Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 213: Đại Đào Thoát





Phương pháp vượt qua hố này nghe đã khó, thực hiện lại càng khó hơn
Lúc đó, khi đi trên miệng hố tuẫn táng, họ sẽ bị đặt vào tình thế hiểm nghèo, kêu trời, trời không thấu, gọi đất, đất không hay
Chỉ cần dẫm nhầm một mảnh xương thì cả ba sẽ mất mạng dưới đáy hố
Tri Y run rẩy nhìn về phía lối vào hang mà họ vừa rơi xuống: "Hay là chúng ta quay lại đi
So với việc đối mặt với hố này, cô đột nhiên thấy quỷ tân nương dễ đối phó hơn nhiều
Lê Tri quay sang hỏi Tạ Khung: "Anh có chắc chắn không
Khuôn mặt lạnh lùng của Tạ Khung không có gì thay đổi: "Tôi sẽ cố hết sức
Tri Y suýt nhảy dựng lên: "Anh đừng chỉ cố gắng thôi chứ
Anh phải chắc chắn cơ
Lê Tri liếc nhìn những hang đá đen ngòm phía sau, cô cảm thấy có điều gì đó nguy hiểm đang tiến đến, và họ cũng không còn nhiều thời gian để do dự: "Đi thôi, lần này tôi sẽ đi sau cùng
Cô nắm chặt tay Tri Y: "Y Y, bám sát theo Tạ Khung, tôi sẽ bước theo từng bước của cô
Nếu cô dẫm nhầm, tôi cũng sẽ nhầm theo
Tri Y giật mình, cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt dịu dàng và khích lệ của Lê Tri, trái tim đang đập loạn của cô cũng từ từ bình tĩnh lại, sau đó cô kiên định gật đầu: "Được
Tạ Khung là người đầu tiên bước lên, từng bước đi của anh rất vững và chậm rãi
Tri Y chăm chú nhìn từng bước chân của anh và bám theo sát
Mỗi khi dẫm lên một mảnh xương, Tạ Khung đều lên tiếng:
"Xương búa* số 1
(*Xương búa (malleus) là một phần của bộ ba xương nhỏ trong tai giữa, còn được gọi là chuỗi xương con, bao gồm: Xương búa (Malleus) - tiếp xúc với màng nhĩ
Xương đe (Incus)
Xương bàn đạp (Stapes) - xương nhỏ nhất trong cơ thể người
Chức năng của chuỗi xương này là truyền và khuếch đại sóng âm từ màng nhĩ đến tai trong, giúp chúng ta nghe được âm thanh.)
"Xương búa số 2
"Xương cùng
"Xương cụt
"Xương cánh tay số 1
"Xương trụ số 2
Tri Y nghe anh đếm, đầu óc cô chỉ toàn xương là xương và đủ loại xương
Sự căng thẳng cùng với việc thỉnh thoảng những dây leo dưới hố trườn qua lại, khiến mồ hôi lớn như hạt đậu lăn xuống từ mũi cô
Cô trượt chân, suýt chút nữa cũng ngã xuống
Lê Tri ngay lập tức đỡ lấy cô, cảm nhận được lòng bàn tay đẫm mồ hôi của cô và vỗ nhẹ lên đấy để trấn an
Tri Y hít một hơi thật sâu, giữ vững tinh thần, tiếp tục bám theo bước chân của Tạ Khung
Ba bóng người chậm rãi di chuyển trên miệng hố tuẫn táng, ma trơi lơ lửng xung quanh họ, ánh sáng yếu ớt tạo nên khung cảnh huyền bí, quái dị
【Từ sau khi trải qua một cái phó bản ở bệnh viện và suýt chút nữa mất mạng ở đó, Anh Tạ đã nghiên cứu kỹ lưỡng về cấu trúc cơ thể con người】
【Hệ thống chắc cũng méo ngờ tới nhỉ
Anh Tạ bây giờ chính là đúng người đúng thời điểm!】
【Nghe nói trước khi trở thành người canh giữ núi, Tạ Khung đã thường đi săn nên anh ấy vốn đã rất am hiểu về cấu trúc xương của sinh vật】
【Khi hai đại lão hợp tác vượt qua thử thách thì thật sự rất kịch tính, những người chơi khác trong mộ chẳng có gì đáng xem cả】
【Không thể nói thế, tôi thấy Liên Thanh Lâm cũng rất thú vị đấy chứ ha ha ha】
【Liên Thanh Lâm đúng là một người may mắn, ai có thể ngờ rằng trong khi hai người đứng đầu còn đang vật lộn trong mộ, anh ta đã vượt qua đến cửa thứ ba rồi】
【Sau khi bị bầy côn trùng đuổi đến mức phải chạy ra khỏi mộ cổ, Liên Thanh Lâm chắc có thể kể mãi về trải nghiệm này cả đời】
【Nhìn kìa
Phía xa có nhiều côn trùng quá
Trời ơi, kinh quá
Mau dùng thuốc diệt côn trùng đi ———】
..
Khán giả ngoài màn hình đều nhìn thấy, và tất nhiên ba người trong cuộc cũng nhận ra điều đó
Lê Tri cảm thấy trực giác của mình là đúng, bầy côn trùng đen đặc như thủy triều tràn ra từ những hang động trên vách đá
Dù họ có mang theo gói hương thơm của Tri Y thì cũng chắc chắn không đủ dùng
Bầy côn trùng đen kịt bò đến miệng hố tuẫn táng, như một làn sóng đen đang lan tới, nhưng không thể tiến xa hơn
Nếu họ vẫn còn đứng trên bệ đá quan sát thì chắc chắn đã bị bầy côn trùng ấy nuốt chửng rồi
Tri Y gần như muốn khóc: "Nơi quái quỷ gì đây
Tại sao chúng ta lại phải trải qua những chuyện này
Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân: "Tôi không nghĩ mình đủ can đảm để tham gia thử thách này
Lê Tri đi phía sau cô, nhẹ nhàng lên tiếng: "So với một thử thách, tôi nghĩ tất cả những gì chúng ta đang trải qua giống như..
Cô ngập ngừng: "Một màn trình diễn
Giọng nói trầm trầm của Tạ Khung vang lên từ phía trước: "Trình diễn
"Đây là một màn trình diễn dành cho người khác xem, cơ quan càng nguy hiểm, màn trình diễn càng trở nên hấp dẫn
Lê Tri nói rồi nhìn quanh một lượt
Dù không có gì khác biệt, nhưng ánh mắt đó lại khiến khán giả ngoài màn hình cảm thấy như bị cô nhìn chằm chằm vào, khiến họ đều nổi da gà
Tri Y gắt gỏng: "Những kẻ thích xem màn trình diễn này đều là biến thái
Khán giả: “…”
Cảm ơn
Chúng tôi đã bị ám chỉ rồi
206 khúc xương, nghe thì không nhiều nhưng cũng chẳng ít
Vì sợ làm Tạ Khung phân tâm, cả Tri Y và Lê Tri đều im lặng
Ba người lặng lẽ bước đi trên đống xương, khoảng cách đến bờ bên kia ngày càng gần
Tạ Khung đang đi đầu, đột nhiên dừng bước
Tri Y cẩn thận chờ vài giây, không nhịn được lên tiếng: "Sao không đi nữa
Tạ Khung không trả lời ngay, một lúc sau, giọng anh nặng nề: "Đã dẫm qua xương quay* chưa
(*Xương quay, một trong hai xương của cẳng tay, nằm ở phía ngoài cẳng tay khi lòng bàn tay hướng lên)
Tri Y: "…Hả
Anh hỏi tôi à
Vừa dứt lời, giọng bình tĩnh của Lê Tri vang lên từ phía sau: "Xương quay 1, còn thiếu một khúc
Tạ Khung không do dự, bước lên mảnh xương quay phía trước
Lê Tri tiếp tục: "Xương đốt sống ngực còn 3, xương bánh chè còn 1, xương sườn còn 2, xương đe còn 1
Với mỗi lời chỉ dẫn của cô, Tạ Khung bước chính xác lên mảnh xương tương ứng
Cuối cùng, bờ bên kia ngày càng gần, trước mặt họ chỉ còn một hộp sọ
Chỉ cần bước qua hộp sọ này là họ sẽ đến được bờ bên kia
Tạ Khung chuẩn bị bước lên, Lê Tri đột ngột gọi anh lại: "Khoan đã
Cô hỏi: "Khoảng cách này có thể nhảy qua không
So với khoảng cách nhảy xa trước đó trong phòng mộ đầy côn trùng, khoảng cách này ít hơn một nửa
Tạ Khung đáp: "Được
Lê Tri lại hỏi Tri Y: "Cô có thể nhảy qua không
Tri Y đo khoảng cách: "Không thành vấn đề
Lê Tri gật đầu: "Đừng dẫm lên hộp sọ mà nhảy qua thẳng luôn
Hai người không hỏi lý do, Tạ Khung tin tưởng là vì sự phối hợp ăn ý suốt một đường của họ, Tri Y là vì sự tín nhiệm tuyệt đối của mình đối với Lê Tri
Khi cả hai đã nhảy qua và đứng vững, Lê Tri cũng nhảy một cái, đáp xuống bờ bên kia
Tri Y vui mừng: "Chúng ta thành công rồi
Cô tò mò hỏi: "Sao lại không thể dẫm lên hộp sọ đó
Lê Tri nhìn chằm chằm vào hố sâu, nơi ma trơi đang lơ lửng: "Trực giác
Vừa dứt lời, hàng ngàn mảnh xương trắng từng trôi nổi trên miệng hố đồng loạt rơi xuống đáy, tạo nên âm thanh va chạm sắc nét
Những mảnh xương còn lại, gồm 205 khúc mà họ đã dẫm lên, chầm chậm tụ lại với nhau
Từng mảnh xương nối tiếp nhau, chỉ trong chớp mắt, đã tạo thành một bộ xương khổng lồ
Các khớp xương kêu lên những tiếng răng rắc, bộ xương khổng lồ đứng dậy trong hố, xoay quanh
Nhưng vì thiếu đầu, nó giống như một con ruồi không đầu, xoay vòng mà không thể định hướng được ba người trên bờ
Tri Y khẽ kêu lên một tiếng
Nếu Tạ Khung dẫm xuống hộp sọ khi nãy, bộ xương này có đầu thì chắc chắn nó sẽ đuổi theo họ
Lê Tri nói khẽ: "Chúng ta đi thôi
Cả ba bước đi nhẹ nhàng, hướng về phía lối vào mộ ở xa
Bộ xương không đầu vẫn loay hoay trong hố, khuấy động đám dây leo dưới đáy, gây ra tiếng động xào xạc
Những âm thanh này hoàn toàn che giấu tiếng bước chân của họ, cho đến khi cả ba biến mất trong lối vào mộ, con BOSS khổng lồ ở cửa ải này vẫn không thể bắt kịp
Chui vào lối mộ, ba người trở lại đội hình cũ: Lê Tri dẫn đầu, Tri Y ở giữa, và Tạ Khung ở sau cùng
Khác với những lối mộ bằng đá mà họ từng chạy qua, lối mộ này có kết cấu bằng đất, không có tường đá xung quanh, và trong quá trình bò, Lê Tri cảm nhận được rằng họ đang di chuyển lên cao
Sau khi bò qua đường đất ẩm ướt khoảng nửa giờ, Lê Tri ngẩng đầu lên, nhìn qua một lỗ nhỏ và thấy ánh trăng treo lơ lửng trên bầu trời đêm
Ánh trăng chiếu qua lỗ hổng, lạnh lẽo và mờ mịt
Tri Y phía sau vui mừng khóc: "Chúng ta thoát rồi
Khi cả ba người, bám đầy đất cát, bò ra khỏi lối mộ, cảm nhận làn không khí tươi mát xung quanh, họ đều có cảm giác như vừa được tái sinh
Lê Tri nhìn quanh, phát hiện họ đang đứng giữa một khu rừng rậm rạp, dưới ánh trăng sáng ngời, gió đêm xào xạc qua từng cành cây, cảm giác ngột ngạt trong mộ cổ biến mất hoàn toàn
Không biết có phải ảo giác hay không, Lê Tri đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, như thể mọi mệt mỏi và đau đớn đều đã tan biến
Cảm giác này thực sự khó tả, nếu phải so sánh, có lẽ giống như những gì trong các tiểu thuyết võ hiệp, khi nhân vật trải qua quá trình tẩy gân phạt tủy và tăng cường sức mạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Tri cúi xuống, phát hiện hai vết thương sâu trên vai do quỷ tân nương gây ra đã liền lại
Không chỉ vậy, trong tâm trí cô bỗng hiện ra một số hình ảnh mơ hồ
Có bốn người với khuôn mặt mờ nhạt ngồi đối diện, cười nói và hát mừng sinh nhật cô
Còn rất nhiều cảnh khác, nhưng cô không thể nhìn rõ, chỉ thấy bốn người bên cạnh mình dần dần biến thành ba
Lê Tri nhắm mắt lại, khẽ lắc đầu
Bên cạnh, Tạ Khung đột ngột nói: "Tôi nhớ lại một số điều
Tri Y trợn tròn mắt: "Tôi cũng vậy
Tôi là một ảnh hậu nổi tiếng sao
Khán giả ngoài màn hình cũng ngơ ngác:
【Cái gì đây, chẳng lẽ màn chơi mất trí nhớ này còn có chức năng khôi phục ký ức nữa sao?】
【Có vẻ là một kiểu mất trí nhớ mới
Mị cũng không chắc chắn lắm, đợi xem sao!】
【Y Y, có khi nào cô chỉ được đề cử vị trí ảnh hậu thôi chứ chưa được nhận giải không?】
..
"Chúng ta đã khôi phục một phần ký ức
Lê Tri nhìn lại lối vào mộ mà họ vừa bò ra, "Ngôi mộ cổ này có lẽ chỉ là một phần của màn trình diễn, chúng ta phải tiếp tục tiến lên để lấy lại toàn bộ ký ức
Niềm vui thoát chết vừa nhen nhóm bỗng chốc tan biến không dấu vết, Tri Y ngồi bệt xuống đất: "Còn phải tiếp tục nữa sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngôi mộ này đã đáng sợ lắm rồi, phía trước chắc chắn còn nhiều thứ đáng sợ hơn chờ chúng ta
Lê Tri đưa tay kéo cô dậy: "Cô cảm thấy thế nào
Tri Y bị dây leo hút máu, là người bị thương nặng nhất trong ba người
Nhưng ngay khi Lê Tri nhắc nhở, cô nhận ra cảm giác yếu ớt và khó chịu đã hoàn toàn biến mất: "Tôi cảm thấy giờ mình có thể đánh gục một con bò bằng tay không
"Có lẽ đây là phần thưởng khi vượt qua ải, thể lực của chúng ta đã hồi phục hoàn toàn
Thực tế, cách nói này không hoàn toàn chính xác, Lê Tri cảm thấy có điều gì đó không ổn
Cô cảm giác mình không chỉ hồi phục thể lực mà còn nhận được thứ gì đó nhiều hơn thế
Nhưng lúc này, họ không có nhiều thời gian để suy nghĩ
Nếu màn trình diễn này yêu cầu họ phải vượt qua hết cửa ải này đến cửa ải khác để sống sót thì chắc chắn phần tiếp theo sẽ không dễ dàng
"Đi thôi, chúng ta phải nhanh chóng vượt qua để tìm lại ký ức
Thể lực đã hồi phục nên họ không cần nghỉ ngơi
Khu rừng rậm rạp chỉ có một con đường, cả ba người tìm một số thứ để tự vệ, rồi bước tiếp vào sâu trong rừng
Khi mới thoát ra khỏi mộ, họ còn thấy khu rừng này thật dễ chịu
Nhưng giờ đây, khi đi sâu vào trong, từng cơn gió rít qua những tán cây, ngay cả ánh trăng trên cao cũng trở nên âm u và rợn người
Không biết từ lúc nào bốn bề đã dày đặc sương mù khiến cho khu rừng trở nên trắng xóa, tầm nhìn ngày càng hạn chế
Đi được khoảng mười phút, một âm thanh nhỏ nhẹ như tiếng chuông vang lên từ phía sau làn sương mờ
Leng keng..
Leng keng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.