Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 219: Đại Đào Thoát





Quả nhiên
Tri Tri chính là vị cứu tinh của cô!!!
Tri Y vô cùng xúc động, cố gắng kìm nén sự phấn khích, tiếp tục duy trì đội hình nhảy lên phía trước
Cô mỗi lúc một tiến sát Tạ Khung hơn
Khi cuối cùng đã đến gần anh, cô định bắt chước Lê Tri gỡ lá bùa cho Tạ Khung thì đột nhiên tay cô bị nắm chặt lại
Không biết Tạ Khung cũng đã thoát khỏi sự kiểm soát từ lúc nào
Anh khẽ siết tay Tri Y, ra hiệu rằng mình đã tỉnh táo
Người điều khiển cương thi không hề nhận ra rằng bốn cương thi cuối cùng trong đội hình đã thoát khỏi sự điều khiển
Cả nhóm tiếp tục nhảy, đảo mắt tìm kiếm cơ hội trốn thoát trong khu rừng rậm rạp
Khi tìm thấy chỗ ẩn náu thích hợp, từng người một từ cuối hàng bắt đầu lặng lẽ dừng lại và nhanh chóng ẩn mình
Khi cả bốn người đã hoàn toàn tách khỏi đội hình, người điều khiển cương thi vẫn không ngoái đầu nhìn lại
Sau khi đoàn cương thi đi xa, bốn người nhanh chóng hội họp rồi lập tức rời đi theo hướng ngược lại
Sau khi đảm bảo an toàn, Tri Y không kìm được nữa, định cởi bỏ bộ quần áo hôi hám trên người, nhưng Lê Tri ngăn lại: “Cứ mặc tạm đi, khu rừng này đầy những điều kỳ lạ, mùi xác chết có thể che giấu khí tức của chúng ta.”
Tri Y nhăn mặt nhưng đành phải nhẫn nhịn
Cô giơ cánh tay gầy guộc của mình lên cho Lê Tri xem: “Tri Tri, tôi lại nhỏ đi rồi này
Nhìn này, gầy trơ xương luôn!”
Lê Tri quan sát kỹ dưới ánh trăng: “Ừ, nhìn cô bây giờ chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi thôi.”
Tri Y vừa buồn vừa vui: “Dù bây giờ tôi đã trở lại thành thiếu nữ xinh đẹp, nhưng nếu cứ nhỏ mãi thế này thì làm sao đây
Tôi mất hết cơ bắp rồi, sức lực cũng yếu đi, gặp nguy hiểm chắc cũng không thể tự bảo vệ mình nổi.”
Lê Tri phân tích: “Đây có lẽ là quy tắc của trò chơi này
Khi ký ức của chúng ta dần trở lại, tuổi tác cũng sẽ giảm đi tương ứng.”
“Ban đầu, điểm yếu của chúng ta là mất trí nhớ, nhưng lợi thế là thể lực đang ở đỉnh cao
Khi trò chơi tiến triển, lợi thế và bất lợi của chúng ta sẽ dần đảo ngược
Đến lúc ký ức hoàn toàn phục hồi, dù đã có kinh nghiệm đối phó với những điều kỳ quái, thể lực của chúng ta lại giảm xuống còn ở mức của tuổi thơ ấu
Dù thế nào, người đứng sau trò chơi này luôn giữ chúng ta ở trạng thái cân bằng.”
Khi khán giả ngoài màn hình ngạc nhiên trước khả năng phân tích của Lê Tri, Tri Y hỏi ngay câu mà ai cũng quan tâm: “Vậy con dao trên tay cô từ đâu ra vậy
Nhìn nó mạnh mẽ ghê!”
Lê Tri nhìn thanh loan đao trên tay mình và mỉm cười: “Tôi cũng không rõ, chỉ cảm thấy rằng tôi có một thứ như vậy, và khi thử gọi nó thì nó liền xuất hiện.”
Tri Y và khán giả đều đầy dấu chấm hỏi: “……?”
Lê Tri còn gợi ý: “Mọi người cũng thử xem, tôi nghĩ rằng các cậu cũng có vũ khí riêng đấy.”
Nghe vậy, Tri Y hứng thú hẳn lên, cố gắng thử rất nhiều cách nhưng rồi cô ủ rũ nói: “Không có gì cả
Không có dao gì hết!”
Cô quay lại nhìn, thấy Lý Kiến Hề và Tạ Khung đều đang cầm vũ khí trên tay, càng thêm thất vọng, suýt nữa thì cũng bật khóc chít chít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khán giả trong màn hình không nén nổi cười:
【Tội nghiệp Y Y, cô ấy không biết mình đang chơi cùng những đại lão đứng trên đỉnh cao, có lẽ cô ấy sắp nghi ngờ cả cuộc đời luôn rồi】
【Đừng thử nữa Y Y, chị và họ không cùng đẳng cấp đâu, mất mặt kwa’】
【Không sao đâu Y Y
Khi ký ức trở lại, cô sẽ hiểu rằng đây không phải là điều đáng xấu hổ!】
【Đúng vậy
Chỉ cần cô có khả năng ôm đùi là đủ rồi!】
【Y Y của chúng ta rất có mắt nhìn nhé, cô ấy đã nhắm chuẩn cái đùi vàng Lê Tri ngay từ đầu và không bao giờ buông tay ở phó bản tân thủ rồi, thế cũng là tài năng rồi!】
【Thím ở trên, mị có nghi ngờ thím đang trào phúng Y Y và mị có chứng cứ!】
【Nhưng phải công nhận Lê Tri thật sự quá xuất sắc, tư duy của cô ấy đúng là khác biệt mà!】
Khi ký ức chưa hoàn toàn phục hồi, khả năng sử dụng đạo cụ bị giới hạn
Lê Tri và Tạ Khung chỉ có thể lấy ra những món đồ đã gắn bó sâu sắc nhất với mình
Của Lê Tri là một thanh loan đao, còn Tạ Khung là một cây cung
Lê Tri liếc nhìn thanh loan đao trong tay Lý Kiến Hề, nhận thấy nó có chút giống với cái của mình, liền tò mò hỏi anh: “Chúng ta dùng đồ đôi à?”
Lý Kiến Hề nhìn khuôn mặt trẻ trung trước mắt, mỉm cười gật đầu: “Ừ, đúng rồi, đồ đôi đấy.”
Đột nhiên, Tạ Khung với giọng nói trẻ con, nhìn chằm chằm Lý Kiến Hề: “Sao anh không thay đổi gì cả?”
Lúc này, Tri Y mới nhận ra rằng cả ba người họ đều đã trở thành thiếu niên, chỉ riêng Lý Kiến Hề vẫn giữ nguyên hình dáng ban đầu
Khi so sánh với nhau, sự khác biệt càng rõ ràng hơn
Tri Y ngay lập tức phản ứng, tức giận nói: “Anh đã lừa chúng tôi
Anh hoàn toàn khác với chúng tôi
Tri Tri
Tránh xa anh ta ra, anh ta có thể là đồng bọn của những con quái vật ở đây!”
Lông mi của Lý Kiến Hề khẽ run một chút
“Anh ấy không phải.” Lê Tri nắm chặt tay Lý Kiến Hề, đan ngón tay mình vào tay anh, dùng giọng nói dịu dàng trấn an đồng đội: “Tôi đã nhìn thấy anh ấy trong ký ức của tôi rồi, anh ấy là bạn trai của tôi.”
Mọi người đều đã phục hồi một phần ký ức
Tri Y nhớ ra rằng cô không phải là ảnh hậu và cô cũng không có bạn trai nào cả
Nhưng khi Lê Tri đã khẳng định như vậy thì chắc là không có vấn đề gì
Dù vậy, Tri Y vẫn thấy khó hiểu: “Nếu anh ta giống chúng ta thì tại sao anh ta lại không thay đổi
Nếu anh ta khác chúng ta, tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây?”
Trò chơi mất trí nhớ có quy tắc riêng của nó
Lý Kiến Hề không thể nói quá nhiều
Nếu sự can thiệp của anh khiến người chơi nhận thức được sự tồn tại của trò chơi trước khi họ khôi phục ký ức hoàn toàn thì độ khó của trò chơi sẽ ngay lập tức tăng lên
Vì vậy, trước câu hỏi của Tri Y, anh chỉ có thể giữ im lặng
Lê Tri không tỏ ra bận tâm, cô nắm tay anh, giọng điệu nhẹ nhàng như cơn gió xuân: “Anh ấy là ai không quan trọng, chỉ cần tôi biết anh ấy có thể tin cậy là đủ rồi.”
Tạ Khung cầm chắc cung tên trong tay, không cảm xúc quay đi: “Đi thôi.”
Cả nhóm tiếp tục tiến bước trong khu rừng mù mịt
Theo quy luật trước đây, sau khi vượt qua thử thách thứ hai, họ sẽ sớm bước vào thử thách thứ ba
Nhưng cả nhóm đã đi rất lâu mà không gặp phải điều gì bất thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tri Y suy đoán, có lẽ chính mùi xác chết trên người họ đã che giấu hơi thở con người, khiến những thực thể không tồn tại không dám đến gần
Cô không thể không khen ngợi Lê Tri vì sự thông minh của cô ấy
Cả bốn người không hề biết rằng, thử thách này thực ra đã được thiết kế với những quỷ quái truy đuổi họ, nhằm tạo ra một cuộc truy đuổi đầy kịch tính
Nhưng do mùi xác chết trên người họ quá nặng, bốn người bị nhầm là đồng loại của những con quỷ quái nên chúng cũng không tiếp cận họ
Cứ thế, họ đi hơn một giờ, cây cối xung quanh thưa dần, trông như sắp ra khỏi khu rừng ma quái
Khi màn sương trắng tan hết, ánh trăng chiếu thẳng xuống, làm rõ hình dáng một ngôi chùa sừng sững dưới chân núi phía xa
“Nhìn kìa!” Tri Y reo lên: “Có một ngôi chùa ở phía trước!”
Lê Tri trầm ngâm: “Có vẻ như thử thách thứ ba đã xuất hiện.”
Đền thờ hoang vắng ở vùng hoang dã thường là nơi trú ngụ của coo hồn dã quỷ, ngôi chùa đổ nát này dưới ánh trăng càng thêm phần âm u kỳ dị
Nhìn thấy ba người bạn đều có vũ khí trong tay, Tri Y cảm thấy tự tin hơn hẳn: “Đi thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
ngôi chùa nhỏ bé này chẳng đáng sợ gì, nhất định phải vượt qua!”
Biết rằng sớm muộn cũng phải đối mặt, cả bốn người không chần chừ thêm, nhanh chóng bước đến cửa miếu
Trước mắt là một dãy bậc thang bằng đá, hai bên bậc thang thấp nhất có hai tòa tháp đá đứng sừng sững
Xung quanh mọc đầy cỏ dại và bụi cây khô héo, những bậc thang đá cũ kỹ phủ đầy cành khô và lá rụng, tạo nên một khung cảnh hoang tàn, đìu hiu
Bốn người từ từ bước lên bậc thang, gió đêm cuốn theo những chiếc lá khô trên bậc thang khiến nó xoay vòng trong không trung
Dãy bậc thang không dài, kết thúc là một cánh cửa gỗ đóng kín, lớp sơn đỏ trên cửa đã phai nhạt dần theo năm tháng, chỉ còn lại màu đỏ nhạt
Trên cửa, một chữ "Phật" được viết bằng bút vàng, nhưng do bề mặt bị bong tróc nên cái chữ này cũng trở nên mờ nhạt và không còn nguyên vẹn
Vừa rồi còn mạnh mồm là thế, nhưng khi đến trước cửa, Tri Y lại bắt đầu chùn bước: “Chúng ta thực sự phải vào sao?”
Chữ “Phật” đã bị hư hỏng đến mức này rồi, trông chẳng có gì may mắn cả
Lê Tri quan sát xung quanh rồi đặt tay lên cánh cửa đền và đẩy ra: “Nếu đây là thử thách thứ ba, chúng ta không thể không vào.”
Khán giả đồng loạt spam 1 loạt 666:
【Những người chơi khác đều bị truy đuổi đến mức cuống cuồng lao vào chùa, còn Lê Tri lại chủ động vào trong
Đúng là đẳng cấp khác biệt giữa đại lão và người bình thường mà】
【Hệ thống muốn: Khi bị quỷ quái truy đuổi đến bước đường cùng, người chơi nhìn thấy ngôi chùa, vui mừng tưởng rằng bản thân mình được cứu, nhưng lại rơi vào một cái bẫy khủng khiếp hơn
Lê Tri làm: Thử thách thứ ba là một ngôi chùa
Nhai nó rốp rốp, không chừa lại chút vụn!】
【Chọc giận cô ấy làm gì cơ chứ】
【Mất đi cảm giác tuyệt vọng khi bị dồn vào đường cùng, ngôi chùa này trông chẳng còn đáng sợ nữa】
..
Bức tường bên ngoài ngôi chùa trông có vẻ bình thường, nhưng khi cánh cửa mở ra, không gian bên trong rộng lớn hơn nhiều
Ngôi chùa này sâu hun hút, không thể nhìn thấy điểm cuối, tầm nhìn phía trước bị che khuất bởi một tượng Phật đá
Bức tượng Phật này ngự ngay giữa đại sảnh khi bước vào, phía trước là một hàng bồ đoàn, bàn thờ Phật chất đầy nhang đèn và đồ cúng, nhưng tất cả đã phủ đầy mạng nhện và bụi bặm
Cửa vừa mở, vài người bị cơn bụi mù làm cho ho sặc sụa, Lê Tri nheo mắt lại thì thấy đôi mắt của bức tượng Phật bị quấn kín bởi những dải vải màu vàng với những dòng phù chú, trông vừa quái đản vừa tà ác
Xung quanh bức tượng Phật là bốn bức tượng Hộ Pháp đứng dựa tường, tay cầm vũ khí, gương mặt đầy giận dữ và uy nghiêm
Miệng tượng Phật đá để lộ dưới lớp vải vàng hơi nhếch lên
Khi cả bốn người vừa bước vào đền, cánh cửa gỗ phía sau đột nhiên đóng sầm lại
Đèn thờ trên bàn thờ phủ đầy bụi trước tượng Phật bỗng dưng sáng lên, hai ngọn lửa lung linh không ngừng đung đưa, chiếu sáng bốn nén nhang được đặt ngay ngắn giữa bàn thờ
Cảnh tượng như muốn ám chỉ những người mới đến phải dâng hương cúng bái
Tri Y sợ hãi nắm chặt vạt áo Lê Tri: “Tượng Phật này trông tà ác quá, chúng ta có nên bái không?”
Lê Tri quan sát xung quanh: “Không cần vội, cứ xem xét kỹ đã.”
Tạ Khung đi vòng qua tượng Phật đá và tiến thẳng vào bên trong
Các điện thờ nối tiếp nhau trong bóng tối sâu hun hút, không thấy điểm dừng
Khi anh định bước vào sâu hơn, từ trong bóng tối đột nhiên vang lên tiếng động lạo xạo, như có thứ gì đó đang bò nhanh trên sàn nhà, tiến về phía anh
Tạ Khung nhíu mày, lập tức lùi lại, vừa đến chỗ có ánh sáng của đèn thờ, mười mấy con chuột gầy nhẳng đã xuất hiện
Đôi mắt nhỏ như hạt đậu của chúng phát ra ánh sáng xanh lè, kêu chít chít inh ỏi rồi nhanh chóng lao về phía họ
Tri Y thét lên hoảng loạn: “Có chuột kìa!!!”
Lũ chuột không hề sợ người, thậm chí còn bò lên giày và ống quần của họ
Tạ Khung nhanh tay túm lấy một con chuột đã bò lên đến đầu gối, dùng lực bóp mạnh, ngay lập tức nghiền nát nó
Một mùi thối rữa bốc ra từ bàn tay anh, Tạ Khung mặt không đổi sắc, đưa lên ngửi: “Mấy con chuột này ăn xác chết.”
Lời anh vừa dứt, Tri Y đã nhìn anh đầy kinh hãi, biểu cảm còn sợ hơn khi cô nhìn thấy quỷ tân nương
“Á á á Tiểu Tạ!!!” Tri Y phát điên: “Anh bị ô uế rồi!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.