cười: "Được rồi, các cậu thích là được
Mình lên tầng tắm rửa trước đây
Tri Y kéo cô lại: "Ăn bát chè trôi nước trước đã
Du Kinh Mộng nói rằng họ nấu một nồi lớn quả không sai, ba người họ cũng không ăn hết nên mọi người mỗi người múc thêm một ít, quây quần quanh bàn ăn chè trôi nước
Dù không phải là dịp lễ gì, nhưng bầu không khí lại vui vẻ như đang đón tết vậy
Sau khi ăn xong, Hứa Yến chuẩn bị trở về để báo cáo
Xe đón cô đã chờ sẵn bên ngoài, Lê Tri tiễn cô ra cửa, Hứa Yến còn hơi lưu luyến: "Nếu không phải nhiệm vụ đang gọi, tôi thật sự muốn ở lại đây thêm vài ngày
Lê Tri cười nói: "Bất cứ lúc nào cô muốn đến cũng đều được hoan nghênh
Hứa Yến thở dài: "Lần tới không biết là khi nào nữa
Giống như Lê Phong, mọi hành động của Hứa Yến đều phải tuân theo mệnh lệnh cấp trên
Lê Tri ôm cô ấy một cái, nhìn theo cô lên xe rời đi rồi mới quay vào nhà
Sau khi Hứa Yến rời đi, Lê Tri quay lại nhà
Cô cảm thấy việc tham gia phó bản lần này thực sự đã tiêu hao rất nhiều sức lực, vì vậy sau khi ăn xong và tắm rửa, cô và Hàn Văn Lâm đều trở về phòng nghỉ ngơi
Những người khác cũng biết họ rất mệt nên cũng không làm phiền
Lê Tri ngủ một giấc dài đến tận trưa hôm sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi tỉnh dậy, cô cảm thấy tinh thần cũng mình cũng rất  sảng khoái
Cô cầm điện thoại lên xem, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn video chưa trả lời
Khi nhìn thấy tên "Anh trai" trên màn hình, lông mày của Lê Tri khẽ giật giật
Cô đứng dậy, rửa mặt và thay quần áo, sau đó gọi lại cho Lê Phong
Cuộc gọi được kết nối, nhưng sau hai tiếng chuông, người ở đầu dây bên kia đã cúp máy
Lê Tri: "……
Tức giận đến vậy sao
Xong rồi, tình hình căng thẳng rồi đây
Cô quyết định đi xuống nhà ăn cơm trước khi nghĩ đến chuyện khác
Khi mở cửa phòng, cô phát hiện bên ngoài im ắng lạ thường
Đồng bạn mọi khi hay náo nhiệt ầm ĩ giờ lại không thấy đâu
Lê Tri cảm thấy có điều gì đó không ổn
Khi cô bước tới gần cầu thang, nhìn xuống phòng khách thì cô liền hiểu ra ngay
Lê Phong đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc, nhưng cơ thể anh như đang tỏa ra từng luồng hắc khí lạnh lẽo
Tri Y, Âu Văn Đống và mấy người khác ngồi đối diện anh đều đang co rúm lại, im lặng như gà con
Nghe thấy tiếng bước chân, cả nhóm quay đầu lại nhìn, Tri Y ném về phía cô một ánh mắt cảnh báo đầy hàm ý "Cậu tiêu rồi"
Lê Tri đáp lại bằng ánh mắt: Không sao đâu, đừng lo
Cô bước tới gần Lê Phong: "Anh, sao anh lại đến đây
Không phải những người như anh ấy bị hạn chế hành động cơ mà
Chẳng lẽ anh tức đến mức tự mình tới đây
Lê Phong không trả lời, giọng nói không mang theo bất kỳ cảm xúc nào: "Mấy người này nói em đang ngủ, anh không muốn làm phiền nên chờ
Tri Y như được ân xá, vội đứng dậy: "Hai anh em cứ từ từ nói chuyện, tụi em về trước đây
Nói xong, như sợ chiến tranh bùng nổ mà bản thân cũng bị ảnh hưởng, cả nhóm lập tức rút lui mà không ngoảnh đầu lại
Căn phòng khách rộng lớn cũng chỉ còn lại hai anh em
Lê Tri cầm ly nước tiến đến máy lọc nước, rót cho mình một cốc nước nóng, sau đó quay lại hỏi: "Anh uống nước không
Lê Phong hít sâu vài lần, nhíu mày nhìn cô: "Không phải em đã hứa với anh rồi sao
Chẳng phải đã hứa với anh rằng, trước khi tìm ra cách cuối cùng, em sẽ không để bản thân dính vào chuyện tình cảm sao
Lê Tri cầm cốc nước trở về, nghiêm túc nói: "Anh từng dạy em rằng phải đối diện với cảm xúc thật của mình
Muốn gì, không muốn gì, đều phải thể hiện ra
Lê Phong đau đầu: "Ý anh là mong em……"
Đó là khi Lê Tri vừa được đưa từ trại mồ côi về nhà, cô rất nghe lời, im lặng và ngoan ngoãn, luôn đồng ý với mọi thứ mà gia đình Lê yêu cầu
Lê Sương có bắt nạt cô, cô cũng không phản đối, không nói ra mình muốn gì, không nói ra mình không muốn gì, như thể sợ rằng chỉ cần mình mở miệng thì sẽ bị ghét bỏ, bị đưa trở lại trại trẻ mồ côi
Lê Phong thấy vậy nên rất đau lòng cho cô em gái không cùng huyết thống này
Vì vậy, anh mới kéo cô vào phòng và nói những lời đó với cô, hy vọng cô có thể sống thoải mái hơn trong nhà họ Lê, coi nơi này như ngôi nhà thực sự của mình
Nhưng điều đó không liên quan gì đến chuyện yêu đương hết mà??
Lê Phong cố gắng kiềm chế cơn giận, giữ bình tĩnh: "Anh không phản đối việc em yêu đương
Thậm chí nếu em yêu Âu Văn Đống thì anh cũng có thể chấp nhận
Âu Văn Đống đang đứng nghe lén ở góc cầu thang: "……??
Không phải chứ
Ý gì đấy
"Nhưng Lý Kiến Hề thì khác
Anh ta có thể biến mất bất cứ lúc nào cùng với hệ thống
Ngay cả tình yêu của hai người các em cũng chỉ có thể tồn tại trong phó bản, em muốn gặp anh ta thì em phải mạo hiểm cả sinh mạng
Ngay cả một bông hoa vào sinh nhật em, anh ta cũng không thể tặng
"Tri Tri……" Giọng Lê Phong đầy lo lắng: "Anh chỉ không muốn em bị tổn thương thôi
"Em biết, anh hai
Lê Phong tức giận: "Em biết mà vẫn……
Lê Tri nghiêm túc nhìn anh: "Em chỉ là tin rằng mình sẽ tìm ra cách đưa anh ấy ra ngoài
Nếu anh ấy có thể thoát khỏi phó bản, tất cả những điều anh lo lắng sẽ không xảy ra
Lê Phong cau mày: "Sao em có thể chắc chắn như vậy……"
"Em có thể
Lê Tri cắt ngang, ánh mắt cô bình tĩnh nhưng giọng nói mang theo sự kiên định không thể lay chuyển: "Em có thể cứu anh ấy ra, cũng có thể đẩy hệ thống ra khỏi đây
Trước khi đến đây, Lê Phong đã chuẩn bị sẵn rất nhiều lý lẽ để thuyết phục em gái
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt kiên định của cô, nghe cô nói rằng cô có thể làm được, Lê Phong lại không biết phải nói gì
Từ nhỏ đến lớn, anh luôn biết rằng em gái mình là một người có suy nghĩ và quyết tâm
Có lẽ vì đã trải qua quá nhiều khó khăn khi còn nhỏ nên cô đã trưởng thành từ rất sớm, anh gần như không bao giờ phải lo lắng cho cô cả
Nhưng đến khi hệ thống [Quỷ Quái] xuất hiện, khi các cuộc livestream kinh dị bắt đầu, anh mới dần nhận ra rằng, hiểu biết của anh về em gái mình còn quá ít
Cô còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những gì anh tưởng tượng
Ngay cả những người chơi chính phủ như họ cũng không dám hứa hẹn với cấp trên rằng họ sẽ đẩy lùi hệ thống, nhưng Lê Tri lại có thể nói điều đó với sự quyết tâm như vậy
Suy cho cùng, cô là người đã dám yêu cầu hệ thống đưa ra cách thức loại bỏ nó ngay từ lần đầu nhận thưởng trong khi phía chính phủ còn đang mò mẫm tìm hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Phong biết mình đến đây hôm nay là vô ích
Thực ra trước khi đến, anh đã biết kết quả rồi
Nhưng nếu không đến thì anh lại không thể thuyết phục bản thân mình
Ban đầu, anh định đến đây để mắng mỏ cô em gái không nghe lời này, nhưng khi nhìn thấy cô, anh lại không nỡ
Thôi, tên đầu sỏ gây tội vẫn là tên Lý Kiến Hề kia, lần sau gặp lại trong phó bản thì anh tính sổ với tên đó sau vậy
Lê Phong đứng dậy: "Miễn là em nghĩ kỹ rồi, anh về đây
Anh chỉ xin nghỉ phép được ba tiếng thôi
Lê Tri cảm thấy hơi buồn cười, nhưng nghĩ đến việc anh trai chỉ có ba tiếng nghỉ phép mà vẫn đến đây, cô lại thấy lòng mình ấm áp
Cô đứng dậy, ôm lấy Lê Phong, nhẹ giọng nói: "Cảm ơn anh, anh hai
Lê Phong nhíu mày: "Người một nhà mà còn nói cảm ơn gì nữa
Thôi, mấy đứa nhóc đó đang trốn ở trên lầu nghe trộm đấy, đừng để chúng nó cười vào mặt
Lê Tri cười: "Mấy người đó không dám đâu
Lê Phong hừ một tiếng
Cô tiễn anh trai ra cửa, trước khi rời đi, Lê Phong vẫn không nhịn được mà hỏi: "Nếu, anh chỉ nói nếu thôi, đến lúc đó em không thành công thì sao
Lê Tri mỉm cười: "Em không sợ có, cũng không sợ mất
Ngay từ lúc quyết định bước đi bước đó, cô đã dự tính cho tất cả những khả năng có thể xảy ra
Mọi khả năng, cũng không thể so sánh với việc người mình thích ở ngay trước mắt nhưng lại không dám nắm tay anh ấy thì thật hối tiếc
Lê Phong kéo cửa xe, nửa thân đã ngồi vào trong, anh lại quay đầu, lạnh lùng nói: "Lần sau vào phó bản, bảo Lý Kiến Hề rằng, thằng nhóc đấy sẽ bị ăn đòn đấy
Anh phải xem thử mình có đánh thắng được thằng nhóc đấy không
Lê Tri cười híp mắt: "Anh ấy chắc chắn không thắng được anh đâu, anh hai là người giỏi nhất mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Phong: "……"
Hừ, em gái đã bị dụ dỗ đi mất rồi, không thể tin được, không thể tin vào những lời con bé nói được
Lê Phong lái xe rời đi, Lê Tri quay vào nhà, Âu Văn Đống từ trên lầu xông xuống, kéo tay áo lên, hùng hổ nói: "Đại ca Lê Phong nói vậy là có ý gì
Ý là cho dù là tôi thì còn chấp nhận được hơn sao
Khinh thường tôi à
Hàn Văn Lâm và Tóc Hồng ở phía sau kéo anh lại, giả bộ diễn: "Thôi thôi, anh Đống, đừng chấp nhặt với đại ca
Âu Văn Đống: "Hừ, nếu anh ấy không đi nhanh, tôi đã nói cho rõ ràng rồi
Lê Tri cười lấy điện thoại ra: "Vậy để tôi gọi lại cho anh tôi
Anh ấy chưa đi xa đâu
Âu Văn Đống lập tức thay đổi thái độ, suýt nữa thì cũng quỳ xuống: "Chị Tri đừng, đừng
Sai rồi sai rồi, tôi chỉ đùa thôi, haizzzz——"
Tri Y bước xuống từ trên lầu: "Đúng là một đám diễn tinh, không đi làm diễn viên thì phí quá
Mà này, ước mơ cuối cùng của các cậu là vào ngành giải trí đóng phim đấy à
Âu Văn Đống đập tay vào đùi: "Quả thật là vậy
Sau này nếu có cơ hội, chị Y Y có thể giới thiệu cho chúng tôi một chút không
Tri Y vỗ ngực, hào phóng: "Yên tâm, cứ giao cho chị
Chị đóng vai nữ hoàng, còn các cậu…" Cô chỉ vào Hàn Văn Lâm: "Cậu đóng vai hộ vệ của chị, Mộng Mộng làm thị nữ
Rồi cô chỉ vào Tóc Hồng: "Cậu nhìn khá đẹp trai, làm nam sủng của chị đi
Tóc Hồng: "……Chị Y Y, cái này không ổn lắm đâu
Âu Văn Đống kích động chỉ vào mình: "Thế còn tôi, tôi đóng gì
Tri Y: "Cậu thì làm vũ công múa bụng ở xứ sở kỳ lạ cho chị đi
Âu Văn Đống: "??
Anh ta tuyệt vọng: "Ý là kể cả đóng phim thì tôi vẫn phải múa bụng à
Cả biệt thự lập tức vang lên những tiếng cười không ngớt, không khí cũng trở lại nhộn nhịp như mọi khi
Lê Tri ngồi trên ghế sofa, cầm cốc nước nhìn mọi người vui vẻ đùa giỡn, trong khoảnh khắc đó, cô chợt nhớ đến Lý Kiến Hề
Từ lúc anh từ bỏ vị trí thần thánh và bước vào địa ngục, cho đến hiện tại thì đã bao lâu rồi
Trong suốt thời gian dài đằng đẳng ấy, liệu anh có cảm thấy cô đơn khi ở trong phó bản không
Lê Tri lấy viên "Nhật Nguyệt Tinh" dùng để tăng cường sức mạnh tinh thần ra từ kho đạo cụ
Đó là một viên ngọc mềm màu vàng óng, cảm giác khi chạm vào có chút giống với viên dầu cá mà cô từng uống, bên trong lớp vỏ mềm mại là chất lỏng vàng đỏ rực rỡ, lấp lánh, dường như chứa đựng nguồn năng lượng vô tận
Cô nhìn chằm chằm vào viên "Nhật Nguyệt Tinh" một lúc lâu rồi cầm cốc nước bước lên lầu
Tri Y gọi cô lại: "Tri Tri, lát nữa tụi mình xem phim kinh dị, cậu xem cùng nhé
Lê Tri lắc đầu: "Các cậu xem đi
Cô ngừng lại một chút rồi nói: "Mình sẽ vào phòng nghỉ ngơi
Nếu mình chưa ra thì các cậu đừng gõ cửa, cho dù có nghe thấy tiếng động gì thì cũng đừng bận tâm
Mọi người đang đùa giỡn lập tức dừng lại, họ có chút lo lắng nhìn cô: "Có chuyện gì thế
Cậu định làm gì
Lê Tri mỉm cười: "Không có gì, chỉ là chuẩn bị tăng cường năng lực thôi
Du Kinh Mộng nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ: "Chị Tri, chị đã mạnh như vậy rồi mà còn muốn tăng cường sức mạnh nữa, chị thật sự là tấm gương sáng
Không được, em phải đi múc ngay 50 cái hít đất
Sau khi dặn dò đồng đội, Lê Tri trở về phòng mình
Cô kéo rèm lại, căn phòng liền trở nên tối tăm
Cô cầm chặt ngọc bội hình hoa hướng dương trong tay rồi dùng nước uống viên "Nhật Nguyệt Tinh" vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.