Cùng Đại Lão Xuyên Về Thập Niên Bảy Mươi

Chương 79: Song càng hợp nhất




Nghĩ đến đây, hắn cũng không thật sự có can đảm đáp ứng
Do dự một hồi, hai hộ người nghe được lời của đại đội trưởng thì hỏi: "Số tiền này có thể trả chậm được không
Đại đội trưởng biết rõ hoàn cảnh gia đình của bọn họ, gật đầu: "Các ngươi thì được
Còn lại mấy hộ, có người đang định mở miệng thì đại đội trưởng chặn lại luôn: "Còn các ngươi thì không được
"Nhà ai thật sự khó khăn, ta rõ như lòng bàn tay, đừng có kiếm chuyện cãi cọ với ta
Trong nhất thời, những người muốn nói thiếu tiền phần lớn đều không dám lên tiếng, Tô Yểu lớn tiếng nói: "Vậy tôi có thể đến cuối năm trả được không
Đại đội trưởng nhìn sang: "Không cần gấp, bây giờ chỉ nói vậy thôi, đợi sau năm mới lấy tiền
Nói xong, ông nhìn những người không đồng ý: "Các ngươi còn thời gian suy nghĩ kỹ lại đấy
Nói xong chuyện này, đại đội trưởng liền gọi người ghi điểm công và kế toán bắt đầu tính điểm công theo hộ, phát lương, phát tiền, phát các loại phiếu nhu yếu phẩm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc chia công điểm cho mọi người cũng mất một chút thời gian, nên Tô Yểu đợi đến hai giờ mới tới lượt mình
Tính ra thì, công điểm của Tô Yểu đổi toàn bộ ra lương thực và dầu hạt cải
Được ba mươi cân gạo, hai cân dầu hạt cải, tám mươi cân lương thực thô
Lương thực thô bao gồm bột ngô, khoai sọ cùng khoai lang, khoai mài, khoai tây và đậu tằm
Có mười thước vải phiếu, mười cân dầu hỏa phiếu, lò giết heo trả lại phiếu thịt heo hơi, một cân hai lạng phiếu thịt
Còn có một số phiếu các vật dụng hàng ngày khác
Nếu không có tiền thì với mấy thứ phiếu này, Tô Yểu thật sự chẳng biết xoay xở thế nào, thảo nào vật tư lại thiếu thốn như vậy, lại còn có người dùng những phiếu này để đổi tiền đổi lương thực
Lương thực của Tô Yểu tuy không nhiều, nhưng cũng tầm trăm cân, nàng chọn cũng khá vất vả
Cũng may đại đội trưởng trực tiếp sắp xếp hai đứa con trai đi giúp nàng và vợ chồng Hổ Tử chọn đồ về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi về đến nhà, Tô Yểu cất cẩn thận toàn bộ các loại phiếu, rồi bắt đầu sắp xếp số lương thực vừa phát hôm nay
Lúc này, có hai người đàn ông râu ria xồm xoàm, đeo túi da rắn đi vào đội sản xuất
Những người chọn lương về nhà thấy bọn họ, cẩn thận phân biệt một hồi, mới kinh ngạc nói: "Ơ..
là Hổ Tử và Hướng Đông trở về kìa
Vừa nói đến đó, không ít người liền xông đến
Phần lớn là hỏi han xem cuối năm trong huyện còn cần làm công việc tạm thời hay không, hoặc là cuộc sống của họ ở đội vận chuyển ra sao, kiếm được bao nhiêu tiền, mua được những gì
Người này hỏi một câu, người kia hỏi một câu, vây lấy hai người, hai người phải khó khăn lắm mới thoát ra được
Bọn họ còn định đi tìm vợ của mình ở nhà kho, phía sau đã có người lớn tiếng nhắc: "Vợ của hai người đã nhận lương thực về từ lâu rồi
Hai người lúc này mới đổi hướng
Rời khỏi đám người, Hổ Tử thở phào nhẹ nhõm, nói: "Làm công tạm hai mươi ngày, sao lần này vừa đến đã thành người nổi tiếng thế này
Thẩm Cận: "Chắc qua một thời gian là được thôi
Trong lòng hắn toàn nghĩ về gia đình, chẳng có tâm tư đâu để ý mấy chuyện này
Sau khi tách ra với Hổ Tử, Thẩm Cận bước nhanh hơn
Thẩm Cận lăn lộn hai mươi năm, cứ mỗi độ cuối năm, chưa từng thử qua cảm giác háo hức mong về nhà như lúc này
* Tô Yểu sắp xếp xong lương thực, đang từ trong nhà bước ra, cửa sân vừa lúc mở, nàng chạm mắt Thẩm Cận
Đôi mắt của Tô Yểu từ từ mở lớn, trong ánh mắt sự kinh hỉ và nụ cười trên mặt đều như những gợn sóng lăn tăn, từ từ lan ra
"Sao tự nhiên lại về rồi, không hề có một chút tin tức gì hết vậy!
Nàng bỗng chốc vui mừng ra mặt, khiến Thẩm Cận vô cùng mãn nguyện
Tô Yểu quay đầu nhìn vào trong nhà gọi một tiếng: "Miêu Nha, ba con về rồi
Gọi xong, nàng cũng bước nhanh về phía Thẩm Cận
Sau khi Thẩm Cận đóng cửa lại, bước vào giữa sân, Tô Yểu đã đi đến trước mặt hắn
Hạ Miêu cũng từ trong nhà chạy ra, một tiếng "Ba" kinh ngạc vui mừng chạy tới, ôm chầm lấy ba mình
Trong khoảnh khắc này, cảm giác có vợ và con gái của Thẩm Cận lại càng thêm mãnh liệt
Tô Yểu hỏi hắn: "Sao anh về được vậy, không lẽ đi bộ một đường về đây à!
Thẩm Cận: "Không phải, đội vận chuyển đều đưa đến các công xã, rồi từ công xã tự đi bộ về nhà, anh với Hổ Tử cũng gặp may, trên đường còn quá giang được một đoạn xe, tính ra thì cũng chỉ đi có hai mươi phút thôi
"Anh vào nhà trước đi, em nấu nước nóng cho anh tắm, rồi làm thêm gì đó cho anh ăn nhé
Thẩm Cận lắc đầu: "Không vội, để anh cho mọi người xem đồ anh mang về đã
Nghe vậy, cặp mắt của Tô Yểu như có bóng đèn nhỏ, "bụp" một tiếng liền sáng rực lên
Nàng giúp Thẩm Cận xách túi da rắn lên, nói: "Đi đi đi, em vào nhà
Thẩm Cận:..
Sao cảm giác nàng lại còn kinh hỉ hơn vừa nãy thấy hắn vậy nhỉ
Nhìn vẻ mặt nàng tràn đầy chờ mong nữa chứ
Xác định rồi, đúng là không phải cảm giác, mà là sự thật
Vào phòng, Hạ Miêu còn đặc biệt chu đáo mà đóng cửa lại
Lúc Thẩm Cận mở túi da rắn, biểu lộ kinh hỉ và chờ mong nhỏ bé trên mặt của hai mẹ con nàng giống nhau y hệt
Thẩm Cận mở túi, trước tiên lấy áo quần và chăn của mình ra để lên giường, rồi đưa mắt cho Tô Yểu, nói: "Em mở ra xem đi
Tô Yểu nghi hoặc mở chăn ra
Vừa mở chăn ra, một đống lớn các loại vải vụn đủ màu sắc nằm bên trong
Tô Yểu nhìn đám vải vụn này, cả người đều ngây ra
Kinh hỉ chỉ trong nháy mắt, sau một khắc nàng run như cầy sấy, quay đầu nhìn Thẩm Cận, cẩn thận hỏi: "Mấy thứ vải vụn này..
Có hợp lệ không vậy
Thẩm Cận nghe ra ý thật sự của nàng, bực mình nói: "Anh không có đi trộm cắp đâu
Nghe vậy, Tô Yểu thở phào nhẹ nhõm: "Ai cho thế
Thẩm Cận: "Mấy ngày trước có người đi tỉnh ngoài, đến một nhà máy may quần áo, nhớ em từng nói về dây cột tóc, anh bèn đưa cho người gác cổng một bao thuốc lá
Người gác cổng nhờ quan hệ cho anh nửa túi vải vụn, chỗ vải vụn này cũng mất một đồng đó
Thẩm Cận quen biết Lục Tử - người chuyên buôn bán như thế, thuốc lá rượu chè vẫn là có thể lấy được trong tay
Tô Yểu cầm lên đám vải vụn, còn có cả vải lụa nữa đấy
Mỗi một mảnh vải vụn này làm thành dây cột tóc cũng quá đủ rồi
Nếu có không dùng đến, còn có thể may thêm ít hoa nhỏ, nơ bướm làm đồ trang trí buộc tóc nữa
Đống vải vụn này thực sự là một kinh hỉ lớn đối với Tô Yểu
Thẩm Cận lại từ trong túi lấy ra một hộp trứng ống và một gói kẹo, còn có một hộp bánh quy
Hắn đặt lên giường, nói: "Trứng ống và kẹo là do người lái xe bị rắn cắn cho, bánh quy là anh mua
Tô Yểu nhìn hai món này, nói: "Mấy ngày trước em đi huyện đưa cá cho Hoắc lão, ông cũng đưa cho một ít bánh kẹo
Nói đến đây, Tô Yểu nói: "Đại đội trưởng giúp em nhiều như vậy, hay là mình cũng nên biếu ít quà tết nhỉ
Thẩm Cận gật đầu: "Đúng là nên biếu, em xem nên tặng gì đi
Tô Yểu: "Vậy mình đưa một hộp bánh quy và nửa gói kẹo đi
Thẩm Cận suy nghĩ nói: "Nếu không đủ, anh sẽ đi trong huyện mua thêm gì đó
Tô Yểu: "Tiền bạc không nên khoe ra ngoài, biếu nhiều người khác sẽ ganh tị, đối với đại đội trưởng cũng không hay, trước hết mình biếu mấy thứ này thôi
Thẩm Cận: "Được, nghe em
Nói xong, hắn lấy tất cả những thứ trong túi ra hết
"Vải buộc tóc anh lấy ra cho em một ít, em có thể dùng trước làm dây cột tóc
Nhân dịp tết mình làm một ít, rồi anh đi hỏi xem ở hợp tác xã cung tiêu xem sao
"Dù sao anh cũng thường đi đường dài xe tải, vải vụn này lại là hàng trong xưởng xử lý, có nguồn gốc rõ ràng nên không cần lo lắng quá về vấn đề lai lịch
Nếu mấy thứ này đem đi bán ở thành phố chợ đen, hắn sợ khi bị tra nguồn gốc lại lòi ra đến Tô Yểu, cho nên vẫn là bớt chút tiền lời đi theo đường chính thì hơn
Tô Yểu: "Còn bốn ngày nữa là tết rồi, chắc em cũng làm được tầm trăm cái đi
Thẩm Cận gật đầu: "Cũng gần đủ rồi đấy, mình không cần tham nhiều
Tô Yểu gật đầu: "Cây cao đón gió, em hiểu mà, chúng ta cứ kiếm vừa phải thôi, cho an toàn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.