“Cho nên, Nhan Thuật kia dùng pháp thuật để đổi thân thể với cô
Đây cũng không phải là điều dễ dàng.” Sở Từ nhíu mày nói: “Trong pháp thuật của Trung Quốc, nếu muốn chiếm lấy thân thể của người khác hoặc cùng đối phương hoán đổi linh hồn thì yêu cầu đối với hai bên đều rất cao
Nếu là người có huyết thống thì sẽ dễ dàng thực hiện hơn một ít, nếu là người xa lạ thì ngoài việc người làm phép phải có pháp lực rất cao ra thì còn phải cần đối phương đồng ý mới được
Nhưng điều này hiển nhiên không có khả năng, ai lại ngốc đến mức giao thân thể của mình cho người khác chứ
Cô nói cô là Nhan Thuật thì tôi tin nhưng nếu nói cô ngu như vậy, tôi thật rất khó tiếp thu.”
Người kia nghe vậy mới biết được là bản thân mình tự mở miệng đồng ý chuyện đổi thân thể này, cô bật khóc, khóc hổn hển rất lợi hại, vẻ mặt hối tiếc không kịp
Đúng, cô chính là Nhan Thuật, hôm ấy cô đến chỗ Đại sư muốn Đại sư tiếp tục vì mình tiếp vận, ai ngờ lúc cô hỏi Đại sư muốn cái gì thì Đại sư chỉ nói đồ vật này cô nhất định có thể cho, còn hỏi cô đồng ý không
Lúc ấy cô nói như thế nào
Cô tràn đầy tự tin mà nói cô đồng ý
Chỉ cần cô có thể tiếp tục nổi tiếng thì cái gì cô cũng đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc ấy cô chỉ lo vui mừng, vội vàng tưởng tượng về tương lai, cô cảm thấy Đại sư có thể dẫn vận may của cô, cô có thể càng nổi tiếng hơn so với hiện tại, cô sẽ trở thành minh tinh siêu hơn hạng nhất, sẽ là nữ diễn viên khiến tất cả mọi người đều thích, đăng đỉnh giới giải trí
Cô có thể kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, danh lợi song thu, còn có thể trở thành truyền kì của đất nước này
Cô chỉ lo vội vàng nằm mơ, không hề nhận thấy được sự kì lạ của người Đại sư kia, cũng không nhận thấy sự hưng phấn của mụ ta
Bây giờ nghĩ lại, ngày hôm đó mụ ta vẫn luôn quay lưng về phía cô khiến cô không thể thấy rõ biểu tình của mụ, lúc này cô mới biết được đối phương làm vậy là không muốn cô nhìn thấy biểu tình vui mừng khôn xiết kia nên mới quay lưng lại
Sau đó, mụ ta quay đầu lại Nhan Thuật mới phát hiện mới ngắn ngủi vài ngày không gặp mà mặt của mụ lại càng già rồi, già đến mức nếu đứng trước mặt cô có khi cô còn không thể nhận ra, sao lại thế
Cô bị dọa tới, đang muốn hỏi thì hai mắt lại tối đen, chờ tỉnh lại cô phát hiện mình đang nằm trên một tấm ván gỗ, xung quanh là bốn bức tường rách nát, hai tay thì bị trói sau người
Cô bị dọa, thầm nghĩ mình mất tích lâu như vậy Tiểu Kiều nên lo lắng, có khi đã báo cảnh sát rồi
Vậy hiện cô đang ở đâu
Sao cảnh sát còn chưa tìm được cô nữa
Vì sao Đại sư lại muốn đối xử với cô như vậy
Rõ ràng cô đã đồng ý cho đối phương rất nhiều đồ vật rồi mà
Nhan Thuật sợ hãi tìm đồ vật muốn cắt dây thừng, ai ngờ vừa xuống giường cô lại cảm thấy bộ đồ trên người không thích hợp, bộ đồ rách tung tóe này căn bản không phải là của cô, cô xuống giường tìm gương, vừa soi vào liền sợ hãi hét lên
Trong gương là một khuôn mặt xa lạ, đó là khuôn mặt của một người phụ nữ già cỗi nhăn dúm dó, che kín hoa văn, là một khuôn mặt còn già hơn so với bà nội của cô nữa
Nhan Thuật hét chói tai, sợ hãi, kinh hoảng
Cô chỉ lo la to, vội vã cắt dây thừng không ngừng, nhưng mà sợi dây kia rất to, cô cắt mãi vẫn không được
Trong khoảng thời gian này cô sắp xếp lại tất cả mọi chuyện mới có thể hiểu được vì sao người Đại sư kia muốn giúp đỡ cô
Đối phương vẫn luôn chờ đợi, chờ cô đạt đến đỉnh cao sự nghiệp, chờ cô thu được cả danh lẫn lợi, chờ cô xây dựng tốt mọi thứ mới đoạt thân thể của cô, cứ như vậy, đối phương vừa đổi qua liền trở thành một siêu sao có danh có lợi
Thì ra từ lúc ban đầu đối phương đã tính toán tốt muốn đoạt thân thể của cô, mà cô lại còn đắc chí cảm thấy mọi chuyện tốt đều bị mình gặp được, cô cảm thấy mình có thể nổi tiếng chính là vì mệnh mình tốt
Lúc đó cô mới hiểu tại sao đối phương không muốn tiền của mình, nghĩ lại mới cảm thấy châm chọc làm sao, khi đó mụ ta không cần tiền không phải là vì xem tiền tài như cặn bã mà là đã tính toán tốt muốn chiếm cứ thân thể của cô, nếu mỗi đồng tiền cô đưa ra đều là tiền của mụ, mụ dĩ nhiên không hy vọng tiền của cô ít đi rồi, lại càng không hy vọng thân thể hiện tại này của cô có một đồng tiền nào
Người này thật là tàn nhẫn
Mọi chuyện đều tính kế tốt, chỉ chờ cô chui đầu vào nữa mà thôi
Nhan Thuật hối hận không kịp, cô vô cùng sợ hãi, cô nghĩ đến lời nói trước kia của Sở Từ, một người nếu mạnh mẽ sửa lại số mệnh đều sẽ lọt vào phản phệ, khi đó cô rất phong cảnh nên không hề nghĩ tới, có ai sẽ vô duyên vô cớ đối xử tốt với một người xa lạ như vậy đâu
Nếu Đại sư có loại năng lực này thì tại sao lại không tự sửa cho mình sống tốt một chút
Lúc sau Nhan Thuật mở tivi trong nhà ra, lại nhìn đến bản thân mình trên tivi, Nhan Thuật kia vô cùng tự tin, căn bản không sợ hãi sẽ có người điều tra ra được
Mụ ta chiếm thân thể cô, phối hợp Tiểu Kiều tham dự tất cả hoạt động, gặp được tất cả bạn bè của cô, mà những người bạn kia lại không có ai có thể nhận ra sự khác thường, fan Weibo của cô gần đây tăng đến hơn 3000 vạn, nhiều fan như vậy thế nhưng không có một ai nhận ra được Nhan Thuật kia không đúng, Nhan Thuật kia cứ vậy nghênh ngang chiếm thân thể của cô, tất cả mọi người đều thích mụ
Nhan Thuật khóc mãi, sau đó cô liều mạng cắt đứt dây thừng, vài ngày sau cô mới có thể chạy ra ngoài, lại nhớ đến mấy hôm trước đạo diễn nói hôm nay có liên hoan liền sáng sớm chạy đến nơi này chờ
Cô không thể nói, diện mạo lại xấu xí, đoạn đường này chịu mọi khổ sở, nhưng cô không sợ điều này, cô chỉ sợ cả đời mình đều không thể đoạt lại thân thể
Cô đứt quãng viết mọi chuyện ra giấy, Sở Từ đọc xong cùng Lục Cảnh Hành nhìn nhau, hai người đều trầm mặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt của Sở Từ rất lạnh, cô nói:
“Nhan Thuật, tôi đã sớm khuyên cô, không cần mưu đồ thay đổi vận mệnh, nếu thật có thể sửa tôi sẽ không giúp cô sao
Nếu tôi đoán không sai, thân thể của mụ ta già nhanh như vậy chính là vì mụ nghịch thiên sửa mệnh, dùng mệnh và vận của bản thân để giúp cô nên khiến tinh khí của mụ giảm mạnh, cơ thể nhanh chóng già cả, cũng khiến cho mụ tiêu hao sinh mệnh của bản thân
Người này rất âm độc, chiếm thân thể của cô nhưng lại không để đường sống cho cô.”
Cô vừa nói xong, người kia liền ngẩng đầu, Nhan Thuật nhìn chằm chằm Sở Từ, không hiểu cô nói vậy là có ý gì
Sở Từ thở dài, không đành lòng nói: “Cô nghĩ mụ ta vì sao không giết cô mà là để cho cô tồn tại
Đó là vì mụ ta không cần phải giết, từ tướng mạo bây giờ của cô có thể nhìn ra, sát khí của cô rất nặng, sắc mặt cũng biến thành màu đen ám, trên người mang theo hơi thở của người sắp chết, nếu tôi tính không sai, cô nhiều nhất sống không quá hai ngày
Cô nghĩ xem, nếu sớm hay muộn cô đều phải chết, vậy mụ ta phí tinh lực và mạo hiểm để giết cô làm gì
Cũng vì vậy cô mới có thể may mắn sống sót đến bây giờ.”
Nhan Thuật nghe vậy liền cầm tay Sở Từ khóc lớn lên
...
Kiếp trước Sở Từ đã gặp được những người muốn cướp đoạt thân thể của người khác, những người này hoặc là pháp sư tu đạo có pháp lực cao cường lại biết pháp thuật, bị bệnh hoặc tuổi già sắp chết nên nổi lên tà niệm muốn cướp đoạt thân thể người khác tiếp tục sống, hoặc là vương tôn quý tộc không cam lòng với mọi thứ mình đạt được sẽ hóa thành tro bụi nên cũng sẽ tìm một mục tiêu thích hợp để ra tay
Nhưng muốn tìm mục tiêu thích hợp không phải chuyện dễ dàng, quá trình làm phép cũng dài lâu, nếu có một khâu đoạn nào làm lỗi thì người làm phép cũng như người đoạt xác sẽ dễ bị phản phệ, hơn nữa việc này còn yêu cầu có pháp lực rất cao, bởi vậy người bình thường là sẽ không mạo hiểm đi làm
Nhưng cũng có loại người cầm thú như vậy, Sở Từ đã gặp được người vì sống sót mà chiếm cứ thân thể của thân nhân mình, loại không bằng súc sinh này không thể gọi là người nên Sở Từ không muốn nhắc đến
Mà những người đó đều là mạnh mẽ chen linh hồn người khác đi để đoạt xác chứ không phải trao đổi linh hồn, bởi vậy trước đó Sở Từ nhìn thấy vết rạn trên mặt Nhan Thuật nhưng lại không liên tưởng đến việc này, hơn nữa người không có quan hệ huyết thống mà muốn trao đổi thân thể thật sự rất khó, cô thật không hề nghĩ đến Nhan Thuật sẽ sơ ý như vậy
Việc này của Nhan Thuật hơi khó giải quyết, vì hiện tại Nhan Thuật chỉ có hai ngày để sống, một khi muốn thực hiện pháp thuật phản đoạt xác thì yêu cầu cũng rất nghiêm khắc, đối phương lại là một pháp sư có pháp thuật rất lợi hại
Sở Từ có cảm giác người lấy mèo đen mang thai để hạ chú mèo đen hãm hại Tô Kiện Minh trước đó hẳn cũng là người này
Có thể thấy pháp thuật của người này không thấp, nếu đối phương lấy pháp thuật đối kháng cô thì sẽ rất khó để đoạt lại thân thể, giúp Nhan Thuật trở lại thân thể của mình
Lại càng đừng nói Nhan Thuật là người đẹp dáng đẹp, bản thân lại là diễn viên, bây giờ đang nổi tiếng, muốn cái gì có cái đó, thân thể như vậy vốn là vạn người mới chọn được một, phù thủy kia tuyệt đối không thể dễ dàng bị đánh bại
Nhất thời Sở Từ cũng lâm vào cảnh khó khăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhan Thuật dùng bàn tay khô cằn của mình nắm chặt lấy tay của Sở Từ, đôi mắt mang theo sự khát cầu mãnh liệt, sự khát vọng với sinh mệnh khiến cô muốn nắm chặt lấy căn rơm cứu mạng là Sở Từ này
Cô ta há mồm mấy lần cũng chưa thể nói ra lời nào, thấy vậy, Sở Từ nhíu mày nói:
“Thanh âm của cô hẳn là bị mụ ta dùng pháp thuật phong bế, để tôi giúp cô phá bỏ pháp thuật trước cho cô có thể nói đã.”
Pháp thuật khiến người khác không thể nói chuyện là một chú ngữ rất tà ác nên nó cũng được xưng là cấm chú như chú mèo đen, người thi chú cần dùng một cái búp bê vải, mặt trên dán sinh thần bát tự của người bị thi chú, lại lấy máu của họ tích lên búp bê khiến búp bê giống như người thật, sau đó dùng ngân châm chọc vào yết hầu của búp bê rồi niệm chú, cứ như vậy, chú ngữ niệm xong, người bị hại cũng không thể nói chuyện nữa
Loại chú này không dễ bị thực thi, người kia sở dĩ có thể thành công dễ dàng là vì mụ ta rất hiểu biết Nhan Thuật, có sinh thần bát tự và lấy máu của Nhan Thuật được dễ dàng
Sở Từ nhìn về phía Lục Cảnh Hành, thấy được sự lo lắng trong mắt anh
Lục Cảnh Hành trầm giọng nói:
“Sở Từ, pháp thuật này có tác dụng phụ gì đối với cô hay không?”
Nhan Thuật ngẩn ra, khẩn trương nhìn hai người họ, sợ Sở Từ sẽ cự tuyệt giúp mình
Sở Từ mỉm cười nói:
“Yên tâm đi, một cấm chú nho nhỏ còn không làm khó tôi được
Có điều cần anh đưa tôi trở về, tôi còn cần chuẩn bị một chút.”
“Được, chúng ta lên xe đi.”