Lê Tri đã thấy Kiều Tuấn Viễn giơ tay lên, trên tay cậu ta cầm một thứ gì đó giống như gương Cô chưa kịp nhắm mắt thì ánh sáng chói lòa của nó đã phản chiếu vào mắt cô Lê Tri cảm nhận được một loại sức mạnh nào đó đang trói buộc mình Cô thử cử động ngón tay, nhưng phát hiện mình thực sự không thể nhúc nhích được Tấm gương trong tay cậu ta chắc chắn là một loại đạo cụ dùng để định thân Thấy Lê Tri đứng im không động đậy, nụ cười trên gương mặt Kiều Tuấn Viễn càng thêm rạng rỡ Cậu ta bước tới, giọng nói vốn mang nét trẻ con nay không còn che giấu sự ác ý: “Sắp vượt qua phó bản rồi, cũng đã đến lúc cô phải chết rồi.”
Lê Tri vô tội chớp chớp mắt: “Tôi tò mò không biết mình sẽ chết thế nào đây.”
Kiều Tuấn Viễn nhếch mép: “Cứng miệng nhỉ.”
Tiếng bước chân từ cầu thang vọng lên, trên gương mặt cậu ta hiện rõ vẻ đắc ý: “Sao cô không thử đoán trước cách những người đồng đội của cô sẽ chết như thế nào Người tên Lê Phong đó là anh trai cô, đúng không?”
Gương mặt Lê Tri lạnh dần Kiều Tuấn Viễn cười lớn: “Nhìn thấy anh mình chết trước mặt mà không làm được gì, cảm giác đó thế nào nhỉ?”
Tiếng bước chân nặng nề, đều đặn, nghe như có ai đó đang khiêng một vật nặng Lê Tri cũng cười, ánh mắt Kiều Tuấn Viễn trở nên u ám: “Cô cười cái gì?”
Lê Tri đáp: “Tôi cười vì cậu vui mừng sớm quá đấy.” Cô từ tốn nói: “Biết Lê Phong là anh tôi mà cậu còn dám coi thường anh ấy Cậu thực sự nghĩ Thân Trí Kiên có thể đối phó được anh ấy sao?”
Sắc mặt Kiều Tuấn Viễn lập tức thay đổi Cậu ta không quan tâm đến Lê Tri đang ở bên cạnh mà nhanh chóng quay đầu lại Nhưng cảnh tượng cậu ta dự đoán không hề xuất hiện, thay vào đó là hình ảnh Lê Phong đang khiêng một Thân Trí Kiên bị trói chặt, bước lên với gương mặt lạnh lùng Anh thả Thân Trí Kiên xuống đất, phát ra một tiếng “bịch” khiến bụi mờ bay lên Gương mặt Kiều Tuấn Viễn đen lại, nhìn chằm chằm vào Thân Trí Kiên đang vùng vẫy vô vọng dưới đất: “Đồ vô dụng Đưa cho mày bao nhiêu đạo cụ mà vẫn không làm được việc!”
Miệng Thân Trí Kiên bị dán băng keo, vừa kinh hãi vừa sợ hãi, trông như một con sâu đang cố gắng cựa quậy trên mặt đất Những khán giả đã theo dõi âm mưu của hai người này từ trước liền đồng loạt lên tiếng:
【Tôi đã nói rồi mà, dù đạo cụ lợi hại đến đâu thì cũng phải vào tay người có năng lực mới có tác dụng Đưa cho một tên vô dụng như Thân Trí Kiên thì có bao nhiêu cũng bằng thừa.】
【Cười vl, nếu Kiều Tuấn Viễn biết Thân Trí Kiên thất bại ngay từ khi dùng đạo cụ đầu tiên thì chắc sẽ tức đến phát điêngggg.】
【Mạnh Vũ Hàm còn đáng tin hơn Thân Trí Kiên nữa Chỉ có thể nói là Kiều Tuấn Viễn đã chọn nhầm đối tác rồi.】
【Đúng thế, bởi vì Thân Trí Kiên là lựa chọn duy nhất của nó, những người khác sẽ không hợp tác với nó đâu Thân Trí Kiên đoán mình sẽ bị loại vì có ít người ủng hộ nhất nên mới bị Kiều Tuấn Viễn thuyết phục, quyết định kéo mọi người cùng chết chung với mình.】
【Đóng vai phản diện mà năng lực và dũng khí đều kém cỏi thế này, bị Lê Phong hạ gục ngay từ chiêu đầu tiên, vừa đáng ghét lại vừa đáng cười.】
【Nhưng mị tò mò không biết làm sao Lê Tri lại biết được âm mưu của Thân Trí Kiên và Kiều Tuấn Viễn, góc nhìn của cô ấy chưa từng thấy qua cơ mà!】
…
Thật ra, theo kế hoạch của Thân Trí Kiên và Kiều Tuấn Viễn, khả năng thành công của họ rất cao Bởi vì trong tay Kiều Tuấn Viễn có quá nhiều đạo cụ Lê Tri bị coi là mối nguy hiểm hàng đầu và bị Kiều Tuấn Viễn đích thân xử lý, cậu ta thực sự không để những người còn lại vào mắt Dù Lê Phong là anh trai của Lê Tri nhưng cũng chỉ là một tân binh không có đạo cụ, cậu ta hoàn toàn không lo lắng việc Thân Trí Kiên có hàng loạt đạo cụ trong tay sẽ thất bại Theo kế hoạch, Thân Trí Kiên sẽ sử dụng đạo cụ mà Kiều Tuấn Viễn đưa cho, khiến những đồng đội trong cùng một phòng với anh ta rơi vào ảo giác khi Lê Tri gần như giải mã xong phó bản và sắp vượt qua nó Anh ta chỉ cần điều khiển ảo giác, khiến mọi người tự mình bước lên tầng hai và gõ cửa những căn phòng có đèn lồng sáng, để bị quái vật kéo họ vào phòng Nhưng Thân Trí Kiên lại quá căng thẳng Hơn nữa, anh ta nhận ra rằng Lê Phong luôn quan sát anh ta Người đàn ông cao lớn, lạnh lùng này có ánh mắt sắc bén khiến Thân Trí Kiên càng ngày càng chột dạ Vì vậy, khi nhận được tín hiệu từ Kiều Tuấn Viễn, thay vì sử dụng đạo cụ ảo giác như kế hoạch, anh ta đã quyết định dùng đạo cụ gây choáng trước với Lê Phong Đó cũng là một trong những đạo cụ mà Kiều Tuấn Viễn đưa cho anh ta, dùng để đề phòng, có thể gây choáng cho cả người và quái vật trong một phút Anh ta nghĩ, anh ta sẽ hạ gục người nguy hiểm nhất trước tiên, sau đó mới dùng đạo cụ ảo giác thì sẽ an toàn hơn Và ngay khi đạo cụ được kích hoạt, Lê Phong không hề bị choáng, ngược lại, Thân Trí Kiên lại gục xuống với một tiếng “bịch” [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh ta không biết rằng Lê Phong đã sử dụng đạo cụ chuyển đổi sát thương mà em gái mình đã đưa cho anh lúc trước Biết anh ta là gián điệp của Kiều Tuấn Viễn, làm sao có thể không đề phòng cho được Theo cách thức hành động của tổ chức tà giáo, họ sẽ hành động ngay trước khi phó bản kết thúc nên ngay khi Lê Tri rời đi, Lê Phong đã luôn trong trạng thái sẵn sàng Nếu Thân Trí Kiên theo kế hoạch và sử dụng đạo cụ ảo giác, có lẽ Lê Phong sẽ phải mất công hơn một chút để xử lý anh ta Nói thế nào nhỉ, đối thủ quá yếu cũng có thể coi là một dạng may mắn Khi Thân Trí Kiên tỉnh lại, anh ta đã bị trói như một đòn bánh tét Các đồng đội xung quanh nhìn anh ta bằng ánh mắt đầy ác ý, trước khi Lê Phong mang anh ta đi, mọi người đều đã đá anh ta vài cái Nhiều đạo cụ mà hệ thống cung cấp chủ yếu là để đối phó với quỷ quái, những đạo cụ chuyên dụng để đối phó với con người rất ít, hầu hết chỉ có thể hỗ trợ, ví dụ như đạo cụ định thân, gây choáng, gây ra xui xẻo mà họ đã sử dụng, những thứ này không thể trực tiếp giết chết người chơi được Đó cũng là lý do tại sao Kiều Tuấn Viễn luôn muốn lợi dụng quỷ quái trong phó bản để giết chết họ, vì bản thân cậu ta không thể tự mình làm điều đó, đặc biệt là khi cậu ta hiện chỉ là một thiếu niên khoảng mười ba, mười bốn tuổi, thể lực hoàn toàn không thể so với người lớn Đạo cụ định thân chỉ có thể sử dụng một lần và đã được dùng lên Lê Tri Giờ đây, nhìn thấy Lê Phong bước tới với gương mặt điềm tĩnh nhưng đầy sát khí, Kiều Tuấn Viễn không còn đạo cụ nào có thể hạ gục anh ngay lập tức Ánh mắt cậu ta thoáng qua vẻ hoảng loạn, nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó gương mặt cậu ta thể hiện một vẻ hoảng sợ, như thể bị dọa đến phát run, đứng yên tại chỗ đợi Lê Phong tiến lại gần “Xin lỗi…” Cậu ta run rẩy nói: “Tôi không cố ý muốn hại các người, tôi chỉ là…”
Lê Phong đã tiến đến trước mặt cậu ta Kiều Tuấn Viễn cúi gằm mặt, trông như sắp khóc, cánh tay cậu ta bất ngờ vươn ra định tấn công Lê Phong Nhưng cánh tay đó đã bị nắm chặt giữa không trung Nụ cười trên môi Kiều Tuấn Viễn cứng lại, cậu ta nghe thấy Lê Phong cười lạnh một tiếng: “Trước mặt tôi mà còn muốn giở trò?”
Cậu ta nghĩ rằng tốc độ của cậu ta có thể nhanh hơn một người xuất thân từ quân đội sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lê Phong giữ lấy cổ tay mảnh khảnh của cậu ta, giơ lên cao, tay còn lại nắm chặt vai cậu ta Toàn thân Kiều Tuấn Viễn lập tức tê liệt, không còn chút sức lực nào để kháng cự Trong tay cậu ta còn đang cầm một tấm phù nhỏ Lê Phong lấy tấm phù đó ra, trước ánh mắt sợ hãi đến chết lặng của Kiều Tuấn Viễn, anh dán ngược lại lên người cậu ta “Anh không thể…” Giờ đây, sự sợ hãi trong mắt cậu ta đã trở nên thật sự: “Anh không thể… Anh là quân nhân, anh không thể giết người…”
Lê Phong nhìn cậu ta với gương mặt lạnh như băng: “Tôi là quân nhân, diệt trừ kẻ ác là trách nhiệm của tôi.”
Trong thời kỳ đặc biệt này, trách nhiệm của họ đã hoàn toàn thay đổi Rõ ràng Kiều Tuấn Viễn là người của tổ chức tà giáo, nếu không cậu ta đã không thể biết Lê Phong là quân nhân Chắc chắn họ đã điều tra Lê Tri và từ đó điều tra ra được thông tin về Lê Phong “Làm sao có thể gọi là giết người được?” Lê Tri đứng bên cạnh anh trai mình mà biện giải: “Chúng tôi thậm chí còn không biết tấm phù này là gì, đừng có mà vu khống.”
Lê Phong nhìn vào Kiều Tuấn Viễn đang run rẩy: “Đây là loại phù gì?”
Kiều Tuấn Viễn muốn im lặng, nhưng cậu ta không thể ngăn mình nói ra: “Phù nghe lời.”
Đúng là rất nghe lời Lê Phong quay sang nhìn Lê Tri, cô khẽ gật đầu với anh Không thể để cho kẻ gây họa này thoát khỏi phó bản, đây là điều mà hai anh em họ đã quyết định từ trước Dù thật sự phải bước qua ranh giới này, đối với Lê Phong vẫn là một thử thách Nhưng nếu anh không làm thì trách nhiệm đó sẽ đè nặng lên vai em gái mình Gương mặt Lê Phong cuối cùng cũng trở nên kiên định: “Đi làm việc mà cậu vừa định làm với tôi đi.”
Sắc mặt Kiều Tuấn Viễn xám xịt, nhưng cậu ta không thể kiểm soát cơ thể mình, chỉ có thể bước đi một cách cứng ngắc về phía những căn phòng có đèn lồng đang sáng ở tầng hai Những chiếc đèn lồng đỏ đung đưa trong gió, như thể đang tận hưởng một niềm vui thầm lặng Kiều Tuấn Viễn vừa khóc vừa gõ cửa căn phòng có đèn sáng Cánh cửa đỏ được ánh sáng bao phủ từ từ mở ra, một bàn tay trắng bệch với móng tay sơn đỏ thò ra, nắm lấy cổ tay cậu ta Tiếng cười khúc khích vang lên trong hành lang, kéo theo tiếng thét tuyệt vọng của Kiều Tuấn Viễn khi cậu ta bị lôi vào bên trong Cánh cửa đóng lại, chặn đứng tất cả mọi âm thanh Lê Phong từ từ thả lỏng nắm đấm của mình, quay lại nhìn em gái: “Vẫn chưa cử động được à?”
Lê Tri chớp chớp mắt: “Vẫn không, chắc là có thời gian giới hạn.”
Lê Phong cúi người, bế cô lên: “Vượt qua phó bản thôi.”
Ở dưới tầng, Phù Hoan và Hạng Linh cầm tấm da người bước lên, khi đi ngang qua Thân Trí Kiên đang giãy giụa trên sàn, họ không kiềm được mà đá hắn thêm vài cái Lê Tri nhìn họ rồi nói: “Mang nó đến phòng 302 là được rồi.”
Hai người gật đầu Lê Tri quay sang nhìn anh trai, ho khan một tiếng: “Anh à, sắp vượt qua phó bản rồi, em…”
Lê Phong cúi đầu, lạnh lùng liếc nhìn cô, không để cô nói hết câu đã bế cô đi xuống tầng dưới [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lê Tri ngoan ngoãn nói: “Cảm ơn anh trai.”
Dưới tầng, Lý Kiến Hề bước ra từ phòng bảo vệ, thấy Lê Tri đang được bế, ánh mắt anh lập tức trở nên căng thẳng: “Em bị thương à?”
Lê Tri cười nói: “Không, chỉ là bị cố định thôi.” Cô mỉm cười với anh: “Cảm ơn anh đã nói cho em biết về âm mưu của họ, lần này anh lại giúp tụi em rồi.”
Lý Kiến Hề lắc đầu: “Ngay cả khi tôi không nói, em cũng sẽ phát hiện ra.” Anh ngước lên nhìn bầu trời đen kịt, giọng nói mang theo chút u sầu mà chính anh cũng không nhận ra: “Em sắp rời đi rồi.”
Nhìn vào hàng mi rủ xuống của anh, trái tim Lê Tri bỗng mềm lại Trông giống như một chú cún con đang bị tủi thân vậy Dù bị ánh mắt đầy sát khí của anh trai dõi theo, cô vẫn nghiêm túc nói: “Chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Lý Kiến Hề ngước lên nhìn cô, hàng mi dài và đen nổi bật trên gương mặt thanh tú: “Ừ, chúng ta sẽ gặp lại.”
Lê Phong lạnh lùng hỏi: “Nói chuyện xong chưa?”
Lê Tri ngoan ngoãn đáp: “Xong rồi ạ.”
Khi anh trai không chú ý, cô lén nháy mắt với Lý Kiến Hề Lý Kiến Hề mím môi, cố gắng không để nụ cười lộ ra Lê Phong: “…………”
Thật sự nghĩ rằng anh không nhìn thấy gì sao?? Bầu trời đêm đen kịt đột nhiên xuất hiện những ngôi sao lấp lánh, ánh sao chiếu xuống, khán giả trước màn hình và những người chơi trong phó bản đều nghe thấy giọng nói quen thuộc của hệ thống:
— Chúc mừng người chơi đã vén màn sự thật đằng sau vẻ bề ngoài hào nhoáng, hoàn thành nhiệm vụ, vượt qua phó bản “Chung cư Nam Phố” Sắp đến giai đoạn tính điểm nhân khí Cảm ơn đã theo dõi, hẹn gặp lại ở chương trình tiếp theo Chương trình lần này kết thúc, phòng phát sóng đóng lại, người chơi cũng được đưa trở về phòng an toàn Thế giới trong phó bản chưa sụp đổ ngay Một đêm nhanh chóng trôi qua Ánh sáng ban mai chiếu rọi, một chiếc xe tải chở đồ chuyển nhà dừng trước cửa chung cư Nam Phố Các công nhân ra vào, chuyển đồ đạc từ tầng sáu xuống Lại có người chuyển đi Những cư dân ít ỏi trong khu chung cư đều ra ngoài xem Dưới ánh sáng ban mai, Chử Quang Ngạn tràn đầy tự tin, nắm tay vợ mình là Trần Mỹ Thiến để chào tạm biệt bà Khâu “Bà ơi, chúng cháu đi đây, bà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.”
Bà Khâu nhìn cặp vợ chồng trước mặt đang rất mực tình cảm, đôi môi khô nứt mấp máy, cuối cùng chẳng nói được gì, chỉ đỏ hoe mắt gật đầu “Hai đứa phải sống tốt nhé.”
Bà nói.