Hải Thiên Đại Tửu Điếm
Hoắc Vân Hải thấy sắc mặt Chu Hào ngày càng nặng nề, lòng thấp thỏm không yên
Lấy điện thoại ra, hắn bấm số của Hoắc Tư Quốc, biết được hai người đã đưa được Hoắc Linh Lung tới, lập tức thở phào một hơi thật dài: “Chu Tổng, Linh Lung sắp tới ngay!”
Mắt Chu Hào sáng rực lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong mắt Hoắc Vân Hải lóe lên một tia thâm hiểm
Chu Hào chậm chạp không ký hợp đồng với Hoắc Linh Lung, chiêu này hẳn là Dục Cầm Cố Túng (muốn bắt thì cứ thả)
Hắn muốn mượn tay Hoắc Lệ, nói cho Hoắc Linh Lung biết năng lực của hắn lớn đến mức nào, từ đó đùa bỡn Hoắc Linh Lung trong lòng bàn tay
Nếu không, sao hắn có thể trực tiếp đưa cho Hoắc Thị Tập Đoàn đến 80% lợi nhuận
Như vậy thì tốt rồi
Chu Hào là người đã có vợ, chỉ cần Hoắc Linh Lung lên giường với Chu Hào, chính mình sẽ lấy chuyện này uy hiếp Chu Hào
Chu Hào không muốn mâu thuẫn nội bộ, chỉ có thể nghe theo chính mình
Mình mới là người thắng lớn nhất
Một hồi chuông điện thoại vang lên, Chu Hào nghe máy: “Thành chủ..
Ta đang ở Hải Thiên Đại Tửu Điếm!”
“..
Xin lỗi..
Cái gì..
Có hai bình rượu ngon..
Các ngươi cũng đang ở Hải Thiên Đại Tửu Điếm sao?!”
“Được..
Ta đến ngay, bất quá ta còn có chuyện quan trọng, chỉ có thể kính ngươi một chén rượu thôi?”
Trong mắt Hoắc Vân Hải lóe lên tia tham lam
Thành chủ dùng bữa tại Hải Thiên Đại Tửu Điếm mà còn không quên Chu Hào, đủ để thấy mối quan hệ của Chu Hào và thành chủ
Chỉ cần có được tấm hình Chu Hào cùng Hoắc Linh Lung lên giường, những tài nguyên kia sẽ là của mình
Đồng thời, Hoắc Vân Hải cũng âm thầm nhắc nhở bản thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước khi nắm được nhược điểm, chính mình phải cung phụng Chu Hào
Dù sao, thành chủ dựa vào tài nguyên đang nắm giữ, chỉ cần một câu nói, Hoắc gia sẽ nửa bước khó đi
Thấy Chu Hào đứng dậy bước đi, Hoắc Vân Hải nịnh nọt nói: “Ta và thành chủ cũng đã gặp nhau hai lần, hay là...”
Mặc dù đã gặp vài lần, nhưng lại chưa từng cùng thành chủ ăn cơm
Nếu có thể mượn cơ hội này để lưu lại ấn tượng tốt trong lòng thành chủ, Hoắc Gia Phi Hoàng Đằng Đạt (bay cao) trong tầm tay
Chu Hào áy náy cười một tiếng: “Đây là tụ họp riêng tư của thành chủ, không thích hợp!”
Lúc Hoắc Vân Hải trán tối sầm, Chu Hào đã cất bước đi thẳng
Nhìn thấy Chu Hào đẩy cửa đi ra ngoài, trong mắt Hoắc Vân Hải lóe lên vẻ mong đợi
Một cái hố to đã đào xong, chỉ chờ Chu Hào nhắm mắt mà nhảy vào
Chỉ cần đạt được mục đích, Hoắc gia sẽ trở thành đứng đầu Ngũ Đại Thế Gia của Thiên Châu
Cửa vào lúc này bị đẩy ra
Nhìn thấy Hoắc Linh Lung mang theo Diệp Huyền tiến vào phòng yến hội, trong mắt Hoắc Vân Hải lóe lên vẻ âm trầm
Chính là thiếu niên nhà quê này đã làm rối loạn kế hoạch của mình
Nếu không, Hoắc Vân Phong hiện tại đã là một bộ tử thi
Chính mình cũng không cần phải nóng lòng như vậy mà đuổi Hoắc Linh Lung ra khỏi cửa
Những người Hoắc gia khác thì nhỏ giọng nghị luận: “Ta dựa vào, Hoắc Linh Lung chẳng lẽ là kẻ ngốc sao, vậy mà thật sự đến!”
“Thật không ngờ, Hoắc Linh Lung sẽ quay lại.”
“Hoắc Linh Lung, nếu ta như ngươi mà không cần mặt mũi, đã sớm tìm một cái lỗ để chui vào!”
“Hoắc Linh Lung, nếu ngươi đã đến, thì ngồi ở vị trí kia đi!”
Ánh mắt mọi người đồng loạt rơi vào cái bàn cơm mà hạ nhân còn không ngồi, một tràng cười lớn vang lên
Giọng Diệp Huyền lười biếng vang lên vào lúc này: “Ăn nói khép nép mời chúng ta đến!”
“Lại đối với chúng ta châm chọc khiêu khích!”
“Nếu các ngươi không xin lỗi, chúng ta sẽ lập tức rời đi.”
Tiếng cười của người nhà họ Hoắc càng lớn
“Đồ nhà quê, ngươi cho rằng ngươi là ai!?”
“Ngươi muốn đi thì cứ đi, xem ai sẽ ngăn cản ngươi!”
“Thật sự cảm thấy mình là nhân vật lớn sao..
Cũng không tự soi gương mà xem lại bản thân!”
Hoắc Linh Lung có chút gấp gáp
Những người này đều không chào đón mình, mà lại mình đã thất thế, Diệp Huyền để những người này xin lỗi, quả thực là bảo hổ lột da
Nhưng nghĩ đến Diệp Huyền đang thay mình ra mặt, Hoắc Linh Lung lại chỉ có thể âm thầm thở dài một cái
Dù sao cũng không tránh được một trận nhục nhã, sao không giữ lại sự quật cường cuối cùng
Diệp Huyền kéo tay Hoắc Linh Lung liền muốn rời khỏi
Sắc mặt Hoắc Vân Hải có chút khó coi
Nhất là nhìn thấy Diệp Huyền đi đến cửa ra vào, Hoắc Vân Hải lên tiếng: “Hướng Linh Lung xin lỗi!”
Tất cả mọi người đều cảm thấy mình nghe lầm, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Hoắc Vân Hải
Hoắc Linh Lung thế nhưng là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Hoắc Vân Hải
Trước kia lúc mình đả kích Hoắc Linh Lung, Hoắc Vân Hải sẽ khen ngợi không thôi
Thái độ hôm nay sao lại chuyển ngoặt một trăm tám mươi độ như vậy
Hoắc Vân Hải hừ lạnh một tiếng: “Không nghe thấy ta nói sao?”
Thấy Hoắc Vân Hải thật sự nổi giận, người nhà họ Hoắc cấm miệng như ve mùa đông
Rốt cục có người tiến lên, khẽ nói một câu xin lỗi
Có người dẫn đầu liền có người làm theo, những kẻ từng châm chọc Hoắc Linh Lung đều tiến lên xin lỗi
Nhưng mỗi người đều lộ vẻ không cam lòng, có người thậm chí mang theo tia oán độc
Bắt được ánh mắt của những người này, Hoắc Tư Quốc cùng Hoắc Lệ liếc nhau một cái, lặng yên không tiếng động cười
Diệp Huyền giả vờ cáo già vẫy đuôi, nhất định phải người nhà họ Hoắc xin lỗi
Người nhà họ Hoắc bị Hoắc Vân Hải ép buộc nên không thể không xin lỗi
Theo màn này xảy ra, Diệp Huyền và Hoắc Linh Lung đã đắc tội với người nhà họ Hoắc đến mức sâu sắc
Cho dù có Chu Hào giữ gìn, Hoắc Linh Lung lưu lại Hoắc Thị Tập Đoàn, cũng chỉ có thể là chuột chạy qua đường
Hoắc Linh Lung ngơ ngác nhìn Diệp Huyền
Chuyện không thể xảy ra lại cứ xảy ra, Diệp Huyền làm thế nào được
Diệp Huyền lại nhìn về phía Hoắc Tư Quốc và Hoắc Lệ: “Không nghe thấy Hoắc Tổng nói sao, còn không xin lỗi!”
Hoắc Tư Quốc và Hoắc Lệ hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ nã pháo vào chính mình, đầu óc tại chỗ choáng váng
Một giây sau, Hoắc Lệ hung tợn trừng Diệp Huyền một cái: “Diệp Huyền, ngươi tính là cái gì...”
“Ngươi có tư cách tiếp nhận lời xin lỗi của ta sao?”
Diệp Huyền dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn Hoắc Lệ một chút, đứng dậy liền đi
Hoắc Vân Hải không chỉ nắm đấm bóp cách cách vang lên, mà trên mặt còn nổi lên một tầng xanh khí: “Đồ hỗn trướng, hướng Linh Lung xin lỗi!”
Trong ánh mắt Hoắc Tư Quốc và Hoắc Lệ lóe lên tia không cam lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lại chỉ có thể cúi đầu: “Có lỗi với!”
Hoắc Linh Lung có chút chân tay luống cuống, trong mắt cũng lóe ra vẻ nghi hoặc nhàn nhạt
Hoắc Vân Hải vậy mà ép buộc Hoắc Tư Quốc và Hoắc Lệ hướng mình xin lỗi, vì cái gì
Trong khoảnh khắc này, Hoắc Linh Lung lờ mờ ngửi thấy một chút mùi vị không bình thường
Diệp Huyền lại nhìn cũng không nhìn Hoắc Tư Quốc và Hoắc Lệ, kéo tay Hoắc Linh Lung đi về phía bàn chính
Hoắc Lệ gấp gáp: “Cha..
Cha nhìn tiện nhân này...”
Hoắc Linh Lung công trạng kém cỏi, Hoắc Vân Phong còn chưa khôi phục, có tư cách gì ngồi tại bàn chính
Hoắc Vân Hải hung hăng trừng mắt nhìn Hoắc Lệ một cái: “Hết thảy chờ hợp đồng ký xong lại nói!”
Hoắc Linh Lung vô pháp vô thiên lại còn mặt dày như tường thành, theo tính tình dĩ vãng của mình, nhất định sẽ dạy dỗ Hoắc Linh Lung
Nhưng đây là ý của Chu Hào, Hoắc Vân Hải không muốn phức tạp
Nhưng Hoắc Vân Hải đã đưa ra quyết định
Chỉ cần hợp đồng được ký, trực tiếp tuyên bố khai trừ Hoắc Linh Lung
Hoắc Linh Lung cùng đường mạt lộ (đường cùng) phía dưới, Chu Hào lại đưa ra cành ô liu, có thể không đánh mà thắng
Chính mình cũng sẽ vì thỏa mãn tâm nguyện Chu Hào, được Chu Hào xem trọng
Hoắc Linh Lung ngồi ở bàn chính, cảm thấy giống như đang nằm mơ
Không chỉ người nhà họ Hoắc xin lỗi mình, mà lại chính mình còn ngồi ở bàn chính
Đây là vinh quang mà thành viên cốt lõi của Hoắc gia mới có thể hưởng thụ
Hoắc Vân Hải đối với chuyện này mở một con mắt nhắm một mắt, hiển nhiên là bởi vì Diệp Huyền..
Diệp Huyền làm thế nào được
Một trận cười mở vang lên: “Xin lỗi, đã làm trễ nải vài phút, thứ lỗi!”
Đang khi nói chuyện, Chu Hào mặt mày hồng hào, bước đi mạnh mẽ uy vũ đi vào phòng yến hội!
