Cực Đạo Thiên Ma

Chương 820: Nhập học (2)




Chương 820: Nhập học (2)
"Các ngươi thật sự biết các ngươi đang làm gì không
Lộ Thắng trầm giọng nói
"Thứ các ngươi cầm, là dùng để chĩa vào đầu một công dân tốt như ta sao
Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm chặt nòng súng trước mặt
"Đừng để dục vọng khống chế lương tri của mình
"Chơi trò gì vậy
Cút xuống xe
Tên vô lại mất kiên nhẫn gào to, định bóp cò
Bốp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên một bàn tay to lớn nắm chặt lấy bàn tay đang bóp cò của hắn
"Đã bảo ta tay không tấc sắt rồi mà
Lộ Thắng chậm rãi đứng lên từ chỗ ngồi, sắc mặt âm trầm
Hắn vốn chỉ định thử một chút không để tâm dẫn đạo thôi miên thủ đoạn, xem năng lực thuyết phục của mình có tác dụng hay không
Đáng tiếc không cần đến thủ đoạn đặc thù, năng lực thuyết phục của hắn hình như không có tác dụng
"Tay của ta

Tên vô lại thống khổ kêu gào thảm thiết như heo bị chọc tiết
Hắn vã mồ hôi, điên cuồng cố gắng thoát khỏi bàn tay to lớn của Lộ Thắng
Nhưng việc này cũng giống như một đứa trẻ con cố gắng thoát khỏi người lớn, vô dụng
Rắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tiếng gãy vỡ nhỏ vang lên, cả người tên vô lại hơi cứng đờ, đứng ngây ra một lát, lập tức phát ra tiếng kêu càng thêm kinh khủng
A a a a


Mấy tên côn đồ còn lại đều bị một màn vừa rồi làm cho kinh hãi
"Giết hắn đi
Một tên có vẻ là đầu mục gào to, giơ súng nhắm vào Lộ Thắng
"Theo luật pháp nước Đức, ta đây hẳn là tự vệ
Lộ Thắng đột nhiên xuống xe, ngay lúc đối phương bóp cò liền nghiêng người sang trái, đảo mắt vài bước đã áp sát đối phương, tung ra một quyền
Oanh


Tên vô lại đầu mục cả người giống như bị búa tạ đập trúng, cơ thể lộn ngược bay ra sau đập mạnh vào một cửa hàng ngũ kim ven đường
Một tràng loảng xoảng hỗn loạn vang lên, sau đó bên trong không còn động tĩnh
Lộ Thắng không hề dừng lại, một bước dài vượt đến sau lưng tên còn lại
Khuỷu tay thụi mạnh về phía sau
Răng rắc
Âm thanh cột sống gãy lìa vang lên
"Các ngươi lại dám dùng súng với một công dân tốt tay không tấc sắt, các ngươi đây là tự tìm đường chết
Lộ Thắng trở tay tát một chưởng vào mặt một nữ nhân đang nâng súng ở phía sau
Bịch một tiếng, khẩu súng trong tay nữ nhân nã đạn ầm ầm về phía bầu trời
Nửa bên má phải của nàng ta sưng vù lên với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ, người loạng choạng quay mười mấy vòng, ngã ngửa về bên phải
Khẩu súng trong tay cũng văng sang một bên
Lộ Thắng vài bước xông đến bên cạnh mấy tên côn đồ còn lại, song chưởng múa may, trong vòng một giây đã đánh cho tất cả mọi người trọng thương
Trong lúc nhất thời, tiếng bị đánh đập bịch bịch vang lên liên hồi
Lộ Thắng chậm rãi đứng dậy, rút ra một tấm lụa trắng từ trong túi áo lau máu trên tay
"Đưa đến bệnh viện đi, chậm có thể sẽ chết người
Hắn quay sang một người đi đường đang xem náo nhiệt nhắc nhở
Người nọ nhất thời hoàn hồn, sắc mặt tái nhợt lảo đảo chạy về phía xa
Ném tấm lụa đi, Lộ Thắng xoay người ngồi vào trong xe
Evangeline ở ghế lái ngây ra như phỗng nhìn hắn, như thể đang nhìn một người ngoài hành tinh
"Cô muốn nói gì
Lộ Thắng liếc nhìn nàng, "Nhưng bất kể cô muốn nói gì, tôi hi vọng cô đưa tôi đến ngân hàng chúng ta lấy tiền trước, bằng không ở lại chỗ này rất có thể sẽ bị mời đến sở cảnh sát phối hợp điều tra
Evangeline như vừa tỉnh mộng, vội vàng khởi động xe mang theo Lộ Thắng nghênh ngang rời đi
Để lại đám vô lại nằm la liệt trên mặt đất thống khổ kêu rên
Gió lạnh thổi tóc ngắn của Lộ Thắng bay ngược ra sau, hắn tiện tay vuốt vuốt khẩu súng ngắn màu bạc vừa thuận lợi lấy được trên người một tên côn đồ
Hắn không biết khẩu súng này tên là gì, nhãn hiệu gì, nhưng thân súng làm rất tốt, hắn thuận tay liền giữ lại
"Hero Subdue, anh rốt cuộc..
Evangeline có cả bụng lời muốn hỏi, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu
Nàng muốn hỏi, tại sao anh lại lợi hại như vậy, những thân thủ kia của anh là học từ đâu, sức mạnh của anh tại sao lại lớn như vậy, anh có thật là một cảnh sát viên bình thường không
Một đống lớn vấn đề không ngừng chất chứa ở trong lòng nàng, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát
Evangeline chưa từng gặp ai có sức mạnh rung động như vậy, tại hiện trường không tới một phút đã giải quyết bảy, tám tên cướp ngân hàng có súng
Hơn nữa còn là tay không tấc sắt, đánh bại từng tên vô lại một
Chiến tích gần như kỳ tích này khiến nàng cảm thấy kích thích, toàn thân nóng lên, tim đập nhanh gấp mấy lần bình thường
Vốn dĩ còn đang thống khổ ủ rũ vì bị Braun bỏ rơi, nhưng giờ đây, đối với thứ tình yêu nhỏ bé này, nàng đã không còn thiết tha nữa
Nàng đã nhìn thấy thứ kích thích hơn
Xe chạy bon bon trên đường, đi thêm mấy phút nữa, cuối cùng dừng lại ở trước một ngân hàng nhỏ có ba cột đá cẩm thạch màu đen dựng thẳng trước cửa
Lộ Thắng ngẩng đầu nhìn tấm biển: Giai Thông Ngân Hàng
Người ra vào ngân hàng không nhiều, thưa thớt vắng vẻ, Evangeline vẫn còn chìm đắm trong trận đánh nhau thoải mái vừa rồi
"Là chỗ này lấy tiền
Lộ Thắng xác nhận địa điểm
"Đúng là chỗ này, nhìn diện tích có vẻ không lớn, nhưng thực tế có không ít người đồng ý gửi tiền vào đây
Bởi vì bảo mật tuyệt đối, cũng có không ít tiền đen, đều thích gửi vào đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Evangeline giải thích
Lộ Thắng gật đầu, xuống xe chậm rãi đi vào ngân hàng, rút ra khoảng hơn vạn Mark, hắn lại lên xe
"Đi thôi, bây giờ, đưa ta đi xa hành, ta phải tìm một cỗ xe ngựa đi đến thị trấn Meter
"Anh đến lúc đó có quay lại không
Trước khi về Luân Đôn
Evangeline vội vàng hỏi
"Ta vốn không định quay lại
Lộ Thắng suy nghĩ một chút, trả lời
"Kỳ nghỉ của ta chỉ có hai tháng ngắn ngủi, bây giờ đã qua hơn một tuần
Cho nên ta dự định trực tiếp từ trường học về Luân Đôn
"Thật sao
Thật đáng tiếc..
Evangeline còn muốn có thể học hỏi được mấy chiêu từ Lộ Thắng
"Vậy, có thể cho tôi phương thức liên lạc không
"Đương nhiên có thể
Lộ Thắng nhanh chóng lấy bút ra từ trong túi áo, viết địa chỉ lên một tấm danh thiếp, đưa cho Evangeline
"Nếu như mẹ ta ở bên này xảy ra chuyện gì phiền phức, cô có thể viết thư cho ta, hoặc là gửi điện báo
"Được rồi, tôi hiểu rồi
Evangeline gật đầu lia lịa
"Vậy, rất hân hạnh được biết cô, tiểu thư khả ái
Lộ Thắng cười nói
"Tôi cũng vậy, rất hân hạnh được biết anh, đại thúc
Evangeline cũng híp mắt cười
Trong hang động dưới lòng đất
Một quái vật to lớn như tràng ruột, vẻ mặt nghiêm túc sợ hãi di chuyển qua lại trong không gian tối tăm
"Phiền phức rồi, lần này phiền phức rồi, suýt chút nữa ta đã tập kích một Ký Sinh Chủng
Suýt chút nữa ảnh hưởng đến đại kế hồi phục của một vị Tà Thần khác
Nó tín ngưỡng Nước Chi Chủ đã nhiều năm, rất rõ ràng những tín đồ cuồng nhiệt chân chính kia sẽ làm ra những chuyện kinh khủng như thế nào
Bọn họ điên cuồng, tà ác, không có trật tự, nhưng hắn lại khác
Hắn chẳng qua là vì lợi ích, mới lựa chọn trở thành tín đồ của Tà Thần
Mà không phải toàn tâm toàn ý muốn trả giá tất cả cho Tà Thần vĩ đại
Suýt chút nữa tập kích một Ký Sinh Chủng của Tà Thần chân chính, điều này khiến quái vật cực kỳ sợ hãi, nó rất rõ, một vị Tà Thần chân chính có được sức mạnh khủng khiếp như thế nào
Thần và Thần bùng nổ Thần chiến, sẽ kinh khủng đến mức nào
Hỗn độn và hỗn độn, không biết và không biết, hai nguồn sức mạnh bùng phát, có thể khiến bất kỳ sinh mệnh nào cũng phải thần phục trong sự khủng bố và vô tri đó
Hắn chính là kẻ đầu cơ, một khi khơi mào Thần chiến, những kẻ như hắn sẽ bị bài trừ đầu tiên
"Không cần phải sợ..
Một giọng nói trầm thấp từ trong bóng tối chậm rãi truyền đến
Quái vật đột nhiên cả người cứng đờ, chậm rãi nhìn về phía hướng âm thanh truyền tới
"Tiếp tục hoàn thành tế tự đi..
Giáng xuống càng nhiều tà lực, để càng nhiều sinh linh bị ô nhiễm, sức mạnh của Nước Chi Chủ, sẽ diệt tuyệt tất cả chống lại
Bất luận nó là ai..
Âm thanh kia mang theo sự đầu độc nồng đậm
Quái vật nuốt nước bọt, hai mắt dưới sự đầu độc của âm thanh này càng đỏ lên
Một luồng hỗn loạn tâm trí bỗng dưng tràn vào đầu óc nó
"Hiến tế..
Giáng lâm..
Hiến tế..
Giáng lâm..
Lẩm bẩm trong miệng, cả người quái vật run rẩy, chậm rãi di chuyển vào bóng tối, dần dần biến mất không thấy
***********
***********
Gục gục, gục gục..
Một đàn bồ câu lớn không ngừng bay đến đậu trên nóc một kiến trúc giống như tháp chuông
Ánh sáng mặt trời bị lá cây cắt thành vô số mảnh vụn nhỏ, chiếu đều lên mặt kiến trúc, phản xạ ra một ít ánh sáng mạ vàng nhạt
Toàn bộ mặt ngoài kiến trúc, khắp nơi đều có những vật trang trí bằng kim loại màu vàng và bạc hướng về phía trước
Oành
Lộ Thắng trở tay đóng cửa xe, ngẩng đầu nhìn lối vào cổng trường đại học trước mặt
Lối vào dựng thẳng một pho tượng đá đen nhánh, giống như một hình người đang vặn vẹo đau khổ
Hai tay pho tượng ôm chặt lấy đầu, lưng cong quỳ rạp xuống đất, trần truồng quay lưng về phía cổng lớn, như thể đang quỳ lạy cổng trường
Lộ Thắng liếc nhìn tấm bảng phía dưới pho tượng
Kéo đế tư · bàng bối, điêu khắc vào năm 1775
Tên pho tượng: Vùng vẫy hy vọng
Vòng qua pho tượng, phía dưới cổng trường có một vòm cửa hình tròn lớn, bên trong động đặt một chiếc ghế, trên đó ngồi dựa vào một bà lão cả người khoác mũ trùm màu đỏ
"Ha, cô cũng là đến đăng ký thẻ sinh viên sao
Phía sau Lộ Thắng không biết từ lúc nào đã dừng lại hai cỗ xe ngựa
Trên xe bước xuống hai cô gái và một chàng trai, quần áo trang phục đều khá là cầu kỳ, hiển nhiên gia cảnh không kém
Người chào hỏi Lộ Thắng là một cô gái có vẻ ngoài của một chàng trai, tức giận
Nàng để tóc ngắn, mặc váy liền thân màu đen, có màu da của người châu Á, nhưng lại có đường nét của người châu Âu
Có vẻ như là con lai
"Vâng, tôi cũng là đến báo danh khảo sát trường học
Lộ Thắng quay đầu lại quan sát ba người
"Tuổi của anh lớn như vậy..
À, tôi biết rồi, anh là đến báo danh khảo sát nhập học dành cho người trưởng thành
Xin chào, tôi là Mạch Khả, hai người họ lần lượt là Jerry và Hi Ngải Lê Dân
Cô gái có vẻ ngoài của một chàng trai này rất nhiệt tình giới thiệu bản thân
"Xin chào
Lộ Thắng gật đầu với hai người còn lại
"Đại thúc, anh đến một mình sao
Hi Ngải Lê Dân là một cô gái tóc dài mặc váy trắng, mang đến cho người ta một cảm giác rất dịu dàng
"Vâng, tôi đã đi làm, nhưng vẫn cảm thấy mình còn thiếu sót rất nhiều, cho nên mới hi vọng được quay lại trường học học tập lần nữa
Lộ Thắng nghiêm túc trả lời
"Được rồi, được rồi, chúng ta đừng đứng đây tán gẫu nữa, mau vào thôi, còn phải tham gia kiểm tra
Có thể vào được hay không còn chưa rõ ràng, nói chuyện phiếm cái gì
Chàng trai Jerry có vẻ hơi mất kiên nhẫn nói
Lộ Thắng không nói gì, Mạch Khả thì nhíu mày, dẫn đầu đi vào cổng vòm cửa trường
Những người còn lại đi theo sau
Vào khoảnh khắc đi vào cửa động, Lộ Thắng đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía pho tượng màu đen kia
Hai mắt pho tượng từ từ chảy ra từng tia máu, nhưng trong nháy mắt, tia máu biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.