“Lão đại, đây là Weibo đúng không
Em nghe người trong thôn nói qua, cái này rất phổ biến.”
“Lão đại đăng truyện tranh sao
Wow, lão đại có hơn 70 vạn fan cơ này
Nhiều như vậy?”
“Đại tỷ, truyện tranh ‘Qủy kêu bắt quỷ’ này không phải là chuyện vẽ về tụi em chứ?” Diễm quỷ hỏi
Sở Từ gật đầu nói: “Đúng vậy, các ngươi đều đã xem qua rồi đó
Thật ra các ngươi không tới ta cũng muốn đi tìm các ngươi, không có các ngươi làm người mẫu ta cũng vẽ không ra cái gì cả.”
“Ồ, câu chuyện về chúng ta có rất nhiều người thích này, nhìn xem, có đến 5 vạn lượt chia sẻ!”
“Chúng ta nổi tiếng rồi
Wow, có rất nhiều em gái thích chúng ta, nói chúng ta đáng yêu kìa!” Quỷ thắt cổ kích động nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diễm quỷ cũng ôm mặt: “Tất cả mọi người đều nói ta đáng yêu, chân thật không làm ra vẻ, không giống đám yêu diễm đê tiện khác.”
Sở Từ bị chọc cười, nhìn kĩ cũng không phải là như vậy sao, ‘Qủy kêu bắt quỷ’ đã có hơn 5 vạn lượt chia sẻ, mà lần trước cô làm một cái Weibo phù hộ hễ thi là qua đã có hơn 15 vạn chia sẻ, Sở Từ nhìn con số kia còn tưởng là mình hoa mắt đâu
15 vạn
Thật đúng là một con số khiến người ta thích
Phía dưới một đám bình luận đều có liên quan đến việc thi cử
-Qùy một cái, đi thi không rớt môn
-Sắp vào phòng thi rồi, ta muốn vái một cái lấy hên
-Tháng này thật nhiều cuộc thi, làm học sinh thật là khổ bức
Bái Weibo cá chép của Sở Sở một cái, phù hộ ta không rớt môn
-Mọi người đều nói Weibo của Sở Sở rất linh, ta cũng tới tham gia náo nhiệt
Xem ra người có cuộc thi trong tháng 12 thật sự rất nhiều, mà đám học sinh xác thật cũng rất khổ, không phải cuộc thi này thì là cuộc thi kia, sinh viên một tháng còn có đến mấy kì thi, khó trách mọi người đều muốn chia sẻ
Sở Từ nghĩ một lát lại khẩn cấp vẽ một bức tranh, tranh rất đơn giản, là một cô bé, trên đầu là một cái băng rôn ghi bốn chữ “Hễ thi là qua”, bên cạnh là một cái bàn bày một chồng sách và giấy bút, đúng là hiện trạng của phần lớn sinh viên học sinh ngày nay
Sở Từ vẽ xong liền post Weibo, các fan lập tức bắt đầu chia sẻ
Như vậy hình như vẫn chưa đủ, dù sao tính hạn chế của Weibo cũng rất lớn, người không đi thi thì không thể chia sẻ, thân là một đại thần hình như cô cũng nên vì những người không thi cử làm một cái mới đúng
Nghĩ vậy, Sở Từ lại lấy tablet ra vẽ một lá phù màu vàng, trên đó viết đơn giản ba chữ to ‘Phù vận may’, bên cạnh chữ to còn có một dòng chữ nhỏ chú thích ‘Phòng tiểu nhân, chiêu vận may, mọi chuyện thuận lợi.’
Vẽ xong cô truyền tranh lên máy tính rồi post Weibo tiếp: ‘Phù vận may’ cho các tiên nữ đang muốn chiêu vận may đây
Weibo mới này có rất nhiều người đang đợi, dù sao phần lớn fan của cô đều đã tốt nghiệp, mọi người cũng không muốn chia sẻ Weibo về thi cử, Weibo cá chép chiêu vận may như vậy mới là thứ mọi người đang cần
Weibo vừa post, số fan phản ứng còn nhiều hơn so với cái Weibo trước
-Cảm ơn Sở Sở, đang chờ cái này đấy
-Weibo lần trước của đại đại rất linh, may quá đại đại vẫn còn có
-Gần đây đang gặp xui, chia sẻ nhiều Weibo như vậy và phát hiện Weibo cá chép của Sở Sở là chuẩn nhất toàn hệ thống, đại đại cố lên
Nhưng cũng đừng quên post truyện tranh tiếp nhé
-Đang chờ tập mới, cầu tập mới…‘Qủy kêu bắt quỷ’ khi nào mới có tập mới đây
Với lại đại đại cũng đừng quên ven hồ Đại Minh “Thiên tài nữ thần tính” nha
Sở Từ bị cái bình luận này chọc cười, vì nằm viện nên cô đúng là cũng quên mất post truyện tranh, nghĩ nghĩ, cô lấy ra tập 2 của ‘Qủy kêu bắt quỷ’ đăng lên
@ ‘Sở Sở vẽ truyện tranh': ‘Qủy kêu bắt quỷ’ 002, mời mọi người vào kiểm tra và nhận hàng
Nếu không hay hãy đến chém chết ta
Weibo này vừa đăng liền có một đống fan nhắn lại
-Giơ đao lên…Ai da, thật là hay
Không chém nữa, luyến tiếc chém tác giả nha
-Nhiều lần muốn chém chết Sở Sở, nhưng nhiều lần đều không có cơ hội, Weibo cá chép linh như vậy, truyện tranh cũng hay như vậy, Sở Sở nói xem ta nên làm cái gì mới có thể chém chết Sở Sở bây giờ
-Đại đại, truyện tranh về quỷ của đại đại cũng không hay cho lắm, ta chỉ đọc 99899 lần
Ai đồng ý like phát
Lượt like của bình luận kia nhanh chóng vượt qua 1000, Sở Từ cười cười, trí tưởng tượng của các fan còn cao xa hơn của cô nữa
Sở Từ đang nghĩ ngợi có nên đem “Thiên tài nữ thần tính” cũng đăng lên luôn hay không thì nhận được tin nhắn của Hàn Lôi, biên tập của tạp chí Mạn Khách gửi đến:
‘Sở Sở, ngày mai kì tạp chí mới của chúng tôi sẽ đưa ra thị trường, lúc đó official website của chúng tôi cũng sẽ tuyên bố kì truyện tranh “Thiên tài nữ thần tính” mới nhất của cô, hy vọng Sở Sở giúp đỡ tuyên truyền một chút nhé~ Dù sao truyện tranh của cô cũng có độc giả sẵn rồi, chúng tôi cũng hy vọng kì tạp chí này bán được tốt một chút
Sở Từ trả lời: “Được
Chờ khi nào Mạn Khách đăng Weibo thì cứ báo cho tôi biết, tôi sẽ chia sẻ.”
“Cảm ơn Sở Sở, kì này tôi để cho “Thiên tài nữ thần tính” độ dài rất lớn, đây là lần đầu tiên một truyện tranh chiếm được độ dài như vậy từ khi xuất bản tạp chí đến giờ đấy
Lát nữa tôi sẽ chia sẻ Weibo cá chép của cô, hy vọng tạp chí có thể bán hết.”
Sở Từ cười nói: “Được.”
Cô lại mở Weibo hàn huyên với 'Mắt to manh' vài câu, 'Mắt to manh' nói có rất nhiều bạn bè trên Tấn Giang của cô muốn tìm Sở Từ tính một chút xem bút danh của họ có được không, có thể bán ra bản quyền điện ảnh hay không linh tinh, Sở Từ đang muốn trả lời thì nhận được tin nhắn Wechat của Lục Cảnh Hành
“Sở Từ.”
Sở Từ trả lời một dấu “?”, thường thì Lục Cảnh Hành liên hệ cô đều là vì Lục Bích Trì
Sở Từ liền lấy điện thoại mở camera ra, tính chụp mấy tấm hình cận mặt của Lục Bích Trì, cố gắng có thể bày ra sự cao lớn uy vũ của nó, ai ngờ vừa chụp xong thì Lục Cảnh Hành đã gọi điện thoại lại đây
“Alo?” Âm thanh của Sở Từ mang theo ý cười: “Tôi đang tính gửi hình Lục Bích Trì qua cho anh đây, gần đây tôi nằm viện không ở nhà, anh cũng không biết biểu tình hiện tại của nó.”
Lục Cảnh Hành tưởng tượng bộ dáng của Lục Bích Trì, lại tưởng tượng bộ dáng của Sở Từ lúc cô chọc ghẹo nó, bất giác nở nụ cười, Sở Từ không biết là trước kia anh liên hệ cô xác thật là muốn nhìn bộ dáng của Lục Bích Trì, nhưng bây giờ thì không hẳn là như thế
Anh cầm di động, cảm thấy màn hình đang nóng lên “Sở Từ.”
“Sao thế?”
“Đêm nay cô có rảnh không?” Lục Cảnh Hành khẩn trương hỏi
Sở Từ sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Ánh mắt của Lục Cảnh Hành hơi cụp xuống, anh trầm giọng nói: “Đạo diễn Chu tặng tôi hai tấm vé xem phim, dù sao cũng là đạo diễn mình quen biết nên tôi muốn đến ủng hộ một chút, hôm nay Chu Thản lại bị bệnh không thể đi cũng, cô có rảnh không
Nếu rảnh thì đi xem cùng tôi nhé!”
Chu Thản ngồi ở bên cạnh cố hắt xì và ho mấy cái chứng minh mình thật sự bị bệnh
“Vé xem phim?” Từ nhỏ đến lớn Sở Từ hầu như đều không xem điện ảnh, trước kia là ở nông thôn không có rạp chiếu phim, cô lại rất bận rộn, có rảnh thì cũng đi đoán mệnh xem phong thủy cho người ta nên không có thời gian đi xem, lần này là phim của đạo diễn Chu, duy trì một chút cũng được, nghĩ vậy cô liền đồng ý: “Được thôi
Rạp nào thế
Để tôi bắt xe…”
“Tôi đến đón cô!” Lục Cảnh Hành cắt ngang lời cô rồi cúp máy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
….
Rạp chiếu phim cách nhà Sở Từ không xa, Lục Cảnh Hành lái xe đến đón cô liền thấy cô đang mặc một bộ váy liền có mũ, bên ngoài mặc một cái áo khoác lông vũ, để chân trần đi từ trong nhà ra, Lục Cảnh Hành cúi đầu nhìn cái áo lông dày sụ trên người của mình, lén lút cởi áo khoác ra, chỉ mặc một cái áo sơ mi tay dài
Sở Từ lên xe, máy sưởi thổi thẳng vào người cô, cô nhịn không được nói: “Trong xe nóng quá, Lục Cảnh Hành, anh có lạnh không?”
Lục Cảnh Hành mỉm cười trả lời: “Đương nhiên là không lạnh, thân thể của tôi rất tốt.”
Anh vừa nói vừa tắt máy sưởi đi, lưng càng thẳng thắn hơn
Anh không hề cảm thấy lạnh
Thật sự
Hai người rất nhanh đến nơi, do hôm nay có tuyết nên người đến rạp chiếu phim rất ít, Lục Cảnh Hành xuống xe liền đeo khẩu trang và mũ của áo lông lên, cùng Sở Từ vào rạp chiếu phim, Sở Từ đánh giá võ trang hạng nặng của anh, cười nói:
“Tôi suýt nữa thì quên anh là minh tinh.”
“Có phải là minh tinh hay không thì có gì khác nhau đâu?” Lục Cảnh Hành chớp mắt
Sở Từ cười, thật ra cô cảm thấy Lục Cảnh Hành không giống những minh tinh bình thường khác, nói như thế nào nhỉ
Anh ta càng chân thật, cũng không có khiến người khác cảm thấy tính cách của anh là do công ty quản lý xây dựng nên, hình tượng các fan nhận thức rất khớp với tính cách của anh trong hiện thực, anh vừa dí dỏm hài hước, còn có thể tự trêu chọc tự làm xấu, sinh hoạt cá nhân đơn giản, từ tướng mạo của anh Sở Từ cũng có thể thấy anh không có hoa đào lung tung, người như vậy quả thật là hiếm hoi như gấu trúc trong giới giải trí
Hai người vào rạp chiếu phim, Lục Cảnh Hành lấy vé, lúc này Sở Từ mới phát giác phim này là ‘Biệt thự có ma.”
“Ủa, là phim kinh dị sao?” Sở Từ chần chờ hỏi
“Đúng vậy.” Lục Cảnh Hành ra vẻ nhẹ nhàng bâng quơ: “Ai kêu đạo diễn Chu thích quay thể loại phim này đâu
Cô cũng biết, ông ấy liền thích thể loại ma quỷ cương thi này, còn có thể loại phong thủy nữa.”
Sở Từ nuốt nước miếng một cái, cô hỏi lại lần nữa để xác định: “Là thể loại lấy quỷ làm vai chính ấy hả?”
“Đúng vậy.” Lục Cảnh Hành nhíu mày: “Sao thế
Cô không thích xem phim kinh dị sao?”
“Cũng không phải.” Sở Từ cười gượng hai tiếng, ha hả nói: “Cũng còn được
Phim ma cũng rất tốt.”
Nghe nói bộ phim này rất đáng sợ, điểm ở trên mạng cho cũng rất cao, ở sự xét duyệt nghiêm khắc của quốc gia thế nhưng đạo diễn vẫn thật sự cố gắng quay sao cho đáng sợ nhất
Cũng bởi vậy, phim vừa chiếu thì các trang web liền cho điểm cao hơn 8 điểm, rất nhiều người nói bộ phim này có hy vọng vượt qua ‘Sadako’ và ‘Chú oán’ để trở thành bộ phim ma đáng sợ nhất Trung Quốc
Lục Cảnh Hành mỉm cười, này rất tốt!