Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 65: Trường Trung Học Dục Tài





“Cũng đâu có quy định rằng NPC trong phó bản nhất định phải biến thành lệ quỷ sau khi chết đâu.” Liên Thanh Lâm có chút lo lắng rằng cái bóng mà cậu vừa giẫm nát có thể là Hướng Mẫn nên cậu đã tự an ủi mình và đồng đội: “Biết đâu cô ấy chết rồi thì thực sự là đã chết, không biến thành quỷ.”
Lê Tri liếc nhìn về phía tòa nhà văn phòng
Trong màn đêm, tòa nhà văn phòng xa xa trông như một con quái vật khổng lồ đang ẩn mình, im lìm không một tiếng động
Cô không tiếp tục chủ đề này nữa: “Trước tiên, hãy sắp xếp lại bàn ghế đã.”
Mọi người lập tức hành động, đưa bàn ghế đã di chuyển về vị trí cũ
Đang lúc dọn dẹp, Tóc Hồng đột nhiên kêu lên: “Điểm số của Chu Kiến Chương đã lên 59 rồi?!”
Cậu ta đang dọn bàn của Chu Kiến Chương thì phát hiện ra, điểm số ở góc phải của bảng tên, ban ngày vẫn là 39 điểm, không biết từ khi nào đã tăng lên thành 59 điểm
Trong các bài kiểm tra, chỉ cần đạt 60 điểm là đủ để qua ải, và Chu Kiến Chương chỉ còn thiếu 1 điểm nữa là đạt được điều đó
Mọi người dừng tay, vội vàng kiểm tra điểm số của những người khác
Ngoài Chu Kiến Chương ra, điểm số của nhóm họ đều đã tăng lên hơn 50 điểm
Tóc Trắng gãi đầu: “Không phải lúc nãy bọn họ chuẩn bị chơi trò gương trong ký túc xá tối nay sao
Tăng điểm cũng là điều dễ hiểu mà?”
Lần này, không đợi Liên Thanh Lâm phản ứng, Tóc Hồng đã đau khổ gõ lên đầu cậu ta: “Trò chơi gương trong ký túc xá có giới hạn thời gian, phải đợi đến sau nửa đêm
Bây giờ còn chưa đến 12 giờ mà!”
“Họ đã tranh thủ thời gian và chơi trò mời bút tiên trước.” Giọng của Lê Tri hiếm khi trở nên nghiêm trọng như vậy: “Mỗi ngày chỉ được chơi một trò, nhưng khi đến nửa đêm, đã là ngày hôm sau rồi
Họ đã hoàn thành ba trò chơi kinh dị, chỉ cần đến 12 giờ và chơi trò gương nữa là có thể qua ải.”
Vậy nên, ban ngày Chu Kiến Chương cố tình nói cho họ nghe, chỉ là để đánh lạc hướng họ
Từ Ức Nhiên lo lắng: “Vậy chúng ta cũng nên nhanh chóng quay lại ký túc xá để chơi trò gương thôi
Chúng ta đã được 40 điểm rồi, hai trò trước đều đạt điểm tối đa, biết đâu trò gương cũng vậy, như thế là có thể qua ải rồi.”
Lê Tri lắc đầu: “Không kịp nữa rồi.”
Kế hoạch ban đầu của cô là nếu tối nay trong lớp học, khi chơi trò bốn góc có thể gọi hồn được Hướng Mẫn, có lẽ họ sẽ biết được bí mật của ngôi trường này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần biết được những gì đang ẩn chứa trong văn phòng hiệu trưởng, họ có thể chuẩn bị kỹ càng hơn khi xông vào, và cơ hội thành công sẽ cao hơn
Thứ đang điều khiển Chu Kiến Chương và nhóm của anh ta xuất phát từ văn phòng hiệu trưởng, và bản thể của nó chắc chắn nằm ở đó
Chỉ cần tiêu diệt được bản thể, nhóm Chu Kiến Chương sẽ không còn là mối đe dọa
Sau đó, họ có thể trở lại ký túc xá để chơi trò gương và qua ải một cách an toàn
Nhưng kế hoạch bước đầu đã thất bại, Hướng Mẫn không xuất hiện
Lê Tri không biết được bí mật của văn phòng hiệu trưởng và không dám mạo hiểm đưa đồng đội xông vào
Nếu bây giờ họ quay lại ký túc xá để chơi trò gương, dù có qua ải, nhưng sự việc liên quan đến Hướng Mẫn vẫn chưa được giải quyết, và bí mật của ngôi trường cũng chưa được làm sáng tỏ, điều này trong mắt Lê Tri không được xem là thành công
Cô cũng có thể không đạt được điểm số cần thiết để đạt MVP
Hơn nữa, Chu Kiến Chương đã sắp xếp trước để chơi trò gương trong ký túc xá, chỉ cần đến 12 giờ là họ sẽ bắt đầu chơi
Giờ cô và đội mình có quay lại cũng đã trễ hơn họ
Hiện tại chỉ còn chưa đầy 20 phút nữa là đến 12 giờ
Quan trọng nhất là…
“Hoàn thành bốn trò chơi, đạt điểm số đủ để qua ải, liệu họ có thực sự qua được không?”
Giọng nói bình tĩnh của Lê Tri khiến mọi người đều tỉnh táo lại
Đàm Mạn Ngữ trầm giọng nói: “Họ đã bị thứ trong cơ thể điều khiển, thực tế họ không còn là con người nữa
Vậy nên, dù họ có hoàn thành nhiệm vụ, họ cũng không thể qua ải, vì họ đã… chết rồi.”
Từ Ức Nhiên nhận ra điều không hay: “Khi họ phát hiện hoàn thành nhiệm vụ nhưng không thể qua ải, họ sẽ làm gì…?”
Lê Tri khẳng định: “Họ sẽ tìm chúng ta và giết chúng ta.” Khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của mọi người, cô bình tĩnh nói: “Vì vậy, chúng ta không thể quay lại ký túc xá
Họ hoàn thành trò chơi trước chúng ta, và khi phát hiện không thể qua ải, chắc chắn họ sẽ đến tìm chúng ta ngay
Lúc đó, nếu chúng ta bị kẹt trong ký túc xá thì chỉ có nước chịu trận.”
Nếu họ chỉ là con người, Lê Tri vẫn tự tin có thể đối phó với họ
Nhưng rõ ràng, tám người chơi đó đã không còn là con người nữa
Nếu đêm qua, thứ mà Bối Huyên nôn ra ở hành lang thực sự là côn trùng thì khi tám người này bao vây ký túc xá, những con côn trùng đó sẽ tràn vào như cơn lũ, lúc đó sẽ không có chỗ nào để họ trốn
Lê Tri quyết định nhanh chóng: “Chúng ta phải rời khỏi đây ngay, tối nay không về ký túc xá nữa, tìm chỗ nào đó để trốn.”
Mọi người nhanh chóng sắp xếp lại bàn ghế còn lại, tắt đèn và rời khỏi tòa nhà học ngay lập tức
Nửa đêm, ngôi trường yên tĩnh và đầy quỷ dị
Ra khỏi tòa nhà, một cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến mọi người không kìm được mà rùng mình
Thấy Lê Tri bước về phía ngược lại với hướng ký túc xá, họ lập tức theo sau
Tóc Hồng thì thầm: “Lão đại, chúng ta trốn ở đâu đây?”
Ngôi trường này không quá lớn, ngoài mấy tòa nhà tiêu chuẩn, không còn chỗ nào có thể trốn được
Chu Kiến Chương và nhóm của anh ta có cả đêm để lục tung cả trường để tìm và giết họ
Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi, tim họ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực
Nhưng thấy Lê Tri không hề do dự, bước chân vững vàng, mọi người cũng an tâm phần nào, bám sát theo cô
Lúc này, khán giả trên màn hình muốn hét lên để nhắc cho người chơi:
【Bảnh biết Lê Tri định đi đâu rồi!!!】
【Mị cũng biết!!!】
【Ha ha ha ha ha, tôi muốn xem ai còn chưa biết nữa!】
【Ái chà chà, lần này thật sự là đi ngủ chung rồi, chắc thầy Lý phải vui đến chết mất】
【Không, chắc chắn thầy Lý sẽ không vui đâu, nhiều “bóng đèn” như thế này mà!】

Mười phút sau, Lê Tri gõ cửa căn phòng bên cạnh phòng y tế
Cô đã quan sát từ những ngày trước, dãy nhà cấp bốn bên cạnh phòng y tế là khu nhà ở của nhân viên, và căn phòng của Lý Kiến Hề ở ngay sát phòng y tế
Hôm đó, cô chỉ đứng bên ngoài nhìn vào và cũng thấy rõ dấu vết sinh hoạt bên trong
Khi gõ cửa, mọi người đều nín thở
Rất nhanh, ánh sáng xuyên qua tấm rèm cửa
Người bên trong đã bật đèn, theo sau là tiếng bước chân tiến đến cửa
Cánh cửa sắt màu xanh mở ra từ bên trong
Ánh sáng vàng nhạt từ phía sau chiếu tới, Lý Kiến Hề với mái tóc rối bù, mặc đồ ngủ và đi đôi dép lê, trông có vẻ ngái ngủ
“Thầy Lý.” Lê Tri chớp mắt, giọng điệu tội nghiệp: “Chúng em bị truy sát.”
Lý Kiến Hề: “…”
Liên Thanh Lâm suýt nữa cũng hét lên
Là anh ta!!
Là người đàn ông có nhan sắc áp đảo mình, NPC thầy âm dương!!
Chết tiệt
Sao lại gặp anh ta nữa chứ
Thật đáng ghét
Lần này mình lại bị anh ta lấn lướt nữa rồi
Tên NPC này xuất hiện ở khắp nơi, hệ thống [quỷ quái] cũng thật biết cách tận dụng tài nguyên
Không ai để ý đến suy nghĩ của cậu ta, vì Lý Kiến Hề đã bước sang một bên nhường lối: “Vào đi.”
Dù cả nhóm rất ngạc nhiên khi NPC lại sẵn lòng giúp đỡ người chơi, nhưng đây không phải là lúc để tò mò
Mọi người nhanh chóng bước vào căn phòng nhỏ này, so với việc phải trốn trong một cái cống bẩn thỉu như họ tưởng tượng, thì phòng này tốt hơn cả ngàn lần
Lý Kiến Hề đóng cửa lại, cẩn thận kiểm tra tấm rèm xem có chỗ nào bị hở không rồi mới quay lại
Phòng chỉ có một gian, được ngăn cách bằng một tấm rèm màu xanh da trời, phía trước là phòng khách, phía sau là phòng ngủ
Cả nhóm có chút ngại ngùng ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách, cảm thấy có phần bối rối vì không ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo cách này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Họ cứ tưởng NPC sẽ hỏi han về những gì đã xảy ra, nhưng không ngờ anh ta chẳng nói gì, thậm chí còn lấy vài chiếc chăn ra từ gầm giường, chuẩn bị giúp họ trải giường ngủ!!
Đây thật sự là NPC trong phó bản, chứ không phải người chơi đội lốt NPC ư
Giường ngủ được trải ở phía sau tấm rèm, cách xa cửa ra vào, an toàn hơn nhiều so với những gì họ đã tưởng tượng
Đồng hồ trên tường đã chỉ đúng 12 giờ
Lý Kiến Hề nhíu mày, liếc nhìn về phía ký túc xá, rồi quay lại nói với họ: “Các em ngủ bên trong, tôi ngủ ngoài này.”
Anh chỉ vào chiếc ghế sofa
Giường và chỗ trải đệm có thể đủ chỗ cho bảy người ngủ
Không muốn lãng phí thời gian, cả nhóm nhanh chóng cảm ơn rồi đi về phía sau tấm rèm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, chẳng ai còn để tâm đến chuyện phân biệt nam nữ nữa
Sau khi mọi người đã yên vị, Lý Kiến Hề tắt đèn phòng
Trước đó bóng tối khiến họ lo lắng, nhưng giờ đây, nó lại mang đến cảm giác an toàn
Càng tối càng tốt, càng tối, Chu Kiến Chương sẽ càng khó tìm thấy họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.