Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 200: Hiếu





Giang Xán kéo Lê Tri ra một góc, kể lại những gì mà mình đã moi được từ Ninh Tuyết tối qua
“Cô ta bảo trong lúc quay phim, cô ta nghe thấy bà nội nói cha mình phải về để dời mộ cho hai cụ
Cô ta nghĩ rằng mình đã bị hồn ma của ông bà ám, nếu không dời mộ thì cô ta có thể sẽ gặp xui xẻo giống như trong phim.”
Lê Tri hỏi: “Cha cô ta vẫn không muốn về sao?”
Giang Xán nhún vai: “Không muốn
Đã làm chuyện trái lương tâm thì chắc chắn không dám quay về đối mặt rồi
Sáng nay Ninh Tuyết đã gọi điện thoại cho ông ta, nhưng ông ta chỉ bảo cô ta rời khỏi đây ngay lập tức.”
Lê Tri suy nghĩ một lát, sau đó thì thầm vào tai Giang Xán vài câu
Giang Xán ngần ngại: “Liệu có tác dụng không?”
Lê Tri mỉm cười: “Cô nghĩ xem, nếu phong tục đưa thân đã bị hủy bỏ từ lâu, tại sao ông bà của Ninh Tuyết vẫn bị cha cô ta đưa vào mộ nồi đất?”
Giang Xán hiểu ra vấn đề, liền nhướng mày
“Một người làm ăn đặt lợi ích lên hàng đầu, cho dù không quan tâm đến sự an nguy của con gái thì chắc chắn vẫn sẽ coi trọng lợi ích.”
Giang Xán gật đầu, vừa định quay đi lại dừng lại: “Nhưng hôm nay chúng ta sẽ hoàn thành phó bản, cha cô ta có về hay không cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta chứ nhỉ?”
Lê Tri nhìn về phía dãy núi đầy những ngôi mộ nồi đất: “Tôi cứ có cảm giác lần này không dễ dàng vượt qua như vậy
La Gia Phúc là nhân vật then chốt trong câu chuyện này, có ông ta về vẫn chắc ăn hơn.”
Giang Xán không hỏi thêm gì nữa, bước về phía Ninh Tuyết đang đứng ở đằng xa
Khi cô đến gần, vừa vặn nghe thấy Ninh Tuyết đang hỏi bà lão lưng còng đứng trước mặt: “Bà có biết ông bà nội cháu không?”
“Biết chứ
Chúng tôi quen nhau từ nhỏ
Cha cháu cưới mẹ cháu, cũng là do bà giúp bà nội cháu lo liệu đó!”
Ninh Tuyết nhìn bà cụ già nua đầy nếp nhăn trước mặt, lòng đầy cảm xúc, cô ta cắn chặt môi: “Vậy… vậy bà có biết ông bà nội cháu qua đời như thế nào không?”
Bà cụ không trả lời ngay: “Cha cháu không nói với cháu sao?”
Ninh Tuyết lạnh lùng đáp: “Ông ta nói là mất vì bệnh, nhưng cháu không tin
Bà nói thật cho cháu biết, có phải ông bà nội cháu đã bị đưa vào mộ nồi đất không?”
Nhìn đôi mắt trẻ trung nhưng đầy cương quyết đang nhìn mình chằm chằm, ký ức đã phai nhạt theo năm tháng bỗng hiện rõ mồn một trong tâm trí bà lão, bà nhớ về những ngày tháng còn làm đồng cùng Lệ Trân, người bạn đã cùng bà lên núi nhặt củi năm xưa
Lệ Trân thời trẻ là một mỹ nhân nổi tiếng khắp vùng, giống hệt cô gái trẻ đang đứng trước mặt bà bây giờ
Khi ấy, có bao nhiêu người đến hỏi cưới, nhưng bà ấy lại chọn lão La
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu bà ấy không lấy lão Gia thì đã không sinh ra cái thằng con bất hiếu như La Gia Phúc
Ninh Tuyết chờ một lát, thấy bà cụ vẫn im lặng thì sốt ruột hỏi: “Bà nói gì đi chứ!”
Bà lão giật mình tỉnh lại, cúi đầu xoa đôi mắt đã đỏ hoe, giọng khàn khàn: “Nghe nói hôm nay các cháu sẽ đi rồi, trước khi đi, để bà dẫn cháu lên mộ ông bà cháu thắp nén hương nhé?”
Ninh Tuyết cắn chặt môi, một lúc sau mới khẽ đáp: “Vâng.”
Giang Xán bước tới đỡ lấy Ninh Tuyết khi thấy cô ta có vẻ lảo đảo
Ninh Tuyết quay sang, đôi mắt đỏ hoe: “Giang Xán, ông bà nội tôi thật sự đã bị cha hại chết…”
Giang Xán vỗ nhẹ lên tay cô ta an ủi: “Chuyện đã qua rồi, lúc đó cô còn chưa ra đời, đâu phải lỗi của cô
Chỉ cần để cha cô về dời mộ cho họ thì chắc sẽ không sao đâu.”
Ninh Tuyết giận dữ: “Nhưng ông ta không chịu về
Nếu không được thì tôi tự mình dời mộ cho ông bà vậy?”
Giang Xán nói: “Tôi có cách khiến ông ta phải về.”
Ninh Tuyết nghe cô ấy xong, hơi chần chừ: “Ông ta sẽ tin sao?”
Giang Xán mỉm cười: “Cô gửi cho ông ta một bức ảnh là xong mà.”
Ninh Tuyết ngơ ngác: “Ảnh gì cơ?”
Giang Xán đáp: “Nếu cô đồng ý, tôi sẽ xuống núi chuẩn bị ngay
Chẳng phải đoàn phim chúng ta có sẵn đạo cụ đó sao?”
Ninh Tuyết lập tức bị thuyết phục, khuôn mặt giãn ra: “Được
Vậy cô đi chuẩn bị đi
Tôi thắp hương xong sẽ xuống ngay!”
Con đường lên núi mà đoàn phim đi mỗi ngày, lần này dường như cũng trở nên dài hơn, mỗi một bước chân đều đưa Ninh Tuyết lại gần hơn với sự thật đau lòng kia
Khi nhìn thấy bà cụ đứng trước những ngôi mộ nồi đất, chút hy vọng cuối cùng trong cô cũng hoàn toàn tan vỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà cụ quay lại vẫy tay: “Tiểu Tuyết, lại đây nào.”
Ninh Tuyết nhìn về phía góc đông nam, nơi có một ngôi mộ nồi đất nằm đơn độc
Trước đây cô ta không để ý, nhưng giờ nhìn lại mới thấy gạch bịt miệng cái mộ này mới hơn hẳn những ngôi mộ khác
Vì đây là ngôi mộ nồi đất cuối cùng ở làng Tống Thân, nơi chôn cất ông bà nội cô, là những người cuối cùng bị đưa vào hố mộ
“Lệ Trân, Trung Thụ, cháu gái hai người về rồi đây.” Bà cụ lấy nhang đèn giấy tiền ra từ trong túi, “Đứa trẻ này hiếu thảo, muốn đến thắp cho hai người một nén hương
Nhìn xem, con bé lớn thế này rồi, trông giống Lệ Trân hồi trẻ lắm.”
Ninh Tuyết nghĩ đến những sự việc kỳ lạ đã xảy ra trong ngôi nhà cũ, đôi chân cô run rẩy
Cô căng người bước tới, quỳ xuống trước mộ, thắp nhang rồi dập đầu ba cái: “Ông bà nội, cháu đến thăm hai người rồi
Trước đây..
cháu không biết cha cháu đã làm những chuyện đó, cháu sẽ bảo cha cháu về dời mộ cho hai người!” - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T - Y - T
Cái hố nhỏ hẹp này không phải là nơi an nghỉ của họ, mà là nơi đã giết chết họ
Chỉ cần nghĩ đến việc ông bà nội mình từng bị chôn sống và chết đói trong cái hố nhỏ bé này, toàn thân Ninh Tuyết lập tức lạnh toát, cô không muốn nán lại thêm giây phút nào nữa, vội vàng rời đi sau khi lễ bái xong
Xuống đến chân núi, trường quay đã sẵn sàng, đạo diễn thấy Ninh Tuyết liền vội vàng gọi: “Tiểu Tuyết, mau qua đây, chuẩn bị quay thôi, cố gắng xong trước khi trời tối nhé!”
Ninh Tuyết nhìn Giang Xán đang đứng trước cổng nhà cũ vẫy tay gọi mình, liền vội vàng chạy tới: “Chờ tôi một chút đạo diễn, tôi qua đó một lát rồi quay lại ngay!”
Cô ta nhanh chóng chạy đến trước cổng nhà cũ, Giang Xán gật đầu với cô ta rồi dẫn cô ta vào trong
Trong sân, gần góc bếp đã bị đào một cái hố, giữa đám cỏ khô lộ ra những hạt cát vàng óng ánh
Lê Tri và một số người chơi khác đứng xung quanh, ai nấy đều tỏ vẻ hào hứng phấn khởi
Ninh Tuyết nhanh chóng chụp vài bức ảnh, gửi cho cha mình rồi gọi điện thoại
Điện thoại đổ chuông vài giây mới có người nghe, giọng La Gia Phúc có phần bực bội: “Cha con mỗi ngày phải lo hàng triệu việc, thời gian đâu mà về đó
Tiểu Tuyết, cha nói cho con biết, đừng có mà làm loạn nữa, quay xong phim thì mau về nhà cho cha!”
“Không phải đâu cha
Cha đã xem ảnh con gửi chưa?” Ninh Tuyết sử dụng khả năng diễn xuất của mình, giọng nói đầy thuyết phục: “Đoàn phim bọn con vừa phát hiện ra một mỏ vàng trong ngôi nhà cũ!”
Đầu dây bên kia lập tức lớn giọng: “Cái gì?!”
“Cha nhìn ảnh đi
Đoàn phim bọn con định đào một cái giếng để quay phim, ai ngờ lại đào được vàng, bây giờ mọi người đang tranh nhau kìa
Cha, vàng này được đào lên từ nhà mình, vậy có phải là của nhà mình không?”
“Con đợi chút
Để cha xem!”
Bên kia điện thoại, La Gia Phúc có lẽ đang xem ảnh, mười mấy giây sau, giọng ông ta cao hẳn lên: “Đúng là vàng thật rồi
Năm xưa có người nói ở làng có mỏ vàng mà đào mãi chẳng thấy gì, hóa ra mỏ nằm ngay trong nhà mình
Tiểu Tuyết, con mau ngăn họ lại, đó là mỏ vàng của nhà mình, cha sẽ mua vé máy bay về ngay!”
“Cha về nhanh lên, trưởng thôn nói sẽ báo chuyện này lên huyện đấy!”
“Con ngăn ông ta lại
Mỏ vàng của nhà mình sao lại báo lên huyện được, con giữ họ lại, cha về ngay!”
Ninh Tuyết giận dữ: “Cha mà về sớm thì có phải tốt không, một mình con làm sao mà cản được họ chứ
Thôi không nói nữa, ê, đừng có nhặt nữa, vàng này đào lên từ nhà tôi, mấy người làm thế là xâm phạm tài sản cá nhân đấy!”
Bên kia đầu dây ồn ào, có tiếng người la lớn: “Gì mà của nhà cô rồi lại nhà tôi, ai thấy trước là của người đó!”
Điện thoại bị ngắt trong tiếng cãi vã, La Gia Phúc vội vàng gọi trợ lý: “Mua cho tôi một vé máy bay đến Nam huyện, nhanh nhất có thể
Gọi cả luật sư Trần đi cùng tôi!”
Gác máy xong, Ninh Tuyết nháy mắt với Giang Xán: “Thành công rồi.”
Giang Xán cười, giơ hai ngón tay cái lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Máy bay chỉ đến được huyện, ông ta phải đi xe buýt về, chắc phải chiều mới tới nơi.” Ninh Tuyết tính toán thời gian rồi dặn Giang Xán: “Tôi đi quay phim trước, cô giúp tôi chuẩn bị đồ dời mộ
Người trong làng ai cũng biết tôi, cô có thể nhờ họ giúp, khi cha tôi đến thì chúng ta làm càng sớm càng tốt.”
Đừng để như trong phim, càng kéo dài càng rắc rối
Giang Xán gật đầu
Ninh Tuyết vội vàng đi quay phim, những người chơi đã đóng xong cảnh trong nhà cũ phủi đất đứng dậy, Nguyên Khánh làm động tác cố gắng về phía bóng lưng Ninh Tuyết: “Diễn cho tốt vào nhé
Cô hoàn thành là bọn tôi cũng sẽ vượt qua phó bản.”
Nghĩ đến việc hôm nay có thể hoàn thành phó bản, ai nấy đều hào hứng, làm việc cũng thêm phần tích cực
Các cảnh quay phụ đã hoàn tất, để lại đủ người trong đoàn làm việc, Lê Tri theo Giang Xán đi chuẩn bị đồ đạc cần thiết để dời mộ
Trong làng không có cửa hàng tạp hóa, nếu muốn mua gì thì phải ra thị trấn, may mà những vật dụng cần thiết đều có sẵn trong nhà mấy cụ già ở đây
Nghe tin La Gia Phúc hôm nay sẽ về dời mộ cho cha mẹ, ai nấy đều ngạc nhiên
Trưởng thôn nhấp nhả điếu thuốc, vẻ mặt khó lường, hồi lâu mới lên tiếng: “Nếu cậu ta có lòng, chúng ta là bậc trưởng bối đương nhiên phải ủng hộ
Dời mộ nên làm sớm không nên để lâu, mọi người giúp một tay đi
Lão Lưu, ông mang la bàn đi xem đất, chọn cho ông bà La một chỗ mộ mới
Tôi sẽ chạy ra thị trấn mời đội mai táng về, hai người họ lúc sống không được hưởng phúc thì lúc chết cũng nên được an táng đàng hoàng.”
Mọi người đều hưởng ứng
Nhìn những người già trong làng đang tất bật chuẩn bị, Giang Xán cười thầm: “Lần này La Gia Phúc về, không muốn dời mộ cũng không được.”
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, vì các cụ đều bận rộn nên bữa trưa mọi người chỉ ăn mỗi bát mì
Đến chiều, đoàn phim tiếp tục quay những cảnh cuối cùng, đạo diễn cầm loa, hào hứng nói: “Chỉ còn cảnh quay cuối thôi, cố gắng lên Tiểu Tuyết, Lục Áo, làm cho tốt nhé!”
Mấy người chơi còn phấn khích hơn cả đạo diễn, trong lòng đã bắt đầu đếm ngược đến giờ phút hoàn thành phó bản
Nhưng khi cảnh quay cuối cùng hoàn tất, đạo diễn và các nhân viên bắt đầu ăn mừng vì phim đã đóng máy thì âm báo hoàn thành phó bản vẫn chưa xuất hiện
Mọi người đợi một lúc, càng đợi càng sốt ruột, Hình Thanh Việt lo lắng chạy đến hỏi Lê Tri: “Không phải nhiệm vụ đã hoàn thành rồi sao
Tại sao chúng ta vẫn chưa qua phó bản?”
Mấy người trong đội Khổng Tước đứng cạnh Lê Tri, rõ ràng vẻ mặt của họ không mấy ngạc nhiên trước kết quả này
Diêm Anh Duệ thở dài: “Sự hiện diện của Ninh Tuyết đã khiến bộ phim và thực tế trở nên gắn kết với nhau
Mặc dù cảnh quay đã xong, nhưng cái kết của phim lại không hoàn chỉnh.”
Vì ông bà của nữ chính vẫn bị nhốt trong mộ nồi đất
Lê Tri nhìn con đường làng ở đằng xa: “Chờ La Gia Phúc về dời mộ đi, đó mới là kết thúc hoàn mỹ mà hệ thống mong muốn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.