Trong căn phòng tối mờ, một hàng cương thi đứng sát tường Gió đêm lùa qua từ khung cửa sổ đang mở, thổi tung những lá bùa vàng dán trên trán chúng, để lộ những gương mặt xanh xao khô héo Những con cương thi này đều nhắm chặt mắt và miệng, nhưng ngay khi lá bùa bị gió lật lên, vài con bỗng chốc mở mắt Dù không thể quay đầu, những đôi mắt trũng sâu của chúng vẫn chăm chăm nhìn về phía hai người đứng trước mặt, như thể chỉ chờ đợi khoảnh khắc để lao tới tấn công Lê Tri khẽ thổi hai tiếng ám hiệu ra ngoài cửa sổ rồi nhanh chóng đóng cửa lại Gió ngừng thổi, những lá bùa cũng rủ xuống, và mấy con cương thi kia lại nhắm mắt Hai người nhanh chóng phân công nhiệm vụ Lý Kiến Hề lo cởi bỏ quần áo của cương thi, còn Lê Tri lục lọi các gói đồ Chỉ cần lá bùa trên trán không rơi xuống thì những con cương thi này sẽ không gây ra nguy hiểm Thời gian không còn nhiều, nhận được ám hiệu, Tri Y và Tạ Khung cũng nhanh chóng lẻn vào phòng qua cửa sổ Họ thấy Lý Kiến Hề đã lột sạch quần áo và nón của bốn con cương thi, Tri Y cầm một bộ lên ngửi thử thì suýt nữa cũng nôn mửa vì mùi xác chết nồng nặc trên đó Tạ Khung nhanh chóng mặc quần áo lên người: “Mùi càng nặng, càng dễ che giấu hơi người sống của chúng ta.”
Nghe vậy, Tri Y cũng không còn bận tâm đến mùi hôi nữa, họ mau chóng thay quần áo cương thi, trong khi Lê Tri đã lục soát hết các gói đồ trong phòng và đặt chúng lại như cũ: “Không có lá bùa dự phòng.” Cô liếc qua bốn cương thi đã bị lột trần: “Dùng bùa của chúng.”
Tri Y lo lắng: “Nhưng nếu gỡ bùa xuống, chúng sẽ tấn công chúng ta ngay lập tức.”
Lê Tri bình tĩnh đáp: “Chờ khi chúng bị hút vào hũ rượu rồi mới gỡ, phải làm thật nhanh.”
Không có thời gian để do dự, từ bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân của người điều khiển cương thi Cả nhóm mỗi người vác một cương thi, nhắm vào miệng hũ rượu đặt trên sàn nhà [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Miệng hũ tối đen, tỏa ra sức hút mạnh mẽ, ngay lập tức nuốt chửng những vật thể được đưa vào Ngay lúc cương thi vừa mở mắt và nhe nanh, mấy người cũng kịp xé bỏ lá bùa trên trán chúng, và chúng bị hũ rượu nuốt trọn trong khoảnh khắc Tiếng bước chân của người điều khiển cương thi đã đến ngay bên ngoài hành lang Lê Tri ra hiệu cho cả nhóm áp sát tường, sau đó đẩy bốn hũ rượu xuống gầm giường Có lẽ do cương thi cũng từng là con người, nên sau khi hũ rượu "ăn" xong cũng không tỏa ra mùi hương như trước Vừa đúng lúc Lê Tri đứng vào vị trí thì cánh cửa phòng bật mở Người điều khiển cương thi trong chiếc áo choàng vàng bước vào Sau khi đóng cửa lại, ông ta đứng yên một lúc, nhìn quanh phòng như thể đang ngờ ngợ về mùi rượu vẫn còn sót lại Nhưng rồi ông ta tiếp tục di chuyển, đi đến bàn và ngồi xuống, mở gói đồ để tìm thứ gì đó Bốn người trong nhóm đội nón che kín mặt, đứng sát tường Trước đó, Tri Y còn lo lắng mình đứng không vững sẽ bị lộ, nhưng giờ cô phát hiện mình đã lo lắng thừa Ngay khi dán lá bùa lên trán, một luồng khí lạnh thấu xương lan từ chân lên, khiến cả cơ thể tê liệt Bốn người nhận ra cơ thể mình đã trở nên cứng đờ, tay chân duỗi thẳng, mất hoàn toàn khả năng điều khiển cơ thể, dù muốn nhúc nhích cũng không được Theo kế hoạch, sau khi ăn xong, người điều khiển cương thi sẽ dẫn đoàn cương thi rời đi, nhưng giờ đây ông ta vẫn ngồi đó, chậm rãi lục lọi gói đồ Lê Tri khẽ nheo mắt, thấy ông ta lấy ra một bộ kim chỉ rồi đứng dậy, bước tới chỗ những cương thi đang đứng Tri Y lén nhắm tịt mắt lại, cảm thấy tim mình như sắp ngừng đập Người điều khiển cương thi bước tới gần, ánh mắt lướt qua hàng cương thi, đột ngột đưa tay gỡ nón của một cương thi Dường như ông ta đang tìm kiếm thứ gì đó, nhưng không thấy, nên lại đặt nón lên và tiếp tục gỡ nón của cương thi thứ hai [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tri Y tuyệt vọng nghĩ, lần này tiêu rồi, hết thật rồi Nhưng ngay khi ông ta chuẩn bị gỡ nón của họ thì ông dừng lại, nhấc một cương thi khác lên và nói: “Thì ra là đây.”
Ông ta vác cương thi đó đến bàn, gỡ nón xuống, và khi nón bị gỡ ra, đầu của cương thi đó nghiêng hẳn sang một bên, lơ lửng trên vai Cái đầu bị đứt lìa, chỉ còn vài sợi dây kết nối với cổ, rõ ràng là do con người khâu lại Người điều khiển cương thi dọn sạch những sợi dây cũ, rồi cẩn thận khâu cái đầu của nó lại dưới ánh đèn dầu Tri Y chỉ liếc nhìn một cái, nhưng cảnh tượng đó khiến cô sợ đến mức suýt nữa cũng ngất lịm, phải nhắm mắt thật chặt Rất nhanh, người điều khiển cương thi khâu đầu cương thi xon rồi, đặt nó về chỗ cũ, ông ta mang theo gói đồ và cầm chiếc chuông bên giường, bước ra ngoài Leng keng—
Leng keng—
Tiếng chuông vang lên, bốn người giống như những con rối bị điều khiển, bước theo sau như những cương thi thật sự, nhảy từng bước xuống cầu thang Chưởng quầy chồn tinh mặc áo dài, đội mũ lông đứng trong quầy, nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, mỉm cười chào người điều khiển cương thi: “Lên đường rồi à?”
Người điều khiển cương thi gật đầu: “Đã đến giờ.”
Không nói thêm lời nào, ông ta bước ra khỏi khách điếm, đoàn cương thi lặng lẽ nối gót theo sau Bốn người cũng trà trộn vào cuối đoàn, Tạ Khung đi trước, tiếp theo là Tri Y, Lê Tri và Lý Kiến Hề Ngay khi Tạ Khung chuẩn bị rời khỏi khách điếm, chủ tiệm chồn tinh đột nhiên "ồ" lên một tiếng Nó đặt bàn tính xuống, bước ra khỏi quầy, nhìn chằm chằm vào bốn cương thi cuối đoàn với vẻ nghi ngờ Nhưng mặc cho tiếng chuông thúc giục, bốn người vẫn lặng lẽ theo đoàn, cuối cùng cũng nhảy ra ngoài Dưới ánh trăng mờ, tiếng chuông lanh lảnh vang lên, đoàn cương thi tiến sâu vào rừng Chủ tiệm chồn tinh đứng ở cửa khách điếm, nhìn theo những bóng dáng đang nhảy lò cò rồi rất nhanh, vô số con chồn nhỏ lao ra từ các ngóc ngách Những chiếc móng vuốt sắc nhọn cào xào xạc lên đám lá khô, bọn chồn nhanh chóng đuổi theo đoàn cương thi, chạy vòng quanh cuối đoàn Người điều khiển cương thi nghe thấy tiếng động liền ngoái đầu lại: “Chủ nhân của các ngươi phái các ngươi đến tiễn ta à Không cần đâu, về đi.”
Những bộ quần áo cương thi đã che kín mùi hơi người của bốn người Lê Tri, thêm vào tác dụng của lá bùa, lũ chồn nhỏ hít hít ngửi ngửi quanh một lúc nhưng cuối cùng cũng tản đi Cứ thế, đoàn cương thi nhảy lò cò đi xa dần, khách điếm dần khuất sau lưng, cho đến khi hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Lúc này, Lê Tri lại cảm nhận được cảm giác lạ lùng như khi vừa thoát khỏi ngôi mộ cổ, một cảm giác như được tái sinh, nhưng lần này, cô nhận ra sức mạnh và thể lực của mình giảm sút đi rõ rệt Không phải do thể lực bị hao mòn, mà do giới hạn sức mạnh của cơ thể đã bị giảm xuống Dù vẫn ở trạng thái sung mãn, nhưng nó đã không còn mạnh mẽ như trước Không chỉ thế, vì cơ thể người trưởng thành thường có kích thước tương tự nên khi mặc quần áo cương thi, chúng vốn rất vừa vặn Nhưng lúc này, bộ áo dài trắng trở nên rộng thùng thình, bị kéo lê trên đất, chứng tỏ cơ thể của họ đã nhỏ lại Lê Tri nhận ra mình đã trẻ ra một lần nữa Lần này, cô đã trở lại tuổi thiếu niên, khiến sức mạnh và thể hình đều suy giảm Khi tuổi tác giảm đi, những ký ức mờ nhạt lại ùa về trong đầu cô như thủy triều Lần này, cô nhìn rõ khuôn mặt của cha mẹ, anh trai và em gái mình Cô thấy mình đã lớn lên trong cô nhi viện khi còn nhỏ, cho đến khi được gia đình này đón về, từ đó sống trong tình yêu thương của gia đình Cô cũng thấy cảnh ba mình qua đời, cô quỳ trước linh đường, lặng lẽ rơi nước mắt Cô còn thấy một nhóm người với khuôn mặt mờ nhạt, mọi người cùng nhau vui đùa trong một ngôi nhà lớn, đó chắc hẳn là những người bạn tốt của cô Những cảnh sinh hoạt thường ngày với gia đình và bạn bè đều rất bình dị, ấm áp, chỉ riêng cảnh có sự xuất hiện của Lý Kiến Hề là đầy vẻ kỳ bí, khác thường Thực ra cô không nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông đã hôn mình trong ký ức là ai, nhưng khi tưởng tượng khuôn mặt Lý Kiến Hề vào vị trí đó thì nó lại hoàn toàn hòa hợp Tuy nhiên, những nơi mà họ đã hôn nhau lại quá đỗi kỳ lạ Ở dưới đáy hồ thì cũng đành, nhưng sao lại có cảnh trong quan tài nữa chứ Dù có kỳ lạ, nhưng những khung cảnh đó lại rất tương đồng với thế giới mà họ đang ở Điều này dường như cho thấy, đây không phải lần đầu tiên cô tham gia vào trò chơi này Với một gia đình hạnh phúc và ấm cúng như vậy, Lê Tri không nghĩ mình sẽ tự nguyện dấn thân vào thế giới nguy hiểm này Vậy nên chắc chắn là cô bị ép buộc Trò chơi này đầy rẫy sự quái dị, tàn ác và tràn ngập ác ý, mỗi lần đều có rất nhiều người giống cô tham gia, có người sống sót thoát ra, có người chết trong đó Nếu trò chơi này chỉ là một màn tra tấn tinh thần từ đầu đến cuối thì những người tham gia sẽ sớm sụp đổ, và trò chơi không thể kéo dài lâu như vậy Vì thế, nhất định phải có một lý do gì đó thu hút người ta tham gia Chắc chắn sẽ có phần thưởng khi vượt qua các thử thách Lê Tri nhớ lại miếng sô cô la mà Lý Kiến Hề đã đưa cô ăn trước đó, rõ ràng đó không chỉ là sô cô la mà còn có tác dụng phục hồi thể lực Nếu vậy, cô đã tham gia trò chơi nhiều lần, chắc chắn cũng đã nhận được phần thưởng Nhưng phần thưởng đó ở đâu Lê Tri khẽ động tâm, và như có một phản ứng tự nhiên, ngay lập tức, trên tay cô xuất hiện một thanh loan đao lấp lánh ánh bạc Khán giả theo dõi qua màn hình không biết rằng trong thời gian ngắn ngủi đó, Lê Tri đã đoán được gần hết những điều xảy ra trong trò chơi Khi nhìn thấy thanh đao xuất hiện trên tay cô, tất cả đều nhận ra đó là vũ khí của cô và không khỏi kinh ngạc:
【Khoan đã Cô ấy bị mất trí nhớ mà, sao lại rút được vũ khí ra?!】
【Trong trò chơi mất trí, người ta không thể dùng đạo cụ mà Làm sao mà Lê Tri làm được như vậy?】
【Theo quy tắc trước đây, ký ức của họ sẽ dần hồi phục nên có lẽ Lê Tri đã nhớ ra điều gì đó Nhưng với tính cách của hệ thống, không thể nào nó cho phép cô nhớ lại những điều liên quan đến trò chơi ngay lúc này nên mị cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra nữa】
【Lê Tri trâu bò Lê Tri đỉnh của chóp Lê Tri đỉnh nóc kịch trần bay phấp phới!】
.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Người điều khiển cương thi rung chuông dẫn đường phía trước, đoàn cương thi một lần nữa tiến vào khu rừng đầy sương mù Cả đoàn di chuyển rất nhanh, những người theo sau bị điều khiển bởi tiếng chuông và lá bùa, khó lòng mà thoát khỏi Tri Y lắc lư theo đoàn, trong lòng lo lắng Cô đã nhớ lại một số ký ức, muốn nói rất nhiều điều nhưng giờ đây cô không thể mở miệng, tay chân không thể cử động, và không biết đoàn cương thi này sẽ đi đến đâu Nếu đến đích mà họ vẫn chưa tách khỏi đoàn thì có lẽ họ sẽ bị chôn sống như những cương thi thật Đúng là vừa thoát khỏi miệng cọp lại rơi vào hang sói Bất chợt, khóe mắt cô bắt gặp một tia sáng lạnh Rồi một đôi tay đưa qua vai, xé toạc lá bùa trên trán cô Ngay khi lá bùa bị gỡ ra, Tri Y lập tức lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, và nghe thấy tiếng Lê Tri thì thầm bên tai: “Tiếp tục nhảy rồi xé lá bùa của Tạ Khung.”