Công Viên Giải Trí Quỷ Quái [Vô hạn]

Chương 80: Chung Cư Nam Phố





Lý Kiến Hề im lặng trong giây lát, giả vờ không để ý đến ánh mắt không mấy thân thiện của Lê Phong, lễ phép chào anh: “Chào anh.”
Lê Phong mặt lạnh lùng đáp: “Từ nhỏ đến lớn, tôi và em gái tôi có gì đều nói thẳng với nhau
Lần này tôi cũng sẽ không vòng vo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Làm bạn thì được, còn chuyện khác thì đừng mơ.”
Phù Hoan liền tỏ ra không vui: “Này, này, anh ...”
Lê Phong quay lại nhìn cô ấy
Ánh mắt sắc như dao
Phù Hoan lập tức im bặt, như con chim cút co mình lại, không dám nói thêm lời nào
Lê Tri biết tính anh trai mình, nghe anh nói vậy cô không khỏi bật cười: “Anh à, không phải như anh nghĩ đâu.”
Lê Phong nói: “Anh biết em không có ý đó, nhưng anh ta...” Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn về phía Lý Kiến Hề: “Thì không chắc.”
Đều là đàn ông, làm sao anh không nhìn ra ý đồ của anh ta
Thú thực, đúng là Lý Kiến Hề đã giúp đỡ em gái anh rất nhiều lần
Về ngoại hình hay tính cách, anh ta đều rất xuất sắc
Nếu đây là thế giới thực, có một người đàn ông như vậy theo đuổi em gái mình, có lẽ anh sẽ cảm thấy vui mừng
Nhưng chỉ riêng việc Lý Kiến Hề là một NPC trong phó bản đã khiến tất cả những điều kiện khác dù tốt đến đâu cũng trở nên vô nghĩa
Theo lẽ thường, một NPC trong phó bản thậm chí còn chẳng được coi là con người
Huống hồ đây lại là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, cho dù anh ta thật sự khác biệt với những NPC khác, có ý thức tự chủ và không khác gì con người thì đã làm sao
Người khác còn có yêu xa, yêu xuyên quốc gia, chẳng lẽ em gái anh lại đi mở đường cho kiểu yêu xuyên thế giới
Là một người chơi chính thức, anh hiểu rất rõ rằng quốc gia đang tìm mọi cách để tiêu diệt hệ thống [Quỷ Quái]
Một khi thành công, phó bản sẽ bị đóng lại, và Lý Kiến Hề cũng sẽ biến mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến lúc đó, em gái anh biết phải làm sao
Ngay cả một kỷ niệm để nhớ về cũng không còn
Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra
Bây giờ em gái anh chưa có tình cảm gì, nhưng ai mà biết liệu sau này cô có bị lay động trước những gì anh ta làm hay không
Không được
Anh phải chặn đứng mọi khả năng
Nghĩ đến đây, giọng của Lê Phong càng lạnh hơn: “Lý Kiến Hề, tôi không quan tâm anh có mục đích gì, nhưng sau khi phó bản này kết thúc, anh không được phép tìm đến em gái tôi nữa.”
Phó bản nhiều như vậy, anh làm NPC ở đâu chẳng được, sao cứ phải bám lấy em gái tôi
Lê Tri khẽ ho một tiếng: “Anh à, thực ra là em...”
“Không.”
Lý Kiến Hề bất ngờ lên tiếng, ngắt lời cô
Giọng anh rất bình thản, vẻ mặt cũng rất điềm tĩnh, không phải kiểu từ chối vì xấu hổ hay bất mãn
Đôi mắt anh bình lặng, trong veo, phản chiếu ánh nắng đang rơi xuống, như một đứa trẻ từ chối một yêu cầu mà mình không thích, anh nhẹ nhàng nhìn Lê Phong: “Tôi không muốn.”
Sắc mặt Lê Phong càng lạnh lùng hơn
Phù Hoan cúi đầu ăn cơm, khóe miệng cong lên, gần như không kìm được mà bật cười
Lê Tri cũng có chút ngạc nhiên nhìn Lý Kiến Hề
Lê Phong giận quá hóa cười: “Vậy là anh thừa nhận anh có ý đồ với em gái tôi?”
Lý Kiến Hề phủ nhận: “Không
Tôi chỉ muốn được gặp cô ấy, ở bên cạnh cô ấy.”
Thế này mà mẹ nó gọi là không có ý đồ
Lê Phong thực sự muốn đánh người
Lúc này Lê Tri mới lên tiếng, có chút tò mò: “Có phải là do cảm giác quen thuộc mà anh từng nói không
Anh muốn tìm lại ký ức đã mất của mình từ em à?”
Lý Kiến Hề mím môi, thấp giọng đáp: “Không phải.” Anh cúi đầu, một lúc lâu sau mới nói: “Chỉ khi ở bên em, tôi mới cảm thấy tôi là chính mình.”
Lê Phong không biết tại sao câu chuyện lại chuyển thành vấn đề triết học, cái gì mà tôi là chính tôi, tôi không phải là tôi, rõ ràng anh ta đang cố tình
Cố tình lấp liếm ý đồ với em gái anh
Nhưng hình như em gái anh còn bị thuyết phục rồi
Cô còn quay lại để thuyết phục anh: “Anh à, em biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm mà.”
Lê Phong: “……” Anh nắm chặt tay, nhìn vào ánh mắt kiên định của em gái, hít thở sâu mấy lần rồi mới từ từ nói: “Tri Tri, từ nhỏ em đã có chính kiến, nếu em đã nói vậy thì sau này anh sẽ không can thiệp vào mối quan hệ của hai người nữa.”
Nói xong, khóe mắt anh không khỏi giật giật
Sao tự nhiên mình lại thành nhân vật phản diện phá hoại tình cảm thế này
Lê Tri cười tươi: “Cảm ơn anh.”
Lý Kiến Hề cũng chân thành nói: “Cảm ơn.”
Lê Phong nhịn không được, đành trừng mắt nhìn anh một cái
Thôi không nhìn cho nhẹ người, nói xong hết rồi, anh bê cơm đi chỗ khác, chứ ngồi đây thì sao mà ăn nổi
Phù Hoan thực sự muốn vỗ tay cổ vũ cho một màn này
Mèn đét ơi
Sao lại bị chặn hết thế này
Đáng lẽ phải để khán giả cả nước cùng thưởng thức cảnh cặp đôi trẻ chống lại sự phản đối của gia đình rồi phát đường ngọt đến nhũn cả người chứ
Lê Tri quay sang nhìn Phù Hoan, giọng nhẹ nhàng: “Chuyện vừa rồi phiền cô đừng nói ra ngoài nhé.”
Phù Hoan gật đầu liên tục: “Không nói đâu
Cô yên tâm, miệng tôi kín như bưng!”
Lý Kiến Hề cúi đầu, mỉm cười nhẹ, rồi tắt thiết bị chặn tiếng
Âm thanh và hình ảnh trên màn hình cuối cùng cũng trở lại, khiến khán giả bên ngoài sốt ruột:
【Lại chặn nữa
Lại chặn nữa
Rốt cuộc có gì mà VIP tôn quý như tôi lại không được nghe?!】
【Lý Kiến Hề, anh nhờ vào việc mình có nhiều đạo cụ nên làm loạn trong phó bản đấy à!】
【Sắc mặt Lê Phong có vẻ không được tốt lắm, cãi nhau rồi à
Nhưng nhìn cảnh này lại không giống cãi nhau lắm】
【Phù Hoan trông như đang gặm CP vậy
Mị không quan tâm
Nhất định là có đường
Hí hí!】

Sau khi ăn trưa xong, Lê Tri gọi những người chơi khác lại, khẽ nói: “Những phòng có dán câu đối trên cửa đều có vấn đề, có lẽ người ở bên trong không phải người sống, tốt nhất là tránh xa, đừng gõ cửa.”
Mọi người liên tục gật đầu
Tranh thủ trời chưa tối, cả nhóm tiếp tục đi điều tra manh mối trong chung cư
Lê Tri vốn định lên tầng sáu một lần nữa, hy vọng có thể tìm cách gặp được Trần Mỹ Thiến
Cô chuẩn bị đi cùng Mạnh Vũ Hàm thì bị Kiều Tuấn Viễn gọi lại
“Chị Lê Tri.” Giọng cậu bé mang theo chút ngập ngừng, “Em muốn lên tầng hai xác minh một việc, chị có thể đi cùng em không?”
Trước đó khi đi ngang tầng hai, cậu bé đã nhìn về phía hành lang, có vẻ như phát hiện điều gì đó
Lê Tri mỉm cười, không từ chối: “Được thôi.”
Cô nói với Mạnh Vũ Hàm: “Em ở đây nhé, nếu gặp NPC thì hãy cố gắng trò chuyện với họ.”
Mạnh Vũ Hàm ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng ạ!”
Lê Tri bước tới chỗ Kiều Tuấn Viễn: “Đi nào.”
Kiều Tuấn Viễn thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười: “Cảm ơn chị Lê Tri.”
Lê Tri nhìn cậu cười: “Chị cũng cảm ơn em vì đã chia sẻ manh mối với chị.”
Hai người hướng về phía lối vào chung cư, Lê Phong cũng theo sau, giọng lạnh nhạt: “Tôi đi cùng hai người.”
Ba người bước vào chung cư, có lẽ do hành lang quá tối, lúc lên cầu thang Kiều Tuấn Viễn bị trượt chân, suýt ngã quỵ
Lê Tri nhanh tay đỡ cậu ta: “Cẩn thận.”
Kiều Tuấn Viễn bám vào tay cô để đứng vững, khẽ than phiền: “Cầu thang gì mà tối quá.”
Lê Tri liếc nhìn cậu ta, mỉm cười: “Nhìn kỹ chút.”
Phía sau, Lê Phong khẽ nhíu mày, lặng lẽ tiến lại gần em gái hơn
Ba người bước lên tầng hai, những căn phòng dán câu đối và treo đèn lồng ẩn hiện trong bóng tối của hành lang, toát lên cảm giác rùng rợn
Kiều Tuấn Viễn đi trước, nói khẽ: “Chính chỗ kia…”
Cậu ta đi thêm vài bước, đột nhiên phát hiện ra người phía sau không đi theo
Quay đầu lại, câu ta thấy Lê Tri vẫn đứng yên ở đầu hành lang
Kiều Tuấn Viễn nghiêng đầu, tỏ vẻ khó hiểu: “Chị Lê Tri, sao thế
Lại đây đi.”
Lê Tri tiến lên một bước nhỏ, trong lúc đó, Máy Cảnh Báo Nguy Hiểm trong túi cô phát ra âm thanh báo động càng ngày càng to hơn
Cô dừng bước, nhưng nét mặt vẫn giữ nguyên, mỉm cười nói: “Manh mối gì vậy
Em nói luôn đi.”
Kiều Tuấn Viễn nói: “Chị qua đây, em chỉ cho chị xem.”
Ánh mắt Lê Tri trở nên lạnh lùng, nhưng giọng nói vẫn dịu dàng: “Thật sự có manh mối à?”
Kiều Tuấn Viễn khó hiểu nhíu mày: “Chị Lê Tri, rốt cuộc chị sao vậy?”
Vừa dứt lời, Lê Phong đột nhiên hét lớn: “Tri Tri, cẩn thận!”
Vốn đã đứng sát em gái, anh lập tức ôm lấy cô rồi kéo sang một bên
Cùng lúc đó, một viên gạch từ trần hành lang rơi thẳng xuống chỗ Lê Tri vừa đứng
“Bốp” một tiếng, viên gạch vỡ làm đôi, nếu nó rơi trúng đầu Lê Tri thì chắc chắn cô sẽ bị thương nặng
Thiết bị cảnh báo trong túi vẫn kêu liên tục, Lê Tri lập tức quay người lại: “Xuống lầu!”
Lê Phong nắm lấy cổ tay em gái, lập tức quay người chạy xuống lầu
Lê Tri chạy bên cạnh anh, đột nhiên cô trượt chân, như thể bậc thang đột ngột biến mất, khiến cô ngã nhào về phía trước
Lê Phong chỉ cảm thấy lực kéo tay mình tăng lên, nhưng anh không buông tay mà càng nắm chặt hơn, hai người cùng nhau lăn từ trên cầu thang xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lê Phong chỉ kịp bảo vệ đầu em gái, rồi nhanh chóng đứng dậy: “Tri Tri?
Em có bị thương ở đâu không?”
Lê Tri cử động cơ thể, được anh đỡ ngồi dậy, cô kéo tay áo lên kiểm tra vết trầy xước ở khuỷu tay: “Em không sao.”
Mặt Lê Phong đầy vẻ tức giận, anh lập tức quay lại nhìn Kiều Tuấn Viễn đang chạy theo xuống, giọng cậu bé có chút lo lắng: “Chị Lê Tri, anh Lê Phong, hai người không sao chứ?”
Lê Tri nắm lấy cổ tay anh trai, nhẹ nhàng lắc đầu
Giờ không phải lúc tính sổ, Lê Phong cũng không nói gì thêm
Cuối cùng Máy Cảnh Báo Nguy Hiểm cũng ngừng kêu, Lê Phong đỡ em gái bước ra khỏi chung cư, vừa tới phòng bảo vệ, Lý Kiến Hề đã vội vàng chạy tới: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Lê Tri mỉm cười: “Em bị ngã, chỉ xước một chút thôi, không sao.”
Lý Kiến Hề nhìn khuỷu tay chảy máu của cô, nhíu mày: “Em đợi anh một chút.”
Anh vội vàng trở lại phòng bảo vệ rồi nhanh chóng quay lại với một chai thuốc nhỏ, anh định nắm lấy tay cô để bôi thuốc, nhưng Lê Phong đã chặn lại: “Để tôi.”
Lý Kiến Hề lặng lẽ đưa chai thuốc cho anh
Lê Phong nâng cổ tay em gái lên, xịt thuốc lên vết thương, chỗ da trầy xước liền khô lại ngay lập tức, như một kỳ tích y học
Lê Tri cử động khuỷu tay, cơn đau cũng hoàn toàn biến mất
Dù biết rằng các đạo cụ y tế trong phó bản rất kỳ diệu, nhưng lần đầu tiên trải nghiệm trên bản thân vẫn khiến cô không khỏi ngạc nhiên
Cô mỉm cười nhìn Lý Kiến Hề: “Cảm ơn anh.”
Lê Phong cũng trầm giọng nói: “Cảm ơn.”
Lê Phong đưa chai thuốc lại cho Lý Kiến Hề, nhưng anh không nhận: “Tôi không cần, hai người giữ lấy đi.”
Chà, NPC đặc thù lại rơi đạo cụ rồi
Khán giả xem đến đây cũng dần hiểu ra:
【Vậy là đạo cụ này chỉ rơi ra cho một mình Lê Tri thôi à?】
【Vậy chỉ có Lê Tri mới có thể tăng độ hảo cảm với NPC này thôi đúng không?】
【Đây chính là tình yêu đấy!!!】
【Nhưng vừa rồi đúng là rất kỳ lạ, tại sao Lê Tri lại liên tiếp gặp nguy hiểm】
【Kiều Tuấn Viễn trông có gì đó không đúng, chẳng giống người tốt】
【Thím ở trên có vấn đề à
Tiểu Viễn mới chỉ là đứa trẻ 15 tuổi thôi, có cần nghĩ xấu về thằng bé thế không】
【Tòa chung cư này vốn đã kỳ lạ, có khi nào là những thứ quái dị ẩn náu trong bóng tối đang cố tình hại Lê Tri vì cô ấy quá lợi hại không】

Dòng bình luận cứ tiếp tục, Lê Tri kéo tay áo xuống, liếc nhìn Kiều Tuấn Viễn đang đi theo phía sau, rồi thấp giọng nói với anh trai: “Có lẽ cậu ta đã dùng đạo cụ lên em.”
Khi họ lên lầu, Lê Tri đã đỡ Kiều Tuấn Viễn một lần khi cậu ta suýt ngã, có lẽ đó là lúc cậu ta dùng đạo cụ lên cô
Lê Phong nhíu mày: “Đạo cụ giết người à?”
Lê Tri lắc đầu: “Có lẽ chưa đến mức đó, ngã cầu thang chắc chắn sẽ không giết chết được em
Thiết bị cảnh báo đã ngừng kêu, chứng tỏ nguy hiểm từ đạo cụ đã biến mất.” Cô suy nghĩ: “Nếu thiết bị cảnh báo không kêu, có lẽ em thực sự sẽ theo cậu ta đi tiếp, và lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì?”
Lê Phong dần nhận ra điều mà Kiều Tuấn Viễn muốn làm: “Có thể em sẽ ngã và va vào những cánh cửa đó.”
Vừa lúc nãy cô còn nói với những người chơi khác rằng những cánh cửa có dán câu đối rất nguy hiểm, đừng cố gắng gõ cửa
Ngay sau đó, Kiều Tuấn Viễn lại dẫn cô lên tầng hai, dùng đạo cụ để khiến cô va vào những cánh cửa đó
Chỉ cần va vào cửa, cũng có thể coi như đã thực hiện hành động gõ cửa
Nhưng khi cô đứng yên không bước tiếp thì ngay lập tức trên trần nhà rơi xuống một viên gạch
Dù đã tránh được, nhưng ngay sau đó cô lại ngã cầu thang
Rõ ràng, đạo cụ này phải khiến cô gặp nạn một lần
“Có lẽ đó là một loại đạo cụ xui xẻo.” Lê Tri suy đoán: “Hoặc là kiểu đạo cụ gây thương tích, khiến người ta gặp xui xẻo cho đến khi đổ máu thì mới được giải trừ.”
Nhưng nếu lúc đó cô thật sự bước tiếp và va vào cánh cửa thì chắc chắn mọi chuyện sẽ không chỉ dừng lại ở việc đổ máu
Kiều Tuấn Viễn muốn cô chết
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.