Chu Hướng Lỗi dẫn Sở Từ vào đoàn phim, Nhan Thuật đang nghỉ ngơi ở bên cạnh trường quay, sắc mặt của mụ âm lãnh, không kiên nhẫn nhìn chằm chằm những diễn viên phụ khác, nếu thấy động tác của đối phương không chuyên nghiệp còn sẽ xì một tiếng khinh bỉ
Chợt mụ ta cảm nhận được một loại sát khí, loại sát khí này đến từ pháp khí, rất có uy hiếp
Mụ ta chau mày quay đầu lại liền thấy Sở Từ mỉm cười doanh doanh tiến vào
“Mọi người ngừng lại một chút
Đây là Đại sư tôi mới tìm tới, cô ấy sẽ là chỉ đạo đặc biệt tới đây chỉ đạo cho mọi người các động tác liên quan đến pháp thuật!” Chu Hướng Lỗi nói
Sở Từ mỉm cười chào hỏi mọi người
Mọi người thấy cô trẻ tuổi như vậy, nhìn không giống thiên sư mà giống như là minh tinh hơn đều cảm thấy nghi hoặc, nhưng bình thường đạo diễn yêu cầu rất nghiêm khắc, chắc là sẽ không đùa giỡn kiểu này
Bỗng nhiên Nhan Thuật đứng lên
Phía sau Sở Từ là một bà lão đang cùng đi tới với Lục Cảnh Hành
Thân thể Nhan Thuật quơ quơ, ngón tay nắm chặt lấy ghế dựa, hàm răng nghiến chặt, một lát sau mụ ta mới hừ một tiếng, lại cười ngồi xuống
Sở Từ thấy thế liền nhìn về phía bà lão, giờ khắc này âm sát khí trên người bà ta càng nặng hơn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bà ta căn bản sẽ không sống được quá 12 giờ đêm
Khó trách mụ phù thủy kia căn bản không thèm để bụng
Thời gian ngắn như vậy, nếu muốn đoạt lại thân thể, lại đem hồn phách của Nhan Thuật nhét vào lại quả thật là chuyện không có khả năng
Nhan Thuật vừa khẩn trương lại sợ hãi nhìn chằm chằm chính mình, đây là lần đầu tiên cô lấy góc độ của người ngoài để nhìn bản thân mình, loại cảm giác này rất xa lạ, xa lạ khiến người sợ hãi, biểu tình của mụ phù thủy cũng vô cùng âm lãnh, Nhan Thuật cảm thấy sợ hãi theo bản năng
“Đại sư, Nhan Thuật là nữ diễn viên chính của bộ phim này, ngài cần chỉ đạo cô ấy một chút, làm phép, bày trận, đoán mệnh có những động tác và chiêu số nào là chính, mong ngài đều có thể dạy một chút khiến cô ấy kiến thức Đại sư chân chính là như thế nào.”
Sở Từ bỗng nhiên câu môi khẽ cười nói: “Đạo diễn yên tâm đi, tôi nhất định sẽ dạy cẩn thận cho Nhan Thuật.”
Nói xong, Sở Từ liền đi đến trước mặt Nhan Thuật, cười: “Nhan tiểu thư, mời cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Để tôi dạy cho cô một chút pháp thuật chân chính là dạng gì.”
Sắc mặt Nhan Thuật biến đổi, còn mang theo một tia tức giận khó có thể phát hiện, dường như đang muốn nói: “Chỉ bằng cô
Cô tính là thứ gì mà dám dạy tôi?”
Sở Từ bắt đầu dạy cho mụ một ít tư thế cơ bản nhưng biểu tình của Nhan Thuật lại luôn không thích hợp, Chu Hướng Lỗi không vui nói:
“Nhan Thuật, cô làm gì vậy
Có biết diễn kịch hay không?”
Yêu cầu của đạo diễn Chu luôn luôn nghiêm khắc, mặc kệ địa vị cao hay không, chỉ cần không nghiêm túc liền sẽ nói thẳng, nhất thời tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Nhan Thuật
Dù sao cũng chưa bao giờ diễn kịch qua, cho dù là diễn nhân vật thiên sư chỉ cần biểu diễn bằng bản sắc như thế này nhưng do bản thân của mụ, còn có Sở Từ, Lục Cảnh Hành đám người biết sự thật ở đây, mụ biểu hiện như thế nào cũng không thích hợp, diễn xuất luôn là đông cứng, động tác tứ chi cũng không thích hợp
Sở Từ nhún vai nói: “Đạo diễn Chu, tôi đã tận lực, Nhan tiểu thư hình như đang có tâm sự nên không thể tập trung
Lại nói hình như cô ấy rất khác trước kia, trước kia kĩ thuật diễn của cô ấy tốt lắm mà, người cũng nỗ lực, có thể lặp đi lặp lại cân nhắc vì một vở diễn, sao hôm nay lại không chuyên nghiệp thế này?”
Mọi người cảm thấy kì quái, Đại sư này làm sao vừa tới liền gây hấn với một minh tinh hạng nhất như Nhan Thuật
Không hợp logic nha
Nhưng mà Đại sư nói cũng không sai, trước kia Nhan Thuật diễn kịch rất tốt, mấy hôm trước còn được một giải thưởng vai phụ xuất sắc, những vai phụ quay trước kia còn được rất nhiều bạn bè trên mạng cắt ra nói là kinh điển, nhưng hôm nay Nhan Thuật diễn lại rất tệ, nói có tâm sự là nói cho dễ nghe, nói không dễ nghe đó chính là hoàn toàn không biết diễn kịch
Đạo diễn Chu cũng cảm thấy kì quái, ông đã gặp qua Nhan Thuật diễn kịch mới có thể mời cô diễn nữ chính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhan Thuật thật thì khẩn trương nhìn phù thủy chằm chằm, khẩn trương nắm chặt áo của Lục Cảnh Hành, Lục Cảnh Hành nhíu mày, ghét bỏ rút áo mình ra khỏi tay cô
“Đừng tưởng rằng thân thể của cô đã một mớ tuổi liền không cần chú ý ảnh hưởng!”
Nhan Thuật bị tức tới rồi, vì không thể nói nên lời nên cô luôn phun tào ở trong lòng, nếu đổi cô thành Sở Từ xem anh ta có còn nói như vậy hay không
Lục Cảnh Hành tiếp thu ánh mắt của cô, hừ lạnh một tiếng tiếp tục nhìn về phía Sở Từ
“Nhan Thuật” nhìn qua thấy mọi người đều đang nghị luận liền nói: “Đạo diễn, tôi hơi khó chịu trong người một chút, tôi muốn nghỉ ngơi.”
Đạo diễn tức giận đến hung hăng ngồi xuống ghế: “Nghỉ ngơi một chút đi.”
Sở Từ lại cười nói: “Nhan tiểu thư, bộ dáng này của cô khiến tôi hoài nghi, cô có phải bị đồ vật gì bám lên người hay không?” Cô dạo qua một vòng rồi cười nói: “Đạo diễn, theo tôi thấy, đoàn phim này âm khí quá nặng, tôi làm phép giúp ông đi
Thứ nhất là có thể đảm bảo đồ vật dơ bẩn có thể rời xa nơi này, khiến cho các diễn viên có thể phát huy tốt hơn mộ chút, có trợ giúp cho ông đẩy nhanh tiến độ, thứ hai có thể giúp chiêu vận chiêu tài, bảo đảm phim của ông đạt được phòng bán vé cao hơn.”
Đạo diễn Chu nghe vậy lập tức vui vẻ, mấy chuyện khác đều không quan trọng, phim điện ảnh của ông bán tốt là được: “Ôi, Sở đại sư, ngài cứ làm đi, chúng tôi sẽ phối hợp toàn lực.”
Sở Từ lập tức cười, cô nhìn Nhan Thuật rồi lập tức móc ra pháp khí
….
Sở Từ bắt đầu làm phép
Lúc mới bắt đầu, phù thủy chỉ nhàn nhã nhìn và cười lạnh nhìn cô, một nha đầu mà thôi, cho dù có biết mụ và Nhan Thuật trao đổi thân thể thì có thể làm như thế nào
Vu La cười lạnh, chẳng lẽ mụ còn sợ tiểu nha đầu này sao
Mụ Vu La sống mấy ngàn năm, pháp thuật cao cường, đời đời kiếp kiếp tu hành, pháp thuật của mụ đã đăng phong tạo cực, một tiểu nha đầu cho dù lợi hại thì lại như thế nào
Chẳng lẽ còn có thể muốn mạng của mụ hay sao
Muốn trước 12 giờ cướp lại thân thể trước khi bà lão kia chết, không có cửa đâu
Vu La hừ lạnh một tiếng
Sở Từ nhìn mụ chằm chằm một lát sau đó bắt đầu làm phép, cô bố trí trận pháp xung quanh đoàn phim, trận pháp này là nhằm vào quỷ hồn, có thể vây khốn hồn phách của người khác ở trong trận, quỷ quái tiến vào liền không thể đi ra ngoài
Người bình thường lại không chịu ảnh hưởng, có thể tùy ý ra vào
Vu La cảm nhận được pháp lực của trận pháp sau liền lạnh mặt
Mụ thế nhưng lại coi thường nha đầu kia
Pháp lực của trận pháp này rất cường đại, quỷ bình thường là không thể chống cự được, nhưng mà…
Vu La cười lạnh
Vu La mụ há lại là quỷ bình thường sao
Nhân Sở Từ đang làm phép nên rất nhiều người ngồi nghỉ ngơi ở khắp nơi, người trong phim trường không nhiều lắm
Vu La đến gần Sở Từ, cười lạnh nói:
“Tiểu nhóc con, muốn vây khốn tao sao
Không có cửa đâu
Vu La tao sống mấy ngàn năm, trên đời này bao nhiêu vu thuật đều là tao sáng tạo ra đến
Tao há mồm niệm chú là không biết có bao nhiêu người chết không có chỗ chôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tao có thể nắm giữ vận mệnh, sinh tử của con người, cũng có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình
Chỉ bằng mày
Muốn giết tao
Thật là không biết tự lượng sức!”
“Vu La?”
“Không tồi
Nhìn dáng vẻ của mày có vẻ mày biết tao?” Vu La lộ ra một tiếng châm biếm
Sở Từ nhíu mày, cô trăm triệu không thể ngờ người này là Vu La, phải biết rằng Vu La là một trong số mười Đại vu nữ của Trung Quốc, trong ‘Sơn Hải Kinh’ có ghi lại nói vùng Vu Sơn có mười vu, người xếp hạng cuối cùng chính là Vu La
Có thể nói, Vu La là tổ tiên của ngành thầy phong thủy đoán mệnh này, thầy bói, phù thủy mấy chức nghiệp này đều là diễn biến ra từ vu nữ, cô không thể ngờ mình thế nhưng có thể đụng phải người lợi hại như vậy, cũng không nghĩ đến mình sẽ phải đối đầu với người này
Sở Từ cảm thấy mình cũng đã đủ già rồi, thế nhưng đối phương còn già hơn mình hàng ngàn năm
Cô lập tức cảm thấy khó giải quyết
Lục Cảnh Hành đứng ở một bên nghe vậy liền móc di động ra tìm tòi ‘Vu La’ hai chữ này, vừa đọc kết quả liền nhăn mày lại
Nhân vật như vậy Sở Từ làm sao có thể đối phó được
……………
Thời gian sau đó đoàn phim liền khôi phục tốc độ quay bình thường, lúc này có lẽ là do tâm tình tốt nên biểu hiện của Vu La tốt hơn rất nhiều, những màn diễn sau đó đều rất thuận lợi
Sở Từ thì vẫn luôn chỉ đạo mấy diễn viên chính của đoàn phim tư thế bày trận
Bất tri bất giác liền đến đêm khuya
Sở Từ liếc mắt nhìn điện thoại, đã 11 giờ 30, Nhan Thuật đứng ở một bên đã xanh cả mặt, có tướng sắp chết, cô cần nhanh chóng kết thúc việc này, nếu không qua 12 giờ Nhan Thuật chết, một khi linh hồn rời khỏi thân thể vậy thì lại càng thêm khó khăn
Lại nói phù thủy cũng có rất nhiều cơ hội giết chết hồn phách của người khác
Sau đó là màn đánh diễn của vai chính Nhan Thuật và vai ác
Vai ác kia cũng do một nữ minh tinh nổi danh diễn, cô diễn và đánh qua rất nhiều lần nhưng đạo diễn vẫn không hài lòng, đạo diễn Chu cho rằng màn diễn này là điểm nhấn của bộ phim, nếu diễn tốt liền có thể cắt ra bỏ vào trailer thu hút người xem, trước mắt khí thế của Nhan Thuật quá cao mà khí thế của nữ diễn viên phụ lại quá yếu, màn ảnh như vậy nhìn qua có vẻ không hề thú vị
Chiều cao và thân mình của người nữ diễn viên phụ kia nhìn qua có chút giống Sở Từ, Sở Từ lập tức đi lên nói: “Đạo diễn, nếu không để tôi làm thế thân, diễn thay trận này cho tiểu thư Ôn Nhã Lan đi.”
Ôn Nhã Lan không lên tiếng, cô thật ra ước gì đạo diễn đồng ý, quay mấy màn như thế này vô cùng mệt, thế thân nhìn không tới mặt, đối cô không có uy hiếp gì nên cô không ngại, mà Sở đại sư lại là người chuyên nghiệp, quay tốt chỉ có mang lại lợi ích cho cô thôi
Thấy cô không phản đối, đạo diễn Chu nói: “Tốt, vậy thì nhờ cậy Sở đại sư, phiền toái ngài đến diễn màn đấu pháp này
Ngài nhớ, hai người diễn nhất định phải kịch liệt, phải có va chạm, phải xuất sắc mà còn phải chuyên nghiệp nữa!”
Sở Từ mỉm cười lạnh: “Đây là đương nhiên
Tôi và Nhan Thuật tiểu thư đấu pháp nhất định sẽ vô cùng xuất sắc
Không xuất sắc không cần tiền.”
Vu La sửng sốt, cười nhạo Sở Từ không biết tự lượng sức mình
Vì là thế thân nên cũng không cần hóa trang, do thân phận là pháp sư nên tóc cũng chỉ cần cột lên đơn giản là được, bởi vậy Sở Từ cũng nhanh chóng thay quần áo đi lên
Cô đứng đối mặt với Vu La, hai người nhìn nhau rồi cùng cười lạnh.