Hàn Tuệ Mẫn nhanh chóng cầm một cái bình giữ nhiệt đi vào, thấy Sở Từ tỉnh bà lập tức cười nói:
“Rốt cuộc đã tỉnh rồi
Mấy ngày nay cô sốt tất cả mọi người đều lo lắng cả
Mấy hôm trước tôi ngao cháo cô đều không thể ăn, hôm nay vừa vặn kịp lúc, tôi mang ít cháo lại đây, cô ăn một chút đi.”
Sở Từ cười nói: “Phu nhân nói như vậy tôi cũng cảm thấy đói, cảm ơn Lục phu nhân.”
“Khách khí như vậy mà làm gì
Nếu đã là bạn của Cảnh Hành, không bằng gọi bằng dì đi, đừng luôn kêu phu nhân phu nhân.”
Sở Từ cũng không khách khí nói: “Vậy con cảm ơn dì Lục.”
“Ôi chao, tốt…”
Hàn Tuệ Mẫn cười múc cháo, vừa lúc Điền Tam Thải đã trở lại, thấy Sở Từ khỏe lại mọi người đều yên tâm, hai cái bà chủ tụ ở bên nhau bắt đầu tám chuyện
Nghe Hàn Tuệ Mẫn nói rất nhiều chuyện xảy ra trong giới thượng lưu, Điền Tam Thải nghe được chính thê nhà nào bị bồ nhí đuổi ra ngoài, tức giận mắng liên tục
Sở Từ ăn cháo xong mới cảm thấy sống lại, Lục Cảnh Hành lúc này đang cầm dao gọt hoa quả bắt đầu gọt táo
Anh rất biết cách gọt, gọt xong một quả táo mà vỏ táo không hề bị đứt
Sở Từ cười cầm cái vỏ kia lên: “Wow, cao thủ nha!”
Lục Cảnh Hành cười khẽ: “Đây là kĩ năng cơ bản.”
“Kĩ năng cơ bản
Chẳng lẽ là kĩ năng cơ bản của minh tinh?”
Chu Thản đi ra ngoài ăn năn một lúc sau lại tiến vào, nghe vậy liền thò qua nói: “Không phải, đây là kĩ năng cơ bản để tán gái, Đại sư nên học hỏi một chút.”
“…” Sở Từ nghe ra ý của hắn ta, cảm thấy hắn là chọc ghẹo lung tung, sợ Lục Cảnh Hành ngại liền nói ngay: “Chu Thản, lại nói bậy là tôi lập một cái trận pháp đào hoa cho anh, khiến cho phụ nữ trong thiên hạ đều yêu anh bây giờ.”
Bản năng của Chu Thản cảm thấy trận pháp này không có tốt giống như tên của nó, liền run run một chút nói: “Coi như tôi chưa nói gì ha, mọi người cứ nói chuyện đi, tiếp tục tiếp tục ha!”
Lục Cảnh Hành và Sở Từ đều cười
Ra khỏi cửa, Chu Thản nhìn vào trong phòng rồi lại lắc đầu
Trời ạ, hai người này đang làm cái gì
Gọt mỗi quả táo cũng có thể cười cả buổi, có buồn nôn hay không
Một bó tuổi rồi mà còn y như nam sinh bắt đầu yêu đương vậy, mất mặt không cơ chứ
Chẳng qua…Chu Thản cân nhắc, Lục Cảnh Hành xuất đạo nhiều năm như vậy đều không có yêu đương qua, cũng không truyền ra tai tiếng, vậy trước khi xuất đạo cậu ta có yêu đương hay chưa
Còn có, mấy năm nay cậu ta giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào
Dùng tay
Nhất thời, Chu Thản ác hàn, cảm thấy mình cũng rầu thúi ruột
…
Thân thể của Sở Từ không có vấn đề gì lớn, chỉ là dùng nhiều pháp thuật nên thân thể suy yếu, sau khi tỉnh lại cô làm phép tu luyện, thân thể rất nhanh khôi phục lại, bác sĩ kiểm tra còn cảm thấy kinh ngạc vì sự khôi phục nhanh chóng của cô, quyết định cho cô xuất viện ngay trong ngày hôm đó
Lục Cảnh Hành ngừng xe trước cửa nhà Sở gia, đem đồ vật xách vào nhà, Điền Tam Thải cười tủm tỉm nói: “Cảnh Hành nha, đem đồ vật để ở đây là được rồi.”
“Bác gái, làm sao có thể để cho phái đẹp xách đồ được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bác làm như vậy không phải là đánh mặt con sao?”
Điền Tam Thải vốn là mê phim truyền hình của Lục Cảnh Hành, mấy ngày nay bà giao lưu với Hàn Tuệ Mẫn mới biết Lục Cảnh Hành không giống những minh tinh khác mà rất giữ gìn trong sạch liền có ấn tượng rất tốt với anh, thân là một fan qua đường làm sao có thể chịu được Lục Cảnh Hành gần gũi nói giỡn như vậy
Bà lập tức càng nhiệt tình:
“Cảnh Hành thật là thân sĩ
Về sau nhất định phải thường xuyên đến nhà chơi nhé.”
“Nhất định rồi ạ, bác gái có thích minh tinh nào hay không
Lần sau con đưa bác đi đoàn phim tham ban nhé?”
Đừng nói, Điền Tam Thải đúng là có một thần tượng, đó là một nam diễn viên bà thích từ hồi còn trẻ, bây giờ hay diễn mấy vai phụ thân của nhân vật chính, bà vui vẻ nói: “Được nha, quá tốt rồi
Bác thật có thể đi sao?”
“Đương nhiên, chỉ cần bác thích thì muốn thăm ban ai cũng được.”
Điền Tam Thải càng cao hứng
Sở Từ cười hỏi: “Lục Cảnh Hành, anh không về lại đoàn phim hả?”
“Tôi xin nghỉ, lát nữa tôi mới về, bên kia cũng sắp đóng máy rồi.”
Lúc anh nói chuyện, có một luồng âm sát khí bỗng nhiên tụ tập trên người anh, Sở Từ nhìn chằm chằm một lát, tuy rằng Lục Cảnh Hành đang cười nhưng sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là sắp bị bệnh
Nghĩ đến Lục Cảnh Hành tỉnh lại không bao lâu liền công tác, thân thể khẳng định chịu không nổi
Sở Từ lập tức cầm một cái bùa bình an ra đưa cho anh
“Tôi thấy sắc mặt của anh không tốt, gần đây có thể sẽ bị bệnh, cái bùa anh anh giữ lấy, có thể chắn một ít âm sát khí, đóng phim không dễ dàng, phải chú ý thân thể nhé.”
Lục Cảnh Hành nghe vậy liền mỉm cười, cái bùa bình an kia màu vàng, nho nhỏ tinh xảo nằm trong lòng bàn tay, nhìn liền khiến cho người ta thích
Thật đúng là thích nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
….
Trở lại trong xe, Chu Thản đang nhìn di động bỗng nhiên nói:
“Cảnh Hành, tôi nhận được tin tức nói lại có người mua bản thảo muốn bôi đen cậu.”
“Vậy à.” Lục Cảnh Hành cau mày: “Chuyện tôi kêu cậu đi hỏi thăm cậu hỏi thăm được chưa?”
“Đừng nói, cậu thật đúng là lợi hại nha, tôi cũng không biết làm sao mà cậu biết chuyện này, mấy hôm trước tôi mới nhận được tin tức từ một ông chủ khách sạn, đúng thật là có chuyện này.”
Lục Cảnh Hành trầm giọng nói: “Tin tức tôi nhận được sẽ không sai, nếu vậy thì phải tìm người nghĩ cách mua được mấy cái video đó ngay.”
“Cậu xác định sao?” Chu Thản có chút lo lắng, nếu thật sự xé rách mặt, một kích liền chết thì không nói gì, lỡ mà không đánh chết đối phương mà để cho đối phương phiên người thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc đối phương cũng ở trong vòng nhiều năm, không phải không có một chút nhân mạch nào
Lục Cảnh Hành hừ lạnh: “Tôi là người đã chết qua một lần, có cái gì không xác định
Nếu gã ta muốn chơi thì tôi chơi cùng gã, còn phải chơi một cú lớn, chơi kinh tâm động phách, không kích thích không bỏ qua.”
Thấy sắc mặt anh âm trầm, Chu Thản bất giác nuốt nước miếng, cũng không biết là đang lo lắng cho ai
Lục Cảnh Hành người này luôn là như vậy, nếu không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là trí mạng
Hắn bỗng nhiên rất muốn cầu nguyện cho đối phương, cầu nguyện đừng chết quá khó coi
“Được rồi
Tôi đây liền tiêu tiền đi mua video
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ muốn bôi đen cậu, chúng ta cũng không đến mức không có một chút lực phản kích nào.”
Lục Cảnh Hành không lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn ngoài cửa sổ, bầu trời ngoài cửa âm u, thỉnh thoảng có chút đồ vật màu trắng bay xuống như là tuyết rơi
Xe chậm rãi khởi động, Lục Cảnh Hành nhìn về phía bùa bình an trong lòng bàn tay, đôi môi câu lên lộ ra một ý cười nhẹ nhàng
Chu Thản ác hàn, thầm nghĩ mùa xuân còn chưa tới mà Lục Cảnh Hành đã bắt đầu phát xuân rồi, nhìn cái bùa bình an cũng có thể cười cả buổi
Hắn trêu ghẹo: “Ôi chao, bùa bình an nha
Làm sao tôi lại không có đâu
Đây là Đại sư đưa cho cậu đi?”
Lục Cảnh Hành nhíu mày, nắm chặt tay lại
Chu Thản thấy thế liền cười nói:
“Tôi nói cậu chứ Cảnh Hành, gần đây cậu có phải đã lãng phí quá nhiều thời gian trên người Sở đại sư rồi không
Đây thật sự không giống tác phong bình thường của cậu nha, không phải là cậu thật sự động tâm với Sở đại sư chứ?”
Lục Cảnh Hành lạnh mắt liếc hắn, sau đó tiếp tục quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, coi hắn như người trong suốt
“Thôi nào, nói chuyện chút đi
Tôi chỉ muốn biết ánh mắt cao hơn đỉnh Lục đại soái có phải thật sự động tâm hay không thôi.”
“Thật là nhiều chuyện, vô nghĩa!” Lục Cảnh Hành không kiên nhẫn
“Được rồi, là tôi vô nghĩa
Tôi chỉ là thấy cậu đáng thương, một bó tuổi mà còn không có chút chiêu số gì cho chuyện yêu đương nên muốn truyền thụ cho cậu một chiêu tán gái trăm thử trăm linh mà thôi.”
Bí quyết tán gài
Còn có loại đồ vật này sao
Lục Cảnh Hành ra vẻ trấn định, không thèm để ý hỏi: “Chiêu gì?”
Chu Thản cười nói: “Lấy kinh nghiệm của tôi đến xem thì cứ mang gái đi xem phim ma là phương pháp tốt nhất
đến lúc đó, đối phương nhất định sẽ sợ hãi lui lại thành một đoàn, biến thành một kẻ đáng thương đáng yêu, còn cậu, cậu sẽ nhân cơ hội đó ôm lấy bả vai đối phương, lấy ra khí thế của nam chính, khí phách nói ‘Đừng sợ, anh bảo vệ em!’
Lại phối hợp thêm kĩ thuật diễn thâm tình của cậu còn sợ đối phương không cắn câu sao?”
Lục Cảnh Hành nhíu mày, xì một tiếng: “Bí quyết tán gái cái quỷ gì
Quê mùa muốn chết.”
“Quê mùa thì làm sao vậy
Càng quê càng xài được
Chiêu này lần nào thử cũng trúng cả!”
“Không được
Sở Từ biết đoán mệnh chiêu hồn, cậu cho rằng cô ấy sẽ sợ ma sao?”
“Làm sao mà không?” Chu Thản cười nói: “Đại sư thì sao chứ
Cô ấy lại không mở thiên nhãn, không thấy ma quỷ thì làm sao mà không sợ
Tin tưởng tôi, chiêu này thật sự rất linh, nhất định phải thử một lần.”
Lục Cảnh Hành trầm tư một lát, bỗng nhiên không kiên nhẫn nói: “Cút đi
Chiêu trò nhà quê như thế không phù hợp với phong cách của tôi!”
Nói xong lại tiếp tục nhìn ngoài cửa sổ
Đêm đó, Lục Cảnh Hành mua hai tấm vé xem phim, phim tên là ‘Biệt thự có ma’
……
“Lão đại, đây là nhà mới sao?”
“Lão đại, nửa năm không gặp em rất nhớ lão đại nha, lão đại có nhớ tụi em không?”
Sở Từ giơ tay làm hình trái tim đưa cho đám quỷ, cười nói: “Mỗi ngày đều vẽ đám quỷ các ngươi nha, không muốn nhớ cũng phải nhớ nữa.”
“Đại tỷ, ở chỗ này tốt hơn ở quê nhiều nha
Mẹ ơi, nhìn qua thật cao lớn sang chảnh, còn có sân thượng nữa, thành phố quả nhiên không giống ở quê!”
Đám quỷ lục tung khắp nơi nhìn
Sở Từ cười: “Trong thành phố tất nhiên là không giống nông thôn rồi, các ngươi đến đây có chuyện gì không?”
“Đừng nói nữa!” quỷ thắt cổ hừ hừ nói: “Lão đại quá đáng lắm, lén lút ném tụi em lại đó một mình đi, cũng không cáo biệt, tụi em trèo đèo lội suối vất vả muốn chết mới tìm đến, kết quả vừa đến liền cảm thấy không thích hợp nên mới tìm đến đoàn phim.”
“Đúng vậy.” Quỷ sợ ma nói: “Đại tỷ, chúng em gửi chuyển phát nhanh cho chị, tiểu quỷ kia có đem đồ đưa cho chị chưa?”
Sở Từ bật cười nói: “Đám quỷ các ngươi còn có chuyển phát nhanh nữa sao?”
“Tất nhiên rồi
Có đôi khi thân thích ở nhân gian đốt đồ vật cho tụi em, tụi em phải bù đắp cho nhau, gửi ít đồ cho đồng bọn nên cũng cần chuyển phát nhanh nha.”
Đám quỷ quái đi đường là cần bay đi, đối với rất nhiều đồ vật cũng có trực giác trời sinh, đối với chuyện bọn nó có thể tìm được mình Sở Từ hoàn toàn không ngạc nhiên, hơn nữa, quỷ quái dù sao cũng là số ít nên rất dễ thành lập đoàn thể, có cái tin tức mới gì cũng truyền rất nhanh, giống loài người dùng di động, có thể tìm đến cũng không có gì kì quái
Sở Từ cười mở máy tính ra, đám quỷ đều biết cô vẽ truyện tranh nên lập tức chạy tới ghé vào màn hình.