Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 76: Chung Cư Nam Phố





Lê Tri đợi rất lâu mà không nghe thấy bất kỳ âm thanh bất thường nào nữa, có vẻ như thứ đó sẽ không quay lại
Cô lấy từ trong người ra chiếc ngọc bội hình hoa hướng dương đã được làm ấm bởi nhiệt độ cơ thể, siết chặt trong tay và khẽ gọi tên Lý Kiến Hề vài lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong bóng tối, ngọc bội phát ra ánh sáng dịu nhẹ, như đang bí mật hồi đáp cô
Lê Tri khẽ cười, cất ngọc bội vào rồi nhắm mắt ngủ
Mặc dù không có gì nguy hiểm xảy ra, nhưng suốt cả đêm, hành lang ngoài kia vẫn vang lên những tiếng bước chân và tiếng đóng mở cửa liên hồi, khiến giấc ngủ của cô không mấy trọn vẹn
Sáng hôm sau, cả hai bị đánh thức bởi tiếng động từ phòng tắm cuối hành lang
Mạnh Vũ Hàm dụi mắt, ngồi dậy từ trên giường, ánh sáng ban mai đã xuyên qua lớp rèm mỏng, chiếu vào khiến căn phòng đơn rộng rãi này trông an toàn hơn nhiều so với tối qua
Trong tủ có sẵn đồ dùng vệ sinh mới, Lê Tri tiện tay buộc gọn tóc rồi cùng Mạnh Vũ Hàm mang theo đồ dùng ra ngoài
Đèn lồng treo trước cửa hai phòng bên cạnh đã tắt, Lê Tri đặc biệt chú ý nhìn hai bên tường của hành lang
Tòa chung cư này quá cũ, trên tường đầy những vết ố mốc không thể xác định, nhưng không thấy dấu vết của ai đó dựa vào tường mà đi của đêm qua
Không biết rốt cuộc đó là thứ gì
Lê Tri dẫn Mạnh Vũ Hàm vào phòng tắm để rửa mặt, phía trước bồn rửa đã có một người phụ nữ đang đánh răng
Cô ấy mặc một bộ vest công sở, dáng vẻ tao nhã
Khi nhìn thấy Lê Tri và Mạnh Vũ Hàm qua gương, cô ấy mỉm cười chào
Lê Tri cũng đáp lại bằng một nụ cười
Đánh răng xong, người phụ nữ lau miệng rồi hỏi: "Hai người mới dọn đến à
Tôi chưa thấy hai người trước đây
Lê Tri lấy kem đánh răng ra rồi trả lời: "Đúng vậy, chúng tôi ở phòng 205
Người phụ nữ chỉ lên trên: "Tôi ở phòng 304
Trên tầng ba có nhiều người ở lắm, buổi sáng chen chúc nhau rửa mặt không chịu nổi, nên bọn tôi thường xuống tầng hai
Lê Tri tò mò hỏi: "Tầng hai không có ai ở à
Tôi thấy vài phòng có dán câu đối
Người phụ nữ lắc đầu: "Không rõ nữa, tôi chưa bao giờ thấy ai vào buổi sáng
Cô ấy mỉm cười đưa tay ra: "Tôi tên là Cù Dung
Lê Tri cũng cười bắt tay cô ấy: "Tôi là Lê Tri, còn đây là em gái tôi, Mạnh Vũ Hàm
Cô ngừng lại một chút, hơi nhăn mặt bất đắc dĩ: "Cách âm của tòa nhà này thật sự kém, tối qua cứ có người đi lại bên ngoài làm chúng tôi không ngủ được
Cù Dung gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, chung cư cũ mà
Nhưng trên tầng ba thì khá yên tĩnh, mọi người ngủ sớm lắm, chắc là tầng hai toàn những con cú đêm
Cô ấy lau khô mặt, dù không trang điểm nhưng làn da vẫn rất mịn màng, sau đó mỉm cười chào tạm biệt: "Tôi đi làm đây, hẹn gặp lại
Lê Tri cười vẫy tay: "Hẹn gặp lại
Khi Cù Dung bưng chậu lên tầng, Mạnh Vũ Hàm mới nhỏ giọng hỏi: "Chị Tri Tri, vậy là tầng ba không có thứ phát ra tiếng thở hổn hển đó sao
Trông cô ấy rất bình thường mà
Lê Tri nói: "Lát nữa chúng ta sẽ hỏi những người chơi ở tầng ba xem
Rửa mặt xong, hai người trở về phòng cất đồ rồi xuống tầng một, tình cờ gặp Phù Hoan và Hạng Linh bước ra từ trong phòng
Phù Hoan thấy Lê Tri thì lo lắng hỏi: "Đại lão, đêm qua chị có nghe thấy tiếng động đó không
Lê Tri gật đầu: "Đợi mọi người tập trung rồi hẵng nói
Chúng ta ra ngoài xem sao
Bốn người cùng bước ra khỏi hành lang
Ban ngày, chung cư Nam Phố trông bớt u ám hơn nhưng lại lộ rõ sự cũ kỹ, nhếch nhác
Ngoài hành lang là khu vực công cộng, cạnh tường có một bồn hoa đã xây dựng lâu đời, bên trong mọc lưa thưa vài cây xanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối diện với hành lang là cổng sắt ra vào chung cư, bên tay trái là khoảng sân nhỏ với vài thiết bị thể dục rỉ sét và vài chiếc ghế dài, bên tay phải là một khoảng sân nhỏ khác có dựng một mái che, bên dưới là một quầy bán đồ ăn sáng
Lúc này, dưới mái che có ba bốn người đang ngồi ăn sáng, hơi nước từ việc nấu nướng bốc lên, mang lại chút không khí sinh hoạt cho chung cư Nam Phố
Trong lúc quan sát xung quanh, những người chơi khác cũng lần lượt xuất hiện
Lê Tri nhìn thấy Lê Phong dẫn theo Kiều Tuấn Viễn đi xuống, trong lòng cô thầm thở phào nhẹ nhõm
Không khí tràn ngập mùi đồ ăn sáng, Phù Hoan nói: "Đi ăn sáng trước đi, vừa ăn vừa nói chuyện
Mọi người liền cùng nhau đi về phía quầy ăn sáng
Lê Tri bước được vài bước thì bất chợt quay đầu nhìn về phía phòng bảo vệ
Bên trong phòng bảo vệ hẹp sát cổng sắt là một người đang ngồi, tối qua bà chủ nhà có nói qua, người đang ngủ trong phòng tiếp nhận bưu kiện chính là bảo vệ duy nhất của chung cư Nam Phố
Nhưng giờ người ngồi trong phòng bảo vệ này lại ngồi rất thẳng thớm, hoàn toàn không giống với ông lão lưng còng tối qua
Lê Tri bước tới phòng bảo vệ
Mạnh Vũ Hàm gọi với theo: "Chị Tri Tri, chị đi đâu thế
Lê Tri đáp: “Mọi người đi trước đi, chị đến ngay.”
Dù sao khu vực công cộng cũng chỉ có vậy, lại đang là ban ngày nên chẳng ai lo lắng gì
Lê Tri đi đến phòng bảo vệ, gõ vào cửa sổ dán giấy xanh, người bên trong đưa tay đẩy cửa sổ ra, để lộ một khuôn mặt thanh tú
Lê Tri không nhịn được cười khi nhìn thấy người bên trong mặc đồng phục bảo vệ: “Anh làm bảo vệ ở đây à?”
Lý Kiến Hề lộ ra vẻ không được tự nhiên: “Ừ…”
Ngay khi thấy gương mặt điển trai đó, dòng bình luận trên màn hình đã bùng nổ:
【Lý Kiến Hề: Hôm nay cũng đã thành công tìm thấy vợ rồi!】
【A a a a a cp mị ship riêu (real) vl!!
Họ thật sự là của nhau!!!】
【Anh ấy đến rồi
Anh ấy lại đến rồi
Lần này là bảo vệ
Thích ăn bánh quy gấu nhỏ!】
【Có phải là Lý Kiến Hề đã có bí quyết để tìm vợ rồi nên mới tìm thấy nhanh như vậy không
Sao lần nào anh ấy cũng tìm thấy nhanh thế?】
【Hay lắm anh zai
Lý Kiến Hề, tôi vừa mới thấy anh làm thị trưởng trong một phó bản khác
Không làm thị trưởng nữa mà đến đây làm bảo vệ à?】
【Ngay khi thấy Lê Tri vào phó bản, mị biết ngay rằng thị trưởng bên kia phải đổi người rồi
Mị vừa qua đó xem, quả nhiên thị trưởng đã đổi thành NPC khác rồi】
【Làm thế nào mà Lý Kiến Hề có thể đi lại tự do giữa các phó bản vậy?!】
【Không giống NPC chút nào, như thể anh ta là con cưng của hệ thống vậy, muốn làm gì thì làm nấy trong thế giới do cha mình tạo ra
Boi mặt phố, bố làm to】
【Cũng có thể anh ấy chính là hệ thống, là hiện thân của hệ thống đấy ha ha ha ha】
【Không giống đâu, rõ ràng là hệ thống có ác ý với người chơi, nhưng Lý Kiến Hề thì lại rất thân thiện với người chơi
He he, lại được ăn cơm chó mới rồi】

Mỗi lần Lý Kiến Hề xuất hiện, khán giả lại bàn tán về thân phận của anh
Trong phó bản, Lê Tri cười mỉm nhìn anh: “Ông bảo vệ họ Trương kia đâu rồi?”
Lý Kiến Hề trả lời nghiêm túc: “Ông ấy đột ngột qua đời vì bệnh, tôi được bà chủ nhà mời đến thay thế.”
Khán giả cười gần chết vì lý do giống hệt nhau
Không xa, Mạnh Vũ Hàm gọi to: “Chị Tri Tri, chị ăn bánh bao hay xíu mại?”
Lê Tri quay đầu lại: “Bánh bao.”
Cô tựa tay lên gờ cửa sổ bẩn thỉu, tóc cô buộc hờ phía sau, một lọn tóc rơi xuống cái cổ trắng ngần
Là một tư thế thoải mái và đầy tin tưởng
Lý Kiến Hề chăm chú nhìn vào gương mặt cô đến xuất thần, khi cô quay lại thì anh vội cúi đầu, thấp giọng nói: “Em đi ăn sáng đi.”
Lê Tri cười tươi: “Ừ.”
Cô giơ tay lên, cười tít mắt vẫy tay chào anh
Ánh mắt Lý Kiến Hề như lạc trong những đám mây
Không xa đó, Lê Phong ngồi tại quầy ăn sáng, nhìn cô em gái đang nói chuyện vui vẻ với người trong phòng bảo vệ, anh khẽ cau mày đầy lạnh lùng
Lê Tri nhanh chóng quay lại, trên bàn đã có một bát canh rong biển và một khay bánh bao, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt
Cô gắp một chiếc bánh bao, nhìn về phía người đang bận rộn trong quầy, đó chính là bà lão đã đốt giấy ở ngã tư đêm qua
Những người chơi khác rõ ràng cũng nhận ra, họ nhìn nhau đầy ngụ ý
Bên cạnh có một người đàn ông mặc vest giày da, trông lịch lãm, vừa ăn xong liền nói với bà lão: “Bà Khâu, tôi để tiền đây nhé.”
Bà Khâu lạnh mặt không đáp lời
Người đàn ông hơi xấu hổ, lấy một tờ giấy lau miệng rồi chuẩn bị rời đi
Người đàn ông trung niên mặc áo hoa ngồi cùng bàn cười hỏi: “Anh Chử này, sao ngày nào cũng ăn sáng ở chỗ bà Khâu vậy
Vợ anh không chuẩn bị bữa sáng à?”
“Giờ đi làm của tôi sớm quá, cô ấy phải ngủ thêm.” Người đàn ông gọi là anh Chử đáp lại nhẹ nhàng, giọng nói rất lịch sự: “Tôi đi làm đây, tạm biệt.”
Đợi anh ta đi khuất, bà Khâu mới lạnh lùng đi thu tiền
Người đàn ông áo hoa thở dài: “Bà Khâu này, chuyện này bà cũng không thể trách anh Chử được
Dù sao thì thằng Tiểu Ba và thằng Cường Tử cũng chẳng phải loại gì tốt…”
Anh ta còn chưa nói hết câu đã bị bà Khâu trừng mắt, đành im bặt
Những người chơi nhìn nhau ngầm hiểu, đợi bà Khâu quay lại quầy, Phù Hoan xách ghế nhỏ đến gần người đàn ông áo hoa, nhỏ giọng hỏi: “Anh trai à, em mới chuyển đến đây, ở phòng 104, em muốn hỏi thăm một chút.”
Người đàn ông áo hoa thấy một mỹ nhân xinh đẹp như vậy đến gần, anh ta lập tức quên ngay nỗi bực bội vì bị bà Khâu làm mất mặt, hớn hở nói: “Hàng xóm mới à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chào cô, có gì cô cứ hỏi, ở chung cư Nam Phố này, không có chuyện gì mà tôi không biết cả!”
Phù Hoan nở nụ cười rực rỡ: “Anh đúng là giỏi thật
Em chỉ tò mò không biết giữa bà Khâu và anh Chử có chuyện gì thôi
Trông bà ấy không ưa anh ta lắm.”
“Hả!” Người đàn ông áo hoa đập đùi, nhìn lén bà Khâu rồi hạ giọng: “Chuyện này nói ra thì anh Chử cũng là người bị hại thôi
Đám thằng Tiểu Ba và thằng Cường Tử ở phòng 102 và 103, tụi nó toàn phá phách…”
Anh ta chợt dừng lại, rồi vội vàng tự đánh vào miệng mình: “Thôi thôi, người chết thì không nên nhắc đến nữa, không phải lỗi của họ.” Anh ta lẩm bẩm vài câu rồi tiếp tục: “Cỡ hơn tuần trước, hai thằng đó mò lên phòng 603 là nhà của anh Chử, để ăn trộm
Nhưng đúng lúc anh Chử đi làm về, hai đứa hoảng hốt chạy trốn, kết quả là rơi từ cầu thang xuống và chết tươi!”
Những người chơi lắng nghe hết sức chăm chú
Người đàn ông áo hoa thở dài: “Chuyện này rõ ràng cũng không thể trách anh Chử được, nhưng bà Khâu là một bà lão sống một thân một mình, bà ấy sống ở đây nhiều năm rồi, dù hai thằng nhóc đó nghịch ngợm, nhưng chúng vẫn đối xử rất tốt với bà Khâu
Vì vậy, bà ấy mới giận anh Chử thôi!”
Nghe xong, các người chơi cuối cùng cũng hiểu được nguồn cơn của câu chuyện
Không ngạc nhiên khi bà Khâu đã đốt giấy cho hai người đó đêm qua, hai kẻ đã sống tại phòng 102 và 103, Tiểu Ba và Cường Tử, có lẽ là những kẻ vô công rồi nghề
Dù rõ ràng sự việc này không thể đổ lỗi cho anh Chử, nhưng việc một người già lủi thủi sống một mình như bà Khâu giận chó đánh mèo thì cũng là điều dễ hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.